古诗词

长风沙次宋丈韵一首

王阮

已将身世等河沙,又泛春江看浪花。yǐ jiāng shēn shì děng hé shā,yòu fàn chūn jiāng kàn làng huā。
锦缆牙樯君送酒,蓑衣蒻笠我浮家。jǐn lǎn yá qiáng jūn sòng jiǔ,suō yī ruò lì wǒ fú jiā。
淹留日觉青春暮,飘泊风兼细雨斜。yān liú rì jué qīng chūn mù,piāo pō fēng jiān xì yǔ xié。
安得昆仑能探水,试教来奏小琵琶。ān dé kūn lún néng tàn shuǐ,shì jiào lái zòu xiǎo pí pá。

王阮

宋江州德安人,字南卿。王韶曾孙。孝宗隆兴元年进士。对策极言迁都建康以图进取。光宗绍熙中知濠州,整修战备,金人不敢犯。改知抚州。韩侂胄闻其名,特命入奏,诱以美官,遭拒大怒,批旨予祠。归隐庐山以终。有《义丰集》。 王阮的作品>>

猜您喜欢

过东林吊沈文伯一首

王阮

苕霅虽幽事,燕云亦壮游。sháo zhà suī yōu shì,yàn yún yì zhuàng yóu。
宁虞就日馆,不返度淮舟。níng yú jiù rì guǎn,bù fǎn dù huái zhōu。
死节千年在,私家万事休。sǐ jié qiān nián zài,sī jiā wàn shì xiū。
重来联句地,清泪接溪流。zhòng lái lián jù dì,qīng lèi jiē xī liú。

溪山堂三首

王阮

地胜年年别,人闲事事幽。dì shèng nián nián bié,rén xián shì shì yōu。
水流萦槛角,山奋入帘钩。shuǐ liú yíng kǎn jiǎo,shān fèn rù lián gōu。
旧好空驰马,新盟但狎鸥。jiù hǎo kōng chí mǎ,xīn méng dàn xiá ōu。
故人皆得路,何日共兹游。gù rén jiē dé lù,hé rì gòng zī yóu。

溪山堂三首

王阮

出去真危道,归来适醉乡。chū qù zhēn wēi dào,guī lái shì zuì xiāng。
田分禾穗合,江落木阴凉。tián fēn hé suì hé,jiāng luò mù yīn liáng。
璇极随心阔,铜壶入梦长。xuán jí suí xīn kuò,tóng hú rù mèng zhǎng。
一从轻卓鲁,方悟有羲黄。yī cóng qīng zhuó lǔ,fāng wù yǒu xī huáng。

溪山堂三首

王阮

檐敞祛红日,窗虚揖白云。yán chǎng qū hóng rì,chuāng xū yī bái yún。
水痕一雨失,花气午风薰。shuǐ hén yī yǔ shī,huā qì wǔ fēng xūn。
寂寂心无事,纷纷耳不闻。jì jì xīn wú shì,fēn fēn ěr bù wén。
只须添道力,底用战魔军。zhǐ xū tiān dào lì,dǐ yòng zhàn mó jūn。

池阳道中一首

王阮

日月狂风里,悠悠小艇还。rì yuè kuáng fēng lǐ,yōu yōu xiǎo tǐng hái。
绕身衣带水,堆眼剑铓山。rào shēn yī dài shuǐ,duī yǎn jiàn máng shān。
岁月吾生老,烟尘客路艰。suì yuè wú shēng lǎo,yān chén kè lù jiān。
一天霜气重,今夜碧芦湾。yī tiān shuāng qì zhòng,jīn yè bì lú wān。

江上一首

王阮

虏马秋来健,吴侬水底藏。lǔ mǎ qiū lái jiàn,wú nóng shuǐ dǐ cáng。
荻花江面冷,草色岸头荒。dí huā jiāng miàn lěng,cǎo sè àn tóu huāng。
扬子真天险,淮南尽日忙。yáng zi zhēn tiān xiǎn,huái nán jǐn rì máng。
边隅今夜甲,吾愿莫飞霜。biān yú jīn yè jiǎ,wú yuàn mò fēi shuāng。

