古诗词

雪诗用晁无咎韵

洪适

密雪舞冬昼,祁寒反夏炎。mì xuě wǔ dōng zhòu,qí hán fǎn xià yán。
竹枝低未湿,梅萼莹先沾。zhú zhī dī wèi shī,méi è yíng xiān zhān。
怯冷昂肩立,欣繁矫首瞻。qiè lěng áng jiān lì,xīn fán jiǎo shǒu zhān。
随风方北渡,际海必东渐。suí fēng fāng běi dù,jì hǎi bì dōng jiàn。
轩簸来如掺,缤纷势转严。xuān bǒ lái rú càn,bīn fēn shì zhuǎn yán。
枯荄新点缀,曲砌巧增添。kū gāi xīn diǎn zhuì,qū qì qiǎo zēng tiān。
伺隙花穿户,承隅箸插檐。cì xì huā chuān hù,chéng yú zhù chā yán。
高飞迷皎鹤,夜影逼清蟾。gāo fēi mí jiǎo hè,yè yǐng bī qīng chán。
砧净绡横石,窗虚粉杂奁。zhēn jìng xiāo héng shí,chuāng xū fěn zá lián。
昆丘千璧碎,武库五兵铦。kūn qiū qiān bì suì,wǔ kù wǔ bīng xiān。
烟径杨吹絮,香蹊蝶奋髯。yān jìng yáng chuī xù,xiāng qī dié fèn rán。
鲸鲵陆骨腐,鹄鹭野翎爓。jīng ní lù gǔ fǔ,gǔ lù yě líng yàn。
白发秦人遁,厖眉汉尉潜。bái fā qín rén dùn,páng méi hàn wèi qián。
渍蚕功孰及,平地瑞初占。zì cán gōng shú jí,píng dì ruì chū zhàn。
窖卧行人节,门扃志士恬。jiào wò xíng rén jié,mén jiōng zhì shì tián。
已甘穿履困,奚避割毡嫌。yǐ gān chuān lǚ kùn,xī bì gē zhān xián。
醉慕双螯毕,寒怀五绔廉。zuì mù shuāng áo bì,hán huái wǔ kù lián。
飘飖疑宓女,刻画谢无盐。piāo yáo yí mì nǚ,kè huà xiè wú yán。
河阔凝新浪,峰高失旧尖。hé kuò níng xīn làng,fēng gāo shī jiù jiān。
山阴宾欲返,淮右寇将歼。shān yīn bīn yù fǎn,huái yòu kòu jiāng jiān。
穆满三章著,宣温五板兼。mù mǎn sān zhāng zhù,xuān wēn wǔ bǎn jiān。
君恩捐卫粟,天意绝齐痁。jūn ēn juān wèi sù,tiān yì jué qí shān。
江上蓑堪画,篱间氅可觇。jiāng shàng suō kān huà,lí jiān chǎng kě chān。
客观眸已眩,儿咀手频拈。kè guān móu yǐ xuàn,ér jǔ shǒu pín niān。
足没寻萱屐,腰闲刈藿镰。zú méi xún xuān jī,yāo xián yì huò lián。
马驰毛愈素,乌啄首难黔。mǎ chí máo yù sù,wū zhuó shǒu nán qián。
冻折骚人笔,光临织妇幨。dòng zhé sāo rén bǐ,guāng lín zhī fù chān。
螟牟宁待火,疫疠讵烦砭。míng móu níng dài huǒ,yì lì jù fán biān。
甲长寒蔬细,根肥宿麦纤。jiǎ zhǎng hán shū xì,gēn féi sù mài xiān。
年丰虽欲颂,神助愧江淹。nián fēng suī yù sòng,shén zhù kuì jiāng yān。

洪适

洪适(1117~1184)南宋金石学家、诗人、词人。初名造,字温伯,又字景温;入仕后改名适,字景伯;晚年自号盘洲老人,饶州鄱阳(今江西省波阳县)人,洪皓长子,累官至尚书右仆射、同中书门下平章事兼枢密使,封魏国公,卒谥文惠。洪适与弟弟洪遵、洪迈皆以文学负盛名,有“鄱阳英气钟三秀”之称。同时,他在金石学方面造诣颇深,与欧阳修、赵明诚并称为宋代金石三大家。 洪适的作品>>

