古诗词

刺濆淖

范成大

峡江饶暗石,水状日千变。xiá jiāng ráo àn shí,shuǐ zhuàng rì qiān biàn。
不愁滩泷来,但畏濆淖见。bù chóu tān lóng lái,dàn wèi fén nào jiàn。
人言盘涡耳,夷险顾有间。rén yán pán wō ěr,yí xiǎn gù yǒu jiān。
仍于非时作,未可一理贯。réng yú fēi shí zuò,wèi kě yī lǐ guàn。
安行方熨縠,无事忽翻练。ān xíng fāng yùn hú,wú shì hū fān liàn。
突如汤鼎沸,翕作茶磨旋。tū rú tāng dǐng fèi,xī zuò chá mó xuán。
势迫中成洼,怒霁外始晕。shì pò zhōng chéng wā,nù jì wài shǐ yūn。
已定稍安慰,倏作更惊眩。yǐ dìng shāo ān wèi,shū zuò gèng jīng xuàn。
漂漂浮沫起,疑有潜鲸噀。piāo piāo fú mò qǐ,yí yǒu qián jīng xùn。
勃勃骇浪腾,复恐蛰鳌抃。bó bó hài làng téng,fù kǒng zhé áo biàn。
篙师瞪褫魄,滩户呀雨汗。gāo shī dèng chǐ pò,tān hù ya yǔ hàn。
逡巡怯大敌,勇往决鏖战。qūn xún qiè dà dí,yǒng wǎng jué áo zhàn。
幸免与赍入,还忧似蓬转。xìng miǎn yǔ jī rù,hái yōu shì péng zhuǎn。
惊呼招竿折,奔救竹笮断。jīng hū zhāo gān zhé,bēn jiù zhú zé duàn。
九死船头争,万苦石上牵。jiǔ sǐ chuán tóu zhēng,wàn kǔ shí shàng qiān。
旁观兢薄冰,撇过捷飞电。páng guān jīng báo bīng,piē guò jié fēi diàn。
前余叱驭来,山险固尝遍。qián yú chì yù lái,shān xiǎn gù cháng biàn。
今者击楫誓,岂复惮波面。jīn zhě jī jí shì,qǐ fù dàn bō miàn。
澎澎三峡长,飐飐一苇乱。pēng pēng sān xiá zhǎng,zhǎn zhǎn yī wěi luàn。
既微掬指忙,又匪科头慢。jì wēi jū zhǐ máng,yòu fěi kē tóu màn。
天子赐之履,江神敢吾玩。tiān zi cì zhī lǚ,jiāng shén gǎn wú wán。
但催叠鼓轰,往助双橹健。dàn cuī dié gǔ hōng,wǎng zhù shuāng lǔ jiàn。
范成大

范成大

范成大(1126-1193),字致能,号称石湖居士。汉族,平江吴县(今江苏苏州)人。南宋诗人。谥文穆。从江西派入手,后学习中、晚唐诗,继承了白居易、王建、张籍等诗人新乐府的现实主义精神,终于自成一家。风格平易浅显、清新妩媚。诗题材广泛,以反映农村社会生活内容的作品成就最高。他与杨万里、陆游、尤袤合称南宋“中兴四大诗人”。 范成大的作品>>

猜您喜欢

次韵袁起岩常熟道中三绝句

范成大

使君横槊赋诗回,断取天风海雨来。shǐ jūn héng shuò fù shī huí,duàn qǔ tiān fēng hǎi yǔ lái。
彩笔从今闲不得,雪花梅蕊一时开。cǎi bǐ cóng jīn xián bù dé,xuě huā méi ruǐ yī shí kāi。

次韵袁起岩许浦按教水军二绝句

范成大

横波组练试扬舲,风卷鱼龙海欲凝。héng bō zǔ liàn shì yáng líng,fēng juǎn yú lóng hǎi yù níng。
但得绨袍如挟纩,何妨铁甲冷如冰。dàn dé tí páo rú xié kuàng,hé fáng tiě jiǎ lěng rú bīng。

次韵袁起岩许浦按教水军二绝句

范成大

戈船战棹疾如飞,莫遣潮沙淀海湄。gē chuán zhàn zhào jí rú fēi,mò qiǎn cháo shā diàn hǎi méi。
草奏直须穷利病,奉身从此系安危。cǎo zòu zhí xū qióng lì bìng,fèng shēn cóng cǐ xì ān wēi。

