古诗词

次韵丹霞录示罗畴老唱和诗四首其一和古风

李纲

快哉善知识,能以种种喻。kuài zāi shàn zhī shí,néng yǐ zhǒng zhǒng yù。
我今亦乐说,渐修与顿悟。wǒ jīn yì lè shuō,jiàn xiū yǔ dùn wù。
顿如草木芽,荄核已完具。dùn rú cǎo mù yá,gāi hé yǐ wán jù。
又如大明镜,色像悉陈露。yòu rú dà míng jìng,sè xiàng xī chén lù。
渐如鸡哺雏,羽翼劳覆护。jiàn rú jī bǔ chú,yǔ yì láo fù hù。
又如苗成实,非一朝夕故。yòu rú miáo chéng shí,fēi yī cháo xī gù。
邈然孤峰顶,邂逅适相遇。miǎo rán gū fēng dǐng,xiè hòu shì xiāng yù。
历历亲见之,非是梦而寤。lì lì qīn jiàn zhī,fēi shì mèng ér wù。
却来共谈说,妙契那复遌。què lái gòng tán shuō,miào qì nà fù è。
精勤假修习,即得无生趣。jīng qín jiǎ xiū xí,jí dé wú shēng qù。
清净摩尼珠,初无尘垢污。qīng jìng mó ní zhū,chū wú chén gòu wū。
圆成一滴水,岂殊千里霔。yuán chéng yī dī shuǐ,qǐ shū qiān lǐ zhù。
妙药须对治,能起膏肓痼。miào yào xū duì zhì,néng qǐ gāo huāng gù。
欲观皎日轮,当去漫天雾。yù guān jiǎo rì lún,dāng qù màn tiān wù。
铁轮顶上旋,不复有惊怖。tiě lún dǐng shàng xuán,bù fù yǒu jīng bù。
劫火洞燃时,自有安身处。jié huǒ dòng rán shí,zì yǒu ān shēn chù。
了兹一大事,馀外复何顾。le zī yī dà shì,yú wài fù hé gù。
庭前柏树子,古庙香炉去。tíng qián bǎi shù zi,gǔ miào xiāng lú qù。
孤云与独鹤,何往不可寓。gū yún yǔ dú hè,hé wǎng bù kě yù。
返观生死海,便是涅槃路。fǎn guān shēng sǐ hǎi,biàn shì niè pán lù。
普化示全身,达磨携只屦。pǔ huà shì quán shēn,dá mó xié zhǐ jù。
证道坐菩提,降魔成露布。zhèng dào zuò pú tí,jiàng mó chéng lù bù。
乃知费千谈,不若行一步。nǎi zhī fèi qiān tán,bù ruò xíng yī bù。
丹霞真道人,愿力极坚固。dān xiá zhēn dào rén,yuàn lì jí jiān gù。
眼从慧中得,法乃佛亲付。yǎn cóng huì zhōng dé,fǎ nǎi fú qīn fù。
疋马与单枪,纵横自驰骛。pǐ mǎ yǔ dān qiāng,zòng héng zì chí wù。
愿见缘未合,临风增景慕。yuàn jiàn yuán wèi hé,lín fēng zēng jǐng mù。
何以写予怀,继此龙津句。hé yǐ xiě yǔ huái,jì cǐ lóng jīn jù。
李纲

李纲

李纲(1083年-1140年2月5日),北宋末、南宋初抗金名臣,民族英雄。字伯纪,号梁溪先生,祖籍福建邵武,祖父一代迁居江苏无锡。李纲能诗文,写有不少爱国篇章。亦能词,其咏史之作,形象鲜明生动,风格沉雄劲健。著有《梁溪先生文集》、《靖康传信录》、《梁溪词》。 李纲的作品>>

猜您喜欢

题石井慈济泉二首

李纲

谁将石洞当泉池,馀溜溅溅落水陂。shuí jiāng shí dòng dāng quán chí,yú liū jiàn jiàn luò shuǐ bēi。
山骨凿开苍玛瑙,云腴凝贮碧琉璃。shān gǔ záo kāi cāng mǎ nǎo,yún yú níng zhù bì liú lí。
龟浮水面寒光动,竹舞岩端翠影垂。guī fú shuǐ miàn hán guāng dòng,zhú wǔ yán duān cuì yǐng chuí。
泉石幽奇天下少,秘藏休使北人知。quán shí yōu qí tiān xià shǎo,mì cáng xiū shǐ běi rén zhī。

