古诗词

瑞麦谣一首

王阮

稗草化稻疑谈空,我有异麦真年丰。bài cǎo huà dào yí tán kōng,wǒ yǒu yì mài zhēn nián fēng。
三歧鼎足如争雄,两歧对秀攒眉峰。sān qí dǐng zú rú zhēng xióng,liǎng qí duì xiù zǎn méi fēng。
棣华英粲花影重,黄云列阵翻春风。dì huá yīng càn huā yǐng zhòng,huáng yún liè zhèn fān chūn fēng。
问此厥初何所从,涂山之阳一牧童。wèn cǐ jué chū hé suǒ cóng,tú shān zhī yáng yī mù tóng。
手持足接复一翁,三十八双来无穷。shǒu chí zú jiē fù yī wēng,sān shí bā shuāng lái wú qióng。
庆元道大天下公,渐渐擢芒瑞时雍。qìng yuán dào dà tiān xià gōng,jiàn jiàn zhuó máng ruì shí yōng。
不生内地生边封,天以德致惊诸戎。bù shēng nèi dì shēng biān fēng,tiān yǐ dé zhì jīng zhū róng。
周家之始西徂东,彼疆为密此界崇。zhōu jiā zhī shǐ xī cú dōng,bǐ jiāng wèi mì cǐ jiè chóng。
已而率育四海同,帝命盖自贻牟通。yǐ ér lǜ yù sì hǎi tóng,dì mìng gài zì yí móu tōng。
渔阳昔当汉之隆,亦有此瑞堪形容。yú yáng xī dāng hàn zhī lóng,yì yǒu cǐ ruì kān xíng róng。
氓谣不上甘泉宫,私以誉守疑非恭。máng yáo bù shàng gān quán gōng,sī yǐ yù shǒu yí fēi gōng。
濠梁献祥不一逢,一生二生重熙中。háo liáng xiàn xiáng bù yī féng,yī shēng èr shēng zhòng xī zhōng。
今年分外佳气浓,疆吏岂敢贪天功。jīn nián fēn wài jiā qì nóng,jiāng lì qǐ gǎn tān tiān gōng。
归禾拟奏区区忠,仄闻圣德方谦冲。guī hé nǐ zòu qū qū zhōng,zè wén shèng dé fāng qiān chōng。
班春于郊但劝农,谕以种麦莫懒慵。bān chūn yú jiāo dàn quàn nóng,yù yǐ zhǒng mài mò lǎn yōng。
大麦更戒细细舂,明年从驾巡崆峒,此饭要到滹沱供。dà mài gèng jiè xì xì chōng,míng nián cóng jià xún kōng dòng,cǐ fàn yào dào hū tuó gōng。

王阮

宋江州德安人,字南卿。王韶曾孙。孝宗隆兴元年进士。对策极言迁都建康以图进取。光宗绍熙中知濠州,整修战备,金人不敢犯。改知抚州。韩侂胄闻其名,特命入奏,诱以美官,遭拒大怒,批旨予祠。归隐庐山以终。有《义丰集》。 王阮的作品>>

猜您喜欢

洞庭题咏十一首水月院

王阮

奏邸成遗恨,沧浪足胜游。zòu dǐ chéng yí hèn,cāng làng zú shèng yóu。
一篇水月记,照彻五湖秋。yī piān shuǐ yuè jì,zhào chè wǔ hú qiū。

古意二首

王阮

西风策策翻叶鸣,锦机停梭人暗惊。xī fēng cè cè fān yè míng,jǐn jī tíng suō rén àn jīng。
归心欲附潮头去,潮头不肯到湓城。guī xīn yù fù cháo tóu qù,cháo tóu bù kěn dào pén chéng。

古意二首

王阮

洞庭九月湖水乾,倒影夜瞰星斗攒。dòng tíng jiǔ yuè hú shuǐ qián,dào yǐng yè kàn xīng dòu zǎn。
水官籋浪蹴寒玉,船过两耳声珊珊。shuǐ guān niè làng cù hán yù,chuán guò liǎng ěr shēng shān shān。

