古诗词

向侍郎挽诗二首

洪适

沃辔环天下,澄清今范滂。wò pèi huán tiān xià,chéng qīng jīn fàn pāng。
带牛奸破穴,问马智盈囊。dài niú jiān pò xué,wèn mǎ zhì yíng náng。
逾七春秋足,尊三爵德光。yú qī chūn qiū zú,zūn sān jué dé guāng。
乡闾失耆旧,绋路送车忙。xiāng lǘ shī qí jiù,fú lù sòng chē máng。

洪适

洪适(1117~1184)南宋金石学家、诗人、词人。初名造,字温伯,又字景温;入仕后改名适,字景伯;晚年自号盘洲老人,饶州鄱阳(今江西省波阳县)人,洪皓长子,累官至尚书右仆射、同中书门下平章事兼枢密使,封魏国公,卒谥文惠。洪适与弟弟洪遵、洪迈皆以文学负盛名,有“鄱阳英气钟三秀”之称。同时,他在金石学方面造诣颇深,与欧阳修、赵明诚并称为宋代金石三大家。 洪适的作品>>

猜您喜欢

次韵梁宪再集盘洲

洪适

春风步屧共优游,小筑园庐匪拙谋。chūn fēng bù xiè gòng yōu yóu,xiǎo zhù yuán lú fěi zhuō móu。
罗列清尊资啸傲,安排好语待赓酬。luó liè qīng zūn zī xiào ào,ān pái hǎo yǔ dài gēng chóu。
茸茸香草装三径,恰恰鸣禽想十洲。rōng rōng xiāng cǎo zhuāng sān jìng,qià qià míng qín xiǎng shí zhōu。
玉节寻盟端不再,便回天上近凝旒。yù jié xún méng duān bù zài,biàn huí tiān shàng jìn níng liú。

浮杯

洪适

南北芝泉一涧开,穿花度柳势萦回。nán běi zhī quán yī jiàn kāi,chuān huā dù liǔ shì yíng huí。
不须元巳方修禊,才遇良辰便泛杯。bù xū yuán sì fāng xiū xì,cái yù liáng chén biàn fàn bēi。
行止岂由人智巧,沉浮长与客惊猜。xíng zhǐ qǐ yóu rén zhì qiǎo,chén fú zhǎng yǔ kè jīng cāi。
急流一去谁难进,却有先游殿后来。jí liú yī qù shuí nán jìn,què yǒu xiān yóu diàn hòu lái。

次韵梁子正咏棕亭

洪适

鬋得栟榈制数椽,绣衣拈出少陵篇。jiǎn dé bēn lǘ zhì shù chuán,xiù yī niān chū shǎo líng piān。
倚楹见水幽情畅,驻屐迷花诗兴牵。yǐ yíng jiàn shuǐ yōu qíng chàng,zhù jī mí huā shī xīng qiān。
便觉茅轩俱退舍,若谈竹室不同年。biàn jué máo xuān jù tuì shě,ruò tán zhú shì bù tóng nián。
满山所欠青青药,且趁流觞集醉仙。mǎn shān suǒ qiàn qīng qīng yào,qiě chèn liú shāng jí zuì xiān。

病中忆九曲

洪适

新穿九曲望时霖,水到渠成病已侵。xīn chuān jiǔ qū wàng shí lín,shuǐ dào qú chéng bìng yǐ qīn。
见说小舟穿柳岸,那知清涨入桃林。jiàn shuō xiǎo zhōu chuān liǔ àn,nà zhī qīng zhǎng rù táo lín。
五旬药裹长经眼,几日荷花复赏心。wǔ xún yào guǒ zhǎng jīng yǎn,jǐ rì hé huā fù shǎng xīn。
梦里亦知行乐处,老来尤更惜光阴。mèng lǐ yì zhī xíng lè chù,lǎo lái yóu gèng xī guāng yīn。

野处孔雀为狸所毙

洪适

远程万里起南溟,文采葳蕤掩画屏。yuǎn chéng wàn lǐ qǐ nán míng,wén cǎi wēi ruí yǎn huà píng。
展翼来朝金翠晃,竦身轻举鹊乌停。zhǎn yì lái cháo jīn cuì huǎng,sǒng shēn qīng jǔ què wū tíng。
园中但有辟蛇法,山下相望瘗鹤铭。yuán zhōng dàn yǒu pì shé fǎ,shān xià xiāng wàng yì hè míng。
野鹜家鸡随处有,孽狐何事独淫刑。yě wù jiā jī suí chù yǒu,niè hú hé shì dú yín xíng。

次韵景卢题龟巢

洪适

拙速谁云胜巧迟,新亭结罢得能奇。zhuō sù shuí yún shèng qiǎo chí,xīn tíng jié bà dé néng qí。
细看远水兼天净,可但中秋观月宜。xì kàn yuǎn shuǐ jiān tiān jìng,kě dàn zhōng qiū guān yuè yí。
出郭自欣三径乐,枕流今有几人痴。chū guō zì xīn sān jìng lè,zhěn liú jīn yǒu jǐ rén chī。
巢莲千岁同藏六,一笑泥涂曳尾龟。cháo lián qiān suì tóng cáng liù,yī xiào ní tú yè wěi guī。

三月十六日龟巢观月渭师携宠同赏后两日大雨复作景卢有诗同其韵

洪适

潜鳞故故上钩迟,翠袖凭栏自一奇。qián lín gù gù shàng gōu chí,cuì xiù píng lán zì yī qí。
半夜醉归闲有趣,一年春尽事如宜。bàn yè zuì guī xián yǒu qù,yī nián chūn jǐn shì rú yí。
盍簪何惮再三渎,览镜堪嗟六十痴。hé zān hé dàn zài sān dú,lǎn jìng kān jiē liù shí chī。
已办寻盟临斫鲙,不将可否问蓍龟。yǐ bàn xún méng lín zhuó kuài,bù jiāng kě fǒu wèn shī guī。

