古诗词

孔同知孔圣之裔垂念逆旅用意勤甚诗以谢之

家铉翁

岩岩鲁山高,可望不可即。yán yán lǔ shān gāo,kě wàng bù kě jí。
袖有一瓣香,无路瞻圣域。xiù yǒu yī bàn xiāng,wú lù zhān shèng yù。
朅来高河阳,乃在天壤北。qiè lái gāo hé yáng,nǎi zài tiān rǎng běi。
离群久索居,心茅殆欲塞。lí qún jiǔ suǒ jū,xīn máo dài yù sāi。
人言圣哲孙,来凭贰车式。rén yán shèng zhé sūn,lái píng èr chē shì。
洙源分派清,龟蒙见孤崱。zhū yuán fēn pài qīng,guī méng jiàn gū zè。
愿效陈亢问,少祛樊须惑。yuàn xiào chén kàng wèn,shǎo qū fán xū huò。
莫为徐群先,未遂仪封识。mò wèi xú qún xiān,wèi suì yí fēng shí。
良朋忽踵门,厚意传矜恻。liáng péng hū zhǒng mén,hòu yì chuán jīn cè。
分我纤纩温,贲我素丝緎。fēn wǒ xiān kuàng wēn,bēn wǒ sù sī yù。
寒谷回春温,古道见颜色。hán gǔ huí chūn wēn,gǔ dào jiàn yán sè。
洪惟夫子墙,如天有辰极。hóng wéi fū zi qiáng,rú tiān yǒu chén jí。
六经恢衣被,万化视法则。liù jīng huī yī bèi,wàn huà shì fǎ zé。
嗟我早端诚,求道未有得。jiē wǒ zǎo duān chéng,qiú dào wèi yǒu dé。
暮年遭时屯,愿跻愈自力。mù nián zāo shí tún,yuàn jī yù zì lì。
圣壁多旧藏,闻孙世秉德。shèng bì duō jiù cáng,wén sūn shì bǐng dé。
稽首求一言,书绅永为式。jī shǒu qiú yī yán,shū shēn yǒng wèi shì。

家铉翁

家铉翁(约1213~1297)号则堂,眉州(今四川省眉山市东坡区)人。家铉翁身长七尺,状貌奇伟,威严儒雅。以荫补官,累官知常州,迁浙东提点刑狱,入为大理少卿。宋亡,守志不仕。元成宗即位(1294),放还,赐号处士,时年八十二,后数年以寿终。《宋史》有传。有《则堂集》六卷,《彊(强)村丛书》辑为《则堂诗馀》一卷。词存三首收于《全宋词》中。 家铉翁的作品>>

猜您喜欢

过沛题旅壁

家铉翁

单吕早识隆准公,择婿能得人中龙。dān lǚ zǎo shí lóng zhǔn gōng,zé xù néng dé rén zhōng lóng。
云何托女不托宗,欢娱未了万事空。yún hé tuō nǚ bù tuō zōng,huān yú wèi le wàn shì kōng。
沛人犹言令善相,善相如此术亦穷。pèi rén yóu yán lìng shàn xiāng,shàn xiāng rú cǐ shù yì qióng。
高皇先识万物表,芟刈群雄如薙草。gāo huáng xiān shí wàn wù biǎo,shān yì qún xióng rú tì cǎo。
孽女近在目睫间,滥觞不戒使滔天。niè nǚ jìn zài mù jié jiān,làn shāng bù jiè shǐ tāo tiān。
向非遗后馀此二三老,安知北军袒右与袒左。xiàng fēi yí hòu yú cǐ èr sān lǎo,ān zhī běi jūn tǎn yòu yǔ tǎn zuǒ。
嗟哉涂山启夏任启周,女德王功相匹休。jiē zāi tú shān qǐ xià rèn qǐ zhōu,nǚ dé wáng gōng xiāng pǐ xiū。
令名堂堂照千古,不似沛中吕氏女。lìng míng táng táng zhào qiān gǔ,bù shì pèi zhōng lǚ shì nǚ。

牡丹坪诗

家铉翁

洛花古来称第一,金为之相玉为质。luò huā gǔ lái chēng dì yī,jīn wèi zhī xiāng yù wèi zhì。
画堂深处养根荄,丽日光中见颜色。huà táng shēn chù yǎng gēn gāi,lì rì guāng zhōng jiàn yán sè。
人力栽培傥未周,本然之天从而失。rén lì zāi péi tǎng wèi zhōu,běn rán zhī tiān cóng ér shī。
我家大峨峰顶牡丹坪,傲雪凌霜知几春。wǒ jiā dà é fēng dǐng mǔ dān píng,ào xuě líng shuāng zhī jǐ chūn。
冬深突兀层崖上,春来烂漫红云生。dōng shēn tū wù céng yá shàng,chūn lái làn màn hóng yún shēng。
相传皇人炼丹处,帝敕六丁为守护。xiāng chuán huáng rén liàn dān chù,dì chì liù dīng wèi shǒu hù。
天葩只合奉天人,那许移根到下处。tiān pā zhǐ hé fèng tiān rén,nà xǔ yí gēn dào xià chù。
吁嗟皇人长与花为主,世上红紫纷纷何足数。xū jiē huáng rén zhǎng yǔ huā wèi zhǔ,shì shàng hóng zǐ fēn fēn hé zú shù。

