古诗词

中秋日菊盛开

家铉翁

年年菊占晚秋清,今夕东篱放早英。nián nián jú zhàn wǎn qiū qīng,jīn xī dōng lí fàng zǎo yīng。
月共黄花如有约,花开半夜月偏明。yuè gòng huáng huā rú yǒu yuē,huā kāi bàn yè yuè piān míng。

家铉翁

家铉翁(约1213~1297)号则堂,眉州(今四川省眉山市东坡区)人。家铉翁身长七尺,状貌奇伟,威严儒雅。以荫补官,累官知常州,迁浙东提点刑狱,入为大理少卿。宋亡,守志不仕。元成宗即位(1294),放还,赐号处士,时年八十二,后数年以寿终。《宋史》有传。有《则堂集》六卷,《彊(强)村丛书》辑为《则堂诗馀》一卷。词存三首收于《全宋词》中。 家铉翁的作品>>

猜您喜欢

东方职生之地而异端之书指为地下狱余窃非之

家铉翁

五行木维仁,四德春维元。wǔ xíng mù wéi rén,sì dé chūn wéi yuán。
混沦判八极,维东最为尊。hùn lún pàn bā jí,wéi dōng zuì wèi zūn。
万形囿大化,生生此其门。wàn xíng yòu dà huà,shēng shēng cǐ qí mén。
兹为九州镇,岂以三望论。zī wèi jiǔ zhōu zhèn,qǐ yǐ sān wàng lùn。
彼为异端说,怪诞惊愚昏。bǐ wèi yì duān shuō,guài dàn jīng yú hūn。
妄指阳明地,同彼长夜阍。wàng zhǐ yáng míng dì,tóng bǐ zhǎng yè hūn。
愚人戢冥威,奔走不惮烦。yú rén jí míng wēi,bēn zǒu bù dàn fán。
顽夫惊罪福,未死先飞魂。wán fū jīng zuì fú,wèi sǐ xiān fēi hún。
年年春向晚,时事羞蘋蘩。nián nián chūn xiàng wǎn,shí shì xiū píng fán。
我在神即在,帝顾良亦繁。wǒ zài shén jí zài,dì gù liáng yì fán。

萱草篇

家铉翁

诗人美萱草,盖谓忧可忘。shī rén měi xuān cǎo,gài wèi yōu kě wàng。
人子惜此花,植之盈北堂。rén zi xī cǐ huā,zhí zhī yíng běi táng。
庶以悦亲意,岂特怜芬芳。shù yǐ yuè qīn yì,qǐ tè lián fēn fāng。
使君有慈母,星发寿且康。shǐ jūn yǒu cí mǔ,xīng fā shòu qiě kāng。
晨昏谨色养,彩服戏其傍。chén hūn jǐn sè yǎng,cǎi fú xì qí bàng。
燕喜酌春酒,欢然釂金觞。yàn xǐ zhuó chūn jiǔ,huān rán jiào jīn shāng。
物理似有助,丛萱忽非常。wù lǐ shì yǒu zhù,cóng xuān hū fēi cháng。
竞吐栗玉艳,欲夺金芝光。jìng tǔ lì yù yàn,yù duó jīn zhī guāng。
秀本自稠叠,骈枝亦荧煌。xiù běn zì chóu dié,pián zhī yì yíng huáng。
乃知风人意,比兴宜成章。nǎi zhī fēng rén yì,bǐ xīng yí chéng zhāng。
东野情思苦,少忧多悲伤。dōng yě qíng sī kǔ,shǎo yōu duō bēi shāng。
谓此儿女花,莫能解刚肠。wèi cǐ ér nǚ huā,mò néng jiě gāng cháng。
斯言虽有激,疑其未通方。sī yán suī yǒu jī,yí qí wèi tōng fāng。
忧心无时已,徒枉憔悴乡。yōu xīn wú shí yǐ,tú wǎng qiáo cuì xiāng。
寓物傥适意,何须动悲凉。yù wù tǎng shì yì,hé xū dòng bēi liáng。
况复循吏政,和声入封疆。kuàng fù xún lì zhèng,hé shēng rù fēng jiāng。
抚俗时用乂,事亲日尤长。fǔ sú shí yòng yì,shì qīn rì yóu zhǎng。
萱草岁岁盛,此乐安可量。xuān cǎo suì suì shèng,cǐ lè ān kě liàng。

