古诗词

向侍郎挽诗二首

洪适

沃辔环天下,澄清今范滂。wò pèi huán tiān xià,chéng qīng jīn fàn pāng。
带牛奸破穴,问马智盈囊。dài niú jiān pò xué,wèn mǎ zhì yíng náng。
逾七春秋足,尊三爵德光。yú qī chūn qiū zú,zūn sān jué dé guāng。
乡闾失耆旧,绋路送车忙。xiāng lǘ shī qí jiù,fú lù sòng chē máng。

洪适

洪适(1117~1184)南宋金石学家、诗人、词人。初名造,字温伯,又字景温;入仕后改名适,字景伯;晚年自号盘洲老人,饶州鄱阳(今江西省波阳县)人,洪皓长子,累官至尚书右仆射、同中书门下平章事兼枢密使,封魏国公,卒谥文惠。洪适与弟弟洪遵、洪迈皆以文学负盛名,有“鄱阳英气钟三秀”之称。同时,他在金石学方面造诣颇深,与欧阳修、赵明诚并称为宋代金石三大家。 洪适的作品>>

猜您喜欢

雨中宿万年寺

洪适

梦回深夜耿秋灯,泉窦争流一味清。mèng huí shēn yè gěng qiū dēng,quán dòu zhēng liú yī wèi qīng。
过雁不闻天外影,寒松长送枕边声。guò yàn bù wén tiān wài yǐng,hán sōng zhǎng sòng zhěn biān shēng。
饕风可但久无赖,急雨那能便寝行。tāo fēng kě dàn jiǔ wú lài,jí yǔ nà néng biàn qǐn xíng。
已问琼台双阙路,此心何必羡层城。yǐ wèn qióng tái shuāng quē lù,cǐ xīn hé bì xiàn céng chéng。

闲上人览众亭

洪适

篮舆行尽白云层,来款禅居得小亭。lán yú xíng jǐn bái yún céng,lái kuǎn chán jū dé xiǎo tíng。
乱石引泉归曲涧,寒风吹雨过中庭。luàn shí yǐn quán guī qū jiàn,hán fēng chuī yǔ guò zhōng tíng。
四旁野色朝昏别,一览岩姿远近青。sì páng yě sè cháo hūn bié,yī lǎn yán zī yuǎn jìn qīng。
宴坐蒲团作何想,光阴不复问尧蓂。yàn zuò pú tuán zuò hé xiǎng,guāng yīn bù fù wèn yáo míng。

贺子忱吏部抱膝庵

洪适

主人蚤岁抽华簪,隐居时作梁父吟。zhǔ rén zǎo suì chōu huá zān,yǐn jū shí zuò liáng fù yín。
于今松窗在人境,空有蕙帐留烟岑。yú jīn sōng chuāng zài rén jìng,kōng yǒu huì zhàng liú yān cén。
风来翠筱自摇玉,秋著黄花仍散金。fēng lái cuì xiǎo zì yáo yù,qiū zhù huáng huā réng sàn jīn。
拂拭尘埃记行役,兴来命酒还孤斟。fú shì chén āi jì xíng yì,xīng lái mìng jiǔ hái gū zhēn。

桐柏观

洪适

屹然双阙峙琼台,仰见彤云郁郁开。yì rán shuāng quē zhì qióng tái,yǎng jiàn tóng yún yù yù kāi。
三井穷源知海眼,六符垂象应天台。sān jǐng qióng yuán zhī hǎi yǎn,liù fú chuí xiàng yīng tiān tái。
松杉满道欣初过,芝术何年得自培。sōng shān mǎn dào xīn chū guò,zhī shù hé nián dé zì péi。
更听鸣泉杂风籁,直疑笙鹤紫霄来。gèng tīng míng quán zá fēng lài,zhí yí shēng hè zǐ xiāo lái。

天台观

洪适

芝田环拱碧崔嵬,流瀑高从天际来。zhī tián huán gǒng bì cuī wéi,liú pù gāo cóng tiān jì lái。
飞沫有风长是雪,寒声无日不如雷。fēi mò yǒu fēng zhǎng shì xuě,hán shēng wú rì bù rú léi。
岩前八桂人谁折,溪畔千桃路未开。yán qián bā guì rén shuí zhé,xī pàn qiān táo lù wèi kāi。
便觉仙都清昼永,翻愁归路染黄埃。biàn jué xiān dōu qīng zhòu yǒng,fān chóu guī lù rǎn huáng āi。

刘阮洞

洪适

桃花当日未成蹊,已有幽禽语翠微。táo huā dāng rì wèi chéng qī,yǐ yǒu yōu qín yǔ cuì wēi。
楚峡行云空入梦,秦台鸣凤要同飞。chǔ xiá xíng yún kōng rù mèng,qín tái míng fèng yào tóng fēi。
仙家长若三春好,人境何知万事非。xiān jiā zhǎng ruò sān chūn hǎo,rén jìng hé zhī wàn shì fēi。
访问丘园荒旧迹,却应回首悔来归。fǎng wèn qiū yuán huāng jiù jì,què yīng huí shǒu huǐ lái guī。

次韵钱处和运使郡斋晚集

洪适

风声止雨岁云暮,雪态兼云昼欲昏。fēng shēng zhǐ yǔ suì yún mù,xuě tài jiān yún zhòu yù hūn。
共喜高轩归别墅,肯临画戟对清樽。gòng xǐ gāo xuān guī bié shù,kěn lín huà jǐ duì qīng zūn。
埋轮前事空豺路,授简英辞踵兔园。mái lún qián shì kōng chái lù,shòu jiǎn yīng cí zhǒng tù yuán。
是处梅花寝消息,更凭玉藻为招魂。shì chù méi huā qǐn xiāo xī,gèng píng yù zǎo wèi zhāo hún。

