古诗词

用雪诗韵谢三外弟见和

洪适

我昔槜李寓,君方锡山潜。wǒ xī zuì lǐ yù,jūn fāng xī shān qián。
欲驰咫尺书,駃足无飞廉。yù chí zhǐ chǐ shū,jué zú wú fēi lián。
相望参与商,引首徒遐瞻。xiāng wàng cān yǔ shāng,yǐn shǒu tú xiá zhān。
朅来萍梗踪,远野得茅檐。qiè lái píng gěng zōng,yuǎn yě dé máo yán。
获与谭垒接,何询龟筮占。huò yǔ tán lěi jiē,hé xún guī shì zhàn。
青山整烟鬟,澄波开鉴奁。qīng shān zhěng yān huán,chéng bō kāi jiàn lián。
乔松与怪柏,如虬老龙髯。qiáo sōng yǔ guài bǎi,rú qiú lǎo lóng rán。
悠然一望间,野色皆可觇。yōu rán yī wàng jiān,yě sè jiē kě chān。
范甑飞埃尘,墨突寒不黔。fàn zèng fēi āi chén,mò tū hán bù qián。
好友岂厌频,鸡黍供炊爓。hǎo yǒu qǐ yàn pín,jī shǔ gōng chuī yàn。
外家三遗珠,颖脱皆囊尖。wài jiā sān yí zhū,yǐng tuō jiē náng jiān。
交情谢流俗,不问凉及炎。jiāo qíng xiè liú sú,bù wèn liáng jí yán。
著鞭挹清风,从者屡我淹。zhù biān yì qīng fēng,cóng zhě lǚ wǒ yān。
高论极根源,师友识所渐。gāo lùn jí gēn yuán,shī yǒu shí suǒ jiàn。
大略榷治忽,细谈析毫纤。dà lüè què zhì hū,xì tán xī háo xiān。
皮里有阳秋,褒贬追齐歼。pí lǐ yǒu yáng qiū,bāo biǎn zhuī qí jiān。
古称学如殖,秋成观执镰。gǔ chēng xué rú zhí,qiū chéng guān zhí lián。
吾匪董夫子,家居下帷幨。wú fěi dǒng fū zi,jiā jū xià wéi chān。
言经虽败绩,宁防整冠嫌。yán jīng suī bài jì,níng fáng zhěng guān xián。
抽轧强成章,句鄙不任拈。chōu yà qiáng chéng zhāng,jù bǐ bù rèn niān。
骪骳且艰涩,疵瑕费针砭。wěi bèi qiě jiān sè,cī xiá fèi zhēn biān。
君诗粲珠琲,光焰古人兼。jūn shī càn zhū bèi,guāng yàn gǔ rén jiān。
讵覆伧父酒,不道胡儿盐。jù fù cāng fù jiǔ,bù dào hú ér yán。
陈檄愈头疾,杜词逐寒痁。chén xí yù tóu jí,dù cí zhú hán shān。
轻缣边幅富,健笔锋铓铦。qīng jiān biān fú fù,jiàn bǐ fēng máng xiān。
语句既遒丽,格律何森严。yǔ jù jì qiú lì,gé lǜ hé sēn yán。
我穷思已竭,君方涌泉添。wǒ qióng sī yǐ jié,jūn fāng yǒng quán tiān。
三峡争倒流,未肯波澜恬。sān xiá zhēng dào liú,wèi kěn bō lán tián。
短才愧非正,尚期膏馥沾。duǎn cái kuì fēi zhèng,shàng qī gāo fù zhān。
吟罢觉夜永,明窗耿孤蟾。yín bà jué yè yǒng,míng chuāng gěng gū chán。

洪适

洪适(1117~1184)南宋金石学家、诗人、词人。初名造,字温伯,又字景温;入仕后改名适,字景伯;晚年自号盘洲老人,饶州鄱阳(今江西省波阳县)人,洪皓长子,累官至尚书右仆射、同中书门下平章事兼枢密使,封魏国公,卒谥文惠。洪适与弟弟洪遵、洪迈皆以文学负盛名,有“鄱阳英气钟三秀”之称。同时,他在金石学方面造诣颇深,与欧阳修、赵明诚并称为宋代金石三大家。 洪适的作品>>

猜您喜欢

送唐左史纸墨

洪适

黄山奇峰三十六,耸壑寿松多节目。huáng shān qí fēng sān shí liù,sǒng hè shòu sōng duō jié mù。
真工曲突扫芳煤,介圭拱璧陈玄玉。zhēn gōng qū tū sǎo fāng méi,jiè guī gǒng bì chén xuán yù。
浙河千里兹滥觞,万谷之皮捣冰霜。zhè hé qiān lǐ zī làn shāng,wàn gǔ zhī pí dǎo bīng shuāng。
肌理细腻色白皙,蜀网剡藤难雁行。jī lǐ xì nì sè bái xī,shǔ wǎng shàn téng nán yàn xíng。
使君来自岷峨麓,曾赋客卿朝奏牍。shǐ jūn lái zì mín é lù,céng fù kè qīng cháo zòu dú。
细字不作蝇头书,高文富有牛腰轴。xì zì bù zuò yíng tóu shū,gāo wén fù yǒu niú yāo zhóu。
向来平步第一螭,勇退宛在番之湄。xiàng lái píng bù dì yī chī,yǒng tuì wǎn zài fān zhī méi。
陶泓毛颖幸旅进,快写元和圣德诗。táo hóng máo yǐng xìng lǚ jìn,kuài xiě yuán hé shèng dé shī。

送李泉

洪适

周人九府有圜法,汉京金布在令甲。zhōu rén jiǔ fǔ yǒu huán fǎ,hàn jīng jīn bù zài lìng jiǎ。
炊炭冶镕多乱真,纷纷轻薄如榆荚。chuī tàn yě róng duō luàn zhēn,fēn fēn qīng báo rú yú jiá。
即山不复私下臣,张官置吏几王春。jí shān bù fù sī xià chén,zhāng guān zhì lì jǐ wáng chūn。
君子谓之阿堵物,方兄不知何许人。jūn zi wèi zhī ā dǔ wù,fāng xiōng bù zhī hé xǔ rén。
十羊九牧其弊近,谈何容易趣销印。shí yáng jiǔ mù qí bì jìn,tán hé róng yì qù xiāo yìn。
事权顿使归民曹,鼓铸伊谁察诸郡。shì quán dùn shǐ guī mín cáo,gǔ zhù yī shuí chá zhū jùn。
诏书恳恳修废官,诸公争言隃度难。zhào shū kěn kěn xiū fèi guān,zhū gōng zhēng yán shù dù nán。
向来矫枉亦太过,畴咨英俊乘輶轩。xiàng lái jiǎo wǎng yì tài guò,chóu zī yīng jùn chéng yóu xuān。
鼎新能事推心计,贯朽不须夸古始。dǐng xīn néng shì tuī xīn jì,guàn xiǔ bù xū kuā gǔ shǐ。
共瞻使者振绣衣,曾见真人兴白水。gòng zhān shǐ zhě zhèn xiù yī,céng jiàn zhēn rén xīng bái shuǐ。
荀卿自有富国篇,高视管萧宜并肩。xún qīng zì yǒu fù guó piān,gāo shì guǎn xiāo yí bìng jiān。
钱流地上小小尔,便合论思雨露边。qián liú dì shàng xiǎo xiǎo ěr,biàn hé lùn sī yǔ lù biān。