孔同知孔圣之裔垂念逆旅用意勤甚诗以谢之

家铉翁

岩岩鲁山高,可望不可即。yán yán lǔ shān gāo,kě wàng bù kě jí。
袖有一瓣香,无路瞻圣域。xiù yǒu yī bàn xiāng,wú lù zhān shèng yù。
朅来高河阳,乃在天壤北。qiè lái gāo hé yáng,nǎi zài tiān rǎng běi。
离群久索居,心茅殆欲塞。lí qún jiǔ suǒ jū,xīn máo dài yù sāi。
人言圣哲孙,来凭贰车式。rén yán shèng zhé sūn,lái píng èr chē shì。
洙源分派清,龟蒙见孤崱。zhū yuán fēn pài qīng,guī méng jiàn gū zè。
愿效陈亢问,少祛樊须惑。yuàn xiào chén kàng wèn,shǎo qū fán xū huò。
莫为徐群先,未遂仪封识。mò wèi xú qún xiān,wèi suì yí fēng shí。
良朋忽踵门,厚意传矜恻。liáng péng hū zhǒng mén,hòu yì chuán jīn cè。
分我纤纩温,贲我素丝緎。fēn wǒ xiān kuàng wēn,bēn wǒ sù sī yù。
寒谷回春温,古道见颜色。hán gǔ huí chūn wēn,gǔ dào jiàn yán sè。
洪惟夫子墙,如天有辰极。hóng wéi fū zi qiáng,rú tiān yǒu chén jí。
六经恢衣被,万化视法则。liù jīng huī yī bèi,wàn huà shì fǎ zé。
嗟我早端诚,求道未有得。jiē wǒ zǎo duān chéng,qiú dào wèi yǒu dé。
暮年遭时屯,愿跻愈自力。mù nián zāo shí tún,yuàn jī yù zì lì。
圣壁多旧藏,闻孙世秉德。shèng bì duō jiù cáng,wén sūn shì bǐng dé。
稽首求一言,书绅永为式。jī shǒu qiú yī yán,shū shēn yǒng wèi shì。

圯上行

家铉翁

三代以还惟有汉,六经之外更无书。sān dài yǐ hái wéi yǒu hàn,liù jīng zhī wài gèng wú shū。
汉家自继商周统,经术当传孔孟馀。hàn jiā zì jì shāng zhōu tǒng,jīng shù dāng chuán kǒng mèng yú。
天生伟人元气会,莘亩说岩乃其徒。tiān shēng wěi rén yuán qì huì,shēn mǔ shuō yán nǎi qí tú。
扫除申商斥仪衍,混合宇宙需吾儒。sǎo chú shēn shāng chì yí yǎn,hùn hé yǔ zhòu xū wú rú。
便应平跻古王佐,小却亦称大丈夫。biàn yīng píng jī gǔ wáng zuǒ,xiǎo què yì chēng dà zhàng fū。
云何赤帝应运起,乃以黄石为先驱。yún hé chì dì yīng yùn qǐ,nǎi yǐ huáng shí wèi xiān qū。
太公六韬岂不善,颠秦蹶项或所需。tài gōng liù tāo qǐ bù shàn,diān qín jué xiàng huò suǒ xū。
繄欲上嘉羲黄媲隆古,诗书礼乐不可一日无。yī yù shàng jiā xī huáng pì lóng gǔ,shī shū lǐ lè bù kě yī rì wú。
惜哉子房遁世早,不及遗经细探讨。xī zāi zi fáng dùn shì zǎo,bù jí yí jīng xì tàn tǎo。
使公得与齐鲁两生游,吾知汉道同商周。shǐ gōng dé yǔ qí lǔ liǎng shēng yóu,wú zhī hàn dào tóng shāng zhōu。

