古诗词

谢并帅王仲仪端明惠葡萄酒

韩琦

并门昔岁叨拥旄,公厨酒熟醺葡萄。bìng mén xī suì dāo yōng máo,gōng chú jiǔ shú xūn pú táo。
公时帅谓辄驰献,助临军享投芳醪。gōng shí shuài wèi zhé chí xiàn,zhù lín jūn xiǎng tóu fāng láo。
辱公诗答极爱重,气骨雄健凌风骚。rǔ gōng shī dá jí ài zhòng,qì gǔ xióng jiàn líng fēng sāo。
公今大卤盛开府,我得乡守均疲劳。gōng jīn dà lǔ shèng kāi fǔ,wǒ dé xiāng shǒu jūn pí láo。
却烦新酿远相遗,故人义比丘山高。què fán xīn niàng yuǎn xiāng yí,gù rén yì bǐ qiū shān gāo。
衰翁拜赐喜自酌,持杯有感生郁陶。shuāi wēng bài cì xǐ zì zhuó,chí bēi yǒu gǎn shēng yù táo。
忆昨朔边被朝寄,亭燧灭警兵锋韬。yì zuó shuò biān bèi cháo jì,tíng suì miè jǐng bīng fēng tāo。
时平会数景物好,齿发未老胸襟豪。shí píng huì shù jǐng wù hǎo,chǐ fā wèi lǎo xiōng jīn háo。
当筵引满角胜负,金船滟溢翻红涛。dāng yán yǐn mǎn jiǎo shèng fù,jīn chuán yàn yì fān hóng tāo。
间折圆荷代举酌,坐客骇去如奔逃。jiān zhé yuán hé dài jǔ zhuó,zuò kè hài qù rú bēn táo。
我乘馀勇兴尚逸,直欲拍浮腾巨艘。wǒ chéng yú yǒng xīng shàng yì,zhí yù pāi fú téng jù sōu。
此来病质极枯瘠,两目眵泪颠无毛。cǐ lái bìng zhì jí kū jí,liǎng mù chī lèi diān wú máo。
较前饮量复何有,十分耗谢馀釐毫。jiào qián yǐn liàng fù hé yǒu,shí fēn hào xiè yú lí háo。
复婴风眩戒食味,馋口绝望沾珍螯。fù yīng fēng xuàn jiè shí wèi,chán kǒu jué wàng zhān zhēn áo。
虽然公酝敢轻用,留吞药剂倾甘膏。suī rán gōng yùn gǎn qīng yòng,liú tūn yào jì qīng gān gāo。
纵逢嘉客炫公贶,三爵已命缄封牢。zòng féng jiā kè xuàn gōng kuàng,sān jué yǐ mìng jiān fēng láo。
锦堂风和弄弱柳,螺榭日暖烘夭桃。jǐn táng fēng hé nòng ruò liǔ,luó xiè rì nuǎn hōng yāo táo。
兹辰庆我重加惠,勉与父老同春遨。zī chén qìng wǒ zhòng jiā huì,miǎn yǔ fù lǎo tóng chūn áo。
韩琦

韩琦

韩琦(1008—1075年),字稚圭,自号赣叟,汉族,相州安阳(今属河南)人。北宋政治家、名将,天圣进士。初授将作监丞,历枢密直学士、陕西经略安抚副使、陕西四路经略安抚招讨使。与范仲淹共同防御西夏,名重一时,时称“韩范”。嘉祐元年(1056),任枢密使;三年,拜同中书门下平章事。英宗嗣位,拜右仆射,封魏国公。神宗立,拜司空兼侍中,出知相州、大名府等地。熙宁八年卒,年六十八。谥忠献。《宋史》有传。著有《安阳集》五十卷。《全宋词》录其词四首。 韩琦的作品>>

猜您喜欢

昼锦堂再赏牡丹

韩琦

锦堂重赏牡丹红,不惜残英数日空。jǐn táng zhòng shǎng mǔ dān hóng,bù xī cán yīng shù rì kōng。
嘉艳岂无来岁好,清欢难得故人同。jiā yàn qǐ wú lái suì hǎo,qīng huān nán dé gù rén tóng。
谁言山下曾为雨,只恐身轻去逐风。shuí yán shān xià céng wèi yǔ,zhǐ kǒng shēn qīng qù zhú fēng。
且共对花开口笑,莫持姚左较雌雄。qiě gòng duì huā kāi kǒu xiào,mò chí yáo zuǒ jiào cí xióng。