立春枕上

范成大

择蔬翻饼闹残更,儿女喧喧短梦惊。zé shū fān bǐng nào cán gèng,ér nǚ xuān xuān duǎn mèng jīng。
想得春风连夜到,东禅粥鼓忽分明。xiǎng dé chūn fēng lián yè dào,dōng chán zhōu gǔ hū fēn míng。

睡觉

范成大

寻思断梦半瞢腾,渐见天窗纸瓦明。xún sī duàn mèng bàn méng téng,jiàn jiàn tiān chuāng zhǐ wǎ míng。
宿鸟噪群穿竹去,县前犹自打残更。sù niǎo zào qún chuān zhú qù,xiàn qián yóu zì dǎ cán gèng。

海棠欲开雨作

范成大

春睡花枝醉梦回,安排银烛照妆台。chūn shuì huā zhī zuì mèng huí,ān pái yín zhú zhào zhuāng tái。
苍茫不解东风意,政用此时吹雨来。cāng máng bù jiě dōng fēng yì,zhèng yòng cǐ shí chuī yǔ lái。

雨再作政妨海棠

范成大

漂红湿紫满莓苔,泼墨浓云尚送雷。piāo hóng shī zǐ mǎn méi tái,pō mò nóng yún shàng sòng léi。
风雨岂无他日再,何须随却海棠来。fēng yǔ qǐ wú tā rì zài,hé xū suí què hǎi táng lái。

自嘲二绝

范成大

终日哓哓漫说空,触来依旧与争锋。zhōng rì xiāo xiāo màn shuō kōng,chù lái yī jiù yǔ zhēng fēng。
登时觉悟忙收拾,已是阇黎饭后钟。dēng shí jué wù máng shōu shí,yǐ shì dū lí fàn hòu zhōng。

自嘲二绝

范成大

恶声恶色横相干,觌面须臾万箭攒。è shēng è sè héng xiāng gàn,dí miàn xū yú wàn jiàn zǎn。
有客痴聋都不动,方知我被见闻漫。yǒu kè chī lóng dōu bù dòng,fāng zhī wǒ bèi jiàn wén màn。

晓泊横塘

范成大

短梦难成却易惊,披衣起漱玉池清。duǎn mèng nán chéng què yì jīng,pī yī qǐ shù yù chí qīng。
遥知中夜南风转,汹汹前村草市声。yáo zhī zhōng yè nán fēng zhuǎn,xiōng xiōng qián cūn cǎo shì shēng。

次王正之提刑韵谢袁起岩知府送末利二槛

范成大

千里移根自海隅,风帆破浪走天吴。qiān lǐ yí gēn zì hǎi yú,fēng fān pò làng zǒu tiān wú。
散花忽到毗耶室,似欲横机试病夫。sàn huā hū dào pí yé shì,shì yù héng jī shì bìng fū。

次王正之提刑韵谢袁起岩知府送末利二槛

范成大

燕寝香中暑气清,更烦云鬓插琼英。yàn qǐn xiāng zhōng shǔ qì qīng,gèng fán yún bìn chā qióng yīng。
明妆暗麝俱倾国,莫与矾仙品弟兄。míng zhuāng àn shè jù qīng guó,mò yǔ fán xiān pǐn dì xiōng。

再赋末利二绝

范成大

薰蒸沉水意微茫,全树飞来烂熳香。xūn zhēng chén shuǐ yì wēi máng,quán shù fēi lái làn màn xiāng。
休向寒鸦看日景,袛今飞燕侍昭阳。xiū xiàng hán yā kàn rì jǐng,dī jīn fēi yàn shì zhāo yáng。

再赋末利二绝

范成大

忆曾把酒泛湘漓,末利毬边擘荔枝。yì céng bǎ jiǔ fàn xiāng lí,mò lì qiú biān bāi lì zhī。
一笑相逢双玉树,花香如梦鬓如丝。yī xiào xiāng féng shuāng yù shù,huā xiāng rú mèng bìn rú sī。

再赋郡沼双莲三绝

范成大

馆娃魂散碧云沉,化作双葩寄恨深。guǎn wá hún sàn bì yún chén,huà zuò shuāng pā jì hèn shēn。
千载不偿连理愿,一枝空有合欢心。qiān zài bù cháng lián lǐ yuàn,yī zhī kōng yǒu hé huān xīn。