古诗词

谢并帅王仲仪端明惠葡萄酒

韩琦

并门昔岁叨拥旄,公厨酒熟醺葡萄。bìng mén xī suì dāo yōng máo,gōng chú jiǔ shú xūn pú táo。
公时帅谓辄驰献,助临军享投芳醪。gōng shí shuài wèi zhé chí xiàn,zhù lín jūn xiǎng tóu fāng láo。
辱公诗答极爱重,气骨雄健凌风骚。rǔ gōng shī dá jí ài zhòng,qì gǔ xióng jiàn líng fēng sāo。
公今大卤盛开府,我得乡守均疲劳。gōng jīn dà lǔ shèng kāi fǔ,wǒ dé xiāng shǒu jūn pí láo。
却烦新酿远相遗,故人义比丘山高。què fán xīn niàng yuǎn xiāng yí,gù rén yì bǐ qiū shān gāo。
衰翁拜赐喜自酌,持杯有感生郁陶。shuāi wēng bài cì xǐ zì zhuó,chí bēi yǒu gǎn shēng yù táo。
忆昨朔边被朝寄,亭燧灭警兵锋韬。yì zuó shuò biān bèi cháo jì,tíng suì miè jǐng bīng fēng tāo。
时平会数景物好,齿发未老胸襟豪。shí píng huì shù jǐng wù hǎo,chǐ fā wèi lǎo xiōng jīn háo。
当筵引满角胜负,金船滟溢翻红涛。dāng yán yǐn mǎn jiǎo shèng fù,jīn chuán yàn yì fān hóng tāo。
间折圆荷代举酌,坐客骇去如奔逃。jiān zhé yuán hé dài jǔ zhuó,zuò kè hài qù rú bēn táo。
我乘馀勇兴尚逸,直欲拍浮腾巨艘。wǒ chéng yú yǒng xīng shàng yì,zhí yù pāi fú téng jù sōu。
此来病质极枯瘠,两目眵泪颠无毛。cǐ lái bìng zhì jí kū jí,liǎng mù chī lèi diān wú máo。
较前饮量复何有,十分耗谢馀釐毫。jiào qián yǐn liàng fù hé yǒu,shí fēn hào xiè yú lí háo。
复婴风眩戒食味,馋口绝望沾珍螯。fù yīng fēng xuàn jiè shí wèi,chán kǒu jué wàng zhān zhēn áo。
虽然公酝敢轻用,留吞药剂倾甘膏。suī rán gōng yùn gǎn qīng yòng,liú tūn yào jì qīng gān gāo。
纵逢嘉客炫公贶,三爵已命缄封牢。zòng féng jiā kè xuàn gōng kuàng,sān jué yǐ mìng jiān fēng láo。
锦堂风和弄弱柳,螺榭日暖烘夭桃。jǐn táng fēng hé nòng ruò liǔ,luó xiè rì nuǎn hōng yāo táo。
兹辰庆我重加惠,勉与父老同春遨。zī chén qìng wǒ zhòng jiā huì,miǎn yǔ fù lǎo tóng chūn áo。
韩琦

韩琦

韩琦(1008—1075年),字稚圭,自号赣叟,汉族,相州安阳(今属河南)人。北宋政治家、名将,天圣进士。初授将作监丞,历枢密直学士、陕西经略安抚副使、陕西四路经略安抚招讨使。与范仲淹共同防御西夏,名重一时,时称“韩范”。嘉祐元年(1056),任枢密使;三年,拜同中书门下平章事。英宗嗣位,拜右仆射,封魏国公。神宗立,拜司空兼侍中,出知相州、大名府等地。熙宁八年卒,年六十八。谥忠献。《宋史》有传。著有《安阳集》五十卷。《全宋词》录其词四首。 韩琦的作品>>

猜您喜欢

登望宸阁

韩琦

危阁轻裘陟望宸,欲逃蒸暑若忧焚。wēi gé qīng qiú zhì wàng chén,yù táo zhēng shǔ ruò yōu fén。
清风自越兼金贵,真境都无数仞分。qīng fēng zì yuè jiān jīn guì,zhēn jìng dōu wú shù rèn fēn。
归渚水禽明似雪,扰空沙燕闹如蚊。guī zhǔ shuǐ qín míng shì xuě,rǎo kōng shā yàn nào rú wén。
凭轩眷阙羁魂断,乱逐南飞送雨云。píng xuān juàn quē jī hún duàn,luàn zhú nán fēi sòng yǔ yún。