暮春书事

韩琦

榆荚空飞不算钱,韶光归速置何缘。yú jiá kōng fēi bù suàn qián,sháo guāng guī sù zhì hé yuán。
惜春情味过年少,战酒英雄退日前。xī chūn qíng wèi guò nián shǎo,zhàn jiǔ yīng xióng tuì rì qián。
竹笋迸阶抽兕角,杨花铺水涨龙涎。zhú sǔn bèng jiē chōu sì jiǎo,yáng huā pù shuǐ zhǎng lóng xián。
妖妍万变成凋谢,长养须资大夏权。yāo yán wàn biàn chéng diāo xiè,zhǎng yǎng xū zī dà xià quán。

暮春书事自和

韩琦

东君回辔肯流连,诗入衰情更易缘。dōng jūn huí pèi kěn liú lián,shī rù shuāi qíng gèng yì yuán。
荷叶如钱生水面,杨花飞雪满阶前。hé yè rú qián shēng shuǐ miàn,yáng huā fēi xuě mǎn jiē qián。
感时空溅伤春泪,殢酒思流见曲涎。gǎn shí kōng jiàn shāng chūn lèi,tì jiǔ sī liú jiàn qū xián。
残景向人催上老,似推公道不容权。cán jǐng xiàng rén cuī shàng lǎo,shì tuī gōng dào bù róng quán。

北第同赏芍药

韩琦

芍药名高致亦难,此观妖艳满雕栏。sháo yào míng gāo zhì yì nán,cǐ guān yāo yàn mǎn diāo lán。
酒酣谁欲张珠网,金钿偏宜间宝冠。jiǔ hān shuí yù zhāng zhū wǎng,jīn diàn piān yí jiān bǎo guān。
露裛更深云髻重,蝶栖长苦玉楼寒。lù yì gèng shēn yún jì zhòng,dié qī zhǎng kǔ yù lóu hán。
郑诗已取相酬赠,不见诸经载牡丹。zhèng shī yǐ qǔ xiāng chóu zèng,bù jiàn zhū jīng zài mǔ dān。

狎鸥亭同赏牡丹

韩琦

东亭尝种广陵花,美艳新增出旧芽。dōng tíng cháng zhǒng guǎng líng huā,měi yàn xīn zēng chū jiù yá。
小魏风标高洛品,大乔流徙得孙家。xiǎo wèi fēng biāo gāo luò pǐn,dà qiáo liú xǐ dé sūn jiā。
丹砂缬妙深难染,白玉冠危莹绝瑕。dān shā xié miào shēn nán rǎn,bái yù guān wēi yíng jué xiá。
肯与姚黄为近侍,亦须称后始无差。kěn yǔ yáo huáng wèi jìn shì,yì xū chēng hòu shǐ wú chà。

久旱喜雨

韩琦

旱灾诚久历三时,祠祷虽虔似不知。hàn zāi chéng jiǔ lì sān shí,cí dǎo suī qián shì bù zhī。
一夕云雷施利泽,万家沟壑复生期。yī xī yún léi shī lì zé,wàn jiā gōu hè fù shēng qī。
禾苗立后收多早,天意回来此未迟。hé miáo lì hòu shōu duō zǎo,tiān yì huí lái cǐ wèi chí。
恩被无垠才数刻,尽思人力欲何为。ēn bèi wú yín cái shù kè,jǐn sī rén lì yù hé wèi。

初伏避暑

韩琦

四序推迁理亦常,其间天意或难详。sì xù tuī qiān lǐ yì cháng,qí jiān tiān yì huò nán xiáng。
将令炎暑收残虐,何使清商预伏藏。jiāng lìng yán shǔ shōu cán nüè,hé shǐ qīng shāng yù fú cáng。
几日西风来拂衽,昔时中冀盛飞觞。jǐ rì xī fēng lái fú rèn,xī shí zhōng jì shèng fēi shāng。
无辞剩引南燕酌,盐叠冰峰合坐凉。wú cí shèng yǐn nán yàn zhuó,yán dié bīng fēng hé zuò liáng。

寄提举刘思封

韩琦

连年河朔失时丰,将漕推能选擢公。lián nián hé shuò shī shí fēng,jiāng cáo tuī néng xuǎn zhuó gōng。
万虑本期充岁计,一言思欲动宸衷。wàn lǜ běn qī chōng suì jì,yī yán sī yù dòng chén zhōng。
知难愿易澄清寄,遂请俄司峻极宫。zhī nán yuàn yì chéng qīng jì,suì qǐng é sī jùn jí gōng。
殿柱有题应不忘,肯容材哲便甘穷。diàn zhù yǒu tí yīng bù wàng,kěn róng cái zhé biàn gān qióng。

