古诗词

和陶诗六首和贫士

王阮

吾闻戴安道,不对王侯琴。wú wén dài ān dào,bù duì wáng hóu qín。
当时岂不能,低眉求赏音。dāng shí qǐ bù néng,dī méi qiú shǎng yīn。
一曲朝得闻,千金夕来寻。yī qū cháo dé wén,qiān jīn xī lái xún。
舍之不肯顾,轻重得所斟。shě zhī bù kěn gù,qīng zhòng dé suǒ zhēn。
小人一时快,君子百世钦。xiǎo rén yī shí kuài,jūn zi bǎi shì qīn。
贫士繄此辨,士乎当正心。pín shì yī cǐ biàn,shì hū dāng zhèng xīn。

王阮

宋江州德安人,字南卿。王韶曾孙。孝宗隆兴元年进士。对策极言迁都建康以图进取。光宗绍熙中知濠州,整修战备,金人不敢犯。改知抚州。韩侂胄闻其名,特命入奏,诱以美官,遭拒大怒,批旨予祠。归隐庐山以终。有《义丰集》。 王阮的作品>>

猜您喜欢

虚飘飘一首

王阮

虚飘飘,雪花逢日照,柳絮入春摇。xū piāo piāo,xuě huā féng rì zhào,liǔ xù rù chūn yáo。
腐草编浮屋,游丝织彩绡。fǔ cǎo biān fú wū,yóu sī zhī cǎi xiāo。
老蚌三更光射月,风鸢一片纸干霄。lǎo bàng sān gèng guāng shè yuè,fēng yuān yī piàn zhǐ gàn xiāo。
虚飘飘,比人富贵犹坚牢。xū piāo piāo,bǐ rén fù guì yóu jiān láo。

沧洲阁集句二首

王阮

沧洲有奇趣,吾道付沧洲。cāng zhōu yǒu qí qù,wú dào fù cāng zhōu。
树景中流见,船灯照岛幽。shù jǐng zhōng liú jiàn,chuán dēng zhào dǎo yōu。
转思江海上,却著土山头。zhuǎn sī jiāng hǎi shàng,què zhù tǔ shān tóu。
野水无人渡,乘桴学圣丘。yě shuǐ wú rén dù,chéng fú xué shèng qiū。

沧洲阁集句二首

王阮

洲岛骤回合,冥冥菰蒲中。zhōu dǎo zhòu huí hé,míng míng gū pú zhōng。
清流中落乌,遵渚有归鸿。qīng liú zhōng luò wū,zūn zhǔ yǒu guī hóng。
水作青罗带,脚踏赤鲩公。shuǐ zuò qīng luó dài,jiǎo tà chì huàn gōng。
蓬壶虽辽绝,长啸激清风。péng hú suī liáo jué,zhǎng xiào jī qīng fēng。

新昌书座右屏一首

王阮

私罪不可有,公罪不可无。sī zuì bù kě yǒu,gōng zuì bù kě wú。
退作陶渊明,进学何易于。tuì zuò táo yuān míng,jìn xué hé yì yú。
便愿列循吏,宁甘为鄙夫。biàn yuàn liè xún lì,níng gān wèi bǐ fū。
祸福置不问,吾民其少苏。huò fú zhì bù wèn,wú mín qí shǎo sū。

昌国秩满次陈纠祖行韵一首

王阮

昔之督邮逐彭泽,今之督邮眷昌国。xī zhī dū yóu zhú péng zé,jīn zhī dū yóu juàn chāng guó。
不令自赋归去来,更以新诗祖行色。bù lìng zì fù guī qù lái,gèng yǐ xīn shī zǔ xíng sè。
开缄墨湿雨蒙蒙,细读字字含清风。kāi jiān mò shī yǔ méng méng,xì dú zì zì hán qīng fēng。
尘埃三载足昏塞,一听妙语还醒松。chén āi sān zài zú hūn sāi,yī tīng miào yǔ hái xǐng sōng。
持归柴桑有茅舍,揭之其间作佳话。chí guī chái sāng yǒu máo shě,jiē zhī qí jiān zuò jiā huà。
非惟可诧陶渊明,亦愧当年督邮者。fēi wéi kě chà táo yuān míng,yì kuì dāng nián dū yóu zhě。

