古诗词

夜霁天象明润仰观有感成一百韵时岁在斗荧惑在氐微甚辰镇陵犯于翼轸间夜半斗杓转占帝座未明台星尚拆云

李纲

昊穹运宸极,示人文灿然。hào qióng yùn chén jí,shì rén wén càn rán。
万象森布列,七曜纷回还。wàn xiàng sēn bù liè,qī yào fēn huí hái。
体物具六扰,面朝别三垣。tǐ wù jù liù rǎo,miàn cháo bié sān yuán。
德隆乃循轨,政错因失躔。dé lóng nǎi xún guǐ,zhèng cuò yīn shī chán。
日月有薄蚀,星辰或相挻。rì yuè yǒu báo shí,xīng chén huò xiāng shān。
晕适与佩玦,精祲光属联。yūn shì yǔ pèi jué,jīng jìn guāng shǔ lián。
灾祥本人致,销弭术在焉。zāi xiáng běn rén zhì,xiāo mǐ shù zài yān。
譬犹五藏病,察色推其原。pì yóu wǔ cáng bìng,chá sè tuī qí yuán。
讵有使之者,一气兆所先。jù yǒu shǐ zhī zhě,yī qì zhào suǒ xiān。
应病投药石,厥疾尚可痊。yīng bìng tóu yào shí,jué jí shàng kě quán。
恬不加料理,瞑眩知何缘。tián bù jiā liào lǐ,míng xuàn zhī hé yuán。
愈病当以药,弭灾当以言。yù bìng dāng yǐ yào,mǐ zāi dāng yǐ yán。
苦言逆人耳,龟筴穷根源。kǔ yán nì rén ěr,guī cè qióng gēn yuán。
甘言悦人意,无乃有后艰。gān yán yuè rén yì,wú nǎi yǒu hòu jiān。
虚心行正说,天道咫尺间。xū xīn xíng zhèng shuō,tiān dào zhǐ chǐ jiān。
太戊正厥事,桑谷反为妍。tài wù zhèng jué shì,sāng gǔ fǎn wèi yán。
宋景知爱民,法星退亦遄。sòng jǐng zhī ài mín,fǎ xīng tuì yì chuán。
精诚所感格,应效犹衡权。jīng chéng suǒ gǎn gé,yīng xiào yóu héng quán。
尧舜曰钦若,七政齐玑璿。yáo shùn yuē qīn ruò,qī zhèng qí jī xuán。
周公戒成王,敬德享历年。zhōu gōng jiè chéng wáng,jìng dé xiǎng lì nián。
奈何后世士,导使不畏天。nài hé hòu shì shì,dǎo shǐ bù wèi tiān。
为子傲厥考,获罪安祷旃。wèi zi ào jué kǎo,huò zuì ān dǎo zhān。
论议肇熙丰,猷为终政宣。lùn yì zhào xī fēng,yóu wèi zhōng zhèng xuān。
皇天岂无意,儆戒良拳拳。huáng tiān qǐ wú yì,jǐng jiè liáng quán quán。
长星逾万丈,赤气夜缤纷。zhǎng xīng yú wàn zhàng,chì qì yè bīn fēn。
是为兵革祥,厥异古未闻。shì wèi bīng gé xiáng,jué yì gǔ wèi wén。
台谏既钳舌,太史亦讳论。tái jiàn jì qián shé,tài shǐ yì huì lùn。
事始初破睦,衅成继开燕。shì shǐ chū pò mù,xìn chéng jì kāi yàn。
至今为厉阶,祸难相连延。zhì jīn wèi lì jiē,huò nán xiāng lián yán。
迨于靖康初,储皇御乾坤。dài yú jìng kāng chū,chǔ huáng yù qián kūn。
胡雏遽犯顺,铁骑凌天阍。hú chú jù fàn shùn,tiě qí líng tiān hūn。
虽含恭俭姿,顾乏英伟臣。suī hán gōng jiǎn zī,gù fá yīng wěi chén。
邪正相杂揉,盈庭事纷纭。xié zhèng xiāng zá róu,yíng tíng shì fēn yún。
机会一朝失,安危自兹分。jī huì yī cháo shī,ān wēi zì zī fēn。
愚儒不远虑,贼退已安眠。yú rú bù yuǎn lǜ,zéi tuì yǐ ān mián。
岂无绕朝策,谁著祖生鞭。qǐ wú rào cháo cè,shuí zhù zǔ shēng biān。
彗孛扫紫微,急怒如戈鋋。huì bèi sǎo zǐ wēi,jí nù rú gē chán。
谀臣秘其事,犹欲饰以文。yú chén mì qí shì,yóu yù shì yǐ wén。
逾月始避殿,何以应乎乾。yú yuè shǐ bì diàn,hé yǐ yīng hū qián。
黠虏再称兵,东都满旌旃。xiá lǔ zài chēng bīng,dōng dōu mǎn jīng zhān。
金汤失险固,豺虎肆噬吞。jīn tāng shī xiǎn gù,chái hǔ sì shì tūn。
八骏狩沙漠,神州遂崩奔。bā jùn shòu shā mò,shén zhōu suì bēng bēn。
坐令鸱枭徒,盗据黄屋尊。zuò lìng chī xiāo tú,dào jù huáng wū zūn。
上帝眷明德,中兴属吾君。shàng dì juàn míng dé,zhōng xīng shǔ wú jūn。
建炎继大统,威令赫以新。jiàn yán jì dà tǒng,wēi lìng hè yǐ xīn。
四海望膏泽,攘戎拯斯民。sì hǎi wàng gāo zé,rǎng róng zhěng sī mín。
光明日初出,照烛穷天渊。guāng míng rì chū chū,zhào zhú qióng tiān yuān。
阴云忽蔽塞,寰宇陡蒙昏。yīn yún hū bì sāi,huán yǔ dǒu méng hūn。
迄今四寒暑,天变何其繁。qì jīn sì hán shǔ,tiān biàn hé qí fán。
