古诗词

华亭风月堂避暑

王之道

大哉天休何穹窿,惟王配天居域中。dà zāi tiān xiū hé qióng lóng,wéi wáng pèi tiān jū yù zhōng。
东西南北乃四裔,盛德可使车书同。dōng xī nán běi nǎi sì yì,shèng dé kě shǐ chē shū tóng。
吾皇中兴继商武,小雅不复歌车攻。wú huáng zhōng xīng jì shāng wǔ,xiǎo yǎ bù fù gē chē gōng。
年来幽障灭烽燧,梯航万里来夷戎。nián lái yōu zhàng miè fēng suì,tī háng wàn lǐ lái yí róng。
华亭濒海古岩邑,商民填委百货通。huá tíng bīn hǎi gǔ yán yì,shāng mín tián wěi bǎi huò tōng。
雕题交趾在何许,但见巨舰浮苍龙。diāo tí jiāo zhǐ zài hé xǔ,dàn jiàn jù jiàn fú cāng lóng。
国家怀远固有道,缓征薄税垂无穷。guó jiā huái yuǎn gù yǒu dào,huǎn zhēng báo shuì chuí wú qióng。
名官市舶司置长,往往所任多名公。míng guān shì bó sī zhì zhǎng,wǎng wǎng suǒ rèn duō míng gōng。
洪侯才望在人右,暂此出使良忡忡。hóng hóu cái wàng zài rén yòu,zàn cǐ chū shǐ liáng chōng chōng。
使台雄胜压湖水,飞桥百尺如垂虹。shǐ tái xióng shèng yā hú shuǐ,fēi qiáo bǎi chǐ rú chuí hóng。
作堂枕水傍风月,想见浩气盘高空。zuò táng zhěn shuǐ bàng fēng yuè,xiǎng jiàn hào qì pán gāo kōng。
我来五月过淫雨,炎云烈日方爞爞。wǒ lái wǔ yuè guò yín yǔ,yán yún liè rì fāng chóng chóng。
登临不独眼界豁,一洗烦暑清心胸。dēng lín bù dú yǎn jiè huō,yī xǐ fán shǔ qīng xīn xiōng。
偕行相遇二三子,吴赵与我并王钟。xié xíng xiāng yù èr sān zi,wú zhào yǔ wǒ bìng wáng zhōng。
高谈亹亹到莫逆,围棋把酒还从容。gāo tán wěi wěi dào mò nì,wéi qí bǎ jiǔ hái cóng róng。
轻风拂拂动襟袖,明月炯炯窥帘栊。qīng fēng fú fú dòng jīn xiù,míng yuè jiǒng jiǒng kuī lián lóng。
湖光十顷碧上下,身世恍在玻瓈宫。hú guāng shí qǐng bì shàng xià,shēn shì huǎng zài bō lí gōng。
何人倚槛正横笛,数声裂石开云峰。hé rén yǐ kǎn zhèng héng dí,shù shēng liè shí kāi yún fēng。
忽然琵琶又继作,罄此百榼谁能供。hū rán pí pá yòu jì zuò,qìng cǐ bǎi kē shuí néng gōng。
夜阑归去不成寝,卧听湖外鸣丰隆。yè lán guī qù bù chéng qǐn,wò tīng hú wài míng fēng lóng。
王之道

王之道

公元一〇九三年至一一六九年字彦猷,庐州濡须人。生于宋哲宗元祐八年,卒于孝宗乾道五年,年七十七岁。善文,明白晓畅,诗亦真朴有致。为人慷慨有气节。宣和六年,(公元一一二四年)与兄之义弟之深同登进士第。对策极言燕云用兵之非,以切直抑制下列。调历阳丞。绍兴和议初成,之道方通判滁州,力陈辱国非便。大忤秦桧意,谪监南雄盐税。坐是沦废者二十年。后累官湖南转运判官,以朝奉大夫致仕。之道著有相山集三十卷,《四库总目》相山词一卷,《文献通考》传于世。 王之道的作品>>

猜您喜欢

和卞养直见示三绝简圣书

王之道

杨柳阴中乳燕飞,马头寒峭怯单衣。yáng liǔ yīn zhōng rǔ yàn fēi,mǎ tóu hán qiào qiè dān yī。
胡麻知有谁人种,应怪东游未即归。hú má zhī yǒu shuí rén zhǒng,yīng guài dōng yóu wèi jí guī。

朝晴

王之道

朝来霁色快行人,嫩绿妖红照眼明。cháo lái jì sè kuài xíng rén,nèn lǜ yāo hóng zhào yǎn míng。
去去谅无留滞叹,不妨寒食半阴晴。qù qù liàng wú liú zhì tàn,bù fáng hán shí bàn yīn qíng。