题四羊图一首

王阮

三百维群世不见,乃以四羊为一图。sān bǎi wéi qún shì bù jiàn,nǎi yǐ sì yáng wèi yī tú。
人言此图出韦偃,不知韦偃有意无。rén yán cǐ tú chū wéi yǎn,bù zhī wéi yǎn yǒu yì wú。
岩岩参天一古木,下有轻荑满郊绿。yán yán cān tiān yī gǔ mù,xià yǒu qīng tí mǎn jiāo lǜ。
雪髯隐约黑晕中,沙肋微茫笔端足。xuě rán yǐn yuē hēi yūn zhōng,shā lē wēi máng bǐ duān zú。
昔闻韦侯画马工,杜陵长歌歌古松。xī wén wéi hóu huà mǎ gōng,dù líng zhǎng gē gē gǔ sōng。
孰知画羊更如此,世间绝艺谁能穷。shú zhī huà yáng gèng rú cǐ,shì jiān jué yì shuí néng qióng。
蕲春太守好事者,珍藏有此希世画。qí chūn tài shǒu hǎo shì zhě,zhēn cáng yǒu cǐ xī shì huà。
嗟予得见双眼明,此一转语久难下。jiē yǔ dé jiàn shuāng yǎn míng,cǐ yī zhuǎn yǔ jiǔ nán xià。
三羊游戏芳草茵,一羊辄登枯树根。sān yáng yóu xì fāng cǎo yīn,yī yáng zhé dēng kū shù gēn。
安得添我作牧人,为公鞭此一败群。ān dé tiān wǒ zuò mù rén,wèi gōng biān cǐ yī bài qún。

题东林一首

王阮

屏迹敷浅原,注目香炉峰。píng jì fū qiǎn yuán,zhù mù xiāng lú fēng。
饱闻送客溪,鼎新古梵宫。bǎo wén sòng kè xī,dǐng xīn gǔ fàn gōng。
缅怀结社人,岂止避俗翁。miǎn huái jié shè rén,qǐ zhǐ bì sú wēng。
一念薰戒香,千年仰玄踪。yī niàn xūn jiè xiāng,qiān nián yǎng xuán zōng。
蜂房始义熙,凤历当元丰。fēng fáng shǐ yì xī,fèng lì dāng yuán fēng。
果有大士出,一与遗言同。guǒ yǒu dà shì chū,yī yǔ yí yán tóng。
堂堂照觉师,赫赫襄敏公。táng táng zhào jué shī,hè hè xiāng mǐn gōng。
彻彼毗尼藏,揭我临济宗。chè bǐ pí ní cáng,jiē wǒ lín jì zōng。
元曰立成佛,坡曰僧中龙。yuán yuē lì chéng fú,pō yuē sēng zhōng lóng。
少林来于西,双林振以东。shǎo lín lái yú xī,shuāng lín zhèn yǐ dōng。
冥数其理暗,野烧中宵红。míng shù qí lǐ àn,yě shāo zhōng xiāo hóng。
天遣真道人,夜役众鬼工。tiān qiǎn zhēn dào rén,yè yì zhòng guǐ gōng。
幻出翚飞檐,化成雷吼钟。huàn chū huī fēi yán,huà chéng léi hǒu zhōng。
神运俨若初,佛法岂有终。shén yùn yǎn ruò chū,fú fǎ qǐ yǒu zhōng。
余生慕真乘,愿力愧祖风。yú shēng mù zhēn chéng,yuàn lì kuì zǔ fēng。
再窥拈花座,骇叹折草功。zài kuī niān huā zuò,hài tàn zhé cǎo gōng。
请续香山堂,老此平台中。qǐng xù xiāng shān táng,lǎo cǐ píng tái zhōng。
白抚生池莲,青友夹涧松。bái fǔ shēng chí lián,qīng yǒu jiā jiàn sōng。
永劫不出门,寂照涵虚空。yǒng jié bù chū mén,jì zhào hán xū kōng。

