古诗词

题伯时明皇蜀道图

李纲

君不见开元天宝同一主,治乱相翻如手举。jūn bù jiàn kāi yuán tiān bǎo tóng yī zhǔ,zhì luàn xiāng fān rú shǒu jǔ。
掔盈欲恶虽一人,变易安危原近辅。qiān yíng yù è suī yī rén,biàn yì ān wēi yuán jìn fǔ。
姚宋已死九龄黜,谁使杨钊继林甫。yáo sòng yǐ sǐ jiǔ líng chù,shuí shǐ yáng zhāo jì lín fǔ。
宫中太真专宠私,塞外番酋成跋扈。gōng zhōng tài zhēn zhuān chǒng sī,sāi wài fān qiú chéng bá hù。
祸胎养就不自知,漫向华清遗匕箸。huò tāi yǎng jiù bù zì zhī,màn xiàng huá qīng yí bǐ zhù。
渔阳突骑破潼关,百二山河震金鼓。yú yáng tū qí pò tóng guān,bǎi èr shān hé zhèn jīn gǔ。
翠华杳杳幸西南,赤县纷纷集夷虏。cuì huá yǎo yǎo xìng xī nán,chì xiàn fēn fēn jí yí lǔ。
伤心坡下失红颜,堕泪铃中闻夜雨。shāng xīn pō xià shī hóng yán,duò lèi líng zhōng wén yè yǔ。
山青江碧蜀道难,栈阁连空㒟相拄。shān qīng jiāng bì shǔ dào nán,zhàn gé lián kōng niǎo xiāng zhǔ。
旌旗惨淡云物愁,林木阴森猿鸟侣。jīng qí cǎn dàn yún wù chóu,lín mù yīn sēn yuán niǎo lǚ。
戎装宫女亦善骑,皓齿明眸犹笑语。róng zhuāng gōng nǚ yì shàn qí,hào chǐ míng móu yóu xiào yǔ。
老髯奚官驱蹇驴,负橐赍粮岂供御。lǎo rán xī guān qū jiǎn lǘ,fù tuó jī liáng qǐ gōng yù。
九重徼卫复谁勤,万里艰危真自取。jiǔ zhòng jiǎo wèi fù shuí qín,wàn lǐ jiān wēi zhēn zì qǔ。
至尊狼狈尚如此,叹息苍生困豺虎。zhì zūn láng bèi shàng rú cǐ,tàn xī cāng shēng kùn chái hǔ。
千秋万岁不胜悲,玉辇金舆尽黄土。qiān qiū wàn suì bù shèng bēi,yù niǎn jīn yú jǐn huáng tǔ。
空令画手思入神,一写丹青戒今古。kōng lìng huà shǒu sī rù shén,yī xiě dān qīng jiè jīn gǔ。
李纲

李纲

李纲(1083年-1140年2月5日),北宋末、南宋初抗金名臣,民族英雄。字伯纪,号梁溪先生,祖籍福建邵武,祖父一代迁居江苏无锡。李纲能诗文,写有不少爱国篇章。亦能词,其咏史之作,形象鲜明生动,风格沉雄劲健。著有《梁溪先生文集》、《靖康传信录》、《梁溪词》。 李纲的作品>>

猜您喜欢

初食荔枝四绝句

李纲

南海何年贡荔枝,知音千古有杨妃。nán hǎi hé nián gòng lì zhī,zhī yīn qiān gǔ yǒu yáng fēi。
华清赐浴娇无力,一骑红尘初到时。huá qīng cì yù jiāo wú lì,yī qí hóng chén chū dào shí。

夜月

李纲

冰轮杳杳碾层空,独坐凄然秋色中。bīng lún yǎo yǎo niǎn céng kōng,dú zuò qī rán qiū sè zhōng。
深院无人共清景,静闻金井落梧桐。shēn yuàn wú rén gòng qīng jǐng,jìng wén jīn jǐng luò wú tóng。

夜月

李纲

广寒宫殿碧霄傍,散下霏霏风露香。guǎng hán gōng diàn bì xiāo bàng,sàn xià fēi fēi fēng lù xiāng。
斟酌姮娥怜我老,故窥书幌照人床。zhēn zhuó héng é lián wǒ lǎo,gù kuī shū huǎng zhào rén chuáng。

