古诗词

倪文举奉常将归东林出示绮川西溪二赋辄赋长句为谢且以赠行

范成大

绮川亭上凌云赋,人在回仙旧游处。qǐ chuān tíng shàng líng yún fù,rén zài huí xiān jiù yóu chù。
谁教书剑走长安,荻月霜枫等闲度。shuí jiào shū jiàn zǒu zhǎng ān,dí yuè shuāng fēng děng xián dù。
朱门不炙钓竿手,万卷难供折腰具。zhū mén bù zhì diào gān shǒu,wàn juǎn nán gōng zhé yāo jù。
偶然把箸忆莼羹,乞得闲官径呼渡。ǒu rán bǎ zhù yì chún gēng,qǐ dé xián guān jìng hū dù。
江涨桥头有渡船,船头历历东林路。jiāng zhǎng qiáo tóu yǒu dù chuán,chuán tóu lì lì dōng lín lù。
云烟如画水如天,笑忆红尘问良苦。yún yān rú huà shuǐ rú tiān,xiào yì hóng chén wèn liáng kǔ。
我亦吴松一钓舟,蟹舍漂摇几风雨。wǒ yì wú sōng yī diào zhōu,xiè shě piāo yáo jǐ fēng yǔ。
因君赋里说江湖,破帽蹇驴明亦去。yīn jūn fù lǐ shuō jiāng hú,pò mào jiǎn lǘ míng yì qù。
鸡犬相闻望可见,鸥鹭同盟心亦许。jī quǎn xiāng wén wàng kě jiàn,ōu lù tóng méng xīn yì xǔ。
相过得得款溪门,雪夜前村听鸣橹。xiāng guò dé dé kuǎn xī mén,xuě yè qián cūn tīng míng lǔ。
范成大

范成大

范成大(1126-1193),字致能,号称石湖居士。汉族,平江吴县(今江苏苏州)人。南宋诗人。谥文穆。从江西派入手,后学习中、晚唐诗,继承了白居易、王建、张籍等诗人新乐府的现实主义精神,终于自成一家。风格平易浅显、清新妩媚。诗题材广泛,以反映农村社会生活内容的作品成就最高。他与杨万里、陆游、尤袤合称南宋“中兴四大诗人”。 范成大的作品>>

猜您喜欢

次韵曾仲躬侍郎同登伏龟楼二绝

范成大

带束江淮翠岫围,掌窥台殿碧鳞差。dài shù jiāng huái cuì xiù wéi,zhǎng kuī tái diàn bì lín chà。
刘郎句里登临眼,压倒三江二水诗。liú láng jù lǐ dēng lín yǎn,yā dào sān jiāng èr shuǐ shī。

次韵曾仲躬侍郎同登伏龟楼二绝

范成大

古来游客谩西东,领会谁如我与公。gǔ lái yóu kè mán xī dōng,lǐng huì shuí rú wǒ yǔ gōng。
露坐绳床天不尽,绝胜帘雨栋云中。lù zuò shéng chuáng tiān bù jǐn,jué shèng lián yǔ dòng yún zhōng。

题李云叟画轴兼寄江安杨简卿明府二绝

范成大

苍烟枯木共荒寒,篱落堤湾汹涨湍。cāng yān kū mù gòng huāng hán,lí luò dī wān xiōng zhǎng tuān。
归路宛然归未得,闲将李叟画图看。guī lù wǎn rán guī wèi dé,xián jiāng lǐ sǒu huà tú kàn。

题李云叟画轴兼寄江安杨简卿明府二绝

范成大

新图来自雪边州,皴石枯槎笔最遒。xīn tú lái zì xuě biān zhōu,cūn shí kū chá bǐ zuì qiú。
明府能诗如此画,为渠题作小营丘。míng fǔ néng shī rú cǐ huà,wèi qú tí zuò xiǎo yíng qiū。

