古诗词

重游南岳

范成大

舍舟得马如驭气,步入青松三十里。shě zhōu dé mǎ rú yù qì,bù rù qīng sōng sān shí lǐ。
我从蛮岭瘴烟来,不怕雨云埋岳趾。wǒ cóng mán lǐng zhàng yān lái,bù pà yǔ yún mái yuè zhǐ。
忆昔南征款庙庭,往来无恙神所祉。yì xī nán zhēng kuǎn miào tíng,wǎng lái wú yàng shén suǒ zhǐ。
当时已有归田愿,帝临此心如白水。dāng shí yǐ yǒu guī tián yuàn,dì lín cǐ xīn rú bái shuǐ。
煌煌南正馆于东,手握八觚温玉玺。huáng huáng nán zhèng guǎn yú dōng,shǒu wò bā gū wēn yù xǐ。
骏奔灊霍左右辅,好生不杀扶炎纪。jùn bēn qián huò zuǒ yòu fǔ,hǎo shēng bù shā fú yán jì。
崇禋竣事晓坛空,跻攀小试青鞋底。chóng yīn jùn shì xiǎo tán kōng,jī pān xiǎo shì qīng xié dǐ。
不知云磴几千丈,但见漫山白龙尾。bù zhī yún dèng jǐ qiān zhàng,dàn jiàn màn shān bái lóng wěi。
石头招我上南台,瑞应阑干天半倚。shí tóu zhāo wǒ shàng nán tái,ruì yīng lán gàn tiān bàn yǐ。
福严钟声过桥来,仿佛三生如梦里。fú yán zhōng shēng guò qiáo lái,fǎng fú sān shēng rú mèng lǐ。
堂中尊者已先去,苔锁岩扉何日启。táng zhōng zūn zhě yǐ xiān qù,tái suǒ yán fēi hé rì qǐ。
竹嫌硗确老逾瘦,松畏高寒蟠不起。zhú xián qiāo què lǎo yú shòu,sōng wèi gāo hán pán bù qǐ。
癯儒尚病怕深登,幽讨未穷行且止。qú rú shàng bìng pà shēn dēng,yōu tǎo wèi qióng xíng qiě zhǐ。
我评七十二高峰,郁律穹窿少观美。wǒ píng qī shí èr gāo fēng,yù lǜ qióng lóng shǎo guān měi。
俨然可瞻不可玩,往往雄尊如负扆。yǎn rán kě zhān bù kě wán,wǎng wǎng xióng zūn rú fù yǐ。
乃知岳镇盖深厚,不与他山争秀伟。nǎi zhī yuè zhèn gài shēn hòu,bù yǔ tā shān zhēng xiù wěi。
区区献状眩儿童,乳洞淡岩真戏耳。qū qū xiàn zhuàng xuàn ér tóng,rǔ dòng dàn yán zhēn xì ěr。
范成大

范成大

范成大(1126-1193),字致能,号称石湖居士。汉族,平江吴县(今江苏苏州)人。南宋诗人。谥文穆。从江西派入手,后学习中、晚唐诗,继承了白居易、王建、张籍等诗人新乐府的现实主义精神,终于自成一家。风格平易浅显、清新妩媚。诗题材广泛,以反映农村社会生活内容的作品成就最高。他与杨万里、陆游、尤袤合称南宋“中兴四大诗人”。 范成大的作品>>

猜您喜欢

冬祠太乙六言四首

范成大

云木栖乌未动,风庭警鹤先鸣。yún mù qī wū wèi dòng,fēng tíng jǐng hè xiān míng。
残夜百灵夙驾,人间鼻息雷惊。cán yè bǎi líng sù jià,rén jiān bí xī léi jīng。

冬祠太乙六言四首

范成大

行道羽衣缥缈,卷班玉佩冬珑。xíng dào yǔ yī piāo miǎo,juǎn bān yù pèi dōng lóng。
回首金铺兽面,步虚声在天风。huí shǒu jīn pù shòu miàn,bù xū shēng zài tiān fēng。

