古诗词

次韵季弟善权阻雪古风

李纲

岁晏江南三尺雪,奕奕瀌瀌遂连月。suì yàn jiāng nán sān chǐ xuě,yì yì biāo biāo suì lián yuè。
意浓岂是天纲疏,势重便疑坤轴折。yì nóng qǐ shì tiān gāng shū,shì zhòng biàn yí kūn zhóu zhé。
溪行小艇碎琼瑶,自胜缟带随车辙。xī xíng xiǎo tǐng suì qióng yáo,zì shèng gǎo dài suí chē zhé。
暝投兰若寄僧房,更觉千岩鸟飞绝。míng tóu lán ruò jì sēng fáng,gèng jué qiān yán niǎo fēi jué。
忆昔宣和全盛年,嘉瑞应期来自天。yì xī xuān hé quán shèng nián,jiā ruì yīng qī lái zì tiān。
千官朝贺未央里,仰视龙尾垂蜿蜒。qiān guān cháo hè wèi yāng lǐ,yǎng shì lóng wěi chuí wān yán。
珠树莹煌青琐闼,玉花浮动苍龙阙。zhū shù yíng huáng qīng suǒ tà,yù huā fú dòng cāng lóng quē。
但将歌舞赏清妍,肯信山河会分裂。dàn jiāng gē wǔ shǎng qīng yán,kěn xìn shān hé huì fēn liè。
自从国步多艰难,胡骑长驱窥汉关。zì cóng guó bù duō jiān nán,hú qí zhǎng qū kuī hàn guān。
阴风惨淡随杀气,见雪翻使摧心颜。yīn fēng cǎn dàn suí shā qì,jiàn xuě fān shǐ cuī xīn yán。
古来治理初无别,中国浸强胡浸灭。gǔ lái zhì lǐ chū wú bié,zhōng guó jìn qiáng hú jìn miè。
坐令和气变阳春,肉食于今未宜忽。zuò lìng hé qì biàn yáng chūn,ròu shí yú jīn wèi yí hū。
迂愚放逐恩已宽,敢惮道远貂裘寒。yū yú fàng zhú ēn yǐ kuān,gǎn dàn dào yuǎn diāo qiú hán。
空馀炯炯寸心赤,中夜不寐忧千端。kōng yú jiǒng jiǒng cùn xīn chì,zhōng yè bù mèi yōu qiān duān。
素发飘萧头已满,百年光景行将半。sù fā piāo xiāo tóu yǐ mǎn,bǎi nián guāng jǐng xíng jiāng bàn。
未知梦幻此生中,几回看雪光凌乱。wèi zhī mèng huàn cǐ shēng zhōng,jǐ huí kàn xuě guāng líng luàn。
会当扫动豺狼穴,国耻乘时须一雪。huì dāng sǎo dòng chái láng xué,guó chǐ chéng shí xū yī xuě。
酒酣拔剑斫地歌,心胆开张五情热。jiǔ hān bá jiàn zhuó dì gē,xīn dǎn kāi zhāng wǔ qíng rè。
中兴之运我期皇,江汉更洒累臣血。zhōng xīng zhī yùn wǒ qī huáng,jiāng hàn gèng sǎ lèi chén xuè。
李纲

李纲

李纲(1083年-1140年2月5日),北宋末、南宋初抗金名臣,民族英雄。字伯纪,号梁溪先生,祖籍福建邵武,祖父一代迁居江苏无锡。李纲能诗文,写有不少爱国篇章。亦能词,其咏史之作,形象鲜明生动,风格沉雄劲健。著有《梁溪先生文集》、《靖康传信录》、《梁溪词》。 李纲的作品>>

猜您喜欢

张氏二甥寄诗可喜赋此篇以赠之

李纲

每见吾甥学不休,信知积善有源流。měi jiàn wú shēng xué bù xiū,xìn zhī jī shàn yǒu yuán liú。
骅骝汗血为驹日,松柏凌霜出地秋。huá liú hàn xuè wèi jū rì,sōng bǎi líng shuāng chū dì qiū。
努力年华成宅相,著鞭高跃破烟楼。nǔ lì nián huá chéng zhái xiāng,zhù biān gāo yuè pò yān lóu。
渭阳正续离骚赋,频寄诗来慰客愁。wèi yáng zhèng xù lí sāo fù,pín jì shī lái wèi kè chóu。

得梁溪家书报黄氏女生外孙

李纲

怪底朝来鹊噪门,家书远报女生孙。guài dǐ cháo lái què zào mén,jiā shū yuǎn bào nǚ shēng sūn。
须知钟庆由先德,故使遗芳衍后昆。xū zhī zhōng qìng yóu xiān dé,gù shǐ yí fāng yǎn hòu kūn。
肌骨遥怜凝玉雪,风光自与茁兰荪。jī gǔ yáo lián níng yù xuě,fēng guāng zì yǔ zhuó lán sūn。
何时归去亲怀抱,华发褒衣更觉尊。hé shí guī qù qīn huái bào,huá fā bāo yī gèng jué zūn。