假馆诗

家铉翁

江南遗老瀛边客,来时鬓斑今雪白。jiāng nán yí lǎo yíng biān kè,lái shí bìn bān jīn xuě bái。
几年坐困市井尘,五迁来到诗书宅。jǐ nián zuò kùn shì jǐng chén,wǔ qiān lái dào shī shū zhái。
中州典型尚未艾,故家文献宛如昔。zhōng zhōu diǎn xíng shàng wèi ài,gù jiā wén xiàn wǎn rú xī。
主人盛年兀老苍,古心不为名利役。zhǔ rén shèng nián wù lǎo cāng,gǔ xīn bù wèi míng lì yì。
昼闲对客无俗谈,夜灯从容须挟册。zhòu xián duì kè wú sú tán,yè dēng cóng róng xū xié cè。
有疑必问问必中,讲学定知有源脉。yǒu yí bì wèn wèn bì zhōng,jiǎng xué dìng zhī yǒu yuán mài。
世人骛外如轮云,君心向道坚金石。shì rén wù wài rú lún yún,jūn xīn xiàng dào jiān jīn shí。
念我南冠久絷维,分我三间明月席。niàn wǒ nán guān jiǔ zhí wéi,fēn wǒ sān jiān míng yuè xí。
绨袍厚德更高古,冬有纤纩夏有绤。tí páo hòu dé gèng gāo gǔ,dōng yǒu xiān kuàng xià yǒu xì。
我衰拟作菟裘藏,感君推田城西陌。wǒ shuāi nǐ zuò tú qiú cáng,gǎn jūn tuī tián chéng xī mò。
今年不归明年复不归,病骨嵚?会当化为原上骼。jīn nián bù guī míng nián fù bù guī,bìng gǔ qīn huì dāng huà wèi yuán shàng gé。
拟从诸君豫乞石一方,他年埋之冢前三四尺。nǐ cóng zhū jūn yù qǐ shí yī fāng,tā nián mái zhī zhǒng qián sān sì chǐ。
上书宋使姓某其名某,下书人是西州之西老逢掖。shàng shū sòng shǐ xìng mǒu qí míng mǒu,xià shū rén shì xī zhōu zhī xī lǎo féng yē。
平生著书苦不多,可传者见之春秋与周易。píng shēng zhù shū kǔ bù duō,kě chuán zhě jiàn zhī chūn qiū yǔ zhōu yì。

为景山题

家铉翁

先天而生者道之初,后天而存者道之寿。xiān tiān ér shēng zhě dào zhī chū,hòu tiān ér cún zhě dào zhī shòu。
人能知道为可贵,斯能与道同其久。rén néng zhī dào wèi kě guì,sī néng yǔ dào tóng qí jiǔ。
粤从羲黄迄孔孟,大原千古垂不朽。yuè cóng xī huáng qì kǒng mèng,dà yuán qiān gǔ chuí bù xiǔ。
书以道事万化源,易以明理群经首。shū yǐ dào shì wàn huà yuán,yì yǐ míng lǐ qún jīng shǒu。
诗三百所蔽思无邪,礼三千主敬内自守。shī sān bǎi suǒ bì sī wú xié,lǐ sān qiān zhǔ jìng nèi zì shǒu。
我性其性天其天,念兹在兹谨所授。wǒ xìng qí xìng tiān qí tiān,niàn zī zài zī jǐn suǒ shòu。
纷华过眼空中云,绮丽堕前苗之莠。fēn huá guò yǎn kōng zhōng yún,qǐ lì duò qián miáo zhī yǒu。
德人澄心制万变,仁寿天爵我固有。dé rén chéng xīn zhì wàn biàn,rén shòu tiān jué wǒ gù yǒu。
福惟自求命自作,欲净理明鉴无垢。fú wéi zì qiú mìng zì zuò,yù jìng lǐ míng jiàn wú gòu。
勿贰以二参以三,环堵中间维道囿。wù èr yǐ èr cān yǐ sān,huán dǔ zhōng jiān wéi dào yòu。
存之又存悟本元,心与道一逢原在左右。cún zhī yòu cún wù běn yuán,xīn yǔ dào yī féng yuán zài zuǒ yòu。
惟兹皇览揆度辰,临阳浸长泰道亨。wéi zī huáng lǎn kuí dù chén,lín yáng jìn zhǎng tài dào hēng。
为君大书汤盘九字铭,愿君进德日新又新与岁而俱新。wèi jūn dà shū tāng pán jiǔ zì míng,yuàn jūn jìn dé rì xīn yòu xīn yǔ suì ér jù xīn。

墨梅

家铉翁

非香之香,非色之色。fēi xiāng zhī xiāng,fēi sè zhī sè。
伴我孤吟,风清月白。bàn wǒ gū yín,fēng qīng yuè bái。

墨梅

家铉翁

冰崖孤芳,雪林早春。bīng yá gū fāng,xuě lín zǎo chūn。
伴我读易,见天地心。bàn wǒ dú yì,jiàn tiān dì xīn。

题雪花达摩布衣偈

家铉翁

拈花公案且莫道,西来正被拈花恼。niān huā gōng àn qiě mò dào,xī lái zhèng bèi niān huā nǎo。
一花开后几花开,微笑不禁成绝倒。yī huā kāi hòu jǐ huā kāi,wēi xiào bù jìn chéng jué dào。
归去来,人未老,掉下从前旧草鞋。guī qù lái,rén wèi lǎo,diào xià cóng qián jiù cǎo xié。
衲被蒙头面壁坐,提起不直一落索。nà bèi méng tóu miàn bì zuò,tí qǐ bù zhí yī luò suǒ。
放下大地无处著,从来被他碍手脚。fàng xià dà dì wú chù zhù,cóng lái bèi tā ài shǒu jiǎo。
为君索火当街烧,布袋依前是弥勒。wèi jūn suǒ huǒ dāng jiē shāo,bù dài yī qián shì mí lēi。
82123456