古诗词

春晓闻众禽声有感

李纲

春山苍莽天欲明,枕上静听春禽鸣。chūn shān cāng mǎng tiān yù míng,zhěn shàng jìng tīng chūn qín míng。
雏莺初啭正调舌,姹娅乍闻三两声。chú yīng chū zhuàn zhèng diào shé,chà yà zhà wén sān liǎng shēng。
不如归去意良切,脱却泼裤何由行。bù rú guī qù yì liáng qiè,tuō què pō kù hé yóu xíng。
愁人最是断消息,姑恶更觉声娇狞。chóu rén zuì shì duàn xiāo xī,gū è gèng jué shēng jiāo níng。
布谷催耕雨才足,鹁鸠唤妇远将晴。bù gǔ cuī gēng yǔ cái zú,bó jiū huàn fù yuǎn jiāng qíng。
其馀不复识名字,雅音幽韵如簧笙。qí yú bù fù shí míng zì,yǎ yīn yōu yùn rú huáng shēng。
天公怜我太寂寞,故遣尤物怡吾情。tiān gōng lián wǒ tài jì mò,gù qiǎn yóu wù yí wú qíng。
鸾歌凤舞未可见,候虫时鸟聊嘤嘤。luán gē fèng wǔ wèi kě jiàn,hòu chóng shí niǎo liáo yīng yīng。
我生半世困漂泊,巧言谗谤饱所经。wǒ shēng bàn shì kùn piāo pō,qiǎo yán chán bàng bǎo suǒ jīng。
杜门却扫与世绝,欲窒两牖忘雷霆。dù mén què sǎo yǔ shì jué,yù zhì liǎng yǒu wàng léi tíng。
尔声虽好太饶舌,逼耳颇似虚弦惊。ěr shēng suī hǎo tài ráo shé,bī ěr pǒ shì xū xián jīng。
就中提壶可人意,劝我沽酒花间倾。jiù zhōng tí hú kě rén yì,quàn wǒ gū jiǔ huā jiān qīng。
心怀百忧只欲睡,更愿常醉不用醒。xīn huái bǎi yōu zhǐ yù shuì,gèng yuàn cháng zuì bù yòng xǐng。
落花芳草正可藉,玉山自倒知谁令。luò huā fāng cǎo zhèng kě jí,yù shān zì dào zhī shuí lìng。
乌啼鹊噪错昏昼,燕雀啾唧环檐楹。wū tí què zào cuò hūn zhòu,yàn què jiū jī huán yán yíng。
从教一一恣嘲弄,吾方深入无何庭。cóng jiào yī yī zì cháo nòng,wú fāng shēn rù wú hé tíng。
李纲

李纲

李纲(1083年-1140年2月5日),北宋末、南宋初抗金名臣,民族英雄。字伯纪,号梁溪先生,祖籍福建邵武,祖父一代迁居江苏无锡。李纲能诗文,写有不少爱国篇章。亦能词,其咏史之作,形象鲜明生动,风格沉雄劲健。著有《梁溪先生文集》、《靖康传信录》、《梁溪词》。 李纲的作品>>

猜您喜欢

含笑花五首

李纲

谓之曾诘笑何因,只笑明时窜海滨。wèi zhī céng jí xiào hé yīn,zhǐ xiào míng shí cuàn hǎi bīn。
晋以志穷莱以直,定兼我拙作三人。jìn yǐ zhì qióng lái yǐ zhí,dìng jiān wǒ zhuō zuò sān rén。

荔枝五首

李纲

海山仙子绛罗襦,雾縠中单白玉肤。hǎi shān xiān zi jiàng luó rú,wù hú zhōng dān bái yù fū。
知我远来相劳苦,故驰先使迓中途。zhī wǒ yuǎn lái xiāng láo kǔ,gù chí xiān shǐ yà zhōng tú。

荔枝五首

李纲

绛纱囊里水晶丸,偏得杨妃带笑看。jiàng shā náng lǐ shuǐ jīng wán,piān dé yáng fēi dài xiào kàn。
休道马嵬当日事,只今何处是长安。xiū dào mǎ wéi dāng rì shì,zhǐ jīn hé chù shì zhǎng ān。