自蒲圻临湘趋岳阳道中作十首

李纲

鄂渚何尝一日安,澧阳犹喜远江干。è zhǔ hé cháng yī rì ān,lǐ yáng yóu xǐ yuǎn jiāng gàn。
帝妃降矣空遗佩,公子思兮欲采兰。dì fēi jiàng yǐ kōng yí pèi,gōng zi sī xī yù cǎi lán。
水带潇湘疑有雁,地连岭蜀苦无寒。shuǐ dài xiāo xiāng yí yǒu yàn,dì lián lǐng shǔ kǔ wú hán。
迂疏自笑谋身拙,却荷朝廷德意宽。yū shū zì xiào móu shēn zhuō,què hé cháo tíng dé yì kuān。

自蒲圻临湘趋岳阳道中作十首

李纲

屈伸任道复何求,去国翻成汗漫游。qū shēn rèn dào fù hé qiú,qù guó fān chéng hàn màn yóu。
处世久师齐物论,摅怀聊赋畔牢愁。chù shì jiǔ shī qí wù lùn,shū huái liáo fù pàn láo chóu。
霜清日薄寒光急,云惨天高阴气浮。shuāng qīng rì báo hán guāng jí,yún cǎn tiān gāo yīn qì fú。
袅袅西风洞庭阔,可堪更上岳阳楼。niǎo niǎo xī fēng dòng tíng kuò,kě kān gèng shàng yuè yáng lóu。

自蒲圻临湘趋岳阳道中作十首

李纲

岁寒又复事南征,桂楫兰舟过洞庭。suì hán yòu fù shì nán zhēng,guì jí lán zhōu guò dòng tíng。
水入重湖千里白,山连平楚数峰青。shuǐ rù zhòng hú qiān lǐ bái,shān lián píng chǔ shù fēng qīng。
云鸿杳杳飞何远,汀芷微微气自馨。yún hóng yǎo yǎo fēi hé yuǎn,tīng zhǐ wēi wēi qì zì xīn。
千古灵均英爽在,固应笑我学馀醒。qiān gǔ líng jūn yīng shuǎng zài,gù yīng xiào wǒ xué yú xǐng。

自蒲圻临湘趋岳阳道中作十首

李纲

三年奔走未容归,敝尽东周季子衣。sān nián bēn zǒu wèi róng guī,bì jǐn dōng zhōu jì zi yī。
断垄连冈平野阔,扁舟短棹寸心违。duàn lǒng lián gāng píng yě kuò,biǎn zhōu duǎn zhào cùn xīn wéi。
凌晨白雾沾裳湿,薄暮彤云夹日飞。líng chén bái wù zhān shang shī,báo mù tóng yún jiā rì fēi。
回首梁溪杳何处,翠烟空锁钓鱼矶。huí shǒu liáng xī yǎo hé chù,cuì yān kōng suǒ diào yú jī。

自蒲圻临湘趋岳阳道中作十首

李纲

还驱征骑向三湘,行尽骚人放逐乡。hái qū zhēng qí xiàng sān xiāng,xíng jǐn sāo rén fàng zhú xiāng。
绿叶素荣歌橘颂,采衣姣服浴兰汤。lǜ yè sù róng gē jú sòng,cǎi yī jiāo fú yù lán tāng。
云中帝子旌旗降,物外桃源日月长。yún zhōng dì zi jīng qí jiàng,wù wài táo yuán rì yuè zhǎng。
便欲翛然与高蹈,故应脱屣谢轩裳。biàn yù xiāo rán yǔ gāo dǎo,gù yīng tuō xǐ xiè xuān shang。

自蒲圻临湘趋岳阳道中作十首

李纲

不解扬波与餔醨,又还来放楚江湄。bù jiě yáng bō yǔ bù lí,yòu hái lái fàng chǔ jiāng méi。
椒兰气味何其烈,蘅药芬芳空尔为。jiāo lán qì wèi hé qí liè,héng yào fēn fāng kōng ěr wèi。
宁赴湘流非我事,托怀鵩鸟乃吾师。níng fù xiāng liú fēi wǒ shì,tuō huái fú niǎo nǎi wú shī。
醉醒清浊初难共,渔父从来自不知。zuì xǐng qīng zhuó chū nán gòng,yú fù cóng lái zì bù zhī。