千叶碧桃二绝句

李纲

春光欲暮碧桃开,烟露相和染玉腮。chūn guāng yù mù bì táo kāi,yān lù xiāng hé rǎn yù sāi。
仙苑何人移得种,风光疑自茂陵来。xiān yuàn hé rén yí dé zhǒng,fēng guāng yí zì mào líng lái。

千叶碧桃二绝句

李纲

每恨桃花抵死红,年年秾艳笑春风。měi hèn táo huā dǐ sǐ hóng,nián nián nóng yàn xiào chūn fēng。
谁知零落胭脂后,浅碧微开烟雨中。shuí zhī líng luò yān zhī hòu,qiǎn bì wēi kāi yān yǔ zhōng。

绝句奉约圭禅师相过同食荔枝

李纲

荔子新来已着花,千林行见烂朝霞。lì zi xīn lái yǐ zhe huā,qiān lín xíng jiàn làn cháo xiá。
幽人莫恋雪峰境,拄杖穿云过我家。yōu rén mò liàn xuě fēng jìng,zhǔ zhàng chuān yún guò wǒ jiā。

绝句奉约圭禅师相过同食荔枝

李纲

荔子丹兮满翠岚,能将法味发芳甘。lì zi dān xī mǎn cuì lán,néng jiāng fǎ wèi fā fāng gān。
舌根幸有圆通在,何惜南来与遍参。shé gēn xìng yǒu yuán tōng zài,hé xī nán lái yǔ biàn cān。

读庄子六绝句

李纲

漆园仙吏已宾霄,浩荡奇言久寂寥。qī yuán xiān lì yǐ bīn xiāo,hào dàng qí yán jiǔ jì liáo。
鹏鴳何须迭相笑,斯游安往不逍遥。péng yàn hé xū dié xiāng xiào,sī yóu ān wǎng bù xiāo yáo。

读庄子六绝句

李纲

世间物论最难齐,有万初从一气吹。shì jiān wù lùn zuì nán qí,yǒu wàn chū cóng yī qì chuī。
若会此心平等法,天渊元自绝高卑。ruò huì cǐ xīn píng děng fǎ,tiān yuān yuán zì jué gāo bēi。

读庄子六绝句

李纲

养生有主卫生经,神守全时岂废形。yǎng shēng yǒu zhǔ wèi shēng jīng,shén shǒu quán shí qǐ fèi xíng。
游刃有馀刀不挫,解牛须是学庖丁。yóu rèn yǒu yú dāo bù cuò,jiě niú xū shì xué páo dīng。

读庄子六绝句

李纲

濠上观鱼适意时,从容鱼乐独心知。háo shàng guān yú shì yì shí,cóng róng yú lè dú xīn zhī。
何须更问鱼非我,能见鱼游复是谁。hé xū gèng wèn yú fēi wǒ,néng jiàn yú yóu fù shì shuí。

读庄子六绝句

李纲

宁作泥涂曳尾龟,难堪刍豢庙中牺。níng zuò ní tú yè wěi guī,nán kān chú huàn miào zhōng xī。
从来一臂重天下,肯以此身轻用为。cóng lái yī bì zhòng tiān xià,kěn yǐ cǐ shēn qīng yòng wèi。

读庄子六绝句

李纲

诋欺儒墨每云云,刍狗诗书迹已陈。dǐ qī rú mò měi yún yún,chú gǒu shī shū jì yǐ chén。
泯绝是非归道妙,扫除糠秕见天真。mǐn jué shì fēi guī dào miào,sǎo chú kāng bǐ jiàn tiān zhēn。

茅斋成乾元圭老以拄杖旄牛拂见遗成二绝句以报之

李纲

横挑世界鸿毛举,平打虚空冰片消。héng tiāo shì jiè hóng máo jǔ,píng dǎ xū kōng bīng piàn xiāo。
今日拈来居士手,穿云渡水且逍遥。jīn rì niān lái jū shì shǒu,chuān yún dù shuǐ qiě xiāo yáo。

茅斋成乾元圭老以拄杖旄牛拂见遗成二绝句以报之

李纲

不取非廉取不贪,玉装麈尾谩毵毵。bù qǔ fēi lián qǔ bù tān,yù zhuāng zhǔ wěi mán sān sān。
年来居士无言说,立起从教作么参。nián lái jū shì wú yán shuō,lì qǐ cóng jiào zuò me cān。