古诗词

次韵顾子美见示题曲江画像

李纲

天眷李唐能肖德,异人间出生其国。tiān juàn lǐ táng néng xiào dé,yì rén jiān chū shēng qí guó。
于中贞观开元间,譬若丰年多黍稷。yú zhōng zhēn guān kāi yuán jiān,pì ruò fēng nián duō shǔ jì。
曲江擢秀自妙龄,国器早被燕公识。qū jiāng zhuó xiù zì miào líng,guó qì zǎo bèi yàn gōng shí。
文词赡蔚冠后来,大册高文振鸿笔。wén cí shàn wèi guān hòu lái,dà cè gāo wén zhèn hóng bǐ。
孤生徒步起荒陬,职秉钧衡爵侯伯。gū shēng tú bù qǐ huāng zōu,zhí bǐng jūn héng jué hóu bó。
一时推挽尽正人,谠议嘉谟咸可绩。yī shí tuī wǎn jǐn zhèng rén,dǎng yì jiā mó xián kě jì。
能于偏校识胡情,此理未可常情亿。néng yú piān xiào shí hú qíng,cǐ lǐ wèi kě cháng qíng yì。
哥奴岂是郎官材,谁使岩廊久践历。gē nú qǐ shì láng guān cái,shuí shǐ yán láng jiǔ jiàn lì。
眉宇津津挟兔雕,酝藉居然困摧抑。méi yǔ jīn jīn xié tù diāo,yùn jí jū rán kùn cuī yì。
正衙造膝访相臣,岂止伶官论安叱。zhèng yá zào xī fǎng xiāng chén,qǐ zhǐ líng guān lùn ān chì。
天意方将启禄山,帝心那解疑仙客。tiān yì fāng jiāng qǐ lù shān,dì xīn nà jiě yí xiān kè。
房帷阴谋独上陈,三子未冤繄巨力。fáng wéi yīn móu dú shàng chén,sān zi wèi yuān yī jù lì。
伟哉相业继姚宋,允矣威声落夷貊。wěi zāi xiāng yè jì yáo sòng,yǔn yǐ wēi shēng luò yí mò。
千秋金鉴奉君王,仁者之言古遗直。qiān qiū jīn jiàn fèng jūn wáng,rén zhě zhī yán gǔ yí zhí。
咏燕论心讵免猜,赋扇陈情竟何意。yǒng yàn lùn xīn jù miǎn cāi,fù shàn chén qíng jìng hé yì。
黄钟毁弃瓦釜呜,凤去鸮鸱集槐棘。huáng zhōng huǐ qì wǎ fǔ wū,fèng qù xiāo chī jí huái jí。
固知骨鲠易婴鳞,坐使奸谀得乘隙。gù zhī gǔ gěng yì yīng lín,zuò shǐ jiān yú dé chéng xì。
一麾出守来荆蛮,直道忘怀谢欣戚。yī huī chū shǒu lái jīng mán,zhí dào wàng huái xiè xīn qī。
诗篇冥助得江山,文史终年自怡怿。shī piān míng zhù dé jiāng shān,wén shǐ zhōng nián zì yí yì。
渔阳鼙鼓震长安,祸乱宁从一朝积。yú yáng pí gǔ zhèn zhǎng ān,huò luàn níng cóng yī cháo jī。
翠华西幸蒙尘飞,蜀道艰难会相忆。cuì huá xī xìng méng chén fēi,shǔ dào jiān nán huì xiāng yì。
至言逆耳弃不收,遣祭徒劳长叹息。zhì yán nì ěr qì bù shōu,qiǎn jì tú láo zhǎng tàn xī。
古来忠谠尽如此,端欲济时如谷帛。gǔ lái zhōng dǎng jǐn rú cǐ,duān yù jì shí rú gǔ bó。
空令万世沧海南,崒兀高名配韶石。kōng lìng wàn shì cāng hǎi nán,zú wù gāo míng pèi sháo shí。
于粲荔丹蕉叶黄,庙猊屹然兹血食。yú càn lì dān jiāo yè huáng,miào ní yì rán zī xuè shí。
身亡道立复何求,失策自与当时惜。shēn wáng dào lì fù hé qiú,shī cè zì yǔ dāng shí xī。
丹青谁为写清姿,风度严凝见颜色。dān qīng shuí wèi xiě qīng zī,fēng dù yán níng jiàn yán sè。
顾侯好古如古人,此本云自韶阳得。gù hóu hǎo gǔ rú gǔ rén,cǐ běn yún zì sháo yáng dé。
笏囊无复使人持,奕奕蝉冠照虚壁。hù náng wú fù shǐ rén chí,yì yì chán guān zhào xū bì。
象设曾闻铁作胎,英灵尚想心犹赤。xiàng shè céng wén tiě zuò tāi,yīng líng shàng xiǎng xīn yóu chì。
拜公遗像激懦衷,怅望天南瘴江碧。bài gōng yí xiàng jī nuò zhōng,chàng wàng tiān nán zhàng jiāng bì。
高辞险语极揄扬,勉强追酬愧非敌。gāo cí xiǎn yǔ jí yú yáng,miǎn qiáng zhuī chóu kuì fēi dí。
李纲

