古诗词

过东林吊沈文伯一首

王阮

苕霅虽幽事,燕云亦壮游。sháo zhà suī yōu shì,yàn yún yì zhuàng yóu。
宁虞就日馆,不返度淮舟。níng yú jiù rì guǎn,bù fǎn dù huái zhōu。
死节千年在,私家万事休。sǐ jié qiān nián zài,sī jiā wàn shì xiū。
重来联句地,清泪接溪流。zhòng lái lián jù dì,qīng lèi jiē xī liú。

王阮

宋江州德安人,字南卿。王韶曾孙。孝宗隆兴元年进士。对策极言迁都建康以图进取。光宗绍熙中知濠州,整修战备,金人不敢犯。改知抚州。韩侂胄闻其名,特命入奏,诱以美官,遭拒大怒,批旨予祠。归隐庐山以终。有《义丰集》。 王阮的作品>>

猜您喜欢

和陶诗六首和饮酒

王阮

竹门固无锁,俗客自不开。zhú mén gù wú suǒ,sú kè zì bù kāi。
而欲挟彼态,使我变所怀。ér yù xié bǐ tài,shǐ wǒ biàn suǒ huái。
乡原善同俗,于德则有乖。xiāng yuán shàn tóng sú,yú dé zé yǒu guāi。
乃知违世人,所贵在幽栖。nǎi zhī wéi shì rén,suǒ guì zài yōu qī。
客有爱我甚,命驾来冲泥。kè yǒu ài wǒ shén,mìng jià lái chōng ní。
怜我与俗异,欲我与世谐。lián wǒ yǔ sú yì,yù wǒ yǔ shì xié。
甚知客言是,甚知余心迷。shén zhī kè yán shì,shén zhī yú xīn mí。
渊明饮酒诗,赓以遗客回。yuān míng yǐn jiǔ shī,gēng yǐ yí kè huí。

和陶诗六首和乞食

王阮

淮阴漂母事,不谓身见之。huái yīn piāo mǔ shì,bù wèi shēn jiàn zhī。
长歌渊明诗,益信非虚辞。zhǎng gē yuān míng shī,yì xìn fēi xū cí。
嗟余客长安,十载无休期。jiē yú kè zhǎng ān,shí zài wú xiū qī。
一饱不自足,况敢谋酒卮。yī bǎo bù zì zú,kuàng gǎn móu jiǔ zhī。
曳裾富儿门,丐食酬一诗。yè jū fù ér mén,gài shí chóu yī shī。
达于公卿间,喧喧谓余非。dá yú gōng qīng jiān,xuān xuān wèi yú fēi。
虽知责我至,终亦无所贻。suī zhī zé wǒ zhì,zhōng yì wú suǒ yí。

和陶诗六首和贫士

王阮

吾闻戴安道,不对王侯琴。wú wén dài ān dào,bù duì wáng hóu qín。
当时岂不能,低眉求赏音。dāng shí qǐ bù néng,dī méi qiú shǎng yīn。
一曲朝得闻,千金夕来寻。yī qū cháo dé wén,qiān jīn xī lái xún。
舍之不肯顾,轻重得所斟。shě zhī bù kěn gù,qīng zhòng dé suǒ zhēn。
小人一时快,君子百世钦。xiǎo rén yī shí kuài,jūn zi bǎi shì qīn。
贫士繄此辨,士乎当正心。pín shì yī cǐ biàn,shì hū dāng zhèng xīn。

和陶诗六首和杂诗

王阮

遑遑行路难,汲汲艰食迫。huáng huáng xíng lù nán,jí jí jiān shí pò。
井田邈不再,兼并蔽阡陌。jǐng tián miǎo bù zài,jiān bìng bì qiān mò。
永怀先父祖,遗我以清白。yǒng huái xiān fù zǔ,yí wǒ yǐ qīng bái。
出门无所容,疑此天地窄。chū mén wú suǒ róng,yí cǐ tiān dì zhǎi。
秋风瘦遥山,凉意惬行客。qiū fēng shòu yáo shān,liáng yì qiè xíng kè。
江南记旧游,不历歧王宅。jiāng nán jì jiù yóu,bù lì qí wáng zhái。

