古诗词

尤美轩

汪应辰

巉然绝壑临招提,仰视疑欲干晴霓。chán rán jué hè lín zhāo tí,yǎng shì yí yù gàn qíng ní。
林峦献状还左右,烟云变相随高低。lín luán xiàn zhuàng hái zuǒ yòu,yān yún biàn xiāng suí gāo dī。
少日登高不惮远,喘汗赪颜如夏畦。shǎo rì dēng gāo bù dàn yuǎn,chuǎn hàn chēng yán rú xià qí。
却凭轩槛认行处,一览不待穷攀跻。què píng xuān kǎn rèn xíng chù,yī lǎn bù dài qióng pān jī。
爱山愿作此轩客,饥火驱出仍东西。ài shān yuàn zuò cǐ xuān kè,jī huǒ qū chū réng dōng xī。
青衫乌帽犯尘土,梦想春绿浮凫鹥。qīng shān wū mào fàn chén tǔ,mèng xiǎng chūn lǜ fú fú yī。
归寻舟刻剑已往,扁榜仅能存旧题。guī xún zhōu kè jiàn yǐ wǎng,biǎn bǎng jǐn néng cún jiù tí。
道人知我若有失,更附山房拂栱梯。dào rén zhī wǒ ruò yǒu shī,gèng fù shān fáng fú gǒng tī。
方欣胜观还昔时,忽讶妙语来磻溪。fāng xīn shèng guān hái xī shí,hū yà miào yǔ lái pán xī。
茫茫六合有安宅,恍悟十年行路迷。máng máng liù hé yǒu ān zhái,huǎng wù shí nián xíng lù mí。
甘与山僧为逆旅,自使妇姑相勃溪。gān yǔ shān sēng wèi nì lǚ,zì shǐ fù gū xiāng bó xī。
暗明通壅悉还汝,无所还者吾其栖。àn míng tōng yōng xī hái rǔ,wú suǒ hái zhě wú qí qī。
但惭屋上复加屋,空费囊中金袅蹄。dàn cán wū shàng fù jiā wū,kōng fèi náng zhōng jīn niǎo tí。

汪应辰

宋信州玉山人,初名洋,字圣锡,学者称玉山先生。高宗绍兴五年进士第一。除秘书省正字。因疏奏忤秦桧,出通判建州、袁州、静江府、广州,流落岭峤者十七年。桧死,始还朝。刚方正直,遇事敢谏。以敷文殿直学士充四川制置使、知成都府,甚有政声。入为吏部尚书,寻兼翰林学士并侍读,所撰制诰温雅典实。在朝多革弊事,得罪中贵,以端明殿学士出知平江府。复连贬官秩,遂辞官家居。卒谥文定。少受知于喻樗,又从吕本中、胡安国、张栻、吕祖谦游,学问博综,精通义理。有《文定集》。 汪应辰的作品>>

猜您喜欢

壬辰立春

汪应辰

春雪正纷纷,荒山昼掩门。chūn xuě zhèng fēn fēn,huāng shān zhòu yǎn mén。
羡君筋力健,策杖过前村。xiàn jūn jīn lì jiàn,cè zhàng guò qián cūn。

宜春士

汪应辰

只今头上半儒冠,谁肯公庭弄舌端。zhǐ jīn tóu shàng bàn rú guān,shuí kěn gōng tíng nòng shé duān。
试问毛锥将底用,夺标他日万人看。shì wèn máo zhuī jiāng dǐ yòng,duó biāo tā rì wàn rén kàn。

与酒家沈生

汪应辰

有客堂堂空两手,无人为借太阿来。yǒu kè táng táng kōng liǎng shǒu,wú rén wèi jiè tài ā lái。
与君上抉浮云破,放出阳光万丈开。yǔ jūn shàng jué fú yún pò,fàng chū yáng guāng wàn zhàng kāi。

送王

汪应辰

月旦于今合改评,一官谋食百无能。yuè dàn yú jīn hé gǎi píng,yī guān móu shí bǎi wú néng。
君归锦里人应问,好个蓝田崔县丞。jūn guī jǐn lǐ rén yīng wèn,hǎo gè lán tián cuī xiàn chéng。

