古诗词

和唐使君秬古风二首

曾协

宦游非所安,举足常徊徨。huàn yóu fēi suǒ ān,jǔ zú cháng huái huáng。
官事似马曹,自谓真漫郎。guān shì shì mǎ cáo,zì wèi zhēn màn láng。
犹惭上官前,簪裳久低昂。yóu cán shàng guān qián,zān shang jiǔ dī áng。
归辄痛扫溉,草木有幽香。guī zhé tòng sǎo gài,cǎo mù yǒu yōu xiāng。
但令眼中青,不问眉间黄。dàn lìng yǎn zhōng qīng,bù wèn méi jiān huáng。
何期逢故侯,一见心清凉。hé qī féng gù hóu,yī jiàn xīn qīng liáng。
扬袂指乡国,矫翼西南翔。yáng mèi zhǐ xiāng guó,jiǎo yì xī nán xiáng。
危言气峥嵘,高怀涕淋浪。wēi yán qì zhēng róng,gāo huái tì lín làng。
更怜凡草木,欲置桃李场。gèng lián fán cǎo mù,yù zhì táo lǐ chǎng。
作诗借光辉,此意宁可忘。zuò shī jiè guāng huī,cǐ yì níng kě wàng。

曾协

宋建昌军南丰人,字同季。曾肇孙。高宗绍兴中,举进士不第。以荫仕长兴丞,累擢临安通判。孝宗乾道中,历知吉、抚、永州。有《云庄集》。 曾协的作品>>

猜您喜欢

送赵有翼监丞造朝供职

曾协

君侯昂然百夫雄,近之和气如春风。jūn hóu áng rán bǎi fū xióng,jìn zhī hé qì rú chūn fēng。
扬眉高论多折衷,众人敛衽称名通。yáng méi gāo lùn duō zhé zhōng,zhòng rén liǎn rèn chēng míng tōng。
发为诗章灿璧琮,气豪笔健敏且工。fā wèi shī zhāng càn bì cóng,qì háo bǐ jiàn mǐn qiě gōng。
口占欲使十手供,春云容与朝霞烘。kǒu zhàn yù shǐ shí shǒu gōng,chūn yún róng yǔ cháo xiá hōng。
肯如空阶号秋虫,槁项岩穴甘老穷。kěn rú kōng jiē hào qiū chóng,gǎo xiàng yán xué gān lǎo qióng。
是将织文裨衮龙,润色造化分天功。shì jiāng zhī wén bì gǔn lóng,rùn sè zào huà fēn tiān gōng。
奏之清庙流笙镛,宜使正笏趋槐枫。zòu zhī qīng miào liú shēng yōng,yí shǐ zhèng hù qū huái fēng。
发舒平生学古胸,时吐奇论惊群公。fā shū píng shēng xué gǔ xiōng,shí tǔ qí lùn jīng qún gōng。
久矣高门映衰宗,金兰投分自诸翁。jiǔ yǐ gāo mén yìng shuāi zōng,jīn lán tóu fēn zì zhū wēng。
我尝联曹愧凡庸,竭蹶道上昔所同。wǒ cháng lián cáo kuì fán yōng,jié jué dào shàng xī suǒ tóng。
朔雪扑面花蒙茸,六龙先路如云从。shuò xuě pū miàn huā méng rōng,liù lóng xiān lù rú yún cóng。
重来苕溪奉从容,好若胶漆始且终。zhòng lái sháo xī fèng cóng róng,hǎo ruò jiāo qī shǐ qiě zhōng。
先后唱和如歌钟,君还清班朝九重。xiān hòu chàng hé rú gē zhōng,jūn hái qīng bān cháo jiǔ zhòng。
我将毂下居治中,他时涉笔朱墨丛。wǒ jiāng gǔ xià jū zhì zhōng,tā shí shè bǐ zhū mò cóng。
已见矫翼凌长空,一笑道旧双颊红。yǐ jiàn jiǎo yì líng zhǎng kōng,yī xiào dào jiù shuāng jiá hóng。
136«45678910