古诗词

谢并帅王仲仪端明惠葡萄酒

韩琦

并门昔岁叨拥旄,公厨酒熟醺葡萄。bìng mén xī suì dāo yōng máo,gōng chú jiǔ shú xūn pú táo。
公时帅谓辄驰献,助临军享投芳醪。gōng shí shuài wèi zhé chí xiàn,zhù lín jūn xiǎng tóu fāng láo。
辱公诗答极爱重,气骨雄健凌风骚。rǔ gōng shī dá jí ài zhòng,qì gǔ xióng jiàn líng fēng sāo。
公今大卤盛开府,我得乡守均疲劳。gōng jīn dà lǔ shèng kāi fǔ,wǒ dé xiāng shǒu jūn pí láo。
却烦新酿远相遗,故人义比丘山高。què fán xīn niàng yuǎn xiāng yí,gù rén yì bǐ qiū shān gāo。
衰翁拜赐喜自酌,持杯有感生郁陶。shuāi wēng bài cì xǐ zì zhuó,chí bēi yǒu gǎn shēng yù táo。
忆昨朔边被朝寄,亭燧灭警兵锋韬。yì zuó shuò biān bèi cháo jì,tíng suì miè jǐng bīng fēng tāo。
时平会数景物好,齿发未老胸襟豪。shí píng huì shù jǐng wù hǎo,chǐ fā wèi lǎo xiōng jīn háo。
当筵引满角胜负,金船滟溢翻红涛。dāng yán yǐn mǎn jiǎo shèng fù,jīn chuán yàn yì fān hóng tāo。
间折圆荷代举酌,坐客骇去如奔逃。jiān zhé yuán hé dài jǔ zhuó,zuò kè hài qù rú bēn táo。
我乘馀勇兴尚逸,直欲拍浮腾巨艘。wǒ chéng yú yǒng xīng shàng yì,zhí yù pāi fú téng jù sōu。
此来病质极枯瘠,两目眵泪颠无毛。cǐ lái bìng zhì jí kū jí,liǎng mù chī lèi diān wú máo。
较前饮量复何有,十分耗谢馀釐毫。jiào qián yǐn liàng fù hé yǒu,shí fēn hào xiè yú lí háo。
复婴风眩戒食味,馋口绝望沾珍螯。fù yīng fēng xuàn jiè shí wèi,chán kǒu jué wàng zhān zhēn áo。
虽然公酝敢轻用,留吞药剂倾甘膏。suī rán gōng yùn gǎn qīng yòng,liú tūn yào jì qīng gān gāo。
纵逢嘉客炫公贶,三爵已命缄封牢。zòng féng jiā kè xuàn gōng kuàng,sān jué yǐ mìng jiān fēng láo。
锦堂风和弄弱柳,螺榭日暖烘夭桃。jǐn táng fēng hé nòng ruò liǔ,luó xiè rì nuǎn hōng yāo táo。
兹辰庆我重加惠,勉与父老同春遨。zī chén qìng wǒ zhòng jiā huì,miǎn yǔ fù lǎo tóng chūn áo。
韩琦

韩琦

韩琦(1008—1075年),字稚圭,自号赣叟,汉族,相州安阳(今属河南)人。北宋政治家、名将,天圣进士。初授将作监丞,历枢密直学士、陕西经略安抚副使、陕西四路经略安抚招讨使。与范仲淹共同防御西夏,名重一时,时称“韩范”。嘉祐元年(1056),任枢密使;三年,拜同中书门下平章事。英宗嗣位,拜右仆射,封魏国公。神宗立,拜司空兼侍中,出知相州、大名府等地。熙宁八年卒,年六十八。谥忠献。《宋史》有传。著有《安阳集》五十卷。《全宋词》录其词四首。 韩琦的作品>>

猜您喜欢

依前韵再答

韩琦

不与皇家致太平,康宁时节便遗荣。bù yǔ huáng jiā zhì tài píng,kāng níng shí jié biàn yí róng。
寰中自乐乔彭寿,海内空流邴魏声。huán zhōng zì lè qiáo péng shòu,hǎi nèi kōng liú bǐng wèi shēng。
一品坐来恩固重,万钟抛去禄何轻。yī pǐn zuò lái ēn gù zhòng,wàn zhōng pāo qù lù hé qīng。
朝廷欲继姬周盛,会向磻溪问老成。cháo tíng yù jì jī zhōu shèng,huì xiàng pán xī wèn lǎo chéng。

