古诗词

萱草篇

家铉翁

诗人美萱草,盖谓忧可忘。shī rén měi xuān cǎo,gài wèi yōu kě wàng。
人子惜此花,植之盈北堂。rén zi xī cǐ huā,zhí zhī yíng běi táng。
庶以悦亲意,岂特怜芬芳。shù yǐ yuè qīn yì,qǐ tè lián fēn fāng。
使君有慈母,星发寿且康。shǐ jūn yǒu cí mǔ,xīng fā shòu qiě kāng。
晨昏谨色养,彩服戏其傍。chén hūn jǐn sè yǎng,cǎi fú xì qí bàng。
燕喜酌春酒,欢然釂金觞。yàn xǐ zhuó chūn jiǔ,huān rán jiào jīn shāng。
物理似有助,丛萱忽非常。wù lǐ shì yǒu zhù,cóng xuān hū fēi cháng。
竞吐栗玉艳,欲夺金芝光。jìng tǔ lì yù yàn,yù duó jīn zhī guāng。
秀本自稠叠,骈枝亦荧煌。xiù běn zì chóu dié,pián zhī yì yíng huáng。
乃知风人意,比兴宜成章。nǎi zhī fēng rén yì,bǐ xīng yí chéng zhāng。
东野情思苦,少忧多悲伤。dōng yě qíng sī kǔ,shǎo yōu duō bēi shāng。
谓此儿女花,莫能解刚肠。wèi cǐ ér nǚ huā,mò néng jiě gāng cháng。
斯言虽有激,疑其未通方。sī yán suī yǒu jī,yí qí wèi tōng fāng。
忧心无时已,徒枉憔悴乡。yōu xīn wú shí yǐ,tú wǎng qiáo cuì xiāng。
寓物傥适意,何须动悲凉。yù wù tǎng shì yì,hé xū dòng bēi liáng。
况复循吏政,和声入封疆。kuàng fù xún lì zhèng,hé shēng rù fēng jiāng。
抚俗时用乂,事亲日尤长。fǔ sú shí yòng yì,shì qīn rì yóu zhǎng。
萱草岁岁盛,此乐安可量。xuān cǎo suì suì shèng,cǐ lè ān kě liàng。

家铉翁

家铉翁(约1213~1297)号则堂,眉州(今四川省眉山市东坡区)人。家铉翁身长七尺,状貌奇伟,威严儒雅。以荫补官,累官知常州,迁浙东提点刑狱,入为大理少卿。宋亡,守志不仕。元成宗即位(1294),放还,赐号处士,时年八十二,后数年以寿终。《宋史》有传。有《则堂集》六卷,《彊(强)村丛书》辑为《则堂诗馀》一卷。词存三首收于《全宋词》中。 家铉翁的作品>>

猜您喜欢

雪中玩易偶成

家铉翁

道如大路人能见,德有輶伦识者稀。dào rú dà lù rén néng jiàn,dé yǒu yóu lún shí zhě xī。
四望皓然都洁净,洁中还要辨精微。sì wàng hào rán dōu jié jìng,jié zhōng hái yào biàn jīng wēi。

纪梦

家铉翁

何年沧海变桑田,绛阙琼宫尚俨然。hé nián cāng hǎi biàn sāng tián,jiàng quē qióng gōng shàng yǎn rán。
留得瀛州人在境,故应犹有地行仙。liú dé yíng zhōu rén zài jìng,gù yīng yóu yǒu dì xíng xiān。

纪梦

家铉翁

天风吹我上瑶京,谒帝通明羽卫森。tiān fēng chuī wǒ shàng yáo jīng,yè dì tōng míng yǔ wèi sēn。
班退归来清梦觉,红云犹自满衣襟。bān tuì guī lái qīng mèng jué,hóng yún yóu zì mǎn yī jīn。

纪梦

家铉翁

秋来夜气更清明,月朗窗虚梦不成。qiū lái yè qì gèng qīng míng,yuè lǎng chuāng xū mèng bù chéng。
似报云间仙仗过,分明听得步虚声。shì bào yún jiān xiān zhàng guò,fēn míng tīng dé bù xū shēng。