流杯同景裴韵

洪适

三春少雨未行觞,槐影交加更漏长。sān chūn shǎo yǔ wèi xíng shāng,huái yǐng jiāo jiā gèng lòu zhǎng。
半夜水来山涧满,四檐竹密酒尊凉。bàn yè shuǐ lái shān jiàn mǎn,sì yán zhú mì jiǔ zūn liáng。
新亭方作龟巢叶,画栋何妨燕语梁。xīn tíng fāng zuò guī cháo yè,huà dòng hé fáng yàn yǔ liáng。
满引三觥拚一醉,老来真个惜时光。mǎn yǐn sān gōng pàn yī zuì,lǎo lái zhēn gè xī shí guāng。

流杯次日连雨渭师有诗次其韵

洪适

入夏浓云日夕昏,举头烟雨暗前村。rù xià nóng yún rì xī hūn,jǔ tóu yān yǔ àn qián cūn。
风随重客清葵扇,月为佳人射翠樽。fēng suí zhòng kè qīng kuí shàn,yuè wèi jiā rén shè cuì zūn。
依旧建瓴攲屋角,几番携杖失溪痕。yī jiù jiàn líng qī wū jiǎo,jǐ fān xié zhàng shī xī hén。
小枰已在纱窗下,欲把明琼看倒盆。xiǎo píng yǐ zài shā chuāng xià,yù bǎ míng qióng kàn dào pén。

再答

洪适

投老无能千虑昏,归田浸久使令村。tóu lǎo wú néng qiān lǜ hūn,guī tián jìn jiǔ shǐ lìng cūn。
长因步月成三影,难得朋云共一樽。zhǎng yīn bù yuè chéng sān yǐng,nán dé péng yún gòng yī zūn。
水涨溪桥孤钓隐,雨侵山径洗鞸痕。shuǐ zhǎng xī qiáo gū diào yǐn,yǔ qīn shān jìng xǐ bì hén。
寓公在此宁黔突,会有容光照覆盆。yù gōng zài cǐ níng qián tū,huì yǒu róng guāng zhào fù pén。

景卢开尊阻雨展日复用前韵寄之

洪适

逐妇鸣鸠急定昏,不堪烟霭弄千村。zhú fù míng jiū jí dìng hūn,bù kān yān ǎi nòng qiān cūn。
掩关尽日资筇杖,改席何时对瘿樽。yǎn guān jǐn rì zī qióng zhàng,gǎi xí hé shí duì yǐng zūn。
云暗松皮多节目,雨伤梨颊有瘢痕。yún àn sōng pí duō jié mù,yǔ shāng lí jiá yǒu bān hén。
溪神若也心无妒,迎出常娥照玉盆。xī shén ruò yě xīn wú dù,yíng chū cháng é zhào yù pén。

雨中排闷

洪适

饭牛戴笠牧童昏,安得斜阳过别村。fàn niú dài lì mù tóng hūn,ān dé xié yáng guò bié cūn。
户外涎蜗行半壁,床头渴鼠侧空樽。hù wài xián wō xíng bàn bì,chuáng tóu kě shǔ cè kōng zūn。
花残莺老浑如梦,水到渠成不见痕。huā cán yīng lǎo hún rú mèng,shuǐ dào qú chéng bù jiàn hén。
天意未晴人未饮,家奴款曲办籸盆。tiān yì wèi qíng rén wèi yǐn,jiā nú kuǎn qū bàn shēn pén。

再赋

洪适

月在云中破镜昏,几时清影散林村。yuè zài yún zhōng pò jìng hūn,jǐ shí qīng yǐng sàn lín cūn。
杖藜难去寻渔艇,洗盏无因续蚁樽。zhàng lí nán qù xún yú tǐng,xǐ zhǎn wú yīn xù yǐ zūn。
竹叶弄风添秀色,榴花带雨露啼痕。zhú yè nòng fēng tiān xiù sè,liú huā dài yǔ lù tí hén。
不如暮卷珠帘醉,唤取佳人笑拊盆。bù rú mù juǎn zhū lián zuì,huàn qǔ jiā rén xiào fǔ pén。

一春置酒必苦风雨今日幸晴而景卢有行色

洪适

一春风雨厄游遨,此际开樽始解嘲。yī chūn fēng yǔ è yóu áo,cǐ jì kāi zūn shǐ jiě cháo。
恰恰鸣禽藏柳陌,欣欣嫩叶迸花梢。qià qià míng qín cáng liǔ mò,xīn xīn nèn yè bèng huā shāo。
离筵欲动愁分袂,胜日何妨剩出郊。lí yán yù dòng chóu fēn mèi,shèng rì hé fáng shèng chū jiāo。
燕寝香凝公事了,频将书札问龟巢。yàn qǐn xiāng níng gōng shì le,pín jiāng shū zhá wèn guī cháo。

次景裴席上韵

洪适

桃李纷纷已半春,海棠睡觉晚妆新。táo lǐ fēn fēn yǐ bàn chūn,hǎi táng shuì jué wǎn zhuāng xīn。
龟巢剩有千般景,琼报浑无一点尘。guī cháo shèng yǒu qiān bān jǐng,qióng bào hún wú yī diǎn chén。
酒未举杯风逐客,诗方拈笔雨催人。jiǔ wèi jǔ bēi fēng zhú kè,shī fāng niān bǐ yǔ cuī rén。
从今只拣晴和日,草草杯盘勿厌频。cóng jīn zhǐ jiǎn qíng hé rì,cǎo cǎo bēi pán wù yàn pín。