登金铜门

韩琦

当暑思来坐北轩,俯看形胜在檐前。dāng shǔ sī lái zuò běi xuān,fǔ kàn xíng shèng zài yán qián。
楼台突兀陵高木,城堞萦回际远天。lóu tái tū wù líng gāo mù,chéng dié yíng huí jì yuǎn tiān。
万室正虞多暍者,一身惭独御泠然。wàn shì zhèng yú duō yē zhě,yī shēn cán dú yù líng rán。
歊烦尽涤无心下,欲帐轻绡彻夜眠。xiāo fán jǐn dí wú xīn xià,yù zhàng qīng xiāo chè yè mián。

立秋日后园

韩琦

亭馆虽芜胜势存,病襟犹足涤冥昏。tíng guǎn suī wú shèng shì cún,bìng jīn yóu zú dí míng hūn。
晚凉天气秋风入,雨霁园林伏暑奔。wǎn liáng tiān qì qiū fēng rù,yǔ jì yuán lín fú shǔ bēn。
古榭稳骑危岫翠,御流遥泻曲池浑。gǔ xiè wěn qí wēi xiù cuì,yù liú yáo xiè qū chí hún。
河鱼未获山芎效,几废良辰命客樽。hé yú wèi huò shān qiōng xiào,jǐ fèi liáng chén mìng kè zūn。

己酉中元

韩琦

烦蒸求得到中元,馀酷侵人尚鲜欢。fán zhēng qiú dé dào zhōng yuán,yú kù qīn rén shàng xiān huān。
病塞不能冲酒堰,气清终已倒盂兰。bìng sāi bù néng chōng jiǔ yàn,qì qīng zhōng yǐ dào yú lán。
陈编就榻将开懒,危阁凌风欲下难。chén biān jiù tà jiāng kāi lǎn,wēi gé líng fēng yù xià nán。
闻道禾弮尽逾尺,日西偏喜夕霞丹。wén dào hé quān jǐn yú chǐ,rì xī piān xǐ xī xiá dān。

中秋席上

韩琦

去年西洛过中秋,正怯清光刺病眸。qù nián xī luò guò zhōng qiū,zhèng qiè qīng guāng cì bìng móu。
此夜北都逢好月,喜延嘉客上高楼。cǐ yè běi dōu féng hǎo yuè,xǐ yán jiā kè shàng gāo lóu。
真居自与风尘绝,雅句须穷造化搜。zhēn jū zì yǔ fēng chén jué,yǎ jù xū qióng zào huà sōu。
但引流霞歌白雪,岂殊身在广寒游。dàn yǐn liú xiá gē bái xuě,qǐ shū shēn zài guǎng hán yóu。

九日水阁

韩琦

池馆隳摧古榭荒,此延嘉客会重阳。chí guǎn huī cuī gǔ xiè huāng,cǐ yán jiā kè huì zhòng yáng。
虽渐老圃秋容淡,且看寒花晚节香。suī jiàn lǎo pǔ qiū róng dàn,qiě kàn hán huā wǎn jié xiāng。
酒味已醇新过热,蟹黄先实不须霜。jiǔ wèi yǐ chún xīn guò rè,xiè huáng xiān shí bù xū shuāng。
年来饮兴衰难强,漫有高吟力尚狂。nián lái yǐn xīng shuāi nán qiáng,màn yǒu gāo yín lì shàng kuáng。

次韵和机宜强至都官喜雪

韩琦

繁云凝结远成堆,雪意应随雅客来。fán yún níng jié yuǎn chéng duī,xuě yì yīng suí yǎ kè lái。
满地妆梅知腊近,一天风絮误春回。mǎn dì zhuāng méi zhī là jìn,yī tiān fēng xù wù chūn huí。
玳攲宾席豪诗笔,珠沃歌喉滑醉杯。dài qī bīn xí háo shī bǐ,zhū wò gē hóu huá zuì bēi。
病叟有心萌酒战,明轰钟鼓不衔枚。bìng sǒu yǒu xīn méng jiǔ zhàn,míng hōng zhōng gǔ bù xián méi。

次韵再答

韩琦

天和人意共昏昏,飘掷繁霙助客樽。tiān hé rén yì gòng hūn hūn,piāo zhì fán yīng zhù kè zūn。
正会笙歌开醉目,忽惊珠玉得嘉言。zhèng huì shēng gē kāi zuì mù,hū jīng zhū yù dé jiā yán。
已凌衰鬓争霜采,更拂妖颜上粉痕。yǐ líng shuāi bìn zhēng shuāng cǎi,gèng fú yāo yán shàng fěn hén。
东阁有贤才调雅,愧无优礼绍公孙。dōng gé yǒu xián cái diào yǎ,kuì wú yōu lǐ shào gōng sūn。