三山吴履道承出示理皇御书唐人诗恭题其后

家铉翁

先君曩侍缉熙殿,拜赐天画盈筐箱。xiān jūn nǎng shì jī xī diàn,bài cì tiān huà yíng kuāng xiāng。
帝书超轶钟王上,不与欧柳论低昂。dì shū chāo yì zhōng wáng shàng,bù yǔ ōu liǔ lùn dī áng。
孤臣流落滨九死,老眼尚能识偏傍。gū chén liú luò bīn jiǔ sǐ,lǎo yǎn shàng néng shí piān bàng。
旅檐惊见亟再拜,拜起不觉涕泪滂。lǚ yán jīng jiàn jí zài bài,bài qǐ bù jué tì lèi pāng。
几拟从君换此宝,囊空无物可以将。jǐ nǐ cóng jūn huàn cǐ bǎo,náng kōng wú wù kě yǐ jiāng。
待归从君乞模本,刻之琬琰永为子孙藏。dài guī cóng jūn qǐ mó běn,kè zhī wǎn yǎn yǒng wèi zi sūn cáng。

元和修复马政图

家铉翁

君不见明皇开元初,前驱万骑云烟铺。jūn bù jiàn míng huáng kāi yuán chū,qián qū wàn qí yún yān pù。
中年不戒履霜渐,乃以牧权付之营州轧荦奴。zhōng nián bù jiè lǚ shuāng jiàn,nǎi yǐ mù quán fù zhī yíng zhōu yà luò nú。
驱我天闲入鼠穴,八坊奇产空无馀。qū wǒ tiān xián rù shǔ xué,bā fāng qí chǎn kōng wú yú。
元和天子奋威断,收拾旧物还中区。yuán hé tiān zi fèn wēi duàn,shōu shí jiù wù hái zhōng qū。
向来汧渭孳生处,犹有牧人自营牧与刍。xiàng lái qiān wèi zī shēng chù,yóu yǒu mù rén zì yíng mù yǔ chú。
争持私牵应诏书,愿备法驾王前驱。zhēng chí sī qiān yīng zhào shū,yuàn bèi fǎ jià wáng qián qū。
诗翁感叹成八解,何人画工画为图。shī wēng gǎn tàn chéng bā jiě,hé rén huà gōng huà wèi tú。
此图似是八之一,元和旧事犹可识。cǐ tú shì shì bā zhī yī,yuán hé jiù shì yóu kě shí。

题蒋同知所藏马图前后凡五

家铉翁

行而前者骊与皇,从而后者骍与驹。xíng ér qián zhě lí yǔ huáng,cóng ér hòu zhě xīng yǔ jū。
匪双匪驷良马五,画出人间五马图。fěi shuāng fěi sì liáng mǎ wǔ,huà chū rén jiān wǔ mǎ tú。
祝君出典大藩牧,愿君旗旄旌节耀前驱。zhù jūn chū diǎn dà fān mù,yuàn jūn qí máo jīng jié yào qián qū。
古来共说人生五马贵,况复盛年劲气绿鬓长眉须。gǔ lái gòng shuō rén shēng wǔ mǎ guì,kuàng fù shèng nián jìn qì lǜ bìn zhǎng méi xū。

保定士人以所藏太白像见示笔意甚奇为题此李去非好吟太白之裔欤书一本送之

家铉翁

晨兴有客访我来,光采燄燄出屋上。chén xīng yǒu kè fǎng wǒ lái,guāng cǎi yàn yàn chū wū shàng。
衔袖疑有希世珍,徐而出之岸然长庚相。xián xiù yí yǒu xī shì zhēn,xú ér chū zhī àn rán zhǎng gēng xiāng。
高标直欲干青冥,逸气可以走象罔。gāo biāo zhí yù gàn qīng míng,yì qì kě yǐ zǒu xiàng wǎng。
传来定非凡俗工,应有高人得之自梦想。chuán lái dìng fēi fán sú gōng,yīng yǒu gāo rén dé zhī zì mèng xiǎng。
愿君宝藏勿轻畀,瓣芗朝夕勤向仰。yuàn jūn bǎo cáng wù qīng bì,bàn xiāng cháo xī qín xiàng yǎng。
可以长君胸次之瑰奇,可以助君诗情之豪畅。kě yǐ zhǎng jūn xiōng cì zhī guī qí,kě yǐ zhù jūn shī qíng zhī háo chàng。
傥来万事付浮云,眼中随地得真赏。tǎng lái wàn shì fù fú yún,yǎn zhōng suí dì dé zhēn shǎng。
他年若遇天台坐忘真,便应骖鸾御鹤朝神清,一洗人间千劫尘中尘。tā nián ruò yù tiān tái zuò wàng zhēn,biàn yīng cān luán yù hè cháo shén qīng,yī xǐ rén jiān qiān jié chén zhōng chén。

