古诗词

寄危骊塘赠以古鉴二首

罗椅

百尺楼头山雨长,梦提白发濯沧浪。bǎi chǐ lóu tóu shān yǔ zhǎng,mèng tí bái fā zhuó cāng làng。
从渠金带花成簇,何处鱼羹饭不香。cóng qú jīn dài huā chéng cù,hé chù yú gēng fàn bù xiāng。
语妙囊中了今古,骚成肘后系潇湘。yǔ miào náng zhōng le jīn gǔ,sāo chéng zhǒu hòu xì xiāo xiāng。
山寒岁晚兰苗盛,欲当包茅献草堂。shān hán suì wǎn lán miáo shèng,yù dāng bāo máo xiàn cǎo táng。

罗椅

宋吉州庐陵人,字子远,号涧谷。饶鲁弟子。理宗宝祐四年进士。以秉义郎为江陵教授,改潭州,宰信丰,迁提辖榷院。度宗末论罢。编《放翁诗选前集》。 罗椅的作品>>

猜您喜欢

题向伯侨吴松雪霁图三首

罗椅

天上清流云片,人间名胜吴松。tiān shàng qīng liú yún piàn,rén jiān míng shèng wú sōng。
两贤相厄已甚,赖有斜阳半峰。liǎng xián xiāng è yǐ shén,lài yǒu xié yáng bàn fēng。

题向伯侨吴松雪霁图三首

罗椅

天随漫解理艇,不惯霜后霜前。tiān suí màn jiě lǐ tǐng,bù guàn shuāng hòu shuāng qián。
幸自竹篙闲著,抛来借与邻船。xìng zì zhú gāo xián zhù,pāo lái jiè yǔ lín chuán。
471234