题石井慈济泉二首

李纲

岩石嵌空湛碧泉,酌甘鉴静意萧然。yán shí qiàn kōng zhàn bì quán,zhuó gān jiàn jìng yì xiāo rán。
幽深端有神龙穴,虚迥疑藏古洞天。yōu shēn duān yǒu shén lóng xué,xū jiǒng yí cáng gǔ dòng tiān。
云影漾波光璀璀,石渠飞溜响涓涓。yún yǐng yàng bō guāng cuǐ cuǐ,shí qú fēi liū xiǎng juān juān。
会须掬取岩中水,洒作膏霖遍八埏。huì xū jū qǔ yán zhōng shuǐ,sǎ zuò gāo lín biàn bā shān。

小溪

李纲

脉脉寒溪彻底明,临流聊复濯吾缨。mài mài hán xī chè dǐ míng,lín liú liáo fù zhuó wú yīng。
风微静爱琉璃色,竹密遥闻环佩声。fēng wēi jìng ài liú lí sè,zhú mì yáo wén huán pèi shēng。
漾月下摇金潋滟,涵虚不动镜澄泓。yàng yuè xià yáo jīn liàn yàn,hán xū bù dòng jìng chéng hóng。
自怜逐客难淹泊,不为溪山景太清。zì lián zhú kè nán yān pō,bù wèi xī shān jǐng tài qīng。

过紫溪值雪

李纲

明时报国敢怀安,远谪方知行路难。míng shí bào guó gǎn huái ān,yuǎn zhé fāng zhī xíng lù nán。
云隔江乡来雁寂,雪飞闽岭敝貂寒。yún gé jiāng xiāng lái yàn jì,xuě fēi mǐn lǐng bì diāo hán。
韩诗解道蓝关恨,贾赋聊凭鵩鸟宽。hán shī jiě dào lán guān hèn,jiǎ fù liáo píng fú niǎo kuān。
谁念紫皇香案吏,飘零已觉鬓毛乾。shuí niàn zǐ huáng xiāng àn lì,piāo líng yǐ jué bìn máo qián。

雪中过分水岭六首

李纲

寒云漠漠雪霏霏,正是行人度岭时。hán yún mò mò xuě fēi fēi,zhèng shì xíng rén dù lǐng shí。
密洒峰峦开玉府,乱妆林木发琼枝。mì sǎ fēng luán kāi yù fǔ,luàn zhuāng lín mù fā qióng zhī。
步高渐入烟霄路,望远都迷涧壑姿。bù gāo jiàn rù yān xiāo lù,wàng yuǎn dōu mí jiàn hè zī。
回首江乡何处是,断蓬飘梗不胜悲。huí shǒu jiāng xiāng hé chù shì,duàn péng piāo gěng bù shèng bēi。

雪中过分水岭六首

李纲

闽山高处却无风,密雪飞云堕晓空。mǐn shān gāo chù què wú fēng,mì xuě fēi yún duò xiǎo kōng。
去路似从银色界,此身疑到广寒宫。qù lù shì cóng yín sè jiè,cǐ shēn yí dào guǎng hán gōng。
落梅飘絮来琼树,涌浪崩云叠玉峰。luò méi piāo xù lái qióng shù,yǒng làng bēng yún dié yù fēng。
景色幽奇无似雪,平生观雪此为雄。jǐng sè yōu qí wú shì xuě,píng shēng guān xuě cǐ wèi xióng。

雪中过分水岭六首

李纲

蔼蔼层阴送雪来,乱山深处白皑皑。ǎi ǎi céng yīn sòng xuě lái,luàn shān shēn chù bái ái ái。
积岩错认蓝田玉,著树全疑庾岭梅。jī yán cuò rèn lán tián yù,zhù shù quán yí yǔ lǐng méi。
光射九霄来夜月,冷凝千嶂蛰春雷。guāng shè jiǔ xiāo lái yè yuè,lěng níng qiān zhàng zhé chūn léi。
武夷路近须晴霁,为卷风云一饷开。wǔ yí lù jìn xū qíng jì,wèi juǎn fēng yún yī xiǎng kāi。

雪中过分水岭六首

李纲

一夜同云凝不开,晓寒整辔马虺尵。yī yè tóng yún níng bù kāi,xiǎo hán zhěng pèi mǎ huī tuí。
千岩万壑萦纡处,密雪回风散漫来。qiān yán wàn hè yíng yū chù,mì xuě huí fēng sàn màn lái。
愁里溪声琴的历,望中山色玉崔嵬。chóu lǐ xī shēng qín de lì,wàng zhōng shān sè yù cuī wéi。
溪山得雪尤奇绝,模写无工恨不才。xī shān dé xuě yóu qí jué,mó xiě wú gōng hèn bù cái。

