古诗词

送李泉

洪适

周人九府有圜法,汉京金布在令甲。zhōu rén jiǔ fǔ yǒu huán fǎ,hàn jīng jīn bù zài lìng jiǎ。
炊炭冶镕多乱真,纷纷轻薄如榆荚。chuī tàn yě róng duō luàn zhēn,fēn fēn qīng báo rú yú jiá。
即山不复私下臣,张官置吏几王春。jí shān bù fù sī xià chén,zhāng guān zhì lì jǐ wáng chūn。
君子谓之阿堵物,方兄不知何许人。jūn zi wèi zhī ā dǔ wù,fāng xiōng bù zhī hé xǔ rén。
十羊九牧其弊近,谈何容易趣销印。shí yáng jiǔ mù qí bì jìn,tán hé róng yì qù xiāo yìn。
事权顿使归民曹,鼓铸伊谁察诸郡。shì quán dùn shǐ guī mín cáo,gǔ zhù yī shuí chá zhū jùn。
诏书恳恳修废官,诸公争言隃度难。zhào shū kěn kěn xiū fèi guān,zhū gōng zhēng yán shù dù nán。
向来矫枉亦太过,畴咨英俊乘輶轩。xiàng lái jiǎo wǎng yì tài guò,chóu zī yīng jùn chéng yóu xuān。
鼎新能事推心计,贯朽不须夸古始。dǐng xīn néng shì tuī xīn jì,guàn xiǔ bù xū kuā gǔ shǐ。
共瞻使者振绣衣,曾见真人兴白水。gòng zhān shǐ zhě zhèn xiù yī,céng jiàn zhēn rén xīng bái shuǐ。
荀卿自有富国篇,高视管萧宜并肩。xún qīng zì yǒu fù guó piān,gāo shì guǎn xiāo yí bìng jiān。
钱流地上小小尔,便合论思雨露边。qián liú dì shàng xiǎo xiǎo ěr,biàn hé lùn sī yǔ lù biān。

洪适

洪适(1117~1184)南宋金石学家、诗人、词人。初名造,字温伯,又字景温;入仕后改名适,字景伯;晚年自号盘洲老人,饶州鄱阳(今江西省波阳县)人,洪皓长子,累官至尚书右仆射、同中书门下平章事兼枢密使,封魏国公,卒谥文惠。洪适与弟弟洪遵、洪迈皆以文学负盛名,有“鄱阳英气钟三秀”之称。同时,他在金石学方面造诣颇深,与欧阳修、赵明诚并称为宋代金石三大家。 洪适的作品>>

猜您喜欢

盘洲杂韵上土湖

洪适

波涛送客帆,松竹围僧舍。bō tāo sòng kè fān,sōng zhú wéi sēng shě。
野趣望中来,西湖当减价。yě qù wàng zhōng lái,xī hú dāng jiǎn jià。

盘洲杂韵上石巷

洪适

一丘封竹弟,万石齿金昆。yī qiū fēng zhú dì,wàn shí chǐ jīn kūn。
收拾甲乙品,庄严可款门。shōu shí jiǎ yǐ pǐn,zhuāng yán kě kuǎn mén。

盘洲杂韵上有竹轩

洪适

前身岂汲直,枉尺天所难。qián shēn qǐ jí zhí,wǎng chǐ tiān suǒ nán。
贤哉耐久朋,结盟同岁寒。xián zāi nài jiǔ péng,jié méng tóng suì hán。

盘洲杂韵上斑竹

洪适

帝子登湘岸,临风粉泪弹。dì zi dēng xiāng àn,lín fēng fěn lèi dàn。
梨花多少雨,点点透琅玕。lí huā duō shǎo yǔ,diǎn diǎn tòu láng gān。

盘洲杂韵上紫竹

洪适

拾青容色混,著紫宠光偏。shí qīng róng sè hùn,zhù zǐ chǒng guāng piān。
幽径留风月,行多履易穿。yōu jìng liú fēng yuè,xíng duō lǚ yì chuān。

盘洲杂韵上方竹

洪适

体方如就矩,干直匪从绳。tǐ fāng rú jiù jǔ,gàn zhí fěi cóng shéng。
杖有削圜厄,提携先摸棱。zhàng yǒu xuē huán è,tí xié xiān mō léng。

盘洲杂韵上人面竹

洪适

怪奇存相法,妍丑出天真。guài qí cún xiāng fǎ,yán chǒu chū tiān zhēn。
此君无二貌,正是葛天民。cǐ jūn wú èr mào,zhèng shì gé tiān mín。

盘洲杂韵上猫头竹

洪适

穹枝回凤尾,健笋迸猫头。qióng zhī huí fèng wěi,jiàn sǔn bèng māo tóu。
安得真致此,勿为群鼠羞。ān dé zhēn zhì cǐ,wù wèi qún shǔ xiū。

盘洲杂韵上慈竹

洪适

义居传九世,瑞物记三荆。yì jū chuán jiǔ shì,ruì wù jì sān jīng。
何似同根竹,春风一死生。hé shì tóng gēn zhú,chūn fēng yī sǐ shēng。

盘洲杂韵上笛竹

洪适

蕲产名天下,含飔别样青。qí chǎn míng tiān xià,hán sī bié yàng qīng。
中郎如一见,应不数柯亭。zhōng láng rú yī jiàn,yīng bù shù kē tíng。

盘洲杂韵上箭竹

洪适

美箭东南出,成林地不悭。měi jiàn dōng nán chū,chéng lín dì bù qiān。
禽胡如有将,寄与定天山。qín hú rú yǒu jiāng,jì yǔ dìng tiān shān。

盘洲杂韵上洗心阁

洪适

餐霞吞沆瀣,一吸千顷湖。cān xiá tūn hàng xiè,yī xī qiān qǐng hú。
默坐更深省,心尘今有无。mò zuò gèng shēn shěng,xīn chén jīn yǒu wú。

盘洲杂韵上橘友亭

洪适

倚楹歌橘颂,巡圃款甘林。yǐ yíng gē jú sòng,xún pǔ kuǎn gān lín。
更待商山老,于斯朋盍簪。gèng dài shāng shān lǎo,yú sī péng hé zān。

盘洲杂韵上绣橘

洪适

后皇权植物,奴婢遍江干。hòu huáng quán zhí wù,nú bì biàn jiāng gàn。
绣蹙一林橘,高擎黄玉团。xiù cù yī lín jú,gāo qíng huáng yù tuán。

盘洲杂韵上脆橙

洪适

谓橘不盈握,胜橙颛进皮。wèi jú bù yíng wò,shèng chéng zhuān jìn pí。
香齑难共捣,遮莫蟹螯持。xiāng jī nán gòng dǎo,zhē mò xiè áo chí。