韩京叔古木寒泉图

家铉翁

朝来我梦三伟人,振袂而入清风生。cháo lái wǒ mèng sān wěi rén,zhèn mèi ér rù qīng fēng shēng。
扫门坐需佳客至,邻叟醉墨俄然成。sǎo mén zuò xū jiā kè zhì,lín sǒu zuì mò é rán chéng。
古木昂藏出涧壑,下临百丈寒泉清。gǔ mù áng cáng chū jiàn hè,xià lín bǎi zhàng hán quán qīng。
高冠长剑万夫望,其傍那有锄笠两耦耕。gāo guān zhǎng jiàn wàn fū wàng,qí bàng nà yǒu chú lì liǎng ǒu gēng。
岁寒坐对亦已久,东风看取岩穴春。suì hán zuò duì yì yǐ jiǔ,dōng fēng kàn qǔ yán xué chūn。
卧龙腾骧碧落上,南山夜半雷雨惊。wò lóng téng xiāng bì luò shàng,nán shān yè bàn léi yǔ jīng。

题陈子新所藏云山小景渔矶二士

家铉翁

道人胸次绝尘滓,能得工夫无尽意。dào rén xiōng cì jué chén zǐ,néng dé gōng fū wú jǐn yì。
醉中引兴春山青,醒来弄翰秋风起。zuì zhōng yǐn xīng chūn shān qīng,xǐng lái nòng hàn qiū fēng qǐ。
晦明变幻在毫端,倏忽烟波几千里。huì míng biàn huàn zài háo duān,shū hū yān bō jǐ qiān lǐ。
少年我尝识其人,不见于今垂五纪。shǎo nián wǒ cháng shí qí rén,bù jiàn yú jīn chuí wǔ jì。
此图似是夫君笔,馀子纷纷溟涬耳。cǐ tú shì shì fū jūn bǐ,yú zi fēn fēn míng xìng ěr。
黄沙苍茫雪苑冬,旅窗展玩万虑空。huáng shā cāng máng xuě yuàn dōng,lǚ chuāng zhǎn wán wàn lǜ kōng。
恍如身在苕源东,摄衣步上云山最高峰。huǎng rú shēn zài sháo yuán dōng,shè yī bù shàng yún shān zuì gāo fēng。
二客追随不能及,相与指点平沙明月中。èr kè zhuī suí bù néng jí,xiāng yǔ zhǐ diǎn píng shā míng yuè zhōng。