迁居得甘井诗

家铉翁

海咸河淡都尝遍,荼苦荠甘我自知。hǎi xián hé dàn dōu cháng biàn,tú kǔ jì gān wǒ zì zhī。
世味曾教千百变,先生舌本只如饴。shì wèi céng jiào qiān bǎi biàn,xiān shēng shé běn zhǐ rú yí。

迁居得甘井诗

家铉翁

真水由来自有源,非河非海性其天。zhēn shuǐ yóu lái zì yǒu yuán,fēi hé fēi hǎi xìng qí tiān。
为君甃饰标三字,唤作城西君子泉。wèi jūn zhòu shì biāo sān zì,huàn zuò chéng xī jūn zi quán。

题李氏敬聚堂

家铉翁

千载河间旧典刑,诗书习气至今存。qiān zài hé jiān jiù diǎn xíng,shī shū xí qì zhì jīn cún。
故家乔木知谁在,五世同居是义门。gù jiā qiáo mù zhī shuí zài,wǔ shì tóng jū shì yì mén。

题李氏敬聚堂

家铉翁

辛勤勿坠百年业,闲暇留情一卷书。xīn qín wù zhuì bǎi nián yè,xián xiá liú qíng yī juǎn shū。
要向儒科著声闻,先从讲学下工夫。yào xiàng rú kē zhù shēng wén,xiān cóng jiǎng xué xià gōng fū。

题李氏敬聚堂

家铉翁

和平遇物斯为美,恻怛存心即是仁。hé píng yù wù sī wèi měi,cè dá cún xīn jí shì rén。
休怪艺翁太淳质,由来忍字本诸经。xiū guài yì wēng tài chún zhì,yóu lái rěn zì běn zhū jīng。

题李氏敬聚堂

家铉翁

闻君出宰山水县,家教所推民俗淳。wén jūn chū zǎi shān shuǐ xiàn,jiā jiào suǒ tuī mín sú chún。
田里定知耕逊畔,市廛安得讼分人。tián lǐ dìng zhī gēng xùn pàn,shì chán ān dé sòng fēn rén。

题李氏敬聚堂

家铉翁

枝叶皆从一本生,源源本本是天伦。zhī yè jiē cóng yī běn shēng,yuán yuán běn běn shì tiān lún。
易经著义交相爱,相忍何如相爱亲。yì jīng zhù yì jiāo xiāng ài,xiāng rěn hé rú xiāng ài qīn。

题李氏敬聚堂

家铉翁

人言尔祖玉蕴石,传到儿孙蓝出青。rén yán ěr zǔ yù yùn shí,chuán dào ér sūn lán chū qīng。
眼底桐枝多秀色,早令授业各专经。yǎn dǐ tóng zhī duō xiù sè,zǎo lìng shòu yè gè zhuān jīng。

题李氏敬聚堂

家铉翁

一矜字十年除得,一信字五年乃成。yī jīn zì shí nián chú dé,yī xìn zì wǔ nián nǎi chéng。
我赠君家一敬字,须知受用在平生。wǒ zèng jūn jiā yī jìng zì,xū zhī shòu yòng zài píng shēng。

题丹见庞居士图

家铉翁

团栾共坐说无生,家话只堪儿女听。tuán luán gòng zuò shuō wú shēng,jiā huà zhǐ kān ér nǚ tīng。
谁遣老禅来入社,迎门笑语是轰霆。shuí qiǎn lǎo chán lái rù shè,yíng mén xiào yǔ shì hōng tíng。

题丹见庞居士图

家铉翁

岩前花发四时春,岩下风光日日新。yán qián huā fā sì shí chūn,yán xià fēng guāng rì rì xīn。
大化周流常不息,谁能伴汝说无生。dà huà zhōu liú cháng bù xī,shuí néng bàn rǔ shuō wú shēng。
82123456