日中有黑子,翩若燕雀翻。rì zhōng yǒu hēi zi,piān ruò yàn què fān。
赤氛环斗枢,黑祲如突烟。chì fēn huán dòu shū,hēi jìn rú tū yān。
三台日离拆,帝座亦屡迁。sān tái rì lí chāi,dì zuò yì lǚ qiān。
连年盛夏寒,雨霖日联绵。lián nián shèng xià hán,yǔ lín rì lián mián。
昨宵偶晴霁,仰视青霄端。zuó xiāo ǒu qíng jì,yǎng shì qīng xiāo duān。
五纬失躔次,荧惑仅如钱。wǔ wěi shī chán cì,yíng huò jǐn rú qián。
太白扬其辉,入镇光相联。tài bái yáng qí huī,rù zhèn guāng xiāng lián。
灾变不虚发,天心尚周旋。zāi biàn bù xū fā,tiān xīn shàng zhōu xuán。
岌然国势蹙,人谋益回邅。jí rán guó shì cù,rén móu yì huí zhān。
飘腾寇骄横,搏逐逾鹰鹯。piāo téng kòu jiāo héng,bó zhú yú yīng zhān。
前年蹂关陜,杀气摩东川。qián nián róu guān xiá,shā qì mó dōng chuān。
去年破山东,轻骑犯淮壖。qù nián pò shān dōng,qīng qí fàn huái ruán。
今年扰江湖,深寇台与温。jīn nián rǎo jiāng hú,shēn kòu tái yǔ wēn。
东南几藩府,接境遭刘虔。dōng nán jǐ fān fǔ,jiē jìng zāo liú qián。
将帅望风遁,巨贼摩其肩。jiāng shuài wàng fēng dùn,jù zéi mó qí jiān。
屠戮到稚乳,焚烧无尺椽。tú lù dào zhì rǔ,fén shāo wú chǐ chuán。
翠华亦飘荡,泛海御楼船。cuì huá yì piāo dàng,fàn hǎi yù lóu chuán。
士卒颇携贰,谁与守四边。shì zú pǒ xié èr,shuí yǔ shǒu sì biān。
内变不能弭,何以御外患。nèi biàn bù néng mǐ,hé yǐ yù wài huàn。
哀哉烝黎心,戴宋何其坚。āi zāi zhēng lí xīn,dài sòng hé qí jiān。
肝脑涂草野,不忍负国恩。gān nǎo tú cǎo yě,bù rěn fù guó ēn。
乃知祖宗德,渗漉深渊泉。nǎi zhī zǔ zōng dé,shèn lù shēn yuān quán。
如何廊庙谋,略不加矜怜。rú hé láng miào móu,lüè bù jiā jīn lián。
堂堂艺祖业,挥斥极八埏。táng táng yì zǔ yè,huī chì jí bā shān。
谁陈退避策,一一欲弃捐。shuí chén tuì bì cè,yī yī yù qì juān。
儿戏失两河,甘心丧中原。ér xì shī liǎng hé,gān xīn sàng zhōng yuán。
虽为东南行,初不治篱藩。suī wèi dōng nán xíng,chū bù zhì lí fān。
东晋有江左,保守百馀年。dōng jìn yǒu jiāng zuǒ,bǎo shǒu bǎi yú nián。
问谁居腹心,王导与谢安。wèn shuí jū fù xīn,wáng dǎo yǔ xiè ān。
强藩总重兵,控扼摧凶奸。qiáng fān zǒng zhòng bīng,kòng è cuī xiōng jiān。
坐待天下定,此理恐太漫。zuò dài tiān xià dìng,cǐ lǐ kǒng tài màn。
胡不法光武,奋起由空拳。hú bù fǎ guāng wǔ,fèn qǐ yóu kōng quán。
劳身马上治,介冑被沾汗。láo shēn mǎ shàng zhì,jiè zhòu bèi zhān hàn。
履危救民死,国祚乃复传。lǚ wēi jiù mín sǐ,guó zuò nǎi fù chuán。
正如大厦倾,扶持极艰难。zhèng rú dà shà qīng,fú chí jí jiān nán。
一日葺一日,旧业傥可全。yī rì qì yī rì,jiù yè tǎng kě quán。
略不事撑拄,摧压何由完。lüè bù shì chēng zhǔ,cuī yā hé yóu wán。
厥今谁股肱,前辙或未悛。jué jīn shuí gǔ gōng,qián zhé huò wèi quān。
尚容狐鼠辈,寝庙恣穴穿。shàng róng hú shǔ bèi,qǐn miào zì xué chuān。
但为一身谋,真若蚁慕膻。dàn wèi yī shēn móu,zhēn ruò yǐ mù shān。
风雨正凌暴,不顾栋宇颠。fēng yǔ zhèng líng bào,bù gù dòng yǔ diān。
宵人用必危,范子何其贤。xiāo rén yòng bì wēi,fàn zi hé qí xián。
嗟我素愚拙,三朝荷陶甄。jiē wǒ sù yú zhuō,sān cháo hé táo zhēn。
愧无徙薪策,徒有燋头愆。kuì wú xǐ xīn cè,tú yǒu jiāo tóu qiān。
罪大幸不死,归途极洄沿。zuì dà xìng bù sǐ,guī tú jí huí yán。
废食念宗社,伤心痛元元。fèi shí niàn zōng shè,shāng xīn tòng yuán yuán。
不知狂言发,感愤成此篇。bù zhī kuáng yán fā,gǎn fèn chéng cǐ piān。
何当采诗人,为致冕旒前。hé dāng cǎi shī rén,wèi zhì miǎn liú qián。
虽膺斧钺诛,暝目无所冤。suī yīng fǔ yuè zhū,míng mù wú suǒ yuān。
史鳅以尸谏,一语不敢烦。shǐ qiū yǐ shī jiàn,yī yǔ bù gǎn fán。
君臣同修德,庶可回苍圆。jūn chén tóng xiū dé,shù kě huí cāng yuán。
李纲

