古诗词

赦到后雨遂大作

李之仪

昨夜闻有赦,今朝遂得雨。zuó yè wén yǒu shè,jīn cháo suì dé yǔ。
天泽随君恩,一洒遍寰宇。tiān zé suí jūn ēn,yī sǎ biàn huán yǔ。
彼玩尚逋诛,吾土久未还。bǐ wán shàng bū zhū,wú tǔ jiǔ wèi hái。
皇灵实神谋,剪复笑谈间。huáng líng shí shén móu,jiǎn fù xiào tán jiān。
峥嵘若化城,扫荡如破竹。zhēng róng ruò huà chéng,sǎo dàng rú pò zhú。
开田一百里,得土千万族。kāi tián yī bǎi lǐ,dé tǔ qiān wàn zú。
不雨三四月,垄亩犹烧畬。bù yǔ sān sì yuè,lǒng mǔ yóu shāo shē。
祷祈略无应,居哭行叹嗟。dǎo qí lüè wú yīng,jū kū xíng tàn jiē。
岂知有此待,城就师振旅。qǐ zhī yǒu cǐ dài,chéng jiù shī zhèn lǚ。
上不辍板筑,下不妨野处。shàng bù chuò bǎn zhù,xià bù fáng yě chù。
秋种盖未晚,及此壮者归。qiū zhǒng gài wèi wǎn,jí cǐ zhuàng zhě guī。
欢呼各著业,卖刀买耕犁。huān hū gè zhù yè,mài dāo mǎi gēng lí。
山头夜叱牛,山下妇亦斸。shān tóu yè chì niú,shān xià fù yì zhǔ。
老稚旦出耘,勤劳莫归宿。lǎo zhì dàn chū yún,qín láo mò guī sù。
待我土尽垦,俟尔日有馀。dài wǒ tǔ jǐn kěn,qí ěr rì yǒu yú。
归来笑相向,共乐生无虞。guī lái xiào xiāng xiàng,gòng lè shēng wú yú。
又闻赦书中,逋欠皆除免。yòu wén shè shū zhōng,bū qiàn jiē chú miǎn。
更放一年租,其细及移变。gèng fàng yī nián zū,qí xì jí yí biàn。
天公固爱我,吾君岂违天。tiān gōng gù ài wǒ,wú jūn qǐ wéi tiān。
乃知父子间,事事必关连。nǎi zhī fù zi jiān,shì shì bì guān lián。
野人语可书,使我喜不寐。yě rén yǔ kě shū,shǐ wǒ xǐ bù mèi。
谁谓彼无知,况欲迷向背。shuí wèi bǐ wú zhī,kuàng yù mí xiàng bèi。
我歌本民言,未愧中兴诗。wǒ gē běn mín yán,wèi kuì zhōng xīng shī。
闻者足以戒,可是辙趋时。wén zhě zú yǐ jiè,kě shì zhé qū shí。
李之仪

李之仪

李之仪(1038~1117)北宋词人。字端叔,自号姑溪居士、姑溪老农。汉族,沧州无棣(庆云县)人。哲宗元祐初为枢密院编修官,通判原州。元祐末从苏轼于定州幕府,朝夕倡酬。元符中监内香药库,御史石豫参劾他曾为苏轼幕僚,不可以任京官,被停职。徽宗崇宁初提举河东常平。后因得罪权贵蔡京,除名编管太平州(今安徽当涂),后遇赦复官,晚年卜居当涂。著有《姑溪词》一卷、《姑溪居士前集》五十卷和《姑溪题跋》二卷。 李之仪的作品>>

猜您喜欢

杂挽诗四首

李之仪

方报先同穴,俄闻改葬期。fāng bào xiān tóng xué,é wén gǎi zàng qī。
只应偕老约,不拟异他时。zhǐ yīng xié lǎo yuē,bù nǐ yì tā shí。
已矣如何憾,贤哉有剩悲。yǐ yǐ rú hé hàn,xián zāi yǒu shèng bēi。
会看松柏路,赐篆耸丰碑。huì kàn sōng bǎi lù,cì zhuàn sǒng fēng bēi。

杂挽诗四首

李之仪

汉室传经后,唐朝旧族家。hàn shì chuán jīng hòu,táng cháo jiù zú jiā。
柔明惟典则,专静辍纷华。róu míng wéi diǎn zé,zhuān jìng chuò fēn huá。
得配同高寿,流光固未涯。dé pèi tóng gāo shòu,liú guāng gù wèi yá。
定应知去路,门外列三车。dìng yīng zhī qù lù,mén wài liè sān chē。

