古诗词

正同诸丈饯别制干郎中

度正

春风来户牖,春雨过庭隅。chūn fēng lái hù yǒu,chūn yǔ guò tíng yú。
揽袂送征车,去去不须臾。lǎn mèi sòng zhēng chē,qù qù bù xū yú。
借问何人斯,玉立美且姝。jiè wèn hé rén sī,yù lì měi qiě shū。
庆历丞相孙,太学学为儒。qìng lì chéng xiāng sūn,tài xué xué wèi rú。
一日上震怒,大奸伏其辜。yī rì shàng zhèn nù,dà jiān fú qí gū。
议者不深计,但惟和是图。yì zhě bù shēn jì,dàn wéi hé shì tú。
直欲函其首,而往献匈奴。zhí yù hán qí shǒu,ér wǎng xiàn xiōng nú。
君言国大柄,不过赏与诛。jūn yán guó dà bǐng,bù guò shǎng yǔ zhū。
况此非常刑,何言归之欤。kuàng cǐ fēi cháng xíng,hé yán guī zhī yú。
日月天之经,山河地之枢。rì yuè tiān zhī jīng,shān hé dì zhī shū。
纲维在名分,臣子当力扶。gāng wéi zài míng fēn,chén zi dāng lì fú。
大义傥一失,自今难枝吾。dà yì tǎng yī shī,zì jīn nán zhī wú。
此事如君家,曾老姑之夫。cǐ shì rú jūn jiā,céng lǎo gū zhī fū。
又如和议初,编修澹斋胡。yòu rú hé yì chū,biān xiū dàn zhāi hú。
精诚贯金石,勇气激顽懦。jīng chéng guàn jīn shí,yǒng qì jī wán nuò。
北庭闻此言,何敢更凶愚。běi tíng wén cǐ yán,hé gǎn gèng xiōng yú。
公卿顾之叹,识者空嗟吁。gōng qīng gù zhī tàn,shí zhě kōng jiē xū。
有如此英才,一第岂足污。yǒu rú cǐ yīng cái,yī dì qǐ zú wū。
便当司献纳,朝夕赞庙谟。biàn dāng sī xiàn nà,cháo xī zàn miào mó。
奈何遗之外,沈浮在江湖。nài hé yí zhī wài,shěn fú zài jiāng hú。
应聘入宾筵,万里来成都。yīng pìn rù bīn yán,wàn lǐ lái chéng dōu。
我昔闻其名,英声震八区。wǒ xī wén qí míng,yīng shēng zhèn bā qū。
今幸见其面,堂堂六尺躯。jīn xìng jiàn qí miàn,táng táng liù chǐ qū。
胸中浩无际,万卷储经郛。xiōng zhōng hào wú jì,wàn juǎn chǔ jīng fú。
开口论世事,不讦亦不谀。kāi kǒu lùn shì shì,bù jié yì bù yú。
况兹当才难,所怀真所须。kuàng zī dāng cái nán,suǒ huái zhēn suǒ xū。
奉檄过西鄙,敢惮历崎岖。fèng xí guò xī bǐ,gǎn dàn lì qí qū。
西州号陆海,剑外颇焦枯。xī zhōu hào lù hǎi,jiàn wài pǒ jiāo kū。
男耕饥不粟,女蚕寒不襦。nán gēng jī bù sù,nǚ cán hán bù rú。
连年虽丰登,今其庶矣乎。lián nián suī fēng dēng,jīn qí shù yǐ hū。
抚摩劝薄敛,劳来先蠲逋。fǔ mó quàn báo liǎn,láo lái xiān juān bū。
疾苦得上闻,欢声沸道涂。jí kǔ dé shàng wén,huān shēng fèi dào tú。
褰裳韩信溪,去就想不拘。qiān shang hán xìn xī,qù jiù xiǎng bù jū。
徘徊萧何堰,万斛收赋租。pái huái xiāo hé yàn,wàn hú shōu fù zū。
酾酒李固墓,九原傥可呼。shāi jiǔ lǐ gù mù,jiǔ yuán tǎng kě hū。
再拜武侯祠,武侯伊吕徒。zài bài wǔ hóu cí,wǔ hóu yī lǚ tú。
事业虽不就,千载悬规摹。shì yè suī bù jiù,qiān zài xuán guī mó。
一力扶汉鼎,初若甚区区。yī lì fú hàn dǐng,chū ruò shén qū qū。
北震于曹魏,东连于孙吴。běi zhèn yú cáo wèi,dōng lián yú sūn wú。
驯致河洛间,南望携箪壶。xùn zhì hé luò jiān,nán wàng xié dān hú。
传记尚可考,遗迹应未芜。chuán jì shàng kě kǎo,yí jì yīng wèi wú。
曩闻张忠献,初官敛版趋。nǎng wén zhāng zhōng xiàn,chū guān liǎn bǎn qū。
殷勤严先生,赠言良非迂。yīn qín yán xiān shēng,zèng yán liáng fēi yū。
具云今汉中,二士山泽癯。jù yún jīn hàn zhōng,èr shì shān zé qú。
引之与为友,道义相涵濡。yǐn zhī yǔ wèi yǒu,dào yì xiāng hán rú。
以此忠献公,德业日敷腴。yǐ cǐ zhōng xiàn gōng,dé yè rì fū yú。
驾言过汉中,愿毋疾其驱。jià yán guò hàn zhōng,yuàn wú jí qí qū。
世固不乏士,安知今也无。shì gù bù fá shì,ān zhī jīn yě wú。
邂逅或相遇,提携与之俱。xiè hòu huò xiāng yù,tí xié yǔ zhī jù。
引领星桥边,云间望归凫。yǐn lǐng xīng qiáo biān,yún jiān wàng guī fú。

