古诗词

淳熙四年六月二十七日登大峨之巅一名胜峰山佛书以为普贤大士所居连日光相大现赋诗纪实属印老刻之以为山中一重公案

范成大

胜峰高哉摩紫青,白鹿导我登化城。shèng fēng gāo zāi mó zǐ qīng,bái lù dǎo wǒ dēng huà chéng。
住山大士喜客至,兜罗布界缤相迎。zhù shān dà shì xǐ kè zhì,dōu luó bù jiè bīn xiāng yíng。
圆景明晖倚云立,艴如七宝庄严成。yuán jǐng míng huī yǐ yún lì,fú rú qī bǎo zhuāng yán chéng。
一光未定一光发,中有墨像随心生。yī guāng wèi dìng yī guāng fā,zhōng yǒu mò xiàng suí xīn shēng。
白毫从地插空碧,散烛象纬天龙惊。bái háo cóng dì chā kōng bì,sàn zhú xiàng wěi tiān lóng jīng。
夜神受记亦修供,照世洞然千百灯。yè shén shòu jì yì xiū gōng,zhào shì dòng rán qiān bǎi dēng。
明朝银界混一白,咫尺眩转寒凌兢。míng cháo yín jiè hùn yī bái,zhǐ chǐ xuàn zhuǎn hán líng jīng。
天容野色鯈开闭,惨澹变化愁仙灵。tiān róng yě sè tiáo kāi bì,cǎn dàn biàn huà chóu xiān líng。
人言六通欲大现,洗山急雨如盆倾。rén yán liù tōng yù dà xiàn,xǐ shān jí yǔ rú pén qīng。
重轮叠采印岩腹,非烟非雾非丹青。zhòng lún dié cǎi yìn yán fù,fēi yān fēi wù fēi dān qīng。
我与化人中共住,镜光觌面交相呈。wǒ yǔ huà rén zhōng gòng zhù,jìng guāng dí miàn jiāo xiāng chéng。
前山忽涌大圆相,日围月晕浮青冥。qián shān hū yǒng dà yuán xiāng,rì wéi yuè yūn fú qīng míng。
林泉草木尽含裹,是则名为普光明。lín quán cǎo mù jǐn hán guǒ,shì zé míng wèi pǔ guāng míng。
言词海藏不胜赞,北峰复有金桥横。yán cí hǎi cáng bù shèng zàn,běi fēng fù yǒu jīn qiáo héng。
众慈久立佛事竟,一尘不起山竛竮。zhòng cí jiǔ lì fú shì jìng,yī chén bù qǐ shān líng pīng。
向来无法可宣说,为问有耳如何听。xiàng lái wú fǎ kě xuān shuō,wèi wèn yǒu ěr rú hé tīng。
我本三生同行愿,随缘一念犹相应。wǒ běn sān shēng tóng xíng yuàn,suí yuán yī niàn yóu xiāng yīng。
此行且复印心地,衣有宝珠奚外营。cǐ xíng qiě fù yìn xīn dì,yī yǒu bǎo zhū xī wài yíng。
题诗说偈作公案,亦使来者知吾曾。tí shī shuō jì zuò gōng àn,yì shǐ lái zhě zhī wú céng。
神通佛法须判断,一任热碗春雷鸣。shén tōng fú fǎ xū pàn duàn,yī rèn rè wǎn chūn léi míng。
范成大

范成大

范成大(1126-1193),字致能,号称石湖居士。汉族,平江吴县(今江苏苏州)人。南宋诗人。谥文穆。从江西派入手,后学习中、晚唐诗,继承了白居易、王建、张籍等诗人新乐府的现实主义精神,终于自成一家。风格平易浅显、清新妩媚。诗题材广泛,以反映农村社会生活内容的作品成就最高。他与杨万里、陆游、尤袤合称南宋“中兴四大诗人”。 范成大的作品>>

猜您喜欢

次韵袁起岩提刑游金焦二山二首

范成大

二山巉绝照南州,俯看千樯总芥舟。èr shān chán jué zhào nán zhōu,fǔ kàn qiān qiáng zǒng jiè zhōu。
日脚镕金浮巨浸,波声翻雪撼高丘。rì jiǎo róng jīn fú jù jìn,bō shēng fān xuě hàn gāo qiū。
钟闻两岸诗无敌,口吸西江话已酬。zhōng wén liǎng àn shī wú dí,kǒu xī xī jiāng huà yǐ chóu。
别有英雄怀古意,他年击楫誓中流。bié yǒu yīng xióng huái gǔ yì,tā nián jī jí shì zhōng liú。