李纲

李纲(1083年-1140年2月5日),北宋末、南宋初抗金名臣,民族英雄。字伯纪,号梁溪先生,祖籍福建邵武,祖父一代迁居江苏无锡。李纲能诗文,写有不少爱国篇章。亦能词,其咏史之作,形象鲜明生动,风格沉雄劲健。著有《梁溪先生文集》、《靖康传信录》、《梁溪词》。 李纲的作品>>

猜您喜欢

江行即事八首

李纲

峡束沧江暮霭昏,孤猿吟啸不堪闻。xiá shù cāng jiāng mù ǎi hūn,gū yuán yín xiào bù kān wén。
寥寥夜阒波沉月,漠漠晓晴山出云。liáo liáo yè qù bō chén yuè,mò mò xiǎo qíng shān chū yún。
钓艇得鱼犹拨刺,纶巾漉酒任酣醺。diào tǐng dé yú yóu bō cì,lún jīn lù jiǔ rèn hān xūn。
年来与物忘机甚,自觉沙鸥不乱群。nián lái yǔ wù wàng jī shén,zì jué shā ōu bù luàn qún。

江行即事八首

李纲

一重一掩翠参差,路入桃源客意迷。yī zhòng yī yǎn cuì cān chà,lù rù táo yuán kè yì mí。
江雾晓分山远近,浦鸥闲送棹东西。jiāng wù xiǎo fēn shān yuǎn jìn,pǔ ōu xián sòng zhào dōng xī。
颇欣岭表佳泉石,闻道江南多鼓鼙。pǒ xīn lǐng biǎo jiā quán shí,wén dào jiāng nán duō gǔ pí。
稚子候门应念我,提携来共此幽栖。zhì zi hòu mén yīng niàn wǒ,tí xié lái gòng cǐ yōu qī。