雪中梅竹图

家铉翁

梅兄乃我义理朋,竹友从我林壑游。méi xiōng nǎi wǒ yì lǐ péng,zhú yǒu cóng wǒ lín hè yóu。
青青不受尘土涴,皓皓肯与红紫侔。qīng qīng bù shòu chén tǔ wò,hào hào kěn yǔ hóng zǐ móu。
别来天涯今几载,老大相逢俱白头。bié lái tiān yá jīn jǐ zài,lǎo dà xiāng féng jù bái tóu。
玉龙排空展鳞鬣,天姥振佩锵琳璆。yù lóng pái kōng zhǎn lín liè,tiān lǎo zhèn pèi qiāng lín qiú。
古心姱节自为伴,严气正性谁能俦。gǔ xīn kuā jié zì wèi bàn,yán qì zhèng xìng shuí néng chóu。
儿童莫作飞絮看,道眼无以空花求。ér tóng mò zuò fēi xù kàn,dào yǎn wú yǐ kōng huā qiú。
花飞絮舞两值遇,殆天之合非人谋。huā fēi xù wǔ liǎng zhí yù,dài tiān zhī hé fēi rén móu。
娇禽谩夸颜色好,弱羽难禁寒风遒。jiāo qín mán kuā yán sè hǎo,ruò yǔ nán jìn hán fēng qiú。
寄尔南枝尺寸地,莫与鹜群为辈流。jì ěr nán zhī chǐ cùn dì,mò yǔ wù qún wèi bèi liú。
何人画工巧位置,使我坐对消闲愁。hé rén huà gōng qiǎo wèi zhì,shǐ wǒ zuò duì xiāo xián chóu。
却风吹灰万象改,平生故交还在不。què fēng chuī huī wàn xiàng gǎi,píng shēng gù jiāo hái zài bù。
绨袍犹思见范叔,雪堂剩欲逢元修。tí páo yóu sī jiàn fàn shū,xuě táng shèng yù féng yuán xiū。
故山自有归隐处,琅玕成林雪成坞。gù shān zì yǒu guī yǐn chù,láng gān chéng lín xuě chéng wù。
会当见汝面目真,西湖西畔踏雪寻故人。huì dāng jiàn rǔ miàn mù zhēn,xī hú xī pàn tà xuě xún gù rén。

赵提举求作字余辞以不能工仍作诗谢之

家铉翁

少年振臂入场屋,寸晷谩书夸拙速。shǎo nián zhèn bì rù chǎng wū,cùn guǐ mán shū kuā zhuō sù。
中年收敛归法度,不能为颜仅为谷。zhōng nián shōu liǎn guī fǎ dù,bù néng wèi yán jǐn wèi gǔ。
晚岁颇为忧患困,弱腕不禁事物逐。wǎn suì pǒ wèi yōu huàn kùn,ruò wàn bù jìn shì wù zhú。
要之作字非所长,空腔仅存十年读。yào zhī zuò zì fēi suǒ zhǎng,kōng qiāng jǐn cún shí nián dú。
有客来从析津头,翰墨多藏玉韫椟。yǒu kè lái cóng xī jīn tóu,hàn mò duō cáng yù yùn dú。
从我乞书戏我耳,为君小试知君蹙。cóng wǒ qǐ shū xì wǒ ěr,wèi jūn xiǎo shì zhī jūn cù。
长笺净练雪不如,墙角鼠芒嗟已秃。zhǎng jiān jìng liàn xuě bù rú,qiáng jiǎo shǔ máng jiē yǐ tū。
此邦椽笔广文翁,何用更向寒汀索野鹜。cǐ bāng chuán bǐ guǎng wén wēng,hé yòng gèng xiàng hán tīng suǒ yě wù。

辛巳正月十六日张云斋过访郭舜元高飞卿持草书黄庭来会作上元歌

家铉翁

市人欢呼赏元夕,羁人掩关玩周易。shì rén huān hū shǎng yuán xī,jī rén yǎn guān wán zhōu yì。
易中具足光明灯,一灯散作千百亿。yì zhōng jù zú guāng míng dēng,yī dēng sàn zuò qiān bǎi yì。
粤从上元甲子到于今,经几上元此灯炯炯如一日。yuè cóng shàng yuán jiǎ zi dào yú jīn,jīng jǐ shàng yuán cǐ dēng jiǒng jiǒng rú yī rì。
静思此理发长啸,短檠孤坐看虚碧。jìng sī cǐ lǐ fā zhǎng xiào,duǎn qíng gū zuò kàn xū bì。
广文先生乃我义理朋,从我求观无尽灯。guǎng wén xiān shēng nǎi wǒ yì lǐ péng,cóng wǒ qiú guān wú jǐn dēng。
我灯无尽易无尽,五行阴阳太极惟一心。wǒ dēng wú jǐn yì wú jǐn,wǔ xíng yīn yáng tài jí wéi yī xīn。
东邻有客好奇逸,袖出异书光芒与我易相射。dōng lín yǒu kè hǎo qí yì,xiù chū yì shū guāng máng yǔ wǒ yì xiāng shè。
平生但识羲孔元之元,不省虚皇大道玄中玄。píng shēng dàn shí xī kǒng yuán zhī yuán,bù shěng xū huáng dà dào xuán zhōng xuán。
我欲与君互酬答,各妙其妙勿以言语传。wǒ yù yǔ jūn hù chóu dá,gè miào qí miào wù yǐ yán yǔ chuán。
会得易中极玄中玄,与子日日张灯作上元。huì dé yì zhōng jí xuán zhōng xuán,yǔ zi rì rì zhāng dēng zuò shàng yuán。

