古诗词

次韵季弟善权阻雪古风

李纲

岁晏江南三尺雪,奕奕瀌瀌遂连月。suì yàn jiāng nán sān chǐ xuě,yì yì biāo biāo suì lián yuè。
意浓岂是天纲疏,势重便疑坤轴折。yì nóng qǐ shì tiān gāng shū,shì zhòng biàn yí kūn zhóu zhé。
溪行小艇碎琼瑶,自胜缟带随车辙。xī xíng xiǎo tǐng suì qióng yáo,zì shèng gǎo dài suí chē zhé。
暝投兰若寄僧房,更觉千岩鸟飞绝。míng tóu lán ruò jì sēng fáng,gèng jué qiān yán niǎo fēi jué。
忆昔宣和全盛年,嘉瑞应期来自天。yì xī xuān hé quán shèng nián,jiā ruì yīng qī lái zì tiān。
千官朝贺未央里,仰视龙尾垂蜿蜒。qiān guān cháo hè wèi yāng lǐ,yǎng shì lóng wěi chuí wān yán。
珠树莹煌青琐闼,玉花浮动苍龙阙。zhū shù yíng huáng qīng suǒ tà,yù huā fú dòng cāng lóng quē。
但将歌舞赏清妍,肯信山河会分裂。dàn jiāng gē wǔ shǎng qīng yán,kěn xìn shān hé huì fēn liè。
自从国步多艰难,胡骑长驱窥汉关。zì cóng guó bù duō jiān nán,hú qí zhǎng qū kuī hàn guān。
阴风惨淡随杀气,见雪翻使摧心颜。yīn fēng cǎn dàn suí shā qì,jiàn xuě fān shǐ cuī xīn yán。
古来治理初无别,中国浸强胡浸灭。gǔ lái zhì lǐ chū wú bié,zhōng guó jìn qiáng hú jìn miè。
坐令和气变阳春,肉食于今未宜忽。zuò lìng hé qì biàn yáng chūn,ròu shí yú jīn wèi yí hū。
迂愚放逐恩已宽,敢惮道远貂裘寒。yū yú fàng zhú ēn yǐ kuān,gǎn dàn dào yuǎn diāo qiú hán。
空馀炯炯寸心赤,中夜不寐忧千端。kōng yú jiǒng jiǒng cùn xīn chì,zhōng yè bù mèi yōu qiān duān。
素发飘萧头已满,百年光景行将半。sù fā piāo xiāo tóu yǐ mǎn,bǎi nián guāng jǐng xíng jiāng bàn。
未知梦幻此生中,几回看雪光凌乱。wèi zhī mèng huàn cǐ shēng zhōng,jǐ huí kàn xuě guāng líng luàn。
会当扫动豺狼穴,国耻乘时须一雪。huì dāng sǎo dòng chái láng xué,guó chǐ chéng shí xū yī xuě。
酒酣拔剑斫地歌,心胆开张五情热。jiǔ hān bá jiàn zhuó dì gē,xīn dǎn kāi zhāng wǔ qíng rè。
中兴之运我期皇,江汉更洒累臣血。zhōng xīng zhī yùn wǒ qī huáng,jiāng hàn gèng sǎ lèi chén xuè。
李纲

李纲

李纲(1083年-1140年2月5日),北宋末、南宋初抗金名臣,民族英雄。字伯纪,号梁溪先生,祖籍福建邵武,祖父一代迁居江苏无锡。李纲能诗文,写有不少爱国篇章。亦能词,其咏史之作,形象鲜明生动,风格沉雄劲健。著有《梁溪先生文集》、《靖康传信录》、《梁溪词》。 李纲的作品>>

猜您喜欢

题李茂举拥书堂

李纲

小堂深稳据西偏,插架牙签灿属联。xiǎo táng shēn wěn jù xī piān,chā jià yá qiān càn shǔ lián。
万卷新如手未触,五经嘲解腹空便。wàn juǎn xīn rú shǒu wèi chù,wǔ jīng cháo jiě fù kōng biàn。
子同蒋诩开三径,我学扬雄老一廛。zi tóng jiǎng xǔ kāi sān jìng,wǒ xué yáng xióng lǎo yī chán。
归去梁溪谋筑室,隔江相望两翛然。guī qù liáng xī móu zhù shì,gé jiāng xiāng wàng liǎng xiāo rán。