雪中过分水岭六首

李纲

瑶妃游戏水晶房,故剪冰花试晓妆。yáo fēi yóu xì shuǐ jīng fáng,gù jiǎn bīng huā shì xiǎo zhuāng。
坐见初平岩畔石,化为元放陇头羊。zuò jiàn chū píng yán pàn shí,huà wèi yuán fàng lǒng tóu yáng。
培堆积玉寒光莹,顷刻开梅冷艳香。péi duī jī yù hán guāng yíng,qǐng kè kāi méi lěng yàn xiāng。
好是碧天云散后,野蟾来助一轮光。hǎo shì bì tiān yún sàn hòu,yě chán lái zhù yī lún guāng。

雪中过分水岭六首

李纲

玉龙耕种素芝田,误入飞琼小洞天。yù lóng gēng zhǒng sù zhī tián,wù rù fēi qióng xiǎo dòng tiān。
璧月珠星争璀璨,瑶环瑜珥斗婵娟。bì yuè zhū xīng zhēng cuǐ càn,yáo huán yú ěr dòu chán juān。
水晶宫阙云腴滑,白玉楼台雾彩鲜。shuǐ jīng gōng quē yún yú huá,bái yù lóu tái wù cǎi xiān。
骨冷魂清难久驻,恍然昆阆梦游仙。gǔ lěng hún qīng nán jiǔ zhù,huǎng rán kūn láng mèng yóu xiān。

次大安驿雪霁

李纲

雪霁烟村风满林,暮天垂影碧沉沉。xuě jì yān cūn fēng mǎn lín,mù tiān chuí yǐng bì chén chén。
一轮明月光相射,千里白云寒更深。yī lún míng yuè guāng xiāng shè,qiān lǐ bái yún hán gèng shēn。
寂寞樽盈陶令酒,飘零泪满仲宣襟。jì mò zūn yíng táo lìng jiǔ,piāo líng lèi mǎn zhòng xuān jīn。
灯残夜永不成寐,庄舄悽然自越吟。dēng cán yè yǒng bù chéng mèi,zhuāng xì qī rán zì yuè yín。

山家

李纲

青山掩映野人家,翠竹苍松一径斜。qīng shān yǎn yìng yě rén jiā,cuì zhú cāng sōng yī jìng xié。
夜对月钩沉浅浦,晓看鸟篆印平沙。yè duì yuè gōu chén qiǎn pǔ,xiǎo kàn niǎo zhuàn yìn píng shā。
溪头驯畜多宜鹜,园里灵苗可种茶。xī tóu xùn chù duō yí wù,yuán lǐ líng miáo kě zhǒng chá。
占尽溪山幽胜处,自将风物向人夸。zhàn jǐn xī shān yōu shèng chù,zì jiāng fēng wù xiàng rén kuā。

将次武夷

李纲

行行路近武夷山,秀气蜿蜒百里间。xíng xíng lù jìn wǔ yí shān,xiù qì wān yán bǎi lǐ jiān。
苍石插天云缥缈,碧溪通壑水弯环。cāng shí chā tiān yún piāo miǎo,bì xī tōng hè shuǐ wān huán。
神仙恍惚谁能识,洞府深沉自不关。shén xiān huǎng hū shuí néng shí,dòng fǔ shēn chén zì bù guān。
我向湖中如得路,便应脱屣谢尘寰。wǒ xiàng hú zhōng rú dé lù,biàn yīng tuō xǐ xiè chén huán。

崇安宰见示武夷山图记

李纲

征轩欲作武夷游,先借图经次第求。zhēng xuān yù zuò wǔ yí yóu,xiān jiè tú jīng cì dì qiú。
须信神仙真窟宅,故令峰岫巧雕锼。xū xìn shén xiān zhēn kū zhái,gù lìng fēng xiù qiǎo diāo sōu。
四时花木千岩秀,一水波澜九曲流。sì shí huā mù qiān yán xiù,yī shuǐ bō lán jiǔ qū liú。
明日泛舟山下去,按图细细问踪由。míng rì fàn zhōu shān xià qù,àn tú xì xì wèn zōng yóu。

自入闽境值雪默祷武夷君游山日雪霁有感

李纲

鄙陋安能到古人,寸心潜格武夷君。bǐ lòu ān néng dào gǔ rén,cùn xīn qián gé wǔ yí jūn。
誓辞叱散蛮溪雾,诗句驱开衡岳云。shì cí chì sàn mán xī wù,shī jù qū kāi héng yuè yún。
忠谠自应惭吏部,精诚何敢并将军。zhōng dǎng zì yīng cán lì bù,jīng chéng hé gǎn bìng jiāng jūn。
氛霾卷尽留残雪,妆点峰峦意更勤。fēn mái juǎn jǐn liú cán xuě,zhuāng diǎn fēng luán yì gèng qín。