次韵袁起岩提刑游金焦二山二首

范成大

忆曾归自雪边州,帆落中?小系舟。yì céng guī zì xuě biān zhōu,fān luò zhōng líng xiǎo xì zhōu。
食蛤坐来期汗漫,驾鸿飞去揖浮丘。shí há zuò lái qī hàn màn,jià hóng fēi qù yī fú qiū。
卧游久矣无登览,辱赠跫然有唱酬。wò yóu jiǔ yǐ wú dēng lǎn,rǔ zèng qióng rán yǒu chàng chóu。
寂寞东皋舒啸后,为君濡笔赋临流。jì mò dōng gāo shū xiào hòu,wèi jūn rú bǐ fù lín liú。

亲邻招集强往便归

范成大

乐天渐老欲谋欢,大似蒸砂不作团。lè tiān jiàn lǎo yù móu huān,dà shì zhēng shā bù zuò tuán。
已觉笙歌无暖热,仍嫌风月太清寒。yǐ jué shēng gē wú nuǎn rè,réng xián fēng yuè tài qīng hán。
气衰况复三而竭,心赏尤于四者难。qì shuāi kuàng fù sān ér jié,xīn shǎng yóu yú sì zhě nán。
却恐人嫌情太薄,聊将花作雾中看。què kǒng rén xián qíng tài báo,liáo jiāng huā zuò wù zhōng kàn。

次韵起岩喜雪

范成大

吹成一雪便吹残,风伯无端岂坐悭。chuī chéng yī xuě biàn chuī cán,fēng bó wú duān qǐ zuò qiān。
夜报飞花平瓦垄,晓惊疏雨落檐间。yè bào fēi huā píng wǎ lǒng,xiǎo jīng shū yǔ luò yán jiān。
休教冻解鱼龙水,更待诚通虎豹关。xiū jiào dòng jiě yú lóng shuǐ,gèng dài chéng tōng hǔ bào guān。
准拟姑苏台上看,春前三度老青山。zhǔn nǐ gū sū tái shàng kàn,chūn qián sān dù lǎo qīng shān。

枕上闻雪复作方以为喜起岩再示新诗复次韵

范成大

三白何忧稼穑艰,天于玉粒未吾悭。sān bái hé yōu jià sè jiān,tiān yú yù lì wèi wú qiān。
不知夜色明空外,但觉朝寒到梦间。bù zhī yè sè míng kōng wài,dàn jué cháo hán dào mèng jiān。
谁子骑驴吟灞上,何人跋马客蓝关。shuí zi qí lǘ yín bà shàng,hé rén bá mǎ kè lán guān。
争如睡熟蒲团上,静听饥鸦啄屋山。zhēng rú shuì shú pú tuán shàng,jìng tīng jī yā zhuó wū shān。

起岩又送立春日再得雪诗亦次韵

范成大

十分佳景媚冬残,好事天心不复悭。shí fēn jiā jǐng mèi dōng cán,hǎo shì tiān xīn bù fù qiān。
已遣梅花斜竹外,更飘瑞叶向人间。yǐ qiǎn méi huā xié zhú wài,gèng piāo ruì yè xiàng rén jiān。
渔蓑晚色都堪画,羌笛春光亦度关。yú suō wǎn sè dōu kān huà,qiāng dí chūn guāng yì dù guān。
想得东风来处路,白银宫阙锁三山。xiǎng dé dōng fēng lái chù lù,bái yín gōng quē suǒ sān shān。

早衰

范成大

早衰头脑已冬烘,信拙心情似苦空。zǎo shuāi tóu nǎo yǐ dōng hōng,xìn zhuō xīn qíng shì kǔ kōng。
僚旧姓名多健忘,家人长短总佯聋。liáo jiù xìng míng duō jiàn wàng,jiā rén zhǎng duǎn zǒng yáng lóng。
一窗暖日棋声里,四壁寒灯药气中。yī chuāng nuǎn rì qí shēng lǐ,sì bì hán dēng yào qì zhōng。
晚景只消如此过,不堪拈出教儿童。wǎn jǐng zhǐ xiāo rú cǐ guò,bù kān niān chū jiào ér tóng。

习闲

范成大

习闲成懒懒成痴,六用都藏缩似龟。xí xián chéng lǎn lǎn chéng chī,liù yòng dōu cáng suō shì guī。
雪已许多犹不饮,梅今如此尚无诗。xuě yǐ xǔ duō yóu bù yǐn,méi jīn rú cǐ shàng wú shī。
闲看猫暖眠毡褥,静听猧寒叫竹篱。xián kàn māo nuǎn mián zhān rù,jìng tīng wō hán jiào zhú lí。
寂寞无人同此意,时时惟有睡魔知。jì mò wú rén tóng cǐ yì,shí shí wéi yǒu shuì mó zhī。