猜您喜欢

杂咏下棕

洪适

剖心青掌露,蓬首紫髯垂。pōu xīn qīng zhǎng lù,péng shǒu zǐ rán chuí。
花孕鱼堪馔,枝重鸟不窥。huā yùn yú kān zhuàn,zhī zhòng niǎo bù kuī。

杂咏下木竹

洪适

竹叶木枝柯,葱青光可鉴。zhú yè mù zhī kē,cōng qīng guāng kě jiàn。
桃竹最名浮,自知萧洒欠。táo zhú zuì míng fú,zì zhī xiāo sǎ qiàn。

杂咏下兰

洪适

清馥畏人知,辞山便泣岐。qīng fù wèi rén zhī,cí shān biàn qì qí。
请将纫杂佩,不去傍蛾眉。qǐng jiāng rèn zá pèi,bù qù bàng é méi。

杂咏下药畹

洪适

自笑桑榆景,犹贪草木滋。zì xiào sāng yú jǐng,yóu tān cǎo mù zī。
烟霞成痼疾,良药岂能医。yān xiá chéng gù jí,liáng yào qǐ néng yī。

杂咏下仙茅

洪适

许仙初拔宅,灵草迸香茅。xǔ xiān chū bá zhái,líng cǎo bèng xiāng máo。
能使羊无血,云何命在庖。néng shǐ yáng wú xuè,yún hé mìng zài páo。

杂咏下黄精

洪适

叶细浑疑竹,丛轻却象花。yè xì hún yí zhú,cóng qīng què xiàng huā。
果然能辟谷,谁不护萌芽。guǒ rán néng pì gǔ,shuí bù hù méng yá。

杂咏下蘼芜

洪适

菲菲芳袭予,采采叶敷碧。fēi fēi fāng xí yǔ,cǎi cǎi yè fū bì。
捐躯陆羽经,钳口陈琳檄。juān qū lù yǔ jīng,qián kǒu chén lín xí。

杂咏下芷

洪适

为爱草中香,灵均咏药房。wèi ài cǎo zhōng xiāng,líng jūn yǒng yào fáng。
行山踏蛇虺,系肘有名方。xíng shān tà shé huī,xì zhǒu yǒu míng fāng。

杂咏下地簧

洪适

塞耳可治聋,下咽多去病。sāi ěr kě zhì lóng,xià yàn duō qù bìng。
九曝不辞劳,蚤衰谙药性。jiǔ pù bù cí láo,zǎo shuāi ān yào xìng。

杂咏下茱萸

洪适

览尽辋川图,击节茱萸沜。lǎn jǐn wǎng chuān tú,jī jié zhū yú pàn。
九日秋子来,黄花为酒伴。jiǔ rì qiū zi lái,huáng huā wèi jiǔ bàn。

杂咏下玉虹洞

洪适

天晴玉连蜷,洞邃香吞吐。tiān qíng yù lián quán,dòng suì xiāng tūn tǔ。
趁逐牡丹时,游人推不去。chèn zhú mǔ dān shí,yóu rén tuī bù qù。

杂咏下绿沈谷

洪适

塞翁马论谷,山房谷名竹。sāi wēng mǎ lùn gǔ,shān fáng gǔ míng zhú。
千驷后无闻,一竿清亦足。qiān sì hòu wú wén,yī gān qīng yì zú。

杂咏下聚萤斋

洪适

广野萤如织,凉郊书好观。guǎng yě yíng rú zhī,liáng jiāo shū hǎo guān。
借光须继晷,莫遣案头干。jiè guāng xū jì guǐ,mò qiǎn àn tóu gàn。

杂咏下萤

洪适

得夜不韬藏,飞星乱草塘。dé yè bù tāo cáng,fēi xīng luàn cǎo táng。
都缘光影误,无路出书囊。dōu yuán guāng yǐng wù,wú lù chū shū náng。

杂咏下美可茹亭

洪适

勿夸万钱食,可畏五鼎烹。wù kuā wàn qián shí,kě wèi wǔ dǐng pēng。
采山逃后悔,碧涧有芹羹。cǎi shān táo hòu huǐ,bì jiàn yǒu qín gēng。