遣兴二首

李纲

缭络奔驰不记年,脱身瘴海岂徒然。liáo luò bēn chí bù jì nián,tuō shēn zhàng hǎi qǐ tú rán。
昂藏鹤发老道士,烂熳醉吟狂谪仙。áng cáng hè fā lǎo dào shì,làn màn zuì yín kuáng zhé xiān。
剩把诗篇收景物,何须炉鼎煮山川。shèng bǎ shī piān shōu jǐng wù,hé xū lú dǐng zhǔ shān chuān。
平生出处吾无愧,祸福死生皆付天。píng shēng chū chù wú wú kuì,huò fú sǐ shēng jiē fù tiān。

遣兴二首

李纲

海上归来心绪多,鬓边无那白标何。hǎi shàng guī lái xīn xù duō,bìn biān wú nà bái biāo hé。
诗情粗得江山助,酒量自因风月多。shī qíng cū dé jiāng shān zhù,jiǔ liàng zì yīn fēng yuè duō。
黄卷中间笼圣哲,白云深处避干戈。huáng juǎn zhōng jiān lóng shèng zhé,bái yún shēn chù bì gàn gē。
弟兄念我心应切,故向梅花岭上过。dì xiōng niàn wǒ xīn yīng qiè,gù xiàng méi huā lǐng shàng guò。

谒南海神庙

李纲

黄木湾头潮欲平,丛林深处款祠庭。huáng mù wān tóu cháo yù píng,cóng lín shēn chù kuǎn cí tíng。
岂知休咎能传戒,但爱昌黎解勒铭。qǐ zhī xiū jiù néng chuán jiè,dàn ài chāng lí jiě lēi míng。
海上波涛呈秘怪,壁间图画杂红青。hǎi shàng bō tāo chéng mì guài,bì jiān tú huà zá hóng qīng。
应怜归客稽留久,风破寒江集百灵。yīng lián guī kè jī liú jiǔ,fēng pò hán jiāng jí bǎi líng。

家问自闽中转来走笔寄诸弟

李纲

江海相望万里馀,干戈阻绝久离居。jiāng hǎi xiāng wàng wàn lǐ yú,gàn gē zǔ jué jiǔ lí jū。
沉鱼断雁杳何所,一纸千金初得书。chén yú duàn yàn yǎo hé suǒ,yī zhǐ qiān jīn chū dé shū。
身脱鲸波真偶尔,家邻兵火幸恬如。shēn tuō jīng bō zhēn ǒu ěr,jiā lín bīng huǒ xìng tián rú。
弟兄老矣何为者,相约罗浮同结庐。dì xiōng lǎo yǐ hé wèi zhě,xiāng yuē luó fú tóng jié lú。

再赋一章寄诸季约同隐罗浮

李纲

枕海仙山舞翠蛟,葛洪丹灶尚馀凹。zhěn hǎi xiān shān wǔ cuì jiāo,gé hóng dān zào shàng yú āo。
兵戈满眼归何地,云木连天思结巢。bīng gē mǎn yǎn guī hé dì,yún mù lián tiān sī jié cháo。
岂有声名同八士,当令踪迹继三茅。qǐ yǒu shēng míng tóng bā shì,dāng lìng zōng jì jì sān máo。
携家早作来游计,玉户金关幸可敲。xié jiā zǎo zuò lái yóu jì,yù hù jīn guān xìng kě qiāo。

惠州访东坡旧隐

李纲

海上归来访老坡,依然遗迹未销磨。hǎi shàng guī lái fǎng lǎo pō,yī rán yí jì wèi xiāo mó。
松风亭下梅花老,鹤观峰头乔木多。sōng fēng tíng xià méi huā lǎo,hè guān fēng tóu qiáo mù duō。
垂世文章灿星斗,平生忧患足风波。chuí shì wén zhāng càn xīng dòu,píng shēng yōu huàn zú fēng bō。
华堂满龛题诗笔,人事其如天定何。huá táng mǎn kān tí shī bǐ,rén shì qí rú tiān dìng hé。