泛舟一首

王阮

霅川荷叶浦,彭蠡石榴头。zhà chuān hé yè pǔ,péng lí shí liú tóu。
此地皆奇绝,平生所烂游。cǐ dì jiē qí jué,píng shēng suǒ làn yóu。
从来贪水国,老去只渔舟。cóng lái tān shuǐ guó,lǎo qù zhǐ yú zhōu。
更有乘桴便,何人从我浮。gèng yǒu chéng fú biàn,hé rén cóng wǒ fú。

云居还值旱怀旧游寄杨文仲二首

王阮

忆扶湘竹杖,共扣赵州关。yì fú xiāng zhú zhàng,gòng kòu zhào zhōu guān。
山好不容住,水流今载还。shān hǎo bù róng zhù,shuǐ liú jīn zài hái。
却从天上下,似出镜中间。què cóng tiān shàng xià,shì chū jìng zhōng jiān。
笑问杨夫子,何时再得闲。xiào wèn yáng fū zi,hé shí zài dé xián。

云居还值旱怀旧游寄杨文仲二首

王阮

四野尽龟兆,一天常火云。sì yě jǐn guī zhào,yī tiān cháng huǒ yún。
夜凉清似水,昼旱气如焚。yè liáng qīng shì shuǐ,zhòu hàn qì rú fén。
龙懒浑无用,天高寂不闻。lóng lǎn hún wú yòng,tiān gāo jì bù wén。
我无田可虑,只虑众纷纷。wǒ wú tián kě lǜ,zhǐ lǜ zhòng fēn fēn。

郊居即事一首

王阮

涉世足悔吝,杜门安退藏。shè shì zú huǐ lìn,dù mén ān tuì cáng。
谤从闲处省,乐向静中长。bàng cóng xián chù shěng,lè xiàng jìng zhōng zhǎng。
薜荔日缘壁,琅玕春透墙。bì lì rì yuán bì,láng gān chūn tòu qiáng。
近来无事作,浑以醉为乡。jìn lái wú shì zuò,hún yǐ zuì wèi xiāng。

谢张安国相过一首

王阮

元戎驱小队,来赴野人期。yuán róng qū xiǎo duì,lái fù yě rén qī。
山静传呼远,风轻游赏宜。shān jìng chuán hū yuǎn,fēng qīng yóu shǎng yí。
飞萝穿杖屦,芳草焕旌旗。fēi luó chuān zhàng jù,fāng cǎo huàn jīng qí。
好借丝纶手,雕镌一小诗。hǎo jiè sī lún shǒu,diāo juān yī xiǎo shī。

宿淮南岸一首

王阮

一昔淮南岸,两旬扬子江。yī xī huái nán àn,liǎng xún yáng zi jiāng。
山川总极目,天地偶为邦。shān chuān zǒng jí mù,tiān dì ǒu wèi bāng。
竟日师虞老,何年虏自降。jìng rì shī yú lǎo,hé nián lǔ zì jiàng。
知心除是月,夜夜照蓬窗。zhī xīn chú shì yuè,yè yè zhào péng chuāng。

寄郑器先一首

王阮

与子如兄弟,为人痛疾雠。yǔ zi rú xiōng dì,wèi rén tòng jí chóu。
暂时离别去,且欲谤谗休。zàn shí lí bié qù,qiě yù bàng chán xiū。
敢忘秦方瘠,深知越共舟。gǎn wàng qín fāng jí,shēn zhī yuè gòng zhōu。
少须三径就,他日再追游。shǎo xū sān jìng jiù,tā rì zài zhuī yóu。

次韵叶教二首

王阮

但有形如槁,元无货可珍。dàn yǒu xíng rú gǎo,yuán wú huò kě zhēn。
四方长逆旅,一念即明神。sì fāng zhǎng nì lǚ,yī niàn jí míng shén。
漫仕缘将母,非材敢教人。màn shì yuán jiāng mǔ,fēi cái gǎn jiào rén。
无功叨廪禄,只觉蠹吾民。wú gōng dāo lǐn lù,zhǐ jué dù wú mín。

次韵叶教二首

王阮

汩汩诚甘分,空空敢自珍。gǔ gǔ chéng gān fēn,kōng kōng gǎn zì zhēn。
乐虽思泮水,愚恐累溪神。lè suī sī pàn shuǐ,yú kǒng lèi xī shén。
怨谤从馀子,称扬独故人。yuàn bàng cóng yú zi,chēng yáng dú gù rén。
功名非我事,自是葛天民。gōng míng fēi wǒ shì,zì shì gé tiān mín。
1341234567»