古诗词

重游南岳

范成大

舍舟得马如驭气,步入青松三十里。shě zhōu dé mǎ rú yù qì,bù rù qīng sōng sān shí lǐ。
我从蛮岭瘴烟来,不怕雨云埋岳趾。wǒ cóng mán lǐng zhàng yān lái,bù pà yǔ yún mái yuè zhǐ。
忆昔南征款庙庭,往来无恙神所祉。yì xī nán zhēng kuǎn miào tíng,wǎng lái wú yàng shén suǒ zhǐ。
当时已有归田愿,帝临此心如白水。dāng shí yǐ yǒu guī tián yuàn,dì lín cǐ xīn rú bái shuǐ。
煌煌南正馆于东,手握八觚温玉玺。huáng huáng nán zhèng guǎn yú dōng,shǒu wò bā gū wēn yù xǐ。
骏奔灊霍左右辅,好生不杀扶炎纪。jùn bēn qián huò zuǒ yòu fǔ,hǎo shēng bù shā fú yán jì。
崇禋竣事晓坛空,跻攀小试青鞋底。chóng yīn jùn shì xiǎo tán kōng,jī pān xiǎo shì qīng xié dǐ。
不知云磴几千丈,但见漫山白龙尾。bù zhī yún dèng jǐ qiān zhàng,dàn jiàn màn shān bái lóng wěi。
石头招我上南台,瑞应阑干天半倚。shí tóu zhāo wǒ shàng nán tái,ruì yīng lán gàn tiān bàn yǐ。
福严钟声过桥来,仿佛三生如梦里。fú yán zhōng shēng guò qiáo lái,fǎng fú sān shēng rú mèng lǐ。
堂中尊者已先去,苔锁岩扉何日启。táng zhōng zūn zhě yǐ xiān qù,tái suǒ yán fēi hé rì qǐ。
竹嫌硗确老逾瘦,松畏高寒蟠不起。zhú xián qiāo què lǎo yú shòu,sōng wèi gāo hán pán bù qǐ。
癯儒尚病怕深登,幽讨未穷行且止。qú rú shàng bìng pà shēn dēng,yōu tǎo wèi qióng xíng qiě zhǐ。
我评七十二高峰,郁律穹窿少观美。wǒ píng qī shí èr gāo fēng,yù lǜ qióng lóng shǎo guān měi。
俨然可瞻不可玩,往往雄尊如负扆。yǎn rán kě zhān bù kě wán,wǎng wǎng xióng zūn rú fù yǐ。
乃知岳镇盖深厚,不与他山争秀伟。nǎi zhī yuè zhèn gài shēn hòu,bù yǔ tā shān zhēng xiù wěi。
区区献状眩儿童,乳洞淡岩真戏耳。qū qū xiàn zhuàng xuàn ér tóng,rǔ dòng dàn yán zhēn xì ěr。
范成大

范成大

范成大(1126-1193),字致能,号称石湖居士。汉族,平江吴县(今江苏苏州)人。南宋诗人。谥文穆。从江西派入手,后学习中、晚唐诗,继承了白居易、王建、张籍等诗人新乐府的现实主义精神,终于自成一家。风格平易浅显、清新妩媚。诗题材广泛,以反映农村社会生活内容的作品成就最高。他与杨万里、陆游、尤袤合称南宋“中兴四大诗人”。 范成大的作品>>

猜您喜欢

四时田园杂兴六十首·其四十三·秋日十二绝

范成大

杞菊垂珠滴露红,两蛩相应语莎丛。qǐ jú chuí zhū dī lù hóng,liǎng qióng xiāng yīng yǔ shā cóng。
虫丝罥尽黄葵叶,寂历高花侧晚风。chóng sī juàn jǐn huáng kuí yè,jì lì gāo huā cè wǎn fēng。

四时田园杂兴六十首·其三十八·秋日十二绝

范成大

朱门巧夕沸欢声,田舍黄昏静掩扃。zhū mén qiǎo xī fèi huān shēng,tián shě huáng hūn jìng yǎn jiōng。
男解牵牛女能织,不须徼福渡河星。nán jiě qiān niú nǚ néng zhī,bù xū jiǎo fú dù hé xīng。

四时田园杂兴六十首·其三十九·秋日十二绝

范成大

橘蠹如蚕入化机,枝间垂茧似蓑衣。jú dù rú cán rù huà jī,zhī jiān chuí jiǎn shì suō yī。
忽然蜕作多花蝶,翅粉才干便学飞。hū rán tuì zuò duō huā dié,chì fěn cái gàn biàn xué fēi。