自蒲圻临湘趋岳阳道中作十首

李纲

远谪三湘欲卜居,试从詹尹拂占书。yuǎn zhé sān xiāng yù bo jū,shì cóng zhān yǐn fú zhàn shū。
昂昂愿作云间鹤,泛泛宁为波底鱼。áng áng yuàn zuò yún jiān hè,fàn fàn níng wèi bō dǐ yú。
咿喔突梯真得计,洁廉正直却成疏。yī ō tū tī zhēn dé jì,jié lián zhèng zhí què chéng shū。
益坚节操行吾志,龟策从来自不如。yì jiān jié cāo xíng wú zhì,guī cè cóng lái zì bù rú。

自蒲圻临湘趋岳阳道中作十首

李纲

更欲投书吊汨罗,西风袅袅水增波。gèng yù tóu shū diào mì luó,xī fēng niǎo niǎo shuǐ zēng bō。
江分梦泽於菟远,地近芳洲杜若多。jiāng fēn mèng zé yú tú yuǎn,dì jìn fāng zhōu dù ruò duō。
野鸟终年从萃止,木奴千树正婆娑。yě niǎo zhōng nián cóng cuì zhǐ,mù nú qiān shù zhèng pó suō。
卜居更作终焉计,华发萧萧奈老何。bo jū gèng zuò zhōng yān jì,huá fā xiāo xiāo nài lǎo hé。

自蒲圻临湘趋岳阳道中作十首

李纲

俎豆其如军旅何,谁令瀚海起干戈。zǔ dòu qí rú jūn lǚ hé,shuí lìng hàn hǎi qǐ gàn gē。
休将直道论三黜,且把微辞续九歌。xiū jiāng zhí dào lùn sān chù,qiě bǎ wēi cí xù jiǔ gē。
山鬼含颦乘赤豹,湘灵解佩鼓云和。shān guǐ hán pín chéng chì bào,xiāng líng jiě pèi gǔ yún hé。
蛮邦虽陋吾何恨,厌见旌蕤相荡摩。mán bāng suī lòu wú hé hèn,yàn jiàn jīng ruí xiāng dàng mó。

自蒲圻临湘趋岳阳道中作十首

李纲

龙驾翩翩帝子游,我因谪宦亦淹留。lóng jià piān piān dì zi yóu,wǒ yīn zhé huàn yì yān liú。
潇湘且傍鼋鼍窟,葭菼空怀鹦鹉洲。xiāo xiāng qiě bàng yuán tuó kū,jiā tǎn kōng huái yīng wǔ zhōu。
专气愿师周柱史,著书更笑陆忠州。zhuān qì yuàn shī zhōu zhù shǐ,zhù shū gèng xiào lù zhōng zhōu。
变心从俗吾何敢,千古骚人共此愁。biàn xīn cóng sú wú hé gǎn,qiān gǔ sāo rén gòng cǐ chóu。

岳阳楼三首

李纲

缥缈层楼俯洞庭,湖光霁色两澄明。piāo miǎo céng lóu fǔ dòng tíng,hú guāng jì sè liǎng chéng míng。
气蒸云梦浮天白,水合潇湘到底清。qì zhēng yún mèng fú tiān bái,shuǐ hé xiāo xiāng dào dǐ qīng。
去棹来樯云共影,断鸿孤鹜笛连声。qù zhào lái qiáng yún gòng yǐng,duàn hóng gū wù dí lián shēng。
望中更觉君山小,一点青螺镜面平。wàng zhōng gèng jué jūn shān xiǎo,yī diǎn qīng luó jìng miàn píng。

岳阳楼三首

李纲

翛然多难偶存身,又到苍茫楚泽滨。xiāo rán duō nán ǒu cún shēn,yòu dào cāng máng chǔ zé bīn。
鼓舞鱼龙张乐地,佩纫兰茝独醒人。gǔ wǔ yú lóng zhāng lè dì,pèi rèn lán chǎi dú xǐng rén。
涉江哀郢空回首,极目伤心欲向春。shè jiāng āi yǐng kōng huí shǒu,jí mù shāng xīn yù xiàng chūn。
鼓枻寅缘傍枯苇,故应渔父尚垂纶。gǔ yì yín yuán bàng kū wěi,gù yīng yú fù shàng chuí lún。

岳阳楼三首

李纲

常诵飞龙邅洞庭,登楼况复把骚经。cháng sòng fēi lóng zhān dòng tíng,dēng lóu kuàng fù bǎ sāo jīng。
琉璃万顷天同碧,翠黛一螺山更青。liú lí wàn qǐng tiān tóng bì,cuì dài yī luó shān gèng qīng。
白鸟风高方倦翮,苍鹰冬暖正舒翎。bái niǎo fēng gāo fāng juàn hé,cāng yīng dōng nuǎn zhèng shū líng。
客愁欲作长鲸吸,却笑三闾只独醒。kè chóu yù zuò zhǎng jīng xī,què xiào sān lǘ zhǐ dú xǐng。