荔枝五首

李纲

玉人纤指擘轻红,犹忆恩颁自汉宫。yù rén xiān zhǐ bāi qīng hóng,yóu yì ēn bān zì hàn gōng。
翠笼藤盘异当日,蛮烟瘴雨正蒙蒙。cuì lóng téng pán yì dāng rì,mán yān zhàng yǔ zhèng méng méng。

荔枝五首

李纲

荔子蛮方也自丹,不如闽岭为微酸。lì zi mán fāng yě zì dān,bù rú mǐn lǐng wèi wēi suān。
玉盘磊珂三千颗,犹忆甘芳绕齿寒。yù pán lěi kē sān qiān kē,yóu yì gān fāng rào chǐ hán。

荔枝五首

李纲

百马崩腾耆旧悲,只今戈戟暗江湄。bǎi mǎ bēng téng qí jiù bēi,zhǐ jīn gē jǐ àn jiāng méi。
自知疏拙蒙恩重,犹得南来食荔枝。zì zhī shū zhuō méng ēn zhòng,yóu dé nán lái shí lì zhī。

茉莉花二首

李纲

泠艳幽芳雪不如,佳名初见贝多书。líng yàn yōu fāng xuě bù rú,jiā míng chū jiàn bèi duō shū。
南人浑作寻常看,曾侍君王白玉除。nán rén hún zuò xún cháng kàn,céng shì jūn wáng bái yù chú。

茉莉花二首

李纲

风露扶疏蔓翠藤,玉花剪刻见层层。fēng lù fú shū màn cuì téng,yù huā jiǎn kè jiàn céng céng。
清香夜久偏闻处,寂寞书生对一灯。qīng xiāng yè jiǔ piān wén chù,jì mò shū shēng duì yī dēng。

得梁溪书寄诸弟二首

李纲

一纸书来抵万金,天涯慰我念家心。yī zhǐ shū lái dǐ wàn jīn,tiān yá wèi wǒ niàn jiā xīn。
只今王室犹如此,回首东吴涕作霖。zhǐ jīn wáng shì yóu rú cǐ,huí shǒu dōng wú tì zuò lín。

得梁溪书寄诸弟二首

李纲

荔子初丹色半青,玉肤未满已芳馨。lì zi chū dān sè bàn qīng,yù fū wèi mǎn yǐ fāng xīn。
欲题书后三千颗,须待烟林灿若星。yù tí shū hòu sān qiān kē,xū dài yān lín càn ruò xīng。

即事三首

李纲

宾江两岸木绵飞,负郭家家熟荔枝。bīn jiāng liǎng àn mù mián fēi,fù guō jiā jiā shú lì zhī。
瘴雨蛮烟已萧瑟,可堪梅子欲黄时。zhàng yǔ mán yān yǐ xiāo sè,kě kān méi zi yù huáng shí。

即事三首

李纲

荔枝红紫已交加,龙眼新来又着花。lì zhī hóng zǐ yǐ jiāo jiā,lóng yǎn xīn lái yòu zhe huā。
便欲谋居不须去,咀冰嚼雪过年华。biàn yù móu jū bù xū qù,jǔ bīng jué xuě guò nián huá。

即事三首

李纲

森森榕木碧参天,夏日初闻第一蝉。sēn sēn róng mù bì cān tiān,xià rì chū wén dì yī chán。
美荫羡君诚得计,何须悽怨嘒风前。měi yīn xiàn jūn chéng dé jì,hé xū qī yuàn huì fēng qián。

所寓天宁方丈后有阇提花数株连月盛开玉雪可爱怅然有怀成三绝句寄吴元中

李纲

未渡鲸波寇盗深,中原回首涕成霖。wèi dù jīng bō kòu dào shēn,zhōng yuán huí shǒu tì chéng lín。
清愁万斛无消处,赖有幽花慰客心。qīng chóu wàn hú wú xiāo chù,lài yǒu yōu huā wèi kè xīn。

所寓天宁方丈后有阇提花数株连月盛开玉雪可爱怅然有怀成三绝句寄吴元中

李纲

深院无人帘幕垂,玉英翠羽灿芳枝。shēn yuàn wú rén lián mù chuí,yù yīng cuì yǔ càn fāng zhī。
世间颜色难相似,晴雪初残未堕时。shì jiān yán sè nán xiāng shì,qíng xuě chū cán wèi duò shí。