古诗词

题刘仲高提刑所藏文与可墨竹

李纲

萧郎画竹称逼真,与可所作尤绝伦。xiāo láng huà zhú chēng bī zhēn,yǔ kě suǒ zuò yóu jué lún。
不将丹青借粉饰,直把宝墨传精神。bù jiāng dān qīng jiè fěn shì,zhí bǎ bǎo mò chuán jīng shén。
渭川万个在胸次,援毫戏扫如烟云。wèi chuān wàn gè zài xiōng cì,yuán háo xì sǎo rú yān yún。
眼前先见欲画者,兔起鹘落气益振。yǎn qián xiān jiàn yù huà zhě,tù qǐ gǔ luò qì yì zhèn。
稚枯偃仰尽变态,笔力斡转风霆春。zhì kū yǎn yǎng jǐn biàn tài,bǐ lì wò zhuǎn fēng tíng chūn。
平生知作几千幅,得心应手老斫轮。píng shēng zhī zuò jǐ qiān fú,dé xīn yīng shǒu lǎo zhuó lún。
当时谁是识画者,谪仙东坡盖其人。dāng shí shuí shì shí huà zhě,zhé xiān dōng pō gài qí rén。
老坡亦善作此画,意虽已到法未亲。lǎo pō yì shàn zuò cǐ huà,yì suī yǐ dào fǎ wèi qīn。
是中妙处不传授,但得木石枯鳞皴。shì zhōng miào chù bù chuán shòu,dàn dé mù shí kū lín cūn。
自从兵火丧乱后,锦囊玉轴随埃尘。zì cóng bīng huǒ sàng luàn hòu,jǐn náng yù zhóu suí āi chén。
公于何处得此本,四枝墨色犹鲜新。gōng yú hé chù dé cǐ běn,sì zhī mò sè yóu xiān xīn。
风梢雨叶间浓淡,纷披屈折节脉匀。fēng shāo yǔ yè jiān nóng dàn,fēn pī qū zhé jié mài yún。
置之座右涤炎暑,飒飒更觉秋声闻。zhì zhī zuò yòu dí yán shǔ,sà sà gèng jué qiū shēng wén。
子猷会见定绝倒,安用日事栽培勤。zi yóu huì jiàn dìng jué dào,ān yòng rì shì zāi péi qín。
只今与可骨已朽,妙迹散落此幸存。zhǐ jīn yǔ kě gǔ yǐ xiǔ,miào jì sàn luò cǐ xìng cún。
愿公秘惜勿轻示,更筑小堂名墨君。yuàn gōng mì xī wù qīng shì,gèng zhù xiǎo táng míng mò jūn。
李纲

李纲

李纲(1083年-1140年2月5日),北宋末、南宋初抗金名臣,民族英雄。字伯纪,号梁溪先生,祖籍福建邵武,祖父一代迁居江苏无锡。李纲能诗文,写有不少爱国篇章。亦能词,其咏史之作,形象鲜明生动,风格沉雄劲健。著有《梁溪先生文集》、《靖康传信录》、《梁溪词》。 李纲的作品>>

猜您喜欢

读刘向传

李纲

昼观书传夜观星,感愤陈辞出至诚。zhòu guān shū chuán yè guān xīng,gǎn fèn chén cí chū zhì chéng。
梓柱指明王氏切,优柔不断岂能行。zǐ zhù zhǐ míng wáng shì qiè,yōu róu bù duàn qǐ néng xíng。

凝翠

李纲

白蘋红蓼满汀洲,淅淅西风古渡头。bái píng hóng liǎo mǎn tīng zhōu,xī xī xī fēng gǔ dù tóu。
寒日无情又西下,清溪不语水东流。hán rì wú qíng yòu xī xià,qīng xī bù yǔ shuǐ dōng liú。

凝翠

李纲

桂香泛泛满秋风,十里沙溪一望中。guì xiāng fàn fàn mǎn qiū fēng,shí lǐ shā xī yī wàng zhōng。
景物随时慰牢落,羁臣那解感飘蓬。jǐng wù suí shí wèi láo luò,jī chén nà jiě gǎn piāo péng。