雅集堂

韩琦

过马传名事莫详,我严宾集在更张。guò mǎ chuán míng shì mò xiáng,wǒ yán bīn jí zài gèng zhāng。
不资金石升堂乐,务接芝兰入室香。bù zī jīn shí shēng táng lè,wù jiē zhī lán rù shì xiāng。
农穫大丰歌滞穗,讼销群枉阒甘棠。nóng huò dà fēng gē zhì suì,sòng xiāo qún wǎng qù gān táng。
时闻雅席延诸彦,病守心闲兴亦长。shí wén yǎ xí yán zhū yàn,bìng shǒu xīn xián xīng yì zhǎng。

望宸阁雪后

韩琦

重阴初释六花残,试倚危栏一望看。zhòng yīn chū shì liù huā cán,shì yǐ wēi lán yī wàng kàn。
魂爽顿如居物外,句新难得上毫端。hún shuǎng dùn rú jū wù wài,jù xīn nán dé shàng háo duān。
酒收豪席珊瑚碎,风刮仙盘沆瀣乾。jiǔ shōu háo xí shān hú suì,fēng guā xiān pán hàng xiè qián。
化就兜罗绵世界,鹫宫高插白云寒。huà jiù dōu luó mián shì jiè,jiù gōng gāo chā bái yún hán。

己酉岁除夜雪

韩琦

故历将除夜未晨,暖风轻送六霙匀。gù lì jiāng chú yè wèi chén,nuǎn fēng qīng sòng liù yīng yún。
及时皆喜逢三白,伺晓何妨具五辛。jí shí jiē xǐ féng sān bái,cì xiǎo hé fáng jù wǔ xīn。
一箭尚留终在腊,万花潜发欲惊春。yī jiàn shàng liú zhōng zài là,wàn huā qián fā yù jīng chūn。
藏阄令恶传杯速,欢杀红炉守岁人。cáng jiū lìng è chuán bēi sù,huān shā hóng lú shǒu suì rén。

春阴席上

韩琦

腊寒初破作春阴,澌涩铜乌远漏沉。là hán chū pò zuò chūn yīn,sī sè tóng wū yuǎn lòu chén。
气折笙簧声易软,涧匀梅柳色潜深。qì zhé shēng huáng shēng yì ruǎn,jiàn yún méi liǔ sè qián shēn。
已催豪侠将狂兴,更恼衰残欲病心。yǐ cuī háo xiá jiāng kuáng xīng,gèng nǎo shuāi cán yù bìng xīn。
任展轻销谁画得,雾昏楼阁半遥林。rèn zhǎn qīng xiāo shuí huà dé,wù hūn lóu gé bàn yáo lín。

龙兴灯夕

韩琦

花雨交加坠宝坊,万灯全掩玉蟾光。huā yǔ jiāo jiā zhuì bǎo fāng,wàn dēng quán yǎn yù chán guāng。
几时莲与春风偶,此夜人如蜡日狂。jǐ shí lián yǔ chūn fēng ǒu,cǐ yè rén rú là rì kuáng。
欲乐一知趋寿域,路迷无处不仙乡。yù lè yī zhī qū shòu yù,lù mí wú chù bù xiān xiāng。
当筵自是壶中景,莫访金吾漏短长。dāng yán zì shì hú zhōng jǐng,mò fǎng jīn wú lòu duǎn zhǎng。

上元遇雨席上

韩琦

此夕浓阴送雨来,冥然天意可轻猜。cǐ xī nóng yīn sòng yǔ lái,míng rán tiān yì kě qīng cāi。
欲催嘉卉乘时发,似抑妖莲作伪开。yù cuī jiā huì chéng shí fā,shì yì yāo lián zuò wěi kāi。
强沸金丝终断续,半濡罗绮尚徘徊。qiáng fèi jīn sī zhōng duàn xù,bàn rú luó qǐ shàng pái huái。
待前一任游人散,且听新声尽醉罍。dài qián yī rèn yóu rén sàn,qiě tīng xīn shēng jǐn zuì léi。

春雪

韩琦

几阵风凝霰作床,稳承花雪入春芳。jǐ zhèn fēng níng xiàn zuò chuáng,wěn chéng huā xuě rù chūn fāng。
南园蝶舞都疑梦,北岭梅开只欠香。nán yuán dié wǔ dōu yí mèng,běi lǐng méi kāi zhǐ qiàn xiāng。
气暖不容冰笋就,润深潜引麦针长。qì nuǎn bù róng bīng sǔn jiù,rùn shēn qián yǐn mài zhēn zhǎng。
衰翁未得阳和助,且自宜城抵醉乡。shuāi wēng wèi dé yáng hé zhù,qiě zì yí chéng dǐ zuì xiāng。