晚晴

王之道

飞霰飘飘堕晚风,乱山无数暮云同。fēi xiàn piāo piāo duò wǎn fēng,luàn shān wú shù mù yún tóng。
天工却似怜羁旅,又变霜华见碧空。tiān gōng què shì lián jī lǚ,yòu biàn shuāng huá jiàn bì kōng。

晚晴

王之道

一舍麻城指顾中,远山横翠慰吾悰。yī shě má chéng zhǐ gù zhōng,yuǎn shān héng cuì wèi wú cóng。
劳生艰险今尝遍,休把狂言吓老翁。láo shēng jiān xiǎn jīn cháng biàn,xiū bǎ kuáng yán xià lǎo wēng。

北去安丰

王之道

问言何处是安丰,人指湖光柳影东。wèn yán hé chù shì ān fēng,rén zhǐ hú guāng liǔ yǐng dōng。
欲识淮西真使者,一鞭追骥有诗翁。yù shí huái xī zhēn shǐ zhě,yī biān zhuī jì yǒu shī wēng。

安丰道中

王之道

水满陂塘草满川,望中茅屋起孤烟。shuǐ mǎn bēi táng cǎo mǎn chuān,wàng zhōng máo wū qǐ gū yān。
十年不踏安丰路,遂与清淮作次边。shí nián bù tà ān fēng lù,suì yǔ qīng huái zuò cì biān。

给散告帖

王之道

曾随骁将远追奔,勇冠诸军继虎贲。céng suí xiāo jiāng yuǎn zhuī bēn,yǒng guān zhū jūn jì hǔ bēn。
圣主念功知有自,一时高下拜新恩。shèng zhǔ niàn gōng zhī yǒu zì,yī shí gāo xià bài xīn ēn。

早发橐皋

王之道

春秋遗迹旧山川,鲁破吴亡久寂然。chūn qiū yí jì jiù shān chuān,lǔ pò wú wáng jiǔ jì rán。
恰到前年征战处,数间茅屋起炊烟。qià dào qián nián zhēng zhàn chù,shù jiān máo wū qǐ chuī yān。

集英殿赐第出马上口占

王之道

鞭丝曳雪缭官槐,绿阵中间一道开。biān sī yè xuě liáo guān huái,lǜ zhèn zhōng jiān yī dào kāi。
高下未劳轻喜愠,相公曾作榜梢来。gāo xià wèi láo qīng xǐ yùn,xiāng gōng céng zuò bǎng shāo lái。

合寨陪诸公观月

王之道

一樽相对夜厌厌,风卷浮云见玉蟾。yī zūn xiāng duì yè yàn yàn,fēng juǎn fú yún jiàn yù chán。
凌乱请看矛作舞,清光炯炯已窥檐。líng luàn qǐng kàn máo zuò wǔ,qīng guāng jiǒng jiǒng yǐ kuī yán。

永丰道上阻水

王之道

路穷得水欲何为,立马逢人问所之。lù qióng dé shuǐ yù hé wèi,lì mǎ féng rén wèn suǒ zhī。
十里归来同小愒,一鞭南去不逾时。shí lǐ guī lái tóng xiǎo kài,yī biān nán qù bù yú shí。

独步

王之道

雨晴烟渚白鸥乱,风过霜林红叶稀。yǔ qíng yān zhǔ bái ōu luàn,fēng guò shuāng lín hóng yè xī。
独步幽吟心正苦,却怜明月照人归。dú bù yōu yín xīn zhèng kǔ,què lián míng yuè zhào rén guī。

岳阳楼

王之道

云开层观切高寒,三面江湖一面山。yún kāi céng guān qiè gāo hán,sān miàn jiāng hú yī miàn shān。
眼界不知多少远,望中幽鸟暮飞还。yǎn jiè bù zhī duō shǎo yuǎn,wàng zhōng yōu niǎo mù fēi hái。

书子莱丙戌登科题名小录后

王之道

屈指宣和岁在辰,于今四十有三春。qū zhǐ xuān hé suì zài chén,yú jīn sì shí yǒu sān chūn。
吾家又得莱追继,丛桂从兹不乏人。wú jiā yòu dé lái zhuī jì,cóng guì cóng zī bù fá rén。

寄二儿

王之道

老懒谁能教子孙,静中犹喜读书声。lǎo lǎn shuí néng jiào zi sūn,jìng zhōng yóu xǐ dú shū shēng。
有如双凤传家学,令我闻风畏后生。yǒu rú shuāng fèng chuán jiā xué,lìng wǒ wén fēng wèi hòu shēng。