诺惺庵枕上

范成大

噩梦惊回晓枕寒,青灯犹照药炉边。è mèng jīng huí xiǎo zhěn hán,qīng dēng yóu zhào yào lú biān。
纸窗弄色如胧月,又了浮生一夜眠。zhǐ chuāng nòng sè rú lóng yuè,yòu le fú shēng yī yè mián。

吴灯两品最高

范成大

镂冰影里百千光,剪彩毬中一万窗。lòu bīng yǐng lǐ bǎi qiān guāng,jiǎn cǎi qiú zhōng yī wàn chuāng。
不是齐人夸管晏,吴中风物竟难双。bù shì qí rén kuā guǎn yàn,wú zhōng fēng wù jìng nán shuāng。

灯夕怀广蜀旧事

范成大

漓水桥西列炬香,少城楼下变灯忙。lí shuǐ qiáo xī liè jù xiāng,shǎo chéng lóu xià biàn dēng máng。
儿嬉万里客程远,老懒一龛春梦长。ér xī wàn lǐ kè chéng yuǎn,lǎo lǎn yī kān chūn mèng zhǎng。

雪寒探梅

范成大

酸风如箭莫凭阑,冻合横枝雪未干。suān fēng rú jiàn mò píng lán,dòng hé héng zhī xuě wèi gàn。
吴下得春元自晚,那堪天与十分寒。wú xià dé chūn yuán zì wǎn,nà kān tiān yǔ shí fēn hán。

耳鸣

范成大

风号高木水翻洪,历历音闻不是聋。fēng hào gāo mù shuǐ fān hóng,lì lì yīn wén bù shì lóng。
一任大千都震吼,便从卷叶证圆通。yī rèn dà qiān dōu zhèn hǒu,biàn cóng juǎn yè zhèng yuán tōng。

戏书二首

范成大

长病人嫌理亦宜,吾今有计可扶衰。zhǎng bìng rén xián lǐ yì yí,wú jīn yǒu jì kě fú shuāi。
烦君舁著山深处,恐有黄龙浴水医。fán jūn yú zhù shān shēn chù,kǒng yǒu huáng lóng yù shuǐ yī。

戏书二首

范成大

群儿欺老少陵穷,口燥唇乾发漫冲。qún ér qī lǎo shǎo líng qióng,kǒu zào chún qián fā màn chōng。
颠沛须臾犹执礼,古来惟有一高共。diān pèi xū yú yóu zhí lǐ,gǔ lái wéi yǒu yī gāo gòng。

至昌为具赏东轩千叶梅然梅尚未开

范成大

玉叶重英意已芽,新移竹外小横斜。yù yè zhòng yīng yì yǐ yá,xīn yí zhú wài xiǎo héng xié。
东斋何事春工晚,铁树已花梅未花。dōng zhāi hé shì chūn gōng wǎn,tiě shù yǐ huā méi wèi huā。

案上梅花二首

范成大

南坡玉雪万花团,旧约东风载酒看。nán pō yù xuě wàn huā tuán,jiù yuē dōng fēng zài jiǔ kàn。
冷落铜瓶一枝亚,今年天女亦酸寒。lěng luò tóng píng yī zhī yà,jīn nián tiān nǚ yì suān hán。

案上梅花二首

范成大

地炉火暖日烘窗,一夜花须半吐黄。dì lú huǒ nuǎn rì hōng chuāng,yī yè huā xū bàn tǔ huáng。
鼻观圆通熏百和,博山三夕罢烧香。bí guān yuán tōng xūn bǎi hé,bó shān sān xī bà shāo xiāng。

喜周妹自四明到

范成大

团栾话里老庞衰,一妹仍从海浦来。tuán luán huà lǐ lǎo páng shuāi,yī mèi réng cóng hǎi pǔ lái。
孤苦尚馀兄弟乐,如今虽病也眉开。gū kǔ shàng yú xiōng dì lè,rú jīn suī bìng yě méi kāi。