一龛

范成大

一龛窄似鸟窠禅,世界悠悠任大千。yī kān zhǎi shì niǎo kē chán,shì jiè yōu yōu rèn dà qiān。
与老有情冬后暖,去仙无几日高眠。yǔ lǎo yǒu qíng dōng hòu nuǎn,qù xiān wú jǐ rì gāo mián。
斫开竹后初三径,忘却诗来又一年。zhuó kāi zhú hòu chū sān jìng,wàng què shī lái yòu yī nián。
破戒忽题无味句,劣能成字不成篇。pò jiè hū tí wú wèi jù,liè néng chéng zì bù chéng piān。

阴寒终日兀坐

范成大

东风微解缀檐冰,仍喜朝来井水清。dōng fēng wēi jiě zhuì yán bīng,réng xǐ cháo lái jǐng shuǐ qīng。
腊浅得春全未暖,雪悭和雨最难晴。là qiǎn dé chūn quán wèi nuǎn,xuě qiān hé yǔ zuì nán qíng。
小窗日暖犹棋局,穷巷更深尚屐声。xiǎo chuāng rì nuǎn yóu qí jú,qióng xiàng gèng shēn shàng jī shēng。
莫把摧颓嫌暮景,且将闲散替劳生。mò bǎ cuī tuí xián mù jǐng,qiě jiāng xián sàn tì láo shēng。

亲戚小集

范成大

避湿违寒不出门,一冬未省正冠巾。bì shī wéi hán bù chū mén,yī dōng wèi shěng zhèng guān jīn。
月从雪后皆奇夜,天向梅边有别春。yuè cóng xuě hòu jiē qí yè,tiān xiàng méi biān yǒu bié chūn。
秉烛登临空语旧,拥炉情味莫怀新。bǐng zhú dēng lín kōng yǔ jiù,yōng lú qíng wèi mò huái xīn。
荣华势利输人惯,赢得尊前现在身。róng huá shì lì shū rén guàn,yíng dé zūn qián xiàn zài shēn。

蛮触

范成大

蛮触纷拿室未虚,心知惩忿欠工夫。mán chù fēn ná shì wèi xū,xīn zhī chéng fèn qiàn gōng fū。
腹须空洞方容物,事过清凉已丧吾。fù xū kōng dòng fāng róng wù,shì guò qīng liáng yǐ sàng wú。
万仞我山高不极,一团心火蔓难图。wàn rèn wǒ shān gāo bù jí,yī tuán xīn huǒ màn nán tú。
从今立示寒灰观,笑看苍黄走郑巫。cóng jīn lì shì hán huī guān,xiào kàn cāng huáng zǒu zhèng wū。

偶然

范成大

偶然寸木压岑楼,且放渠侬出一头。ǒu rán cùn mù yā cén lóu,qiě fàng qú nóng chū yī tóu。
鲸漫横江无奈蚁,鹏虽运海不如鸠。jīng màn héng jiāng wú nài yǐ,péng suī yùn hǎi bù rú jiū。
躬当自厚人何责,世已相违我莫求。gōng dāng zì hòu rén hé zé,shì yǐ xiāng wéi wǒ mò qiú。
石火光中争底事,宽颜收拾付东流。shí huǒ guāng zhōng zhēng dǐ shì,kuān yán shōu shí fù dōng liú。

次韵袁起岩瑞麦此麦两岐山黄熟其间又出一青枝亦已秀实传记所未载也

范成大

民和神福固其宜,况有仁先四者施。mín hé shén fú gù qí yí,kuàng yǒu rén xiān sì zhě shī。
吴稻即看收再熟,周牟先已秀双岐。wú dào jí kàn shōu zài shú,zhōu móu xiān yǐ xiù shuāng qí。
蕙风半老黄金穗,梅雨重春绿玉枝。huì fēng bàn lǎo huáng jīn suì,méi yǔ zhòng chūn lǜ yù zhī。
乐不可支聊发咏,田间日日是芳时。lè bù kě zhī liáo fā yǒng,tián jiān rì rì shì fāng shí。

次韵袁起岩甘雨即日应祈

范成大

天遣贤侯惠此州,随车一雨缓千忧。tiān qiǎn xián hóu huì cǐ zhōu,suí chē yī yǔ huǎn qiān yōu。
药寮坐看云穿屋,莲棹归将叶盖头。yào liáo zuò kàn yún chuān wū,lián zhào guī jiāng yè gài tóu。
三伏凉来那易得,百年饱外更何求。sān fú liáng lái nà yì dé,bǎi nián bǎo wài gèng hé qiú。
合词但祝为霖手,早侍薰弦十二旒。hé cí dàn zhù wèi lín shǒu,zǎo shì xūn xián shí èr liú。