杂挽诗四首

李之仪

子令钦平昔,多惭接俊游。zi lìng qīn píng xī,duō cán jiē jùn yóu。
升堂称有志,执奠叹无由。shēng táng chēng yǒu zhì,zhí diàn tàn wú yóu。
逝水空归壑,春风忽变秋。shì shuǐ kōng guī hè,chūn fēng hū biàn qiū。
箫声到原尽,千载想风流。xiāo shēng dào yuán jǐn,qiān zài xiǎng fēng liú。

还俗道士

李之仪

闻道华阳客,儒衣谒紫微。wén dào huá yáng kè,rú yī yè zǐ wēi。
旧山连药卖,孤鹤带云归。jiù shān lián yào mài,gū hè dài yún guī。
柳市名犹在,桃源梦已稀。liǔ shì míng yóu zài,táo yuán mèng yǐ xī。
还家见鸥鸟,应愧背船飞。hái jiā jiàn ōu niǎo,yīng kuì bèi chuán fēi。

次韵东坡所和滕希靖雪浪石诗古律各一其二

李之仪

平生所愿识荆州,别乘还容接胜流。píng shēng suǒ yuàn shí jīng zhōu,bié chéng hái róng jiē shèng liú。
异日崩腾惊海面,新诗清绝似槎头。yì rì bēng téng jīng hǎi miàn,xīn shī qīng jué shì chá tóu。
常嗟盛事千年隔,谁谓馀光一旦收。cháng jiē shèng shì qiān nián gé,shuí wèi yú guāng yī dàn shōu。
便觉诗源得三昧,目中无复有全牛。biàn jué shī yuán dé sān mèi,mù zhōng wú fù yǒu quán niú。

读吴思道藏海诗集效其体

李之仪

唐末诗人自一家,剪裁风月间莺花。táng mò shī rén zì yī jiā,jiǎn cái fēng yuè jiān yīng huā。
凭陵堕绪篇篇胜,点缀馀妍字字斜。píng líng duò xù piān piān shèng,diǎn zhuì yú yán zì zì xié。
远水连天来怨笛,烂霞烘日带栖鸦。yuǎn shuǐ lián tiān lái yuàn dí,làn xiá hōng rì dài qī yā。
法书警句真如此,流落桑榆重叹嗟。fǎ shū jǐng jù zhēn rú cǐ,liú luò sāng yú zhòng tàn jiē。

寄邵旸叔发运

李之仪

德门平昔仰高阳,自是芝兰根本香。dé mén píng xī yǎng gāo yáng,zì shì zhī lán gēn běn xiāng。
未许藩篱承妙晤,聊因文字借馀光。wèi xǔ fān lí chéng miào wù,liáo yīn wén zì jiè yú guāng。
舣舟月下逢桓守,盘马楼前见庾郎。yǐ zhōu yuè xià féng huán shǒu,pán mǎ lóu qián jiàn yǔ láng。
冬杪相期定如约,为君云影认鸾凰。dōng miǎo xiāng qī dìng rú yuē,wèi jūn yún yǐng rèn luán huáng。

次韵东坡沉香石诗

李之仪

海南枯朽插天长,岁久峰峦带藓苍。hǎi nán kū xiǔ chā tiān zhǎng,suì jiǔ fēng luán dài xiǎn cāng。
变化那知斫山骨,仪刑空只在人肠。biàn huà nà zhī zhuó shān gǔ,yí xíng kōng zhǐ zài rén cháng。
几因皦日疑镌蜡,试沃清泉觉弄香。jǐ yīn jiǎo rì yí juān là,shì wò qīng quán jué nòng xiāng。
切莫轻珉亡什袭,须防偷眼误摧刚。qiè mò qīng mín wáng shén xí,xū fáng tōu yǎn wù cuī gāng。