凝翠

李纲

日轮隐隐落西山,尚有残阳木杪间。rì lún yǐn yǐn luò xī shān,shàng yǒu cán yáng mù miǎo jiān。
暮暮朝朝成底事,可怜飞鸟自知还。mù mù cháo cháo chéng dǐ shì,kě lián fēi niǎo zì zhī hái。

凝翠

李纲

林中轻素起寒烟,两两飞鸥傍钓船。lín zhōng qīng sù qǐ hán yān,liǎng liǎng fēi ōu bàng diào chuán。
心在江湖归未得,晚来幽独更悽然。xīn zài jiāng hú guī wèi dé,wǎn lái yōu dú gèng qī rán。

凝翠

李纲

白云点破乱山青,影落寒溪晚更明。bái yún diǎn pò luàn shān qīng,yǐng luò hán xī wǎn gèng míng。
谁谓天涯无雁到,雍雍初听两三声。shuí wèi tiān yá wú yàn dào,yōng yōng chū tīng liǎng sān shēng。

秋意二首

李纲

萧萧南浦白云秋,枫叶芦花相对愁。xiāo xiāo nán pǔ bái yún qiū,fēng yè lú huā xiāng duì chóu。
何必更穷千里目,乱山凝碧满溪楼。hé bì gèng qióng qiān lǐ mù,luàn shān níng bì mǎn xī lóu。

秋意二首

李纲

清霜夜落梧楸树,脱叶惊风陨如雨。qīng shuāng yè luò wú qiū shù,tuō yè jīng fēng yǔn rú yǔ。
一番扫尽一番新,策杖闲将黄叶数。yī fān sǎo jǐn yī fān xīn,cè zhàng xián jiāng huáng yè shù。

黄道夫约游南山无名庵谒包法师

李纲

碧山盘屈白云凝,竹径通幽水石清。bì shān pán qū bái yún níng,zhú jìng tōng yōu shuǐ shí qīng。
门对演仙千古在,道人何事学无名。mén duì yǎn xiān qiān gǔ zài,dào rén hé shì xué wú míng。

长滩驿次韵陆惇礼留题二绝句

李纲

文彩飘飖青琐郎,朝班同望赭袍光。wén cǎi piāo yáo qīng suǒ láng,cháo bān tóng wàng zhě páo guāng。
岭云深处观题句,使我幡然念帝乡。lǐng yún shēn chù guān tí jù,shǐ wǒ fān rán niàn dì xiāng。

长滩驿次韵陆惇礼留题二绝句

李纲

当年狂直叩龙墀,谪堕闽山省旧非。dāng nián kuáng zhí kòu lóng chí,zhé duò mǐn shān shěng jiù fēi。
须信宽恩若天地,才周岁律已容归。xū xìn kuān ēn ruò tiān dì,cái zhōu suì lǜ yǐ róng guī。

题黄亭驿

李纲

云山一带碧崔嵬,迎我南迁又北回。yún shān yī dài bì cuī wéi,yíng wǒ nán qiān yòu běi huí。
岁籥才周两经历,此行端为武夷来。suì yuè cái zhōu liǎng jīng lì,cǐ xíng duān wèi wǔ yí lái。

崇安令朱邈公达

李纲

秀气蜿蜒作武夷,岩峦窈窕白云飞。xiù qì wān yán zuò wǔ yí,yán luán yǎo tiǎo bái yún fēi。
再游未尽平生兴,六幅生绡画得归。zài yóu wèi jǐn píng shēng xīng,liù fú shēng xiāo huà dé guī。

铅山约高无咎同游石井

李纲

岩洞嵌空凿翠崖,一泓云液贮琼瑰。yán dòng qiàn kōng záo cuì yá,yī hóng yún yè zhù qióng guī。
幽人须信耽泉石,茗饮相招特特来。yōu rén xū xìn dān quán shí,míng yǐn xiāng zhāo tè tè lái。

吴园

李纲

当时亲迎到吴园,屈指重来十七年。dāng shí qīn yíng dào wú yuán,qū zhǐ zhòng lái shí qī nián。
身世恍然如一梦,从今归去老林泉。shēn shì huǎng rán rú yī mèng,cóng jīn guī qù lǎo lín quán。