次东坡月夜理发

李纲

月明星稀乌鹊翻,先生夜起临幽轩。yuè míng xīng xī wū què fān,xiān shēng yè qǐ lín yōu xuān。
呼童具栉不停手,一气溯流天地根。hū tóng jù zhì bù tíng shǒu,yī qì sù liú tiān dì gēn。
自经忧患发如葆,欲论此心无与言。zì jīng yōu huàn fā rú bǎo,yù lùn cǐ xīn wú yǔ yán。
不如缄默度馀日,怅望吴越空销魂。bù rú jiān mò dù yú rì,chàng wàng wú yuè kōng xiāo hún。

六如亭

李纲

松林葬玉近禅扃,便把伽陀当勒铭。sōng lín zàng yù jìn chán jiōng,biàn bǎ gā tuó dāng lēi míng。
居士已亡三昧手,侍人空有六如亭。jū shì yǐ wáng sān mèi shǒu,shì rén kōng yǒu liù rú tíng。
玉环约指无消息,巫峡行云更杳冥。yù huán yuē zhǐ wú xiāo xī,wū xiá xíng yún gèng yǎo míng。
万法本来皆梦幻,春风又见草青青。wàn fǎ běn lái jiē mèng huàn,chūn fēng yòu jiàn cǎo qīng qīng。

东坡谪英州以书语所善衲子曰戒和尚又疏脱矣读之有感

李纲

东坡夙世乃戒老,次律前身为永师。dōng pō sù shì nǎi jiè lǎo,cì lǜ qián shēn wèi yǒng shī。
一念参差成此错,百忧钟萃使知非。yī niàn cān chà chéng cǐ cuò,bǎi yōu zhōng cuì shǐ zhī fēi。
我生已约渡南海,今日岂知还北归。wǒ shēng yǐ yuē dù nán hǎi,jīn rì qǐ zhī hái běi guī。
从今莫打这鼓笛,必竟是事终由谁。cóng jīn mò dǎ zhè gǔ dí,bì jìng shì shì zhōng yóu shuí。

循州道中作

李纲

岭海经行涉两年,篮舆触热道龙川。lǐng hǎi jīng xíng shè liǎng nián,lán yú chù rè dào lóng chuān。
只愁青草黄茅瘴,敢意好风佳月天。zhǐ chóu qīng cǎo huáng máo zhàng,gǎn yì hǎo fēng jiā yuè tiān。
山顶蒙蒙遮薄雾,江心跕跕堕飞鸢。shān dǐng méng méng zhē báo wù,jiāng xīn diǎn diǎn duò fēi yuān。
劳生往返何为者,归去躬耕负郭田。láo shēng wǎng fǎn hé wèi zhě,guī qù gōng gēng fù guō tián。

南安岩恭谒定光圆应禅师二首

李纲

白衣隐去碧岩空,塔庙岿然海峤东。bái yī yǐn qù bì yán kōng,tǎ miào kuī rán hǎi jiào dōng。
分化何殊遽如许,赠诗多写以之中。fēn huà hé shū jù rú xǔ,zèng shī duō xiě yǐ zhī zhōng。
青山绿水年年好,明月清风处处同。qīng shān lǜ shuǐ nián nián hǎo,míng yuè qīng fēng chù chù tóng。
好住一方为庇荫,不须追逐泗滨翁。hǎo zhù yī fāng wèi bì yīn,bù xū zhuī zhú sì bīn wēng。

南安岩恭谒定光圆应禅师二首

李纲

岭峤经行万屈盘,北归今始到南安。lǐng jiào jīng xíng wàn qū pán,běi guī jīn shǐ dào nán ān。
满山泉石有古意,十里松筠生昼寒。mǎn shān quán shí yǒu gǔ yì,shí lǐ sōng yún shēng zhòu hán。
颇厌病身游梦境,欲将馀日付岩端。pǒ yàn bìng shēn yóu mèng jìng,yù jiāng yú rì fù yán duān。
定光古佛今犹在,请问此光何处观。dìng guāng gǔ fú jīn yóu zài,qǐng wèn cǐ guāng hé chù guān。

次韵申伯见赠

李纲

连年奔走厌艰难,痛愤胡雏入汉关。lián nián bēn zǒu yàn jiān nán,tòng fèn hú chú rù hàn guān。
万里自忘鲸海远,一身今伴岭云闲。wàn lǐ zì wàng jīng hǎi yuǎn,yī shēn jīn bàn lǐng yún xián。
孤忠耿耿空馀志,华发萧萧已映颜。gū zhōng gěng gěng kōng yú zhì,huá fā xiāo xiāo yǐ yìng yán。
惭愧故人相劳苦,去时明月却同还。cán kuì gù rén xiāng láo kǔ,qù shí míng yuè què tóng hái。