次汉英教授示和尹少稷韵四首

汪应辰

五车拄腹成何事,空受才名二十年。wǔ chē zhǔ fù chéng hé shì,kōng shòu cái míng èr shí nián。
一壑生涯长龃龉,迩来行李已三迁。yī hè shēng yá zhǎng jǔ yǔ,ěr lái xíng lǐ yǐ sān qiān。

次汉英教授示和尹少稷韵四首

汪应辰

渊明心远自无尘,岂必山涯与水滨。yuān míng xīn yuǎn zì wú chén,qǐ bì shān yá yǔ shuǐ bīn。
云气日佳飞鸟乐,寥寥此意付何人。yún qì rì jiā fēi niǎo lè,liáo liáo cǐ yì fù hé rén。

次汉英教授示和尹少稷韵四首

汪应辰

畴昔持心欲见贤,肯容闾巷快争先。chóu xī chí xīn yù jiàn xián,kěn róng lǘ xiàng kuài zhēng xiān。
岂知咫尺隔千里,空诵白云长在天。qǐ zhī zhǐ chǐ gé qiān lǐ,kōng sòng bái yún zhǎng zài tiān。

次汉英教授示和尹少稷韵四首

汪应辰

頖宫夫子日扃门,厌听儿曹说怨恩。pàn gōng fū zi rì jiōng mén,yàn tīng ér cáo shuō yuàn ēn。
犹念贫交无与乐,时流妙语到荒村。yóu niàn pín jiāo wú yǔ lè,shí liú miào yǔ dào huāng cūn。

琵琶洲

汪应辰

塞外风烟能记否,天涯落日自心知。sāi wài fēng yān néng jì fǒu,tiān yá luò rì zì xīn zhī。
眼中景物参差是,只欠江州司马诗。yǎn zhōng jǐng wù cān chà shì,zhǐ qiàn jiāng zhōu sī mǎ shī。

蕨初生

汪应辰

一拳打破地皮穿,拿住春风不放拳。yī quán dǎ pò dì pí chuān,ná zhù chūn fēng bù fàng quán。
直待子规啼夜月,放开青掌始朝天。zhí dài zi guī tí yè yuè,fàng kāi qīng zhǎng shǐ cháo tiān。

牵牛花

汪应辰

叶细枝柔独立难,谁人抬起傍阑干。yè xì zhī róu dú lì nán,shuí rén tái qǐ bàng lán gàn。
一朝引上檐楹去,不许时人眼下看。yī cháo yǐn shàng yán yíng qù,bù xǔ shí rén yǎn xià kàn。

送陈德润赴惠州

汪应辰

山行五日到崇安,欲往从之尚阻艰。shān xíng wǔ rì dào chóng ān,yù wǎng cóng zhī shàng zǔ jiān。
闻说惠州天样远,几时音问落人间。wén shuō huì zhōu tiān yàng yuǎn,jǐ shí yīn wèn luò rén jiān。

宜春书事

汪应辰

饥寒驱出故山来,俗事如麻拨不开。jī hán qū chū gù shān lái,sú shì rú má bō bù kāi。
问我此行何所得,未尝识面有澹台。wèn wǒ cǐ xíng hé suǒ dé,wèi cháng shí miàn yǒu dàn tái。

题常山孔坞碧照阁

汪应辰

门前尘土暗衣冠,池馆无多意已宽。mén qián chén tǔ àn yī guān,chí guǎn wú duō yì yǐ kuān。
试问主人闲适味,冰蚕正自不知寒。shì wèn zhǔ rén xián shì wèi,bīng cán zhèng zì bù zhī hán。

题郑氏籯金堂

汪应辰

子云抱遗经,寂寞饥欲死。zi yún bào yí jīng,jì mò jī yù sǐ。
谁家千金郎,车马塞闾里。shuí jiā qiān jīn láng,chē mǎ sāi lǘ lǐ。
如何今世人,持此欲胜彼。rú hé jīn shì rén,chí cǐ yù shèng bǐ。
要知圣贤心,不为取青紫。yào zhī shèng xián xīn,bù wèi qǔ qīng zǐ。
冷暖自所知,吾言聊尔尔。lěng nuǎn zì suǒ zhī,wú yán liáo ěr ěr。
81123456