古诗词

独步惠泉用石刻中韵

洪适

拂崖看古字,倚策仰前英。fú yá kàn gǔ zì,yǐ cè yǎng qián yīng。
雕章细细读,清思源源生。diāo zhāng xì xì dú,qīng sī yuán yuán shēng。
文传岘山石,句敌渼陂行。wén chuán xiàn shān shí,jù dí měi bēi xíng。
一字或华衮,五言有长城。yī zì huò huá gǔn,wǔ yán yǒu zhǎng chéng。
林蝉众作噪,下里羞混并。lín chán zhòng zuò zào,xià lǐ xiū hùn bìng。
坐令蕞尔国,宇内浑知名。zuò lìng zuì ěr guó,yǔ nèi hún zhī míng。
兹泉发地脉,有玉潜山庭。zī quán fā dì mài,yǒu yù qián shān tíng。
神龙职何护,老蚌呈煌荧。shén lóng zhí hé hù,lǎo bàng chéng huáng yíng。
楚人力水耨,倚沼仍畦瀛。chǔ rén lì shuǐ nòu,yǐ zhǎo réng qí yíng。
觱沸昼复夜,输出无穷声。bì fèi zhòu fù yè,shū chū wú qióng shēng。
演迤清汉接,旋折数日程。yǎn yí qīng hàn jiē,xuán zhé shù rì chéng。
膏润亘原陌,谷价年年平。gāo rùn gèn yuán mò,gǔ jià nián nián píng。
非才忝敷惠,下考乃为荣。fēi cái tiǎn fū huì,xià kǎo nǎi wèi róng。
疲民未击壤,循吏难联横。pí mín wèi jī rǎng,xún lì nán lián héng。
独行挹清泚,谁与论丹诚。dú xíng yì qīng cǐ,shuí yǔ lùn dān chéng。
销忧赖季雅,遣兴烦客卿。xiāo yōu lài jì yǎ,qiǎn xīng fán kè qīng。
信美非吾土,千古仲宣情。xìn měi fēi wú tǔ,qiān gǔ zhòng xuān qíng。

洪适

洪适(1117~1184)南宋金石学家、诗人、词人。初名造,字温伯,又字景温;入仕后改名适,字景伯;晚年自号盘洲老人,饶州鄱阳(今江西省波阳县)人,洪皓长子,累官至尚书右仆射、同中书门下平章事兼枢密使,封魏国公,卒谥文惠。洪适与弟弟洪遵、洪迈皆以文学负盛名,有“鄱阳英气钟三秀”之称。同时,他在金石学方面造诣颇深,与欧阳修、赵明诚并称为宋代金石三大家。 洪适的作品>>

猜您喜欢

盘洲杂韵上长春

洪适

四季花长发,朝朝得细看。sì jì huā zhǎng fā,cháo cháo dé xì kàn。
绛英能受暑,绿刺更禁寒。jiàng yīng néng shòu shǔ,lǜ cì gèng jìn hán。

盘洲杂韵上水仙

洪适

龙宫陈酒器,金盏白银台。lóng gōng chén jiǔ qì,jīn zhǎn bái yín tái。
欲结埙篪伴,无逾绿萼梅。yù jié xūn chí bàn,wú yú lǜ è méi。

盘洲杂韵上剪春罗

洪适

巧剪鲛绡碎,深涂绛蜡匀。qiǎo jiǎn jiāo xiāo suì,shēn tú jiàng là yún。
残英枝上隐,逾月逞鲜新。cán yīng zhī shàng yǐn,yú yuè chěng xiān xīn。

盘洲杂韵上玉簪

洪适

月娥新琢玉,何夕忽遗簪。yuè é xīn zuó yù,hé xī hū yí zān。
斜插风鬟湿,蟾宫底处寻。xié chā fēng huán shī,chán gōng dǐ chù xún。

盘洲杂韵上麝萱

洪适

手撚雏莺羽,鼻参香麝脐。shǒu niǎn chú yīng yǔ,bí cān xiāng shè qí。
千忧何处散,芳径酒争携。qiān yōu hé chù sàn,fāng jìng jiǔ zhēng xié。

盘洲杂韵上玉灯

洪适

叶如薏苡长,花比金灯白。yè rú yì yǐ zhǎng,huā bǐ jīn dēng bái。
一簇蕊宫仙,银灯臧与获。yī cù ruǐ gōng xiān,yín dēng zāng yǔ huò。

盘洲杂韵上斗日红

洪适

红英斗日开,暮落锦成堆。hóng yīng dòu rì kāi,mù luò jǐn chéng duī。
不藉西风力,孤根委草莱。bù jí xī fēng lì,gū gēn wěi cǎo lái。

盘洲杂韵上佛桑

洪适

展叶柔桑沃,装丛醉缬繁。zhǎn yè róu sāng wò,zhuāng cóng zuì xié fán。
定应西域到,略不耐轻寒。dìng yīng xī yù dào,lüè bù nài qīng hán。

盘洲杂韵上木芙蓉

洪适

川陆有芙蓉,名同物不同。chuān lù yǒu fú róng,míng tóng wù bù tóng。
采江搴木句,作么误韩公。cǎi jiāng qiān mù jù,zuò me wù hán gōng。

盘洲杂韵上黄拒霜

洪适

芳林秋冷落,木末改黄裳。fāng lín qiū lěng luò,mù mò gǎi huáng shang。
可笑名虚忝,何曾拒得霜。kě xiào míng xū tiǎn,hé céng jù dé shuāng。

盘洲杂韵上小黄葵

洪适

拂金铺细靥,骑鹄堕新翎。fú jīn pù xì yè,qí gǔ duò xīn líng。
花小也倾日,芒寒犹聚星。huā xiǎo yě qīng rì,máng hán yóu jù xīng。

盘洲杂韵上金凤

洪适

九苞滋雨露,五采烛轩楹。jiǔ bāo zī yǔ lù,wǔ cǎi zhú xuān yíng。
奉送归丹穴,朝阳幸一鸣。fèng sòng guī dān xué,cháo yáng xìng yī míng。

盘洲杂韵上鸡冠

洪适

未观金距斗,已怪左轮殷。wèi guān jīn jù dòu,yǐ guài zuǒ lún yīn。
一夜风霜作,垂头急挂冠。yī yè fēng shuāng zuò,chuí tóu jí guà guān。

盘洲杂韵上石竹

洪适

花红蜂好啮,路细麝来眠。huā hóng fēng hǎo niè,lù xì shè lái mián。
若也栽幽处,逾冬色不蔫。ruò yě zāi yōu chù,yú dōng sè bù niān。

盘洲杂韵上黄莺儿

洪适

鹂庚翻柳去,拾羽渍轻花。lí gēng fān liǔ qù,shí yǔ zì qīng huā。
战战枝如压,无风势亦斜。zhàn zhàn zhī rú yā,wú fēng shì yì xié。