洞庭题咏十一首广福上真宫

王阮

水色碧沧茫,山势青周遭。shuǐ sè bì cāng máng,shān shì qīng zhōu zāo。
壮哉杳渺峰,据此第一高。zhuàng zāi yǎo miǎo fēng,jù cǐ dì yī gāo。
萧梁古道场,岁月湮蓬蒿。xiāo liáng gǔ dào chǎng,suì yuè yān péng hāo。
有来天师孙,远与朱叶曹。yǒu lái tiān shī sūn,yuǎn yǔ zhū yè cáo。
十年悉力营,万瓦一手操。shí nián xī lì yíng,wàn wǎ yī shǒu cāo。
连甍集紫烟,开窗俯洪涛。lián méng jí zǐ yān,kāi chuāng fǔ hóng tāo。
枸杞号千年,夜鹤鸣九皋。gǒu qǐ hào qiān nián,yè hè míng jiǔ gāo。
坐令金丹炉,安此神火熬。zuò lìng jīn dān lú,ān cǐ shén huǒ áo。
英英文章伯,所至秃千毫。yīng yīng wén zhāng bó,suǒ zhì tū qiān háo。
何此老鍊师,不著衮子褒。hé cǐ lǎo liàn shī,bù zhù gǔn zi bāo。
我泛重重湖,歘得片片桃。wǒ fàn zhòng zhòng hú,chuā dé piàn piàn táo。
深穷草径来,敢惮足力劳。shēn qióng cǎo jìng lái,gǎn dàn zú lì láo。
其徒以为耻,谓我不可逃。qí tú yǐ wèi chǐ,wèi wǒ bù kě táo。
试补华黍诗,妄意续离骚。shì bǔ huá shǔ shī,wàng yì xù lí sāo。

洞庭题咏十一首小湖寺

王阮

去年祷雨旃檀林,慈云赐我三日霖。qù nián dǎo yǔ zhān tán lín,cí yún cì wǒ sān rì lín。
今年包山小湖寺,更得因缘礼大士。jīn nián bāo shān xiǎo hú sì,gèng dé yīn yuán lǐ dà shì。
小湖气象似宝陁,怪石列岸腾嵯峨。xiǎo hú qì xiàng shì bǎo tuó,guài shí liè àn téng cuó é。
近山一抹横修蛾,远山点滴浮青螺。jìn shān yī mǒ héng xiū é,yuǎn shān diǎn dī fú qīng luó。
四方上下皆沧波,清秋一片银为河。sì fāng shàng xià jiē cāng bō,qīng qiū yī piàn yín wèi hé。
风平如镜著水磨,有时粼粼纬碧罗。fēng píng rú jìng zhù shuǐ mó,yǒu shí lín lín wěi bì luó。
倾覆变动一刹那,蛰雷震起千蛟鼍。qīng fù biàn dòng yī shā nà,zhé léi zhèn qǐ qiān jiāo tuó。
吾闻天形象鸡子,大地为黄白为水。wú wén tiān xíng xiàng jī zi,dà dì wèi huáng bái wèi shuǐ。
太湖沉沉九地底,小湖绝顶悬崖里。tài hú chén chén jiǔ dì dǐ,xiǎo hú jué dǐng xuán yá lǐ。
信哉山泽通一气,激而行之或可使。xìn zāi shān zé tōng yī qì,jī ér xíng zhī huò kě shǐ。
湖山固是人所乐,至人亦复酷爱此。hú shān gù shì rén suǒ lè,zhì rén yì fù kù ài cǐ。
浮海而来开精蓝,莲以草化红台三。fú hǎi ér lái kāi jīng lán,lián yǐ cǎo huà hóng tái sān。
愿分一枝入西土,令我灭度生其间。yuàn fēn yī zhī rù xī tǔ,lìng wǒ miè dù shēng qí jiān。

