古诗词

牡丹坪诗

家铉翁

洛花古来称第一,金为之相玉为质。luò huā gǔ lái chēng dì yī,jīn wèi zhī xiāng yù wèi zhì。
画堂深处养根荄,丽日光中见颜色。huà táng shēn chù yǎng gēn gāi,lì rì guāng zhōng jiàn yán sè。
人力栽培傥未周,本然之天从而失。rén lì zāi péi tǎng wèi zhōu,běn rán zhī tiān cóng ér shī。
我家大峨峰顶牡丹坪,傲雪凌霜知几春。wǒ jiā dà é fēng dǐng mǔ dān píng,ào xuě líng shuāng zhī jǐ chūn。
冬深突兀层崖上,春来烂漫红云生。dōng shēn tū wù céng yá shàng,chūn lái làn màn hóng yún shēng。
相传皇人炼丹处,帝敕六丁为守护。xiāng chuán huáng rén liàn dān chù,dì chì liù dīng wèi shǒu hù。
天葩只合奉天人,那许移根到下处。tiān pā zhǐ hé fèng tiān rén,nà xǔ yí gēn dào xià chù。
吁嗟皇人长与花为主,世上红紫纷纷何足数。xū jiē huáng rén zhǎng yǔ huā wèi zhǔ,shì shàng hóng zǐ fēn fēn hé zú shù。

家铉翁

家铉翁(约1213~1297)号则堂,眉州(今四川省眉山市东坡区)人。家铉翁身长七尺,状貌奇伟,威严儒雅。以荫补官,累官知常州,迁浙东提点刑狱,入为大理少卿。宋亡,守志不仕。元成宗即位(1294),放还,赐号处士,时年八十二,后数年以寿终。《宋史》有传。有《则堂集》六卷,《彊(强)村丛书》辑为《则堂诗馀》一卷。词存三首收于《全宋词》中。 家铉翁的作品>>

猜您喜欢

隐者图

家铉翁

诗翁到处寻诗料,得似渔翁乐意赊。shī wēng dào chù xún shī liào,dé shì yú wēng lè yì shē。
两上波心两游戏,个中真赏属谁家。liǎng shàng bō xīn liǎng yóu xì,gè zhōng zhēn shǎng shǔ shuí jiā。

隐者图

家铉翁

微吟缓策过桥来,天际轻阴日未斜。wēi yín huǎn cè guò qiáo lái,tiān jì qīng yīn rì wèi xié。
指点前村竹深处,更寻钓叟问生涯。zhǐ diǎn qián cūn zhú shēn chù,gèng xún diào sǒu wèn shēng yá。

隐者图

家铉翁

诗人偏爱渔人乐,渔乐诗情一样奇。shī rén piān ài yú rén lè,yú lè shī qíng yī yàng qí。
欸乃数声烟雨外,非宫非徵自成诗。āi nǎi shù shēng yān yǔ wài,fēi gōng fēi zhēng zì chéng shī。

隐者图

家铉翁

平地何年生怪石,天教隐者作渔隈。píng dì hé nián shēng guài shí,tiān jiào yǐn zhě zuò yú wēi。
莫言昔日磻溪事,恐被山灵发笑咍。mò yán xī rì pán xī shì,kǒng bèi shān líng fā xiào hāi。

赠隐者忘机

家铉翁

寂然不动机已兆,感而遂通机乃神。jì rán bù dòng jī yǐ zhào,gǎn ér suì tōng jī nǎi shén。
一阳昨夜回冰底,生意流行万象春。yī yáng zuó yè huí bīng dǐ,shēng yì liú xíng wàn xiàng chūn。

赠隐者忘机

家铉翁

万古周流此一机,何尝丝发涉人为。wàn gǔ zhōu liú cǐ yī jī,hé cháng sī fā shè rén wèi。
不须苦用忘忘意,认取存存不息时。bù xū kǔ yòng wàng wàng yì,rèn qǔ cún cún bù xī shí。

赵省斋出示所和天童师偈句亦次其韵

家铉翁

异教何知平与倾,彼倾却是我之平。yì jiào hé zhī píng yǔ qīng,bǐ qīng què shì wǒ zhī píng。
饶渠亲识瞿昙面,未必曾逢太白星。ráo qú qīn shí qú tán miàn,wèi bì céng féng tài bái xīng。

赵省斋出示所和天童师偈句亦次其韵

家铉翁

虚空楼阁易攲倾,宝地工夫似掌平。xū kōng lóu gé yì qī qīng,bǎo dì gōng fū shì zhǎng píng。
四圣传来是周易,个中自有定盘星。sì shèng chuán lái shì zhōu yì,gè zhōng zì yǒu dìng pán xīng。

赵省斋出示所和天童师偈句亦次其韵

家铉翁

邂逅当年盖已倾,重来议论更和平。xiè hòu dāng nián gài yǐ qīng,zhòng lái yì lùn gèng hé píng。
何时肆设皋比座,指示五徒衡上星。hé shí sì shè gāo bǐ zuò,zhǐ shì wǔ tú héng shàng xīng。

咏红梨花

家铉翁

万玉林中惯识君,霜天月夜富精神。wàn yù lín zhōng guàn shí jūn,shuāng tiān yuè yè fù jīng shén。
谁将红粉涴颜色,却与夭桃斗莫春。shuí jiāng hóng fěn wò yán sè,què yǔ yāo táo dòu mò chūn。

人有画花中四伦者偶记毗陵旧诗即题其上

家铉翁

万红深处一花王,犹带姚家宫样黄。wàn hóng shēn chù yī huā wáng,yóu dài yáo jiā gōng yàng huáng。
物物有君还有佐,殿春须属召公棠。wù wù yǒu jūn hái yǒu zuǒ,diàn chūn xū shǔ zhào gōng táng。

人有画花中四伦者偶记毗陵旧诗即题其上

家铉翁

扶疏桂树月中生,谁遣人间伴大椿。fú shū guì shù yuè zhōng shēng,shuí qiǎn rén jiān bàn dà chūn。
桂欲芳时椿正老,等闲相伴八千春。guì yù fāng shí chūn zhèng lǎo,děng xián xiāng bàn bā qiān chūn。

人有画花中四伦者偶记毗陵旧诗即题其上

家铉翁

佩玉垂绅廊庙人,幽花小草岂其伦。pèi yù chuí shēn láng miào rén,yōu huā xiǎo cǎo qǐ qí lún。
须知四海皆兄弟,淡泊论交处处亲。xū zhī sì hǎi jiē xiōng dì,dàn pō lùn jiāo chù chù qīn。

人有画花中四伦者偶记毗陵旧诗即题其上

家铉翁

夭桃艳杏得春饶,涧草林花品亦殽。yāo táo yàn xìng dé chūn ráo,jiàn cǎo lín huā pǐn yì xiáo。
谁似三君丈人行,万山深处自论交。shuí shì sān jūn zhàng rén xíng,wàn shān shēn chù zì lùn jiāo。

鸣弦斋

家铉翁

徽金轸玉七弦存,流水音中政事分。huī jīn zhěn yù qī xián cún,liú shuǐ yīn zhōng zhèng shì fēn。
直自武城曾听后,至今方始得重闻。zhí zì wǔ chéng céng tīng hòu,zhì jīn fāng shǐ dé zhòng wén。
82123456