和陶诗六首和杂诗

王阮

渊明弃彭泽,归欤在柴桑。yuān míng qì péng zé,guī yú zài chái sāng。
我里亦其侧,俯视世秕糠。wǒ lǐ yì qí cè,fǔ shì shì bǐ kāng。
顾瞻无所忧,所忧在绝粮。gù zhān wú suǒ yōu,suǒ yōu zài jué liáng。
敢辞躬耕劳,耒耜山之阳。gǎn cí gōng gēng láo,lěi sì shān zhī yáng。
惜哉命之穷,仍岁螟蟘伤。xī zāi mìng zhī qióng,réng suì míng tè shāng。
去为游手民,足迹已四方。qù wèi yóu shǒu mín,zú jì yǐ sì fāng。
拂衣却归去,焉用祖离觞。fú yī què guī qù,yān yòng zǔ lí shāng。

送晦翁十首

王阮

精微元不在河汾,原道词雄亦浅闻。jīng wēi yuán bù zài hé fén,yuán dào cí xióng yì qiǎn wén。
自得正心诚意论,始知天未丧斯文。zì dé zhèng xīn chéng yì lùn,shǐ zhī tiān wèi sàng sī wén。

送晦翁十首

王阮

渊泉溥博与天大,土苴绪馀聊觉民。yuān quán pǔ bó yǔ tiān dà,tǔ jū xù yú liáo jué mín。
千古濂溪好风月,一回拈出一回新。qiān gǔ lián xī hǎo fēng yuè,yī huí niān chū yī huí xīn。

送晦翁十首

王阮

武夷山下孤高节,五老亭中抚字心。wǔ yí shān xià gū gāo jié,wǔ lǎo tíng zhōng fǔ zì xīn。
出处本来无二致,讵分钟鼎与山林。chū chù běn lái wú èr zhì,jù fēn zhōng dǐng yǔ shān lín。

送晦翁十首

王阮

灵台一似大圆镜,妍丑自分吾不知。líng tái yī shì dà yuán jìng,yán chǒu zì fēn wú bù zhī。
秋杀春生天道尔,先生喜怒一何私。qiū shā chūn shēng tiān dào ěr,xiān shēng xǐ nù yī hé sī。

送晦翁十首

王阮

去年民食十分灾,一力先生尽救回。qù nián mín shí shí fēn zāi,yī lì xiān shēng jǐn jiù huí。
今日手攀辕下者,人人都自翳桑来。jīn rì shǒu pān yuán xià zhě,rén rén dōu zì yì sāng lái。

送晦翁十首

王阮

移苗时节雨连天,白水青秧满大田。yí miáo shí jié yǔ lián tiān,bái shuǐ qīng yāng mǎn dà tián。
天欲先生归去后,故留遗爱在丰年。tiān yù xiān shēng guī qù hòu,gù liú yí ài zài fēng nián。

送晦翁十首

王阮

忌口年来积渐除,君王方信是真儒。jì kǒu nián lái jī jiàn chú,jūn wáng fāng xìn shì zhēn rú。
稍移全活一州手,再使江西十郡苏。shāo yí quán huó yī zhōu shǒu,zài shǐ jiāng xī shí jùn sū。

送晦翁十首

王阮

白鹿堂中巧铸颜,天留一派在庐山。bái lù táng zhōng qiǎo zhù yán,tiān liú yī pài zài lú shān。
它时沂水春风里,笑我于中独自顽。tā shí yí shuǐ chūn fēng lǐ,xiào wǒ yú zhōng dú zì wán。

送晦翁十首

王阮

糟粕从来空自忙,筌蹄今幸得师忘。zāo pò cóng lái kōng zì máng,quán tí jīn xìng dé shī wàng。
明年重即韩门去,拈出胸中一瓣香。míng nián zhòng jí hán mén qù,niān chū xiōng zhōng yī bàn xiāng。

送晦翁十首

王阮

平生自谓此心刚,不信离樽可断肠。píng shēng zì wèi cǐ xīn gāng,bù xìn lí zūn kě duàn cháng。
今日江边两行泪,更无情绪折垂杨。jīn rì jiāng biān liǎng xíng lèi,gèng wú qíng xù zhé chuí yáng。
134«3456789