喜雨

韩琦

晚雷驱雨协春雩,谁识天工用意殊。wǎn léi qū yǔ xié chūn yú,shuí shí tiān gōng yòng yì shū。
不许繁花私润泽,独教嘉谷足膏腴。bù xǔ fán huā sī rùn zé,dú jiào jiā gǔ zú gāo yú。
群心有答方思报,寸草无求亦自苏。qún xīn yǒu dá fāng sī bào,cùn cǎo wú qiú yì zì sū。
始信云龙施美利,岂劳功力费毫铢。shǐ xìn yún lóng shī měi lì,qǐ láo gōng lì fèi háo zhū。

北塘春雨

韩琦

叶叶轻云帐薄罗,坐看膏泽洒庭柯。yè yè qīng yún zhàng báo luó,zuò kàn gāo zé sǎ tíng kē。
风前芳杏红香减,烟外垂杨绿意多。fēng qián fāng xìng hóng xiāng jiǎn,yān wài chuí yáng lǜ yì duō。
声落檐牙飞短瀑,点匀池面起圆波。shēng luò yán yá fēi duǎn pù,diǎn yún chí miàn qǐ yuán bō。
晴来西北凭栏望,拂黛遥峰濯万螺。qíng lái xī běi píng lán wàng,fú dài yáo fēng zhuó wàn luó。

牡丹二首其二

韩琦

青帝恩偏压众芳,独将奇色宠花王。qīng dì ēn piān yā zhòng fāng,dú jiāng qí sè chǒng huā wáng。
已推天下无双艳,更占人间第一香。yǐ tuī tiān xià wú shuāng yàn,gèng zhàn rén jiān dì yī xiāng。
欲比世终难类取,待开心始觉春长。yù bǐ shì zhōng nán lèi qǔ,dài kāi xīn shǐ jué chūn zhǎng。
不教四季呈妖丽,造化如何是主张。bù jiào sì jì chéng yāo lì,zào huà rú hé shì zhǔ zhāng。

夏暑北塘

韩琦

一夕轻云卷怒雷,回塘经雨绝纤埃。yī xī qīng yún juǎn nù léi,huí táng jīng yǔ jué xiān āi。
莲房倒盏挥人饮,柳幄牵丝待席开。lián fáng dào zhǎn huī rén yǐn,liǔ wò qiān sī dài xí kāi。
未必鸥飞知客意,莫嫌蝉噪是风来。wèi bì ōu fēi zhī kè yì,mò xián chán zào shì fēng lái。
歊烦尽涤宜无累,奈有诗情费剪裁。xiāo fán jǐn dí yí wú lèi,nài yǒu shī qíng fèi jiǎn cái。

览刘易诗集感其游赏江山放怀自适

韩琦

区区西北十经春,强力今为老病身。qū qū xī běi shí jīng chūn,qiáng lì jīn wèi lǎo bìng shēn。
白发丹心论底事,清风明月属闲人。bái fā dān xīn lùn dǐ shì,qīng fēng míng yuè shǔ xián rén。
千钧未免嗤鼷鼠,一篑犹思抑孟津。qiān jūn wèi miǎn chī xī shǔ,yī kuì yóu sī yì mèng jīn。
早晚粗酬忠国志,五湖烟水乐吾真。zǎo wǎn cū chóu zhōng guó zhì,wǔ hú yān shuǐ lè wú zhēn。

寄题广信军四望亭

韩琦

西北云高拂女墙,危亭虚豁望中长。xī běi yún gāo fú nǚ qiáng,wēi tíng xū huō wàng zhōng zhǎng。
田间堤陌成新险,天外江山是旧疆。tián jiān dī mò chéng xīn xiǎn,tiān wài jiāng shān shì jiù jiāng。
古道入秋漫黍稷,远坡乘晚下牛羊。gǔ dào rù qiū màn shǔ jì,yuǎn pō chéng wǎn xià niú yáng。
凭栏多少无言恨,不在归鸿送夕阳。píng lán duō shǎo wú yán hèn,bù zài guī hóng sòng xī yáng。

与馀杭希文资政经时两绝音问忽得讯正与近致书同日因以诗寄

韩琦

闰首邮音得到无,使来还喜发双鱼。rùn shǒu yóu yīn dé dào wú,shǐ lái hái xǐ fā shuāng yú。
却思塞上经时问,恰是吴中当日书。què sī sāi shàng jīng shí wèn,qià shì wú zhōng dāng rì shū。
人邈江山神自照,道存忠义信从疏。rén miǎo jiāng shān shén zì zhào,dào cún zhōng yì xìn cóng shū。
昔年元白慈恩事,诗意虽同志未如。xī nián yuán bái cí ēn shì,shī yì suī tóng zhì wèi rú。