李纲

李纲(1083年-1140年2月5日),北宋末、南宋初抗金名臣,民族英雄。字伯纪,号梁溪先生,祖籍福建邵武,祖父一代迁居江苏无锡。李纲能诗文,写有不少爱国篇章。亦能词,其咏史之作,形象鲜明生动,风格沉雄劲健。著有《梁溪先生文集》、《靖康传信录》、《梁溪词》。 李纲的作品>>

猜您喜欢

和渊明拟古九首

李纲

阶祸初甚微,智者能要终。jiē huò chū shén wēi,zhì zhě néng yào zhōng。
被发祭于野,辛有知其戎。bèi fā jì yú yě,xīn yǒu zhī qí róng。
时平足谀佞,世乱多奸雄。shí píng zú yú nìng,shì luàn duō jiān xióng。
坐令夷乱华,诞谩本晋风。zuò lìng yí luàn huá,dàn mán běn jìn fēng。
重华不再作,吾道何其穷。zhòng huá bù zài zuò,wú dào hé qí qióng。
已矣可奈何,此生如梦中。yǐ yǐ kě nài hé,cǐ shēng rú mèng zhōng。

和渊明拟古九首

李纲

弃置帝王宅,乃欲保一隅。qì zhì dì wáng zhái,nǎi yù bǎo yī yú。
一隅岂易保,巨盗连荆舒。yī yú qǐ yì bǎo,jù dào lián jīng shū。
眷言浙江西,有我先人庐。juàn yán zhè jiāng xī,yǒu wǒ xiān rén lú。
兵火偶不到,聚族于焉居。bīng huǒ ǒu bù dào,jù zú yú yān jū。
羁束未得归,田园日将芜。jī shù wèi dé guī,tián yuán rì jiāng wú。
江边畏群盗,岁暮当何如。jiāng biān wèi qún dào,suì mù dāng hé rú。

和渊明拟古九首

李纲

立国有常理,恩威抚要荒。lì guó yǒu cháng lǐ,ēn wēi fǔ yào huāng。
胡为决藩篱,坐使寇及堂。hú wèi jué fān lí,zuò shǐ kòu jí táng。
凭高寓远目,中原气苍茫。píng gāo yù yuǎn mù,zhōng yuán qì cāng máng。
昔时冠盖地,今日争战场。xī shí guān gài dì,jīn rì zhēng zhàn chǎng。
玉辇幸朔漠,金碗出北邙。yù niǎn xìng shuò mò,jīn wǎn chū běi máng。
腐儒献奇策,碧衣坐称昂。fǔ rú xiàn qí cè,bì yī zuò chēng áng。
傥无济时略,何以绥四方。tǎng wú jì shí lüè,hé yǐ suí sì fāng。
苍生未苏息,慨叹情内伤。cāng shēng wèi sū xī,kǎi tàn qíng nèi shāng。