南至前一日蒋君伯禄携山谷草字来示上有南轩题跋亦南至前一日异哉

家铉翁

羲之趁姿媚,鲁公尚气节。xī zhī chèn zī mèi,lǔ gōng shàng qì jié。
黄家妙画兼数体,圜转之中有卓绝。huáng jiā miào huà jiān shù tǐ,huán zhuǎn zhī zhōng yǒu zhuó jué。
天涯明日一阳生,茅斋孤坐昼掩门。tiān yá míng rì yī yáng shēng,máo zhāi gū zuò zhòu yǎn mén。
有客袖示三四纸,如睹天上五色云。yǒu kè xiù shì sān sì zhǐ,rú dǔ tiān shàng wǔ sè yún。
嗟余老矣岂能事书法,有会心处赏之不能辍。jiē yú lǎo yǐ qǐ néng shì shū fǎ,yǒu huì xīn chù shǎng zhī bù néng chuò。
此书当与造化侔,生意浩然不可遏。cǐ shū dāng yǔ zào huà móu,shēng yì hào rán bù kě è。

六月菊以夏中破萼至秋晚枝条虽苍劲而花色灼然鲜明贯暑寒而不改菊中之贞士也余以比之商山四皓为之赋

家铉翁

九月菊偏与秋霜宜,六月不受炎暑欺。jiǔ yuè jú piān yǔ qiū shuāng yí,liù yuè bù shòu yán shǔ qī。
秋霜似同君子操,岁寒相遇长相好。qiū shuāng shì tóng jūn zi cāo,suì hán xiāng yù zhǎng xiāng hǎo。
暑不与贞士谋,杨燥怒煌如相仇。shǔ bù yǔ zhēn shì móu,yáng zào nù huáng rú xiāng chóu。
要之二菊所遭有难易,夏居其难秋若居其易。yào zhī èr jú suǒ zāo yǒu nán yì,xià jū qí nán qiū ruò jū qí yì。
君不见当年秦焰焦中州,儒坛处处同荒丘。jūn bù jiàn dāng nián qín yàn jiāo zhōng zhōu,rú tán chù chù tóng huāng qiū。
独馀商山老人在,高卧林泉节不改。dú yú shāng shān lǎo rén zài,gāo wò lín quán jié bù gǎi。
平生不识咸阳门,晚随币聘来汉京。píng shēng bù shí xián yáng mén,wǎn suí bì pìn lái hàn jīng。
欲兴诗书谈王道,再使风俗还归治古淳。yù xīng shī shū tán wáng dào,zài shǐ fēng sú hái guī zhì gǔ chún。
我评此花似此老,傲暑凌寒无不可。wǒ píng cǐ huā shì cǐ lǎo,ào shǔ líng hán wú bù kě。
种之阶庭今几年,我自识花花识我。zhǒng zhī jiē tíng jīn jǐ nián,wǒ zì shí huā huā shí wǒ。
粤从夏五开敷到残秋,更与黄花为辈俦。yuè cóng xià wǔ kāi fū dào cán qiū,gèng yǔ huáng huā wèi bèi chóu。
嗟哉黄花非辈俦,老行难逐少年游。jiē zāi huáng huā fēi bèi chóu,lǎo xíng nán zhú shǎo nián yóu。
此菊当为菊中第一流。cǐ jú dāng wèi jú zhōng dì yī liú。
82123456