七夕

韩琦

星潢今夕度仙辀,人世争为乞巧楼。xīng huáng jīn xī dù xiān zhōu,rén shì zhēng wèi qǐ qiǎo lóu。
万室瞻迎皆欲得,一生孤拙未尝求。wàn shì zhān yíng jiē yù dé,yī shēng gū zhuō wèi cháng qiú。
缑山月白遗新曲,汉殿窗明识旧偷。gōu shān yuè bái yí xīn qū,hàn diàn chuāng míng shí jiù tōu。
若道营桥真浪说,如何飞鹊尽髡头。ruò dào yíng qiáo zhēn làng shuō,rú hé fēi què jǐn kūn tóu。

甲寅中秋对月二首

韩琦

七宝成轮上海东,他圆争与此时同。qī bǎo chéng lún shàng hǎi dōng,tā yuán zhēng yǔ cǐ shí tóng。
须知一夜清光别,为得三秋正色中。xū zhī yī yè qīng guāng bié,wèi dé sān qiū zhèng sè zhōng。
唐曲听回云作驾,邺园游盛盖飞鸿。táng qū tīng huí yún zuò jià,yè yuán yóu shèng gài fēi hóng。
古人只恨音尘阔,对赏樽樽愿一空。gǔ rén zhǐ hèn yīn chén kuò,duì shǎng zūn zūn yuàn yī kōng。

甲寅中秋对月二首

韩琦

中秋侵夕启宾罍,共看长空一鉴开。zhōng qiū qīn xī qǐ bīn léi,gòng kàn zhǎng kōng yī jiàn kāi。
四坐雪霜清耳目,万家昆阆倚楼台。sì zuò xuě shuāng qīng ěr mù,wàn jiā kūn láng yǐ lóu tái。
波凉桂子从天落,阴极潮头半海来。bō liáng guì zi cóng tiān luò,yīn jí cháo tóu bàn hǎi lái。
正好抽毫竞高唱,当筵人胜仲宣才。zhèng hǎo chōu háo jìng gāo chàng,dāng yán rén shèng zhòng xuān cái。

提举陈龙图迁居邢台二首其二

韩琦

多病襟怀易入忧,那堪惊别复惊秋。duō bìng jīn huái yì rù yōu,nà kān jīng bié fù jīng qiū。
难追刘白樽前乐,尚约松乔世外游。nán zhuī liú bái zūn qián lè,shàng yuē sōng qiáo shì wài yóu。
花发东篱谁共酌,草荒南浦只生愁。huā fā dōng lí shuí gòng zhuó,cǎo huāng nán pǔ zhǐ shēng chóu。
从兹冷落欢吟地,昼锦荣归兴狎鸥。cóng zī lěng luò huān yín dì,zhòu jǐn róng guī xīng xiá ōu。

甲寅重九

韩琦

勉同风俗燕重阳,可惜良辰值岁荒。miǎn tóng fēng sú yàn zhòng yáng,kě xī liáng chén zhí suì huāng。
南亩流民方塞路,东篱嘉菊漫浮觞。nán mǔ liú mín fāng sāi lù,dōng lí jiā jú màn fú shāng。
虽无弦管追游乐,赖有山川气象强。suī wú xián guǎn zhuī yóu lè,lài yǒu shān chuān qì xiàng qiáng。
自笑当筵陶靖节,几时归去傲羲皇。zì xiào dāng yán táo jìng jié,jǐ shí guī qù ào xī huáng。

孟冬朔日祀坟二首其二

韩琦

首冬斋洁展先茔,极目郊原一望清。shǒu dōng zhāi jié zhǎn xiān yíng,jí mù jiāo yuán yī wàng qīng。
无限人心苏尺雨,有时天意活苍生。wú xiàn rén xīn sū chǐ yǔ,yǒu shí tiān yì huó cāng shēng。
遥林蓊郁霜来晚,荒陇稀疏穗不成。yáo lín wěng yù shuāng lái wǎn,huāng lǒng xī shū suì bù chéng。
何术济民归未得,愧偷官禄奉粢盛。hé shù jì mín guī wèi dé,kuì tōu guān lù fèng zī shèng。

祀坟马上

韩琦

二茔逢节展松楸,因叹农畴荐不收。èr yíng féng jié zhǎn sōng qiū,yīn tàn nóng chóu jiàn bù shōu。
高穗有时存蜀黍,善耕犹惜卖吴牛。gāo suì yǒu shí cún shǔ shǔ,shàn gēng yóu xī mài wú niú。
泉乾几处闲机硙,雨过谁家用粪楼。quán qián jǐ chù xián jī wéi,yǔ guò shuí jiā yòng fèn lóu。
首种渐生还自喜,尚忧难救赤春头。shǒu zhǒng jiàn shēng hái zì xǐ,shàng yōu nán jiù chì chūn tóu。