和渊明拟古九首

李纲

吾怜靖节翁,食少衣不完。wú lián jìng jié wēng,shí shǎo yī bù wán。
弃禄缘束带,贵身遂抛冠。qì lù yuán shù dài,guì shēn suì pāo guān。
箪瓢有馀乐,不惭陋巷颜。dān piáo yǒu yú lè,bù cán lòu xiàng yán。
成趣园日涉,息交户常关。chéng qù yuán rì shè,xī jiāo hù cháng guān。
返观富与贵,一尘集毫端。fǎn guān fù yǔ guì,yī chén jí háo duān。
素琴久无弦,适意自可弹。sù qín jiǔ wú xián,shì yì zì kě dàn。
处心慕黔娄,抗志同伯鸾。chù xīn mù qián lóu,kàng zhì tóng bó luán。
斯人骨已朽,霜霰时方寒。sī rén gǔ yǐ xiǔ,shuāng xiàn shí fāng hán。

和渊明拟古九首

李纲

古今纷变态,兹道长若兹。gǔ jīn fēn biàn tài,zī dào zhǎng ruò zī。
处世或穷达,否泰各有时。chù shì huò qióng dá,fǒu tài gè yǒu shí。
岂无磨与涅,贵在不磷缁。qǐ wú mó yǔ niè,guì zài bù lín zī。
达人乃大观,曲士多致疑。dá rén nǎi dà guān,qū shì duō zhì yí。
所以古圣贤,立此垂世辞。suǒ yǐ gǔ shèng xián,lì cǐ chuí shì cí。
殷勤论出处,欲使学者思。yīn qín lùn chū chù,yù shǐ xué zhě sī。
周公尚居东,仲尼岂余欺。zhōu gōng shàng jū dōng,zhòng ní qǐ yú qī。
愈钝久乃利,臲卼当安之。yù dùn jiǔ nǎi lì,niè wù dāng ān zhī。
我亦道穷者,欲赋鸱鸮诗。wǒ yì dào qióng zhě,yù fù chī xiāo shī。

和渊明拟古九首

李纲

结发慕古人,绝俗期远游。jié fā mù gǔ rén,jué sú qī yuǎn yóu。
如登太山顶,志气小九州。rú dēng tài shān dǐng,zhì qì xiǎo jiǔ zhōu。
古今会迁变,万壑无停流。gǔ jīn huì qiān biàn,wàn hè wú tíng liú。
向来富贵者,累累但荒丘。xiàng lái fù guì zhě,lèi lèi dàn huāng qiū。
汉唐已磨灭,况复秦与周。hàn táng yǐ mó miè,kuàng fù qín yǔ zhōu。
惟馀节义士,可向编简求。wéi yú jié yì shì,kě xiàng biān jiǎn qiú。

和渊明拟古九首

李纲

青松生高冈,无意斧斤采。qīng sōng shēng gāo gāng,wú yì fǔ jīn cǎi。
岁寒霜霰深,未觉柯叶改。suì hán shuāng xiàn shēn,wèi jué kē yè gǎi。
梁鸿既适吴,管宁亦浮海。liáng hóng jì shì wú,guǎn níng yì fú hǎi。
二子得我心,高举不相待。èr zi dé wǒ xīn,gāo jǔ bù xiāng dài。
士生不逢时,命矣何所悔。shì shēng bù féng shí,mìng yǐ hé suǒ huǐ。

秋雨初霁天高气清独游山间意欣然乐之因和渊明游斜川诗以纪其事

李纲

岁律忽晼晚,我生感行休。suì lǜ hū wǎn wǎn,wǒ shēng gǎn xíng xiū。
雨馀秋气清,策杖成独游。yǔ yú qiū qì qīng,cè zhàng chéng dú yóu。
苍苍松桂合,中有清浅流。cāng cāng sōng guì hé,zhōng yǒu qīng qiǎn liú。
放怀似樵者,忘机狎飞鸥。fàng huái shì qiáo zhě,wàng jī xiá fēi ōu。
顾我疏散姿,自合在一丘。gù wǒ shū sàn zī,zì hé zài yī qiū。
但恨尚羁束,块处无朋俦。dàn hèn shàng jī shù,kuài chù wú péng chóu。
独酌谁与共,独歌谁与酬。dú zhuó shuí yǔ gòng,dú gē shuí yǔ chóu。
此独有至乐,当有知者不。cǐ dú yǒu zhì lè,dāng yǒu zhī zhě bù。
盗贼纷满眼,世故端百忧。dào zéi fēn mǎn yǎn,shì gù duān bǎi yōu。
置之且勿道,独乐未易收。zhì zhī qiě wù dào,dú lè wèi yì shōu。