寄许振叔显谟

李纲

我向江湖老此身,公犹拘絷作羁臣。wǒ xiàng jiāng hú lǎo cǐ shēn,gōng yóu jū zhí zuò jī chén。
兰宫笑语真一梦,泽国过从今几人。lán gōng xiào yǔ zhēn yī mèng,zé guó guò cóng jīn jǐ rén。
霜落洞庭橙橘熟,泉斟桑苎茗芽新。shuāng luò dòng tíng chéng jú shú,quán zhēn sāng zhù míng yá xīn。
相望百里如千里,早晚归来共钓缗。xiāng wàng bǎi lǐ rú qiān lǐ,zǎo wǎn guī lái gòng diào mín。

寄池阳黄季岑士曹

李纲

昔年多士萃南宫,曾见雄文晔彩虹。xī nián duō shì cuì nán gōng,céng jiàn xióng wén yè cǎi hóng。
万里相期霄汉上,一官犹在大江东。wàn lǐ xiāng qī xiāo hàn shàng,yī guān yóu zài dà jiāng dōng。
新诗寄远句增丽,旧事追游梦已空。xīn shī jì yuǎn jù zēng lì,jiù shì zhuī yóu mèng yǐ kōng。
努力要津张此志,吾方寒钓五湖中。nǔ lì yào jīn zhāng cǐ zhì,wú fāng hán diào wǔ hú zhōng。

寄池阳黄季岑士曹

李纲

稚年嬉戏曾游地,往岁飘零假道还。zhì nián xī xì céng yóu dì,wǎng suì piāo líng jiǎ dào hái。
溪水寒生江祖石,洞云深接九华山。xī shuǐ hán shēng jiāng zǔ shí,dòng yún shēn jiē jiǔ huá shān。
锦苔绿字几多在,石燕白鸥相与闲。jǐn tái lǜ zì jǐ duō zài,shí yàn bái ōu xiāng yǔ xián。
幕府诗人富家学,定留秀句满岩间。mù fǔ shī rén fù jiā xué,dìng liú xiù jù mǎn yán jiān。

冬日登小阁有感呈子美提举奉议

李纲

霜落风高万里枯,孤鸿窅窅下平湖。shuāng luò fēng gāo wàn lǐ kū,gū hóng yǎo yǎo xià píng hú。
行藏谁会倚栏意,啸咏聊为终老娱。xíng cáng shuí huì yǐ lán yì,xiào yǒng liáo wèi zhōng lǎo yú。
寒日溪山相掩蔼,暮云楼阁半虚无。hán rì xī shān xiāng yǎn ǎi,mù yún lóu gé bàn xū wú。
何人妙解丹青事,画作辋川烟霭图。hé rén miào jiě dān qīng shì,huà zuò wǎng chuān yān ǎi tú。

冬日登小阁有感呈子美提举奉议

李纲

绕舍松林寒不枯,烟霞深处见澄湖。rào shě sōng lín hán bù kū,yān xiá shēn chù jiàn chéng hú。
萦青缭白知谁赏,把酒裁诗可自娱。yíng qīng liáo bái zhī shuí shǎng,bǎ jiǔ cái shī kě zì yú。
剡曲幸非千里远,同云又复一冬无。shàn qū xìng fēi qiān lǐ yuǎn,tóng yún yòu fù yī dōng wú。
会当半夜溪山白,乘兴真为访戴图。huì dāng bàn yè xī shān bái,chéng xīng zhēn wèi fǎng dài tú。

吴元中

李纲

旰起幽居尚闭关,忽传尺素破愁颜。gàn qǐ yōu jū shàng bì guān,hū chuán chǐ sù pò chóu yán。
迂疏似我宜深隐,才术如公岂暂闲。yū shū shì wǒ yí shēn yǐn,cái shù rú gōng qǐ zàn xián。
雅意未曾忘北阙,胜游今日且东山。yǎ yì wèi céng wàng běi quē,shèng yóu jīn rì qiě dōng shān。
十年回首当时事,叹息人生似梦间。shí nián huí shǒu dāng shí shì,tàn xī rén shēng shì mèng jiān。

吴元中

李纲

底事年来不作诗,应缘思苦少人知。dǐ shì nián lái bù zuò shī,yīng yuán sī kǔ shǎo rén zhī。
凌云健笔含毫日,照眼花枝得句时。líng yún jiàn bǐ hán háo rì,zhào yǎn huā zhī dé jù shí。
陶冶性情端赖此,咏嘲风月漫多为。táo yě xìng qíng duān lài cǐ,yǒng cháo fēng yuè màn duō wèi。
驿筒若许陪酬唱,朱字青笺复寄谁。yì tǒng ruò xǔ péi chóu chàng,zhū zì qīng jiān fù jì shuí。

