古诗词

嘲峡石

范成大

峡山狠无情,其下多丑石。xiá shān hěn wú qíng,qí xià duō chǒu shí。
顽质贾憎垂,傀状发笑哑。wán zhì jiǎ zēng chuí,guī zhuàng fā xiào yǎ。
粗类坟壤黄,沉渍铁矢黑。cū lèi fén rǎng huáng,chén zì tiě shǐ hēi。
或如沟泥涴,或似冻壁坼。huò rú gōu ní wò,huò shì dòng bì chè。
堆疑聚廪粟,陊若坏城甓。duī yí jù lǐn sù,duò ruò huài chéng pì。
槎牙镂朽木,狼籍委枯骼。chá yá lòu xiǔ mù,láng jí wěi kū gé。
礧砢包蠃蚌,淋漓锢铅锡。léi kē bāo luǒ bàng,lín lí gù qiān xī。
纵文瓦沟垄,横叠衣摺襞。zòng wén wǎ gōu lǒng,héng dié yī zhé bì。
鳞皴斧凿馀,坎窞蹴踏力。lín cūn fǔ záo yú,kǎn dàn cù tà lì。
云何清淑气,孕此诡谲迹。yún hé qīng shū qì,yùn cǐ guǐ jué jì。
我本一丘壑,嗜石旧成癖。wǒ běn yī qiū hè,shì shí jiù chéng pǐ。
端溪紫琳腴,洮河绿沉色。duān xī zǐ lín yú,táo hé lǜ chén sè。
阶册截肪腻,泗磬鸣球击。jiē cè jié fáng nì,sì qìng míng qiú jī。
嵌空太湖底,偶立韶江侧。qiàn kōng tài hú dǐ,ǒu lì sháo jiāng cè。
真阳劖千岩,营道铲寸碧。zhēn yáng chán qiān yán,yíng dào chǎn cùn bì。
倦游所阅多,未易一二籍。juàn yóu suǒ yuè duō,wèi yì yī èr jí。
朅来兹山下,刺眼昔未觌。qiè lái zī shān xià,cì yǎn xī wèi dí。
或云峡多材,奇秀郁以积。huò yún xiá duō cái,qí xiù yù yǐ jī。
绝代昭君村,惊世屈原宅。jué dài zhāo jūn cūn,jīng shì qū yuán zhái。
东家两儿女,气足豪万国。dōng jiā liǎng ér nǚ,qì zú háo wàn guó。
山石何重轻,奚暇更融液。shān shí hé zhòng qīng,xī xiá gèng róng yè。
我亦味其言,作诗晓行客。wǒ yì wèi qí yán,zuò shī xiǎo xíng kè。
范成大

范成大

范成大(1126-1193),字致能,号称石湖居士。汉族,平江吴县(今江苏苏州)人。南宋诗人。谥文穆。从江西派入手,后学习中、晚唐诗,继承了白居易、王建、张籍等诗人新乐府的现实主义精神,终于自成一家。风格平易浅显、清新妩媚。诗题材广泛,以反映农村社会生活内容的作品成就最高。他与杨万里、陆游、尤袤合称南宋“中兴四大诗人”。 范成大的作品>>

猜您喜欢

病中三偈

范成大

一交销取万黄金,将病求医在用心。yī jiāo xiāo qǔ wàn huáng jīn,jiāng bìng qiú yī zài yòng xīn。
化尽此身成药树,不妨栽得病根深。huà jǐn cǐ shēn chéng yào shù,bù fáng zāi dé bìng gēn shēn。

病中三偈

范成大

莫把无言绝病根,病根深处是无言。mò bǎ wú yán jué bìng gēn,bìng gēn shēn chù shì wú yán。
丈夫解却维摩缚,八字轰开不二门。zhàng fū jiě què wéi mó fù,bā zì hōng kāi bù èr mén。

十月二十六日三偈

范成大

声闻与色尘,普以妙香薰。shēng wén yǔ sè chén,pǔ yǐ miào xiāng xūn。
昔汝来迷我,今吾却戏君。xī rǔ lái mí wǒ,jīn wú què xì jūn。