度正

宋合州人,字周卿,号性善。光宗绍熙元年进士。为国子监丞,极论李全必反,献镇压之策。官至礼部侍郎。尝从朱熹学。有《性善堂稿》。 度正的作品>>

猜您喜欢

送挽监簿游子正诗

度正

捐躯陈大义,协力济多艰。juān qū chén dà yì,xié lì jì duō jiān。
贤相寻迁死,明公亦放还。xián xiāng xún qiān sǐ,míng gōng yì fàng hái。
俄闻奸党败,仅见圣恩颁。é wén jiān dǎng bài,jǐn jiàn shèng ēn bān。
已矣埋黄壤,伤哉涕泪潸。yǐ yǐ mái huáng rǎng,shāng zāi tì lèi shān。

哀射洪陈隐居

度正

忆昔牝晨日,孤忠贯日星。yì xī pìn chén rì,gū zhōng guàn rì xīng。
川流平处静,山色本来青。chuān liú píng chù jìng,shān sè běn lái qīng。
浩浩何终极,嗟嗟尚典型。hào hào hé zhōng jí,jiē jiē shàng diǎn xíng。
我思人不见,极目涕双零。wǒ sī rén bù jiàn,jí mù tì shuāng líng。

哀通泉李佥判

度正

丰基根也厚,枝叶固其庞。fēng jī gēn yě hòu,zhī yè gù qí páng。
地域云梦九,天街石笋双。dì yù yún mèng jiǔ,tiān jiē shí sǔn shuāng。
圭璋沉下国,桃李烂他邦。guī zhāng chén xià guó,táo lǐ làn tā bāng。
寂寞涪江上,闻风意已降。jì mò fú jiāng shàng,wén fēng yì yǐ jiàng。

哀金堂张通判

度正

豫章惊早世,修节凛风林。yù zhāng jīng zǎo shì,xiū jié lǐn fēng lín。
松柏山中友,江湖物外心。sōng bǎi shān zhōng yǒu,jiāng hú wù wài xīn。
茂陵多异赋,梁甫又悲吟。mào líng duō yì fù,liáng fǔ yòu bēi yín。
琢句藏深谷,他年尚德音。zuó jù cáng shēn gǔ,tā nián shàng dé yīn。

徐夫人挽章

度正

芬芳兰蕙畹,笾豆有司存。fēn fāng lán huì wǎn,biān dòu yǒu sī cún。
抱烛丹心苦,深居德性尊。bào zhú dān xīn kǔ,shēn jū dé xìng zūn。
庭前桑有附,户外竹生孙。tíng qián sāng yǒu fù,hù wài zhú shēng sūn。
遗范章章古,新诗诏后昆。yí fàn zhāng zhāng gǔ,xīn shī zhào hòu kūn。

奉挽近故太夫人史氏二首

度正

佩服诗书训,周旋礼义中。pèi fú shī shū xùn,zhōu xuán lǐ yì zhōng。
春风三月永,淑气四时融。chūn fēng sān yuè yǒng,shū qì sì shí róng。
当户能安节,传家务教忠。dāng hù néng ān jié,chuán jiā wù jiào zhōng。
真成滂也母,百世仰高风。zhēn chéng pāng yě mǔ,bǎi shì yǎng gāo fēng。