吴元中

李纲

儒生乐事信同风,端抱前言当鼓钟。rú shēng lè shì xìn tóng fēng,duān bào qián yán dāng gǔ zhōng。
公正说诗笺七月,我方学易纬群龙。gōng zhèng shuō shī jiān qī yuè,wǒ fāng xué yì wěi qún lóng。
艰难盛事原衣食,忧患馀生问吉凶。jiān nán shèng shì yuán yī shí,yōu huàn yú shēng wèn jí xiōng。
去圣寥寥千载后,何时挥麈得从容。qù shèng liáo liáo qiān zài hòu,hé shí huī zhǔ dé cóng róng。

送韩茂遵解元赴试南省

李纲

忧患馀生日杜关,幅巾青顾得开颜。yōu huàn yú shēng rì dù guān,fú jīn qīng gù dé kāi yán。
虚堂把酒延佳月,小阁哦诗对远山。xū táng bǎ jiǔ yán jiā yuè,xiǎo gé ó shī duì yuǎn shān。
子学鲲鹏将海运,我同猿鹤且云闲。zi xué kūn péng jiāng hǎi yùn,wǒ tóng yuán hè qiě yún xián。
都城故旧还相问,为道衰颓鬓已斑。dōu chéng gù jiù hái xiāng wèn,wèi dào shuāi tuí bìn yǐ bān。

近以诗寄许振叔承林德祖见和复次前韵寄之

李纲

甫里先生早乞身,最怜流落汉庭臣。fǔ lǐ xiān shēng zǎo qǐ shēn,zuì lián liú luò hàn tíng chén。
也知雅有绨袍意,故使同为莲社人。yě zhī yǎ yǒu tí páo yì,gù shǐ tóng wèi lián shè rén。
佳句传来油素湿,灵文翻处贝多新。jiā jù chuán lái yóu sù shī,líng wén fān chù bèi duō xīn。
更烦为指趋真路,旧国于今草木缗。gèng fán wèi zhǐ qū zhēn lù,jiù guó yú jīn cǎo mù mín。

次韵邵子非见赠之作

李纲

持竿相与钓鲸鱼,叹息平生术已疏。chí gān xiāng yǔ diào jīng yú,tàn xī píng shēng shù yǐ shū。
嬉戏尚能追旧事,穷愁聊复著新书。xī xì shàng néng zhuī jiù shì,qióng chóu liáo fù zhù xīn shū。
昂霄耸壑公行尔,拂石眠云我自如。áng xiāo sǒng hè gōng xíng ěr,fú shí mián yún wǒ zì rú。
卜筑相望才一水,未应岁晚恨离居。bo zhù xiāng wàng cái yī shuǐ,wèi yīng suì wǎn hèn lí jū。

次韵叶少蕴内翰丈霅川上买得弁山石林二首

李纲

翰林风度世间无,炯若清冰置玉壶。hàn lín fēng dù shì jiān wú,jiǒng ruò qīng bīng zhì yù hú。
暂向霅川谋小隐,未应鲁国舍真儒。zàn xiàng zhà chuān móu xiǎo yǐn,wèi yīng lǔ guó shě zhēn rú。
平泉草木何须记,杜曲桑麻幸可图。píng quán cǎo mù hé xū jì,dù qū sāng má xìng kě tú。
我亦新沾散人号,浮家正欲老江湖。wǒ yì xīn zhān sàn rén hào,fú jiā zhèng yù lǎo jiāng hú。

次韵叶少蕴内翰丈霅川上买得弁山石林二首

李纲

视草金銮不记年,却将心事付林泉。shì cǎo jīn luán bù jì nián,què jiāng xīn shì fù lín quán。
归居盘谷真良策,买得愚溪定夙缘。guī jū pán gǔ zhēn liáng cè,mǎi dé yú xī dìng sù yuán。
隔竹闻声鸣佩玉,挥毫落纸散云烟。gé zhú wén shēng míng pèi yù,huī háo luò zhǐ sàn yún yān。
欲夸水石无穷趣,故把新诗得得传。yù kuā shuǐ shí wú qióng qù,gù bǎ xīn shī dé dé chuán。

近约周仲居同游阳羡以私故不果见寄笱蕨因成此诗

李纲

胜游尚尔阻跻攀,自愧闲中亦未闲。shèng yóu shàng ěr zǔ jī pān,zì kuì xián zhōng yì wèi xián。
多谢幽人分笋蕨,宛同春日到云山。duō xiè yōu rén fēn sǔn jué,wǎn tóng chūn rì dào yún shān。
洞天上下烟霞里,溪水回环图画间。dòng tiān shàng xià yān xiá lǐ,xī shuǐ huí huán tú huà jiān。
暂过岂能穷妙赏,结庐终欲老疏顽。zàn guò qǐ néng qióng miào shǎng,jié lú zhōng yù lǎo shū wán。