游盖竹洞

洪适

晓出山城故著鞭,荒荒寒日满晴川。xiǎo chū shān chéng gù zhù biān,huāng huāng hán rì mǎn qíng chuān。
幽栖未卜诛茅地,乘兴来登盖竹天。yōu qī wèi bo zhū máo dì,chéng xīng lái dēng gài zhú tiān。
霜凝阴崖疑积雪,云跻重障杂飞烟。shuāng níng yīn yá yí jī xuě,yún jī zhòng zhàng zá fēi yān。
洞门今古无关键,俗客那能见列仙。dòng mén jīn gǔ wú guān jiàn,sú kè nà néng jiàn liè xiān。

次韵范子芬雪中同访曹功显

洪适

明朝春琯欲飞葭,腊里重看舞雪斜。míng cháo chūn guǎn yù fēi jiā,là lǐ zhòng kàn wǔ xuě xié。
笔下百篇非事业,樽前一醉即生涯。bǐ xià bǎi piān fēi shì yè,zūn qián yī zuì jí shēng yá。
初疑高柳狂吹絮,却伴寒梅好放花。chū yí gāo liǔ kuáng chuī xù,què bàn hán méi hǎo fàng huā。
踏冻不辞方驾远,闭门留客更谁家。tà dòng bù cí fāng jià yuǎn,bì mén liú kè gèng shuí jiā。

次韵曾宏父欲赏山宫梅花

洪适

黄堂清兴动官梅,遥望花林首屡回。huáng táng qīng xīng dòng guān méi,yáo wàng huā lín shǒu lǚ huí。
命驾许同狂客往,舒笺频有好诗催。mìng jià xǔ tóng kuáng kè wǎng,shū jiān pín yǒu hǎo shī cuī。
空怀月观横千影,趁取山宫举一杯。kōng huái yuè guān héng qiān yǐng,chèn qǔ shān gōng jǔ yī bēi。
为语东皇相假借,莫教零乱点苍苔。wèi yǔ dōng huáng xiāng jiǎ jiè,mò jiào líng luàn diǎn cāng tái。

宏父见招赏梅时范子芬欲行

洪适

翩翩画戟对春光,命客重登千仞冈。piān piān huà jǐ duì chūn guāng,mìng kè zhòng dēng qiān rèn gāng。
坐上行人倾别酒,花前小雨伴啼妆。zuò shàng xíng rén qīng bié jiǔ,huā qián xiǎo yǔ bàn tí zhuāng。
雪肤不为轻寒瘦,玉骨何如昨夜香。xuě fū bù wèi qīng hán shòu,yù gǔ hé rú zuó yè xiāng。
丽句竞传新乐府,谁夸何逊在维扬。lì jù jìng chuán xīn lè fǔ,shuí kuā hé xùn zài wéi yáng。

次日宏父携家出游而小雨新晴

洪适

山头霞彩发天光,初日曈昽射短冈。shān tóu xiá cǎi fā tiān guāng,chū rì tóng lóng shè duǎn gāng。
莫使吹箫寻古曲,直宜点额作新妆。mò shǐ chuī xiāo xún gǔ qū,zhí yí diǎn é zuò xīn zhuāng。
不禁风雨飞来急,颇觉园林减却香。bù jìn fēng yǔ fēi lái jí,pǒ jué yuán lín jiǎn què xiāng。
花下凌波奏奇舞,腰支尺六笑垂杨。huā xià líng bō zòu qí wǔ,yāo zhī chǐ liù xiào chuí yáng。

丁卯正月十六日作舞漪亭于池上尽废蔬畦植花数十本

洪适

二年倥偬缓归期,漫作新亭接舞漪。èr nián kōng zǒng huǎn guī qī,màn zuò xīn tíng jiē wǔ yī。
举郡定嗤推不去,故山已讶到何迟。jǔ jùn dìng chī tuī bù qù,gù shān yǐ yà dào hé chí。
园官不属藜苋腹,花史好呈桃李姿。yuán guān bù shǔ lí xiàn fù,huā shǐ hǎo chéng táo lǐ zī。
待得浮萍是飞絮,谁能爱树一相思。dài dé fú píng shì fēi xù,shuí néng ài shù yī xiāng sī。

送范子芬赴浙东机幕

洪适

男儿三十富春秋,况复才华出辈流。nán ér sān shí fù chūn qiū,kuàng fù cái huá chū bèi liú。
传家不坠右丞相,入幕少佐东诸侯。chuán jiā bù zhuì yòu chéng xiāng,rù mù shǎo zuǒ dōng zhū hóu。
梅花颇惜诗人去,草色正牵行客愁。méi huā pǒ xī shī rén qù,cǎo sè zhèng qiān xíng kè chóu。
修禊兰亭访陈迹,应怀同醉仲宣楼。xiū xì lán tíng fǎng chén jì,yīng huái tóng zuì zhòng xuān lóu。

送石初平归四明

洪适

析别梁溪七换春,海边相过意能勤。xī bié liáng xī qī huàn chūn,hǎi biān xiāng guò yì néng qín。
裤襦不羡千金子,简策无惭万石君。kù rú bù xiàn qiān jīn zi,jiǎn cè wú cán wàn shí jūn。
豪气掀雷须给札,他时修月待挥斤。háo qì xiān léi xū gěi zhá,tā shí xiū yuè dài huī jīn。
镂衢又揖东风去,情话无人可夜分。lòu qú yòu yī dōng fēng qù,qíng huà wú rén kě yè fēn。