次韵答承旨王端明

韩琦

禁扃清切拟仙都,多病年年绝塞居。jìn jiōng qīng qiè nǐ xiān dōu,duō bìng nián nián jué sāi jū。
四海风雷归旧笔,二垂霜霰乃吾庐。sì hǎi fēng léi guī jiù bǐ,èr chuí shuāng xiàn nǎi wú lú。
道同今古犹相照,事役鳞鸿不计疏。dào tóng jīn gǔ yóu xiāng zhào,shì yì lín hóng bù jì shū。
莫谓安恬道留滞,是非终有史臣书。mò wèi ān tián dào liú zhì,shì fēi zhōng yǒu shǐ chén shū。

七夕同末伏会众春园

韩琦

七夕今同末伏辰,方塘陶暑集珍群。qī xī jīn tóng mò fú chén,fāng táng táo shǔ jí zhēn qún。
娇莺万啭风前曲,秀岭千层水上云。jiāo yīng wàn zhuàn fēng qián qū,xiù lǐng qiān céng shuǐ shàng yún。
幽鹭倚蒲真入画,香荷擎酒不须熏。yōu lù yǐ pú zhēn rù huà,xiāng hé qíng jiǔ bù xū xūn。
天孙莫炫机头巧,倒载归来岂羡君。tiān sūn mò xuàn jī tóu qiǎo,dào zài guī lái qǐ xiàn jūn。

次韵答渭帅王龙图

韩琦

十年西北保疆垂,只恐非才误委毗。shí nián xī běi bǎo jiāng chuí,zhǐ kǒng fēi cái wù wěi pí。
报国心诚虽慷慨,背时踪迹极孤危。bào guó xīn chéng suī kāng kǎi,bèi shí zōng jì jí gū wēi。
欲求褒贬明千古,直把穷通托二仪。yù qiú bāo biǎn míng qiān gǔ,zhí bǎ qióng tōng tuō èr yí。
多谢高篇远相劳,召南风格本王基。duō xiè gāo piān yuǎn xiāng láo,zhào nán fēng gé běn wáng jī。

览渭帅王龙图西行诗集

韩琦

久陟风骚上将坛,更持旄钺抚边关。jiǔ zhì fēng sāo shàng jiāng tán,gèng chí máo yuè fǔ biān guān。
山川满目吟虽苦,戈甲藏胸意自闲。shān chuān mǎn mù yín suī kǔ,gē jiǎ cáng xiōng yì zì xián。
威望昔尝流塞外,雅歌今复奏兵间。wēi wàng xī cháng liú sāi wài,yǎ gē jīn fù zòu bīng jiān。
禁中日夜思颇牧,四牡看随杕杜还。jìn zhōng rì yè sī pǒ mù,sì mǔ kàn suí dì dù hái。

送刘易归洛

韩琦

满怀经术欲谁传,却忆西归治洛田。mǎn huái jīng shù yù shuí chuán,què yì xī guī zhì luò tián。
富贵苟求诚损义,圣贤难遇亦推天。fù guì gǒu qiú chéng sǔn yì,shèng xián nán yù yì tuī tiān。
春风始入花王国,夜月长涵宓女川。chūn fēng shǐ rù huā wáng guó,yè yuè zhǎng hán mì nǚ chuān。
岩谷弓旌如未及,且凭诗酒作闲仙。yán gǔ gōng jīng rú wèi jí,qiě píng shī jiǔ zuò xián xiān。

祷雪有感

韩琦

灵岳祠宫尚未回,六花随祷下琼瑰。líng yuè cí gōng shàng wèi huí,liù huā suí dǎo xià qióng guī。
只忧风力狂无定,最喜云容重不开。zhǐ yōu fēng lì kuáng wú dìng,zuì xǐ yún róng zhòng bù kāi。
但得馀滋周畎亩,敢求娇意助樽罍。dàn dé yú zī zhōu quǎn mǔ,gǎn qiú jiāo yì zhù zūn léi。
夜深犹使家人探,平地依稀几寸来。yè shēn yóu shǐ jiā rén tàn,píng dì yī xī jǐ cùn lái。

次韵答留台春卿集贤侍郎

韩琦

闻说西台遂恳章,一何钦耸一何伤。wén shuō xī tái suì kěn zhāng,yī hé qīn sǒng yī hé shāng。
赤松世外诚先觉,白首兵间是不祥。chì sōng shì wài chéng xiān jué,bái shǒu bīng jiān shì bù xiáng。
得失两忘祛病术,利名相贼溺人乡。dé shī liǎng wàng qū bìng shù,lì míng xiāng zéi nì rén xiāng。
几时微立疆垂效,去伴公闲亦道光。jǐ shí wēi lì jiāng chuí xiào,qù bàn gōng xián yì dào guāng。