鬼门关

范成大

天作陇头石阙,人言要隔尘樊。tiān zuò lǒng tóu shí quē,rén yán yào gé chén fán。
百年会须作鬼,无事先穿鬼关。bǎi nián huì xū zuò guǐ,wú shì xiān chuān guǐ guān。

雪后六言二首

范成大

雨声和深巷屐,风力到短檠灯。yǔ shēng hé shēn xiàng jī,fēng lì dào duǎn qíng dēng。
可惜滴残檐雪,从教漂尽河冰。kě xī dī cán yán xuě,cóng jiào piāo jǐn hé bīng。

雪后六言二首

范成大

岁寒破屋万卷,风急疏窗一灯。suì hán pò wū wàn juǎn,fēng jí shū chuāng yī dēng。
高卧眼生醉缬,远游须有坚冰。gāo wò yǎn shēng zuì xié,yuǎn yóu xū yǒu jiān bīng。

再雪

范成大

银竹方依檐住,瑶花又入帘窥。yín zhú fāng yī yán zhù,yáo huā yòu rù lián kuī。
一白本怜麦瘦,重来应为梅迟。yī bái běn lián mài shòu,zhòng lái yīng wèi méi chí。

次韵举老见嘲未归石湖

范成大

半世吟客舍柳,长年忆后园花。bàn shì yín kè shě liǔ,zhǎng nián yì hòu yuán huā。
为报庐山莫笑,云丘今属谁家。wèi bào lú shān mò xiào,yún qiū jīn shǔ shuí jiā。

二偈呈似寿老

范成大

法法刹那无住,云何见在去来。fǎ fǎ shā nà wú zhù,yún hé jiàn zài qù lái。
若觅三心不见,便从不见打开。ruò mì sān xīn bù jiàn,biàn cóng bù jiàn dǎ kāi。

二偈呈似寿老

范成大

孟说所过者化,庄云相代乎前。mèng shuō suǒ guò zhě huà,zhuāng yún xiāng dài hū qián。
何处安身立命,饥餐渴饮困眠。hé chù ān shēn lì mìng,jī cān kě yǐn kùn mián。

甲辰人日病中吟六言六首以自嘲

范成大

攒眉辄作山字,啾耳惟闻水声。zǎn méi zhé zuò shān zì,jiū ěr wéi wén shuǐ shēng。
人应见怜久病,我亦自厌馀生。rén yīng jiàn lián jiǔ bìng,wǒ yì zì yàn yú shēng。

甲辰人日病中吟六言六首以自嘲

范成大

目慌慌蚁旋磨,头岑岑鳌负山。mù huāng huāng yǐ xuán mó,tóu cén cén áo fù shān。
笔床久已均伏,药鼎何时丐闲。bǐ chuáng jiǔ yǐ jūn fú,yào dǐng hé shí gài xián。

甲辰人日病中吟六言六首以自嘲

范成大

政尔荣枯卫涩,刚云人厄天穷。zhèng ěr róng kū wèi sè,gāng yún rén è tiān qióng。
归咎四冲临岁,乞怜九曜过宫。guī jiù sì chōng lín suì,qǐ lián jiǔ yào guò gōng。

甲辰人日病中吟六言六首以自嘲

范成大

复古既愆七日,泰来惟候三阳。fù gǔ jì qiān qī rì,tài lái wéi hòu sān yáng。
历日今颁寅正,占星更候农祥。lì rì jīn bān yín zhèng,zhàn xīng gèng hòu nóng xiáng。

甲辰人日病中吟六言六首以自嘲

范成大

有日犹嫌开牖,无风不敢上帘。yǒu rì yóu xián kāi yǒu,wú fēng bù gǎn shàng lián。
报国丹心何似,梦中抵掌掀髯。bào guó dān xīn hé shì,mèng zhōng dǐ zhǎng xiān rán。

甲辰人日病中吟六言六首以自嘲

范成大

壮岁喜新节物,老来惜旧年华。zhuàng suì xǐ xīn jié wù,lǎo lái xī jiù nián huá。
病后都卢不问,家人时换瓶花。bìng hòu dōu lú bù wèn,jiā rén shí huàn píng huā。