奉挽近故太夫人史氏二首

度正

有子来为牧,孜孜奉母慈。yǒu zi lái wèi mù,zī zī fèng mǔ cí。
涵濡千里润,雍睦一家推。hán rú qiān lǐ rùn,yōng mù yī jiā tuī。
寿考国人愿,循良圣主知。shòu kǎo guó rén yuàn,xún liáng shèng zhǔ zhī。
诏书催令伯,叹息想遗规。zhào shū cuī lìng bó,tàn xī xiǎng yí guī。

金堂涂恭甫奉其母夫人谢氏还山为赋挽诗一章以送之

度正

族姓源江左,来归禹外家。zú xìng yuán jiāng zuǒ,lái guī yǔ wài jiā。
懿文吟柳絮,淑质咏桃华。yì wén yín liǔ xù,shū zhì yǒng táo huá。
兰室双芽秀,萱堂只影斜。lán shì shuāng yá xiù,xuān táng zhǐ yǐng xié。
他年修郡志,遗范照三巴。tā nián xiū jùn zhì,yí fàn zhào sān bā。

廖良誉棹小舟载酒追别至故县而还

度正

马鸣溪上想英概,牛口庄头访故庐。mǎ míng xī shàng xiǎng yīng gài,niú kǒu zhuāng tóu fǎng gù lú。
登场罗列万石廪,插架纵横千卷书。dēng chǎng luó liè wàn shí lǐn,chā jià zòng héng qiān juǎn shū。
有怀西山古凤鸟,更看北壑今鲲鱼。yǒu huái xī shān gǔ fèng niǎo,gèng kàn běi hè jīn kūn yú。
江水江花两无尽,后之来者应何如。jiāng shuǐ jiāng huā liǎng wú jǐn,hòu zhī lái zhě yīng hé rú。

殿中覆考进士

度正

宫漏传筹趋绛帻,御盘行炙出黄金。gōng lòu chuán chóu qū jiàng zé,yù pán xíng zhì chū huáng jīn。
春馀花气香宁重,雨足林光绿更深。chūn yú huā qì xiāng níng zhòng,yǔ zú lín guāng lǜ gèng shēn。
通籍不须羞暮齿,好文何幸获初心。tōng jí bù xū xiū mù chǐ,hǎo wén hé xìng huò chū xīn。
东风似借鱼龙便,一夜奔雷数振音。dōng fēng shì jiè yú lóng biàn,yī yè bēn léi shù zhèn yīn。

燕漕司进士小诗奉勉

度正

奋迹山林志甚疏,滥当春棘品贤书。fèn jì shān lín zhì shén shū,làn dāng chūn jí pǐn xián shū。
学开邹鲁人无异,文到卿云士有馀。xué kāi zōu lǔ rén wú yì,wén dào qīng yún shì yǒu yú。
力战吝骄存广大,深培根本黜浮虚。lì zhàn lìn jiāo cún guǎng dà,shēn péi gēn běn chù fú xū。
此中几许经纶地,万里先看一步初。cǐ zhōng jǐ xǔ jīng lún dì,wàn lǐ xiān kàn yī bù chū。

畅伯圭父子下第归乡携嗣由广文书并手佳章宠贶正旧读程门遗书知有潜道者列由求之间今见伯圭父子姓名不胜惊喜因问家世出处果潜道近族遂用其韵反其意出鄙语以谢庶几朋友相与切磋之义也

度正

先正传家逮泗滨,一言一论本诸身。xiān zhèng chuán jiā dǎi sì bīn,yī yán yī lùn běn zhū shēn。
是间极力窥真际,物外何心逐像人。shì jiān jí lì kuī zhēn jì,wù wài hé xīn zhú xiàng rén。
蹈履若迷天所赋,奔驰犹误实之宾。dǎo lǚ ruò mí tiān suǒ fù,bēn chí yóu wù shí zhī bīn。
都将出处束高阁,明日从容傥细陈。dōu jiāng chū chù shù gāo gé,míng rì cóng róng tǎng xì chén。

去年微之国史读易彻章梦谒晦翁相与从容话言今年读周官再用前韵录以垂教正谨依韵酬谢

度正

伊人寤寐自求之,钻仰应无咫尺违。yī rén wù mèi zì qiú zhī,zuān yǎng yīng wú zhǐ chǐ wéi。
试看后来身愿学,便如当日自归依。shì kàn hòu lái shēn yuàn xué,biàn rú dāng rì zì guī yī。
及门定许偕行止,下笔何由谬是非。jí mén dìng xǔ xié xíng zhǐ,xià bǐ hé yóu miù shì fēi。