同张安国游万杉寺一首

王阮

昭陵龙去奎文在,万岁灵杉守百神。zhāo líng lóng qù kuí wén zài,wàn suì líng shān shǒu bǎi shén。
四十二年真雨露,山川草木至今春。sì shí èr nián zhēn yǔ lù,shān chuān cǎo mù zhì jīn chūn。

重九再到张已隔世书诗牌后一首

王阮

碧纱笼底墨才干,白玉楼中骨已寒。bì shā lóng dǐ mò cái gàn,bái yù lóu zhōng gǔ yǐ hán。
泪尽当年联骑客,菊花时节独来看。lèi jǐn dāng nián lián qí kè,jú huā shí jié dú lái kàn。

留别昌国五首

王阮

妄意弦歌学子游,迄无三异比中牟。wàng yì xián gē xué zi yóu,qì wú sān yì bǐ zhōng móu。
丁宁今夜东风雨,添起潮头急去休。dīng níng jīn yè dōng fēng yǔ,tiān qǐ cháo tóu jí qù xiū。

留别昌国五首

王阮

全家虽脱海波危,旧治无人咏十奇。quán jiā suī tuō hǎi bō wēi,jiù zhì wú rén yǒng shí qí。
孤奉明恩颜似甲,却嗔儿女笑嘻嘻。gū fèng míng ēn yán shì jiǎ,què chēn ér nǚ xiào xī xī。

留别昌国五首

王阮

三山月淡白银阙,九老春闲紫石宫。sān shān yuè dàn bái yín quē,jiǔ lǎo chūn xián zǐ shí gōng。
此去能争几多地,恨无仙骨到其中。cǐ qù néng zhēng jǐ duō dì,hèn wú xiān gǔ dào qí zhōng。

留别昌国五首

王阮

当时底事乞身归,万物何曾与我违。dāng shí dǐ shì qǐ shēn guī,wàn wù hé céng yǔ wǒ wéi。
最是临行更肠断,海鸥犹自掠船飞。zuì shì lín xíng gèng cháng duàn,hǎi ōu yóu zì lüè chuán fēi。

留别昌国五首

王阮

扶桑曾见日腾空,老去归田不复东。fú sāng céng jiàn rì téng kōng,lǎo qù guī tián bù fù dōng。
一觉短檐他日梦,起来惆怅晓窗红。yī jué duǎn yán tā rì mèng,qǐ lái chóu chàng xiǎo chuāng hóng。

洞庭题咏十一首太湖

王阮

微生已觉渐休闲,老矣何心世路间。wēi shēng yǐ jué jiàn xiū xián,lǎo yǐ hé xīn shì lù jiān。
尽把虫鱼束高阁,且拿双桨泛湖山。jǐn bǎ chóng yú shù gāo gé,qiě ná shuāng jiǎng fàn hú shān。

洞庭题咏十一首林屋

王阮

玉柱金庭锁洞天,更将琳馆镇山川。yù zhù jīn tíng suǒ dòng tiān,gèng jiāng lín guǎn zhèn shān chuān。
碧檐委地剥风雨,不赐钱来今几年。bì yán wěi dì bō fēng yǔ,bù cì qián lái jīn jǐ nián。

洞庭题咏十一首仙坛观

王阮

羽盖霓旌入绛霄,偃松长向古坛朝。yǔ gài ní jīng rù jiàng xiāo,yǎn sōng zhǎng xiàng gǔ tán cháo。
我来欲订金丹诀,试著枯槎上斗杓。wǒ lái yù dìng jīn dān jué,shì zhù kū chá shàng dòu biāo。

洞庭题咏十一首龟山钓鱼台

王阮

鬼力神工劈石开,水边因作钓鱼台。guǐ lì shén gōng pī shí kāi,shuǐ biān yīn zuò diào yú tái。
若为未有严光到,留得丝纶待我来。ruò wèi wèi yǒu yán guāng dào,liú dé sī lún dài wǒ lái。

洞庭题咏十一首洞庭留别

王阮

岭松岁古欲无根,水石秋深未有痕。lǐng sōng suì gǔ yù wú gēn,shuǐ shí qiū shēn wèi yǒu hén。
无限好山将不去,又依帆影过前村。wú xiàn hǎo shān jiāng bù qù,yòu yī fān yǐng guò qián cūn。
134«3456789