送曾端伯之官济北

李之仪

貂蝉七叶想前人,四世三公表一门。diāo chán qī yè xiǎng qián rén,sì shì sān gōng biǎo yī mén。
虎步龙骧推赞册,瑶环瑜珥见旁孙。hǔ bù lóng xiāng tuī zàn cè,yáo huán yú ěr jiàn páng sūn。
琅琅庙器真无敌,衮衮淮流信有源。láng láng miào qì zhēn wú dí,gǔn gǔn huái liú xìn yǒu yuán。
敝帚不堪终旧物,吐茵行欲奉馀尊。bì zhǒu bù kān zhōng jiù wù,tǔ yīn xíng yù fèng yú zūn。

济上闲居

李之仪

闭阁焚香万虑澄,莫云身似打包僧。bì gé fén xiāng wàn lǜ chéng,mò yún shēn shì dǎ bāo sēng。
功名了未荣三事,理性容先契一灯。gōng míng le wèi róng sān shì,lǐ xìng róng xiān qì yī dēng。
丹灶鹤归休炷火,茶瓯客访旋敲冰。dān zào hè guī xiū zhù huǒ,chá ōu kè fǎng xuán qiāo bīng。
倦来却有登临兴,上彻层楼最上层。juàn lái què yǒu dēng lín xīng,shàng chè céng lóu zuì shàng céng。

告别子通

李之仪

谢庭兰玉旧闻名,早岁风流接二兄。xiè tíng lán yù jiù wén míng,zǎo suì fēng liú jiē èr xiōng。
白璧无瑕尊士望,青云有路蔼乡评。bái bì wú xiá zūn shì wàng,qīng yún yǒu lù ǎi xiāng píng。
箪瓢弗改真天乐,簪绂相高半学生。dān piáo fú gǎi zhēn tiān lè,zān fú xiāng gāo bàn xué shēng。
授馆不为经宿去,知心黄宪异袁闳。shòu guǎn bù wèi jīng sù qù,zhī xīn huáng xiàn yì yuán hóng。

和储子椿竹

李之仪

何物能令意洒然,阴森常对出檐竿。hé wù néng lìng yì sǎ rán,yīn sēn cháng duì chū yán gān。
排枪立戟谁为况,招月吟风好细看。pái qiāng lì jǐ shuí wèi kuàng,zhāo yuè yín fēng hǎo xì kàn。
几度惊回窗下梦,新来添得雨中寒。jǐ dù jīng huí chuāng xià mèng,xīn lái tiān dé yǔ zhōng hán。
伤心不见东坡老,纵有鹅溪下笔难。shāng xīn bù jiàn dōng pō lǎo,zòng yǒu é xī xià bǐ nán。

和储子椿竹

李之仪

楚楚相亲岂偶然,依依随处自成竿。chǔ chǔ xiāng qīn qǐ ǒu rán,yī yī suí chù zì chéng gān。
固应表见风尘外,莫作寻常草木看。gù yīng biǎo jiàn fēng chén wài,mò zuò xún cháng cǎo mù kàn。
好事借名真有谓,多言虽巧不能寒。hǎo shì jiè míng zhēn yǒu wèi,duō yán suī qiǎo bù néng hán。
相思乍可食无肉,一日无君恰似难。xiāng sī zhà kě shí wú ròu,yī rì wú jūn qià shì nán。

和子椿七夕

李之仪

何用封侯曲似钩,且将肤寸等岑楼。hé yòng fēng hóu qū shì gōu,qiě jiāng fū cùn děng cén lóu。
佳时未用倾河鼓,爽气先期胜蓐收。jiā shí wèi yòng qīng hé gǔ,shuǎng qì xiān qī shèng rù shōu。
月影正迷千古恨,雨声还助五更愁。yuè yǐng zhèng mí qiān gǔ hèn,yǔ shēng hái zhù wǔ gèng chóu。
王孙赏咏元无敌,又见诗中第一流。wáng sūn shǎng yǒng yuán wú dí,yòu jiàn shī zhōng dì yī liú。

题兰皋

李之仪

万绿交阴别有天,舣舟重到尚依然。wàn lǜ jiāo yīn bié yǒu tiān,yǐ zhōu zhòng dào shàng yī rán。
回头白发三千丈,倒指青编二十年。huí tóu bái fā sān qiān zhàng,dào zhǐ qīng biān èr shí nián。
赏咏未论台阁旧,维持今见子孙贤。shǎng yǒng wèi lùn tái gé jiù,wéi chí jīn jiàn zi sūn xián。
何当□□披陈迹,再把重衾托醉眠。hé dāng pī chén jì,zài bǎ zhòng qīn tuō zuì mián。