四时田园杂兴六十首·其四十·秋日十二绝

范成大

静看檐蛛结网低,无端妨碍小虫飞。jìng kàn yán zhū jié wǎng dī,wú duān fáng ài xiǎo chóng fēi。
蜻蜓倒挂蜂儿窘,催唤山童为解围。qīng tíng dào guà fēng ér jiǒng,cuī huàn shān tóng wèi jiě wéi。

四时田园杂兴六十首·其四十一·秋日十二绝

范成大

垂成穑事苦艰难,忌雨嫌风更怯寒。chuí chéng sè shì kǔ jiān nán,jì yǔ xián fēng gèng qiè hán。
笺诉天公休掠剩,半偿私债半输官。jiān sù tiān gōng xiū lüè shèng,bàn cháng sī zhài bàn shū guān。

四时田园杂兴六十首·其四十二·秋日十二绝

范成大

秋来只怕雨垂垂,甲子无云万事宜。qiū lái zhǐ pà yǔ chuí chuí,jiǎ zi wú yún wàn shì yí。
穫稻毕工随晒谷,直须晴到入仓时。huò dào bì gōng suí shài gǔ,zhí xū qíng dào rù cāng shí。

四时田园杂兴六十首·其四十三·秋日十二绝

范成大

中秋全景属潜夫,棹入空明看太湖。zhōng qiū quán jǐng shǔ qián fū,zhào rù kōng míng kàn tài hú。
身外水天银一色,城中有此月明无。shēn wài shuǐ tiān yín yī sè,chéng zhōng yǒu cǐ yuè míng wú。

四时田园杂兴六十首·其四十四·秋日十二绝

范成大

新筑场泥镜面平,家家打稻趁霜晴。xīn zhù chǎng ní jìng miàn píng,jiā jiā dǎ dào chèn shuāng qíng。
笑歌声里轻雷动,一夜连枷响到明。xiào gē shēng lǐ qīng léi dòng,yī yè lián jiā xiǎng dào míng。

四时田园杂兴六十首·其四十五·秋日十二绝

范成大

租船满载候开仓,粒粒如珠白似霜。zū chuán mǎn zài hòu kāi cāng,lì lì rú zhū bái shì shuāng。
不惜两钟输一斛,尚赢糠覈饱儿郎。bù xī liǎng zhōng shū yī hú,shàng yíng kāng hé bǎo ér láng。

四时田园杂兴六十首·其四十六·秋日十二绝

范成大

菽粟瓶罂贮满家,天教将醉作生涯。shū sù píng yīng zhù mǎn jiā,tiān jiào jiāng zuì zuò shēng yá。
不知新滴堪篘未,今岁重阳有菊花。bù zhī xīn dī kān chōu wèi,jīn suì zhòng yáng yǒu jú huā。

四时田园杂兴六十首·其四十七·秋日十二绝

范成大

细捣枨齑买鲙鱼,西风吹上四腮鲈。xì dǎo chéng jī mǎi kuài yú,xī fēng chuī shàng sì sāi lú。
雪松酥腻千丝缕,除却松江到处无。xuě sōng sū nì qiān sī lǚ,chú què sōng jiāng dào chù wú。

四时田园杂兴六十首·其四十八·秋日十二绝

范成大

新霜彻晓报秋深,染尽青林作缬林。xīn shuāng chè xiǎo bào qiū shēn,rǎn jǐn qīng lín zuò xié lín。
惟有橘园风景异,碧丛丛里万黄金。wéi yǒu jú yuán fēng jǐng yì,bì cóng cóng lǐ wàn huáng jīn。

四时田园杂兴六十首·其四十九·冬日十二绝

范成大

斜日低山片月高,睡馀行药绕江郊。xié rì dī shān piàn yuè gāo,shuì yú xíng yào rào jiāng jiāo。
霜风扫尽千林叶,闲倚筇枝数鹳巢。shuāng fēng sǎo jǐn qiān lín yè,xián yǐ qióng zhī shù guàn cháo。

四时田园杂兴六十首·其五十·冬日十二绝

范成大

炙背檐前日似烘,暖醺醺后困蒙蒙。zhì bèi yán qián rì shì hōng,nuǎn xūn xūn hòu kùn méng méng。
过门走马何官职,侧帽笼鞭战北风。guò mén zǒu mǎ hé guān zhí,cè mào lóng biān zhàn běi fēng。

四时田园杂兴六十首·其五十一·冬日十二绝

范成大

屋上添高一把茅,密泥房壁似僧寮。wū shàng tiān gāo yī bǎ máo,mì ní fáng bì shì sēng liáo。
从教屋外阴风吼,卧听篱头响玉箫。cóng jiào wū wài yīn fēng hǒu,wò tīng lí tóu xiǎng yù xiāo。