龙塘晚游一首

王阮

五湖千里吞吴天,馆娃宫殿何悠然。wǔ hú qiān lǐ tūn wú tiān,guǎn wá gōng diàn hé yōu rán。
银山铁垒挽不动,万丈夕阳如血鲜。yín shān tiě lěi wǎn bù dòng,wàn zhàng xī yáng rú xuè xiān。
野人固陋元不识,光芒夺眼眼无力。yě rén gù lòu yuán bù shí,guāng máng duó yǎn yǎn wú lì。
长安路远人不来,信道举头惟见日。zhǎng ān lù yuǎn rén bù lái,xìn dào jǔ tóu wéi jiàn rì。
煌煌火德千载期,赤帝之子张赤旗。huáng huáng huǒ dé qiān zài qī,chì dì zhī zi zhāng chì qí。
岁寒水冷自可畏,岂必夏盾同冬衰。suì hán shuǐ lěng zì kě wèi,qǐ bì xià dùn tóng dōng shuāi。
冯夷舞归惊且悦,幽壑沉沉忽金阙。féng yí wǔ guī jīng qiě yuè,yōu hè chén chén hū jīn quē。
媚川谩道水含珠,照水讵夸虹贯月。mèi chuān mán dào shuǐ hán zhū,zhào shuǐ jù kuā hóng guàn yuè。
何处扁舟飞片帆,中有西子轻红衫。hé chù biǎn zhōu fēi piàn fān,zhōng yǒu xī zi qīng hóng shān。
想像玉颜人不远,杖头星斗寒相参。xiǎng xiàng yù yán rén bù yuǎn,zhàng tóu xīng dòu hán xiāng cān。

次韵范石湖北窗书怀一首

王阮

骄阳重郁结,凉飙惊豁开。jiāo yáng zhòng yù jié,liáng biāo jīng huō kāi。
排户始奔突,转隙少徘徊。pái hù shǐ bēn tū,zhuǎn xì shǎo pái huái。
仄闻风伯言,敬为邦君来。zè wén fēng bó yán,jìng wèi bāng jūn lái。
邦君著之诗,快心吾已灰。bāng jūn zhù zhī shī,kuài xīn wú yǐ huī。
独念暑耘人,斯时若为怀。dú niàn shǔ yún rén,sī shí ruò wèi huái。
所愿均此施,醒然与之偕。suǒ yuàn jūn cǐ shī,xǐng rán yǔ zhī xié。
有冰何心浆,有瓮何心醅。yǒu bīng hé xīn jiāng,yǒu wèng hé xīn pēi。
莫吹天上云,要洗田中埃。mò chuī tiān shàng yún,yào xǐ tián zhōng āi。
高枕谢北窗,披襟笑登台。gāo zhěn xiè běi chuāng,pī jīn xiào dēng tái。
伏读旨意大,倍使吾容斋。fú dú zhǐ yì dà,bèi shǐ wú róng zhāi。

用太白韵赠报恩南老一首

王阮

上人片云孤,贱子亦萍踪。shàng rén piàn yún gū,jiàn zi yì píng zōng。
两枝同社莲,千岁后凋松。liǎng zhī tóng shè lián,qiān suì hòu diāo sōng。
今年九华山,去年五老峰。jīn nián jiǔ huá shān,qù nián wǔ lǎo fēng。
江南好风景,但愿长相从。jiāng nán hǎo fēng jǐng,dàn yuàn zhǎng xiāng cóng。

六言一首

王阮

秋色染成碧水,夜凉瘦落青山。qiū sè rǎn chéng bì shuǐ,yè liáng shòu luò qīng shān。
树头宿鸟归尽,天外行人未还。shù tóu sù niǎo guī jǐn,tiān wài xíng rén wèi hái。

杨白花一首

王阮

天河秋来有时见,秋江人去无还期。tiān hé qiū lái yǒu shí jiàn,qiū jiāng rén qù wú hái qī。
南风北风日争吹,三十六宫空泪垂。nán fēng běi fēng rì zhēng chuī,sān shí liù gōng kōng lèi chuí。
塞鸿已作随阳去,社燕宁论故巢住。sāi hóng yǐ zuò suí yáng qù,shè yàn níng lùn gù cháo zhù。
安得胡越为一家,春风来访红桃花。ān dé hú yuè wèi yī jiā,chūn fēng lái fǎng hóng táo huā。
134«3456789