十月二十六日三偈

范成大

有个安心法,无时不可行。yǒu gè ān xīn fǎ,wú shí bù kě xíng。
只将今日事,随分了今生。zhǐ jiāng jīn rì shì,suí fēn le jīn shēng。

十月二十六日三偈

范成大

窗外尘尘事,窗中梦梦身。chuāng wài chén chén shì,chuāng zhōng mèng mèng shēn。
既知身是梦,一任事如尘。jì zhī shēn shì mèng,yī rèn shì rú chén。

窗前木芙蓉

范成大

辛苦孤花破小寒,花心应似客心酸。xīn kǔ gū huā pò xiǎo hán,huā xīn yīng shì kè xīn suān。
更凭青女留连得,未作愁红怨绿看。gèng píng qīng nǚ liú lián dé,wèi zuò chóu hóng yuàn lǜ kàn。

吊周瑜

范成大

年少曾将社稷扶,三分独数一周瑜。nián shǎo céng jiāng shè jì fú,sān fēn dú shù yī zhōu yú。
世间豪杰英雄士,江左风流美丈夫。shì jiān háo jié yīng xióng shì,jiāng zuǒ fēng liú měi zhàng fū。
功迹巍巍齐北斗,声名烈烈震东吴。gōng jì wēi wēi qí běi dòu,shēng míng liè liè zhèn dōng wú。
青春年纪归黄壤,提起教人转叹吁。qīng chūn nián jì guī huáng rǎng,tí qǐ jiào rén zhuǎn tàn xū。

喜晴

范成大

窗间梅熟落蒂,墙下笋成出林。chuāng jiān méi shú luò dì,qiáng xià sǔn chéng chū lín。
连雨不知春去,一晴方觉夏深。lián yǔ bù zhī chūn qù,yī qíng fāng jué xià shēn。

自箴三首

范成大

【其一】
有对易成畛域,无情那有从违。yǒu duì yì chéng zhěn yù,wú qíng nà yǒu cóng wéi。
痴人妄认逆境,平地自生铁围。chī rén wàng rèn nì jìng,píng dì zì shēng tiě wéi。
【其二】
白傅病犹牵爱,晁公老未断嗔。bái fù bìng yóu qiān ài,cháo gōng lǎo wèi duàn chēn。
莫问是情是性,但参无我无人。mò wèn shì qíng shì xìng,dàn cān wú wǒ wú rén。
【其三】
俗物汩陈大好,家奴倒迕何诛。sú wù gǔ chén dà hǎo,jiā nú dào wù hé zhū。
泡幻初无典要,光阴况已桑榆。pào huàn chū wú diǎn yào,guāng yīn kuàng yǐ sāng yú。

秋日二绝

范成大

【其一】
碧芦青柳不宜霜,染作沧洲一带黄。bì lú qīng liǔ bù yí shuāng,rǎn zuò cāng zhōu yī dài huáng。
莫把江山夸北客,冷云寒水更荒凉。mò bǎ jiāng shān kuā běi kè,lěng yún hán shuǐ gèng huāng liáng。
【其二】
新秋病骨顿成衰,不度溪桥半月来。xīn qiū bìng gǔ dùn chéng shuāi,bù dù xī qiáo bàn yuè lái。
无事闭门非左计,饶渠屐齿上青苔。wú shì bì mén fēi zuǒ jì,ráo qú jī chǐ shàng qīng tái。

催租行

范成大

输租得钞官更催,踉跄里正敲门来。shū zū dé chāo guān gèng cuī,liáng qiāng lǐ zhèng qiāo mén lái。
手持文书杂嗔喜,我亦来营醉归耳!shǒu chí wén shū zá chēn xǐ,wǒ yì lái yíng zuì guī ěr!
床头悭囊大如拳,扑破正有三百钱。chuáng tóu qiān náng dà rú quán,pū pò zhèng yǒu sān bǎi qián。
不堪与君成一醉,聊复偿君草鞋费。bù kān yǔ jūn chéng yī zuì,liáo fù cháng jūn cǎo xié fèi。