后重九半月菊始开因思东坡言菊花开日即重阳取酒为之一醉遂和渊明已酉岁九月九日之作

李纲

地偏菊开晚,乃在秋冬交。dì piān jú kāi wǎn,nǎi zài qiū dōng jiāo。
霜中色艳艳,肯逐蓬艾凋。shuāng zhōng sè yàn yàn,kěn zhú péng ài diāo。
感此节物殊,为尔再登高。gǎn cǐ jié wù shū,wèi ěr zài dēng gāo。
玉觞泛金英,举酒望层霄。yù shāng fàn jīn yīng,jǔ jiǔ wàng céng xiāo。
云气有佳色,此岂瞪发劳。yún qì yǒu jiā sè,cǐ qǐ dèng fā láo。
世态互陵灭,冰炭方凝焦。shì tài hù líng miè,bīng tàn fāng níng jiāo。
不如醉后眠,意味真陶陶。bù rú zuì hòu mián,yì wèi zhēn táo táo。
何论饮而寿,且以乐此朝。hé lùn yǐn ér shòu,qiě yǐ lè cǐ cháo。

叔易得水晶笔格赋诗见寄因次其韵顷与叔易奕而胜得其铜兽炉制度甚古携行常置几案间今此格宜以赠远与炉为伴故卒章及之

李纲

武夫恶文士,每见辄不喜。wǔ fū è wén shì,měi jiàn zhé bù xǐ。
排纷须大剑,安用毛锥子。pái fēn xū dà jiàn,ān yòng máo zhuī zi。
岂知管城翁,功阀著青史。qǐ zhī guǎn chéng wēng,gōng fá zhù qīng shǐ。
羲之笔阵图,善战固其理。xī zhī bǐ zhèn tú,shàn zhàn gù qí lǐ。
贤哉小谪仙,好古良有以。xián zāi xiǎo zhé xiān,hǎo gǔ liáng yǒu yǐ。
独怜中书君,飘泊无定止。dú lián zhōng shū jūn,piāo pō wú dìng zhǐ。
谁将素琅玕,实此锦绣篚。shuí jiāng sù láng gān,shí cǐ jǐn xiù fěi。
瑶山列群峰,玉笋连厥趾。yáo shān liè qún fēng,yù sǔn lián jué zhǐ。
置君丘壑间,未觉形神滓。zhì jūn qiū hè jiān,wèi jué xíng shén zǐ。
光联玉蟾蜍,含冻共棐几。guāng lián yù chán chú,hán dòng gòng fěi jǐ。
玲珑小九华,一一名可指。líng lóng xiǎo jiǔ huá,yī yī míng kě zhǐ。
作诗寄远人,为洗尘埃耳。zuò shī jì yuǎn rén,wèi xǐ chén āi ěr。
秀句与珍玩,清绝那可拟。xiù jù yǔ zhēn wán,qīng jué nà kě nǐ。
灿然珠玉间,尚许蒹葭倚。càn rán zhū yù jiān,shàng xǔ jiān jiā yǐ。
我生堕江湖,放浪谢簪縰。wǒ shēng duò jiāng hú,fàng làng xiè zān xǐ。
尘泓久寂寞,秃颖亦颓委。chén hóng jiǔ jì mò,tū yǐng yì tuí wěi。
当为千里赠,勿念一枰耻。dāng wèi qiān lǐ zèng,wù niàn yī píng chǐ。
配此古兽炉,缥缈孤烟起。pèi cǐ gǔ shòu lú,piāo miǎo gū yān qǐ。

赵叔?运判见示宣和御画二轴其一马举足奋迅将起其一兔正面踞地啮草皆绝去笔墨畦径间意态如生精妙入神伏观叹息感慨因赋诗二篇以赞扬宸翰且叙小臣悽愤之情云马

李纲

宣和天厩多清新,肉鬃汗血皆翔麟。xuān hé tiān jiù duō qīng xīn,ròu zōng hàn xuè jiē xiáng lín。
圉人牵来赤墀下,宸笔落纸亲传神。yǔ rén qiān lái chì chí xià,chén bǐ luò zhǐ qīn chuán shén。
非行非立非驰逐,独写腾身前举足。fēi xíng fēi lì fēi chí zhú,dú xiě téng shēn qián jǔ zú。
展沙奋迅欲嘶风,骧首骖驔初喷玉。zhǎn shā fèn xùn yù sī fēng,xiāng shǒu cān diàn chū pēn yù。
流云飞电五花骢,庭前榻上双真龙。liú yún fēi diàn wǔ huā cōng,tíng qián tà shàng shuāng zhēn lóng。
始知韩干画多肉,坐使冀北群皆空。shǐ zhī hán gàn huà duō ròu,zuò shǐ jì běi qún jiē kōng。
銮舆远狩龙荒外,八骏瑶池杳何诣。luán yú yuǎn shòu lóng huāng wài,bā jùn yáo chí yǎo hé yì。
空留此马落人间,感愤暗洒累臣涕。kōng liú cǐ mǎ luò rén jiān,gǎn fèn àn sǎ lèi chén tì。

赵叔?运判见示宣和御画二轴其一马举足奋迅将起其一兔正面踞地啮草皆绝去笔墨畦径间意态如生精妙入神伏观叹息感慨因赋诗二篇以赞扬宸翰且叙小臣悽愤之情云马

李纲

草枯霜落秋风高,中山之兔初长毫。cǎo kū shuāng luò qiū fēng gāo,zhōng shān zhī tù chū zhǎng háo。
天姿狡健雅善走,韩卢宋鹊纷腾逃。tiān zī jiǎo jiàn yǎ shàn zǒu,hán lú sòng què fēn téng táo。
帝居深沉九重里,何自得此山林意。dì jū shēn chén jiǔ zhòng lǐ,hé zì dé cǐ shān lín yì。
枯荄咀嚼如有声,缺口长须耸双耳。kū gāi jǔ jué rú yǒu shēng,quē kǒu zhǎng xū sǒng shuāng ěr。
宣和天子储聪明,天纵将圣尤多能。xuān hé tiān zi chǔ cōng míng,tiān zòng jiāng shèng yóu duō néng。
万机闲暇戏染翰,作此东郭髦鬅鬙。wàn jī xián xiá xì rǎn hàn,zuò cǐ dōng guō máo péng sēng。
胡尘漠漠暗沙碛,属车一去无消息。hú chén mò mò àn shā qì,shǔ chē yī qù wú xiāo xī。
安得壮士东擒胡,鸡鸣问寝还龙德。ān dé zhuàng shì dōng qín hú,jī míng wèn qǐn hái lóng dé。

煨芋

李纲

禅房夜坐腹半饥,寒炉拨火煨蹲鸱。chán fáng yè zuò fù bàn jī,hán lú bō huǒ wēi dūn chī。
冻肤傍暖渐舒畅,展转更觉鸣声悲。dòng fū bàng nuǎn jiàn shū chàng,zhǎn zhuǎn gèng jué míng shēng bēi。
毳衣脱落丰肌滑,玉软酥香不劳啮。cuì yī tuō luò fēng jī huá,yù ruǎn sū xiāng bù láo niè。
芳甘著颊自生津,多病文园正消渴。fāng gān zhù jiá zì shēng jīn,duō bìng wén yuán zhèng xiāo kě。
吾生老矣来荆蛮,得汝聊助癯儒餐。wú shēng lǎo yǐ lái jīng mán,dé rǔ liáo zhù qú rú cān。
不学当年鬼谷子,粪土堆头拜懒残。bù xué dāng nián guǐ gǔ zi,fèn tǔ duī tóu bài lǎn cán。

蒸栗

李纲

风霜开栗皱,孕此赪虬卵。fēng shuāng kāi lì zhòu,yùn cǐ chēng qiú luǎn。
嘉哉古所贽,饤饾入笾匴。jiā zāi gǔ suǒ zhì,dìng dòu rù biān suǎn。
累累紫腰菱,烂烂火蚕茧。lèi lèi zǐ yāo líng,làn làn huǒ cán jiǎn。
甘腴能疗病,炎帝所编纂。gān yú néng liáo bìng,yán dì suǒ biān zuǎn。
幽人夜读书,坐对铜檠短。yōu rén yè dú shū,zuò duì tóng qíng duǎn。
飕飕石鼎沸,焰焰地炉暖。sōu sōu shí dǐng fèi,yàn yàn dì lú nuǎn。
式将瓦甑炊,剖壳黄玉软。shì jiāng wǎ zèng chuī,pōu ké huáng yù ruǎn。
乘饥进五六,腹已果然满。chéng jī jìn wǔ liù,fù yǐ guǒ rán mǎn。
吾尝位将相,日食万钱馔。wú cháng wèi jiāng xiāng,rì shí wàn qián zhuàn。
荒山啖芋栗,自胜太官脔。huāng shān dàn yù lì,zì shèng tài guān luán。
乃知一饱馀,万品徒过眼。nǎi zhī yī bǎo yú,wàn pǐn tú guò yǎn。
聊持荐杯酒,不假玻瓈碗。liáo chí jiàn bēi jiǔ,bù jiǎ bō lí wǎn。
忧慨不成眠,夜寒空展转。yōu kǎi bù chéng mián,yè hán kōng zhǎn zhuǎn。

摘鬓间白发有感

李纲

吾生足忧患,未老头已白。wú shēng zú yōu huàn,wèi lǎo tóu yǐ bái。
鬓间垂素丝,揽镜聊一摘。bìn jiān chuí sù sī,lǎn jìng liáo yī zhāi。
星星去虽欣,种种鲜还戚。xīng xīng qù suī xīn,zhǒng zhǒng xiān hái qī。
颇愁日增多,尽拔复何益。pǒ chóu rì zēng duō,jǐn bá fù hé yì。
追思少年时,绿发光且泽。zhuī sī shǎo nián shí,lǜ fā guāng qiě zé。
森然茂云松,岂谓少堪惜。sēn rán mào yún sōng,qǐ wèi shǎo kān xī。
自从多病后,脱落露广额。zì cóng duō bìng hòu,tuō luò lù guǎng é。
蒲柳姿易衰,日与风霜迫。pú liǔ zī yì shuāi,rì yǔ fēng shuāng pò。
萧萧不胜梳,扰扰仅盈搦。xiāo xiāo bù shèng shū,rǎo rǎo jǐn yíng nuò。
安能上指冠,常恐吹堕帻。ān néng shàng zhǐ guān,cháng kǒng chuī duò zé。
年来涉艰虞,更复非夙昔。nián lái shè jiān yú,gèng fù fēi sù xī。
奔驰动万里,漂泊继三谪。bēn chí dòng wàn lǐ,piāo pō jì sān zhé。
从横蹈危机,侈哆困烦啧。cóng héng dǎo wēi jī,chǐ duō kùn fán zé。
交游莫援手,仇怨惟下石。jiāo yóu mò yuán shǒu,chóu yuàn wéi xià shí。
素标宜满头,斑鬓未为逼。sù biāo yí mǎn tóu,bān bìn wèi wèi bī。
何年运河车,溯补泥丸宅。hé nián yùn hé chē,sù bǔ ní wán zhái。
华颠复变鬒,去作烟霞客。huá diān fù biàn zhěn,qù zuò yān xiá kè。
憔悴楚江滨,岁晚将何获。qiáo cuì chǔ jiāng bīn,suì wǎn jiāng hé huò。