古诗词

重游南岳

范成大

舍舟得马如驭气,步入青松三十里。shě zhōu dé mǎ rú yù qì,bù rù qīng sōng sān shí lǐ。
我从蛮岭瘴烟来,不怕雨云埋岳趾。wǒ cóng mán lǐng zhàng yān lái,bù pà yǔ yún mái yuè zhǐ。
忆昔南征款庙庭,往来无恙神所祉。yì xī nán zhēng kuǎn miào tíng,wǎng lái wú yàng shén suǒ zhǐ。
当时已有归田愿,帝临此心如白水。dāng shí yǐ yǒu guī tián yuàn,dì lín cǐ xīn rú bái shuǐ。
煌煌南正馆于东,手握八觚温玉玺。huáng huáng nán zhèng guǎn yú dōng,shǒu wò bā gū wēn yù xǐ。
骏奔灊霍左右辅,好生不杀扶炎纪。jùn bēn qián huò zuǒ yòu fǔ,hǎo shēng bù shā fú yán jì。
崇禋竣事晓坛空,跻攀小试青鞋底。chóng yīn jùn shì xiǎo tán kōng,jī pān xiǎo shì qīng xié dǐ。
不知云磴几千丈,但见漫山白龙尾。bù zhī yún dèng jǐ qiān zhàng,dàn jiàn màn shān bái lóng wěi。
石头招我上南台,瑞应阑干天半倚。shí tóu zhāo wǒ shàng nán tái,ruì yīng lán gàn tiān bàn yǐ。
福严钟声过桥来,仿佛三生如梦里。fú yán zhōng shēng guò qiáo lái,fǎng fú sān shēng rú mèng lǐ。
堂中尊者已先去,苔锁岩扉何日启。táng zhōng zūn zhě yǐ xiān qù,tái suǒ yán fēi hé rì qǐ。
竹嫌硗确老逾瘦,松畏高寒蟠不起。zhú xián qiāo què lǎo yú shòu,sōng wèi gāo hán pán bù qǐ。
癯儒尚病怕深登,幽讨未穷行且止。qú rú shàng bìng pà shēn dēng,yōu tǎo wèi qióng xíng qiě zhǐ。
我评七十二高峰,郁律穹窿少观美。wǒ píng qī shí èr gāo fēng,yù lǜ qióng lóng shǎo guān měi。
俨然可瞻不可玩,往往雄尊如负扆。yǎn rán kě zhān bù kě wán,wǎng wǎng xióng zūn rú fù yǐ。
乃知岳镇盖深厚,不与他山争秀伟。nǎi zhī yuè zhèn gài shēn hòu,bù yǔ tā shān zhēng xiù wěi。
区区献状眩儿童,乳洞淡岩真戏耳。qū qū xiàn zhuàng xuàn ér tóng,rǔ dòng dàn yán zhēn xì ěr。
范成大

范成大

范成大(1126-1193),字致能,号称石湖居士。汉族,平江吴县(今江苏苏州)人。南宋诗人。谥文穆。从江西派入手,后学习中、晚唐诗,继承了白居易、王建、张籍等诗人新乐府的现实主义精神,终于自成一家。风格平易浅显、清新妩媚。诗题材广泛,以反映农村社会生活内容的作品成就最高。他与杨万里、陆游、尤袤合称南宋“中兴四大诗人”。 范成大的作品>>

猜您喜欢

送许耀卿监丞同年赴静江倅四绝

范成大

南国春深雁欲回,湘江花浪一帆开。nán guó chūn shēn yàn yù huí,xiāng jiāng huā làng yī fān kāi。
知君不为骖鸾去,直为渊明五斗来。zhī jūn bù wèi cān luán qù,zhí wèi yuān míng wǔ dòu lái。

送许耀卿监丞同年赴静江倅四绝

范成大

罗带江流碧玉峰,旧游如梦一星终。luó dài jiāng liú bì yù fēng,jiù yóu rú mèng yī xīng zhōng。
烦披藓石寻题字,定有人能记此翁。fán pī xiǎn shí xún tí zì,dìng yǒu rén néng jì cǐ wēng。

送许耀卿监丞同年赴静江倅四绝

范成大

雁塔交亲比断金,故人岁晚更情深。yàn tǎ jiāo qīn bǐ duàn jīn,gù rén suì wǎn gèng qíng shēn。
只今不隔同年面,想见青云异日心。zhǐ jīn bù gé tóng nián miàn,xiǎng jiàn qīng yún yì rì xīn。

送许耀卿监丞同年赴静江倅四绝

范成大

官涂真有上竿鱼,玉笋翻乘别驾车。guān tú zhēn yǒu shàng gān yú,yù sǔn fān chéng bié jià chē。
闻道留行有公论,从今日日看除书。wén dào liú xíng yǒu gōng lùn,cóng jīn rì rì kàn chú shū。

宿阊门

范成大

五更潮落水鸣船,霜送新寒到枕边。wǔ gèng cháo luò shuǐ míng chuán,shuāng sòng xīn hán dào zhěn biān。
报道雾收红日上,野翁犹盖短篷眠。bào dào wù shōu hóng rì shàng,yě wēng yóu gài duǎn péng mián。

晚思

范成大

藓墙莎砌响幽虫,睡起翻书觉梦中。xiǎn qiáng shā qì xiǎng yōu chóng,shuì qǐ fān shū jué mèng zhōng。
残暑一窗风不动,秋阳入竹碎青红。cán shǔ yī chuāng fēng bù dòng,qiū yáng rù zhú suì qīng hóng。

寿栎堂枕上

范成大

禅床初著小山屏,夜久秋凉枕席清。chán chuáng chū zhù xiǎo shān píng,yè jiǔ qiū liáng zhěn xí qīng。
绕鬓飞蚊妨好梦,卧听檐雨入池声。rào bìn fēi wén fáng hǎo mèng,wò tīng yán yǔ rù chí shēng。

馀杭初出陆

范成大

村媪群观笑老翁,宦途何处苦龙钟。cūn ǎo qún guān xiào lǎo wēng,huàn tú hé chù kǔ lóng zhōng。
霜毛瘦骨犹千骑,少见行人似个侬。shuāng máo shòu gǔ yóu qiān qí,shǎo jiàn xíng rén shì gè nóng。

桐庐江中初打桨

范成大

二十年前鬓未斑,下滩归路落潮乾。èr shí nián qián bìn wèi bān,xià tān guī lù luò cháo qián。
如今衰雪三千丈,却趁潮平再上滩。rú jīn shuāi xuě sān qiān zhàng,què chèn cháo píng zài shàng tān。

宿妙庭观次东坡旧韵

范成大

桂殿吹笙夜不归,苏仙诗板挂空悲。guì diàn chuī shēng yè bù guī,sū xiān shī bǎn guà kōng bēi。
世人舐鼎何须笑,犹胜先生梦石芝。shì rén shì dǐng hé xū xiào,yóu shèng xiān shēng mèng shí zhī。

宿妙庭观次东坡旧韵

范成大

升降三田自有丹,浪寻盘鼎斫仙坛。shēng jiàng sān tián zì yǒu dān,làng xún pán dǐng zhuó xiān tán。
扣门倦客惟思睡,容膝庵中一枕安。kòu mén juàn kè wéi sī shuì,róng xī ān zhōng yī zhěn ān。

钓台

范成大

久矣心空客路埃,兹行端为主恩来。jiǔ yǐ xīn kōng kè lù āi,zī xíng duān wèi zhǔ ēn lái。
杜陵诗是吾诗句,卧病岂登江上台。dù líng shī shì wú shī jù,wò bìng qǐ dēng jiāng shàng tái。

和丰驿

范成大

晚境惟于闭户宜,出门惟有病相随。wǎn jìng wéi yú bì hù yí,chū mén wéi yǒu bìng xiāng suí。
四方虽是男儿志,莫忘柯山在莒时。sì fāng suī shì nán ér zhì,mò wàng kē shān zài jǔ shí。

次韵袁起岩常熟道中三绝句

范成大

小雨萧寒破晚晴,疏疏密密滴檐声。xiǎo yǔ xiāo hán pò wǎn qíng,shū shū mì mì dī yán shēng。
乌鸦盘舞黄云乱,早与商量雪意生。wū yā pán wǔ huáng yún luàn,zǎo yǔ shāng liàng xuě yì shēng。

次韵袁起岩常熟道中三绝句

范成大

仄径难胜四牡騑,扁舟辛苦凿冰归。zè jìng nán shèng sì mǔ fēi,biǎn zhōu xīn kǔ záo bīng guī。
简书鞅掌吟诗苦,并与东阳减带回。jiǎn shū yāng zhǎng yín shī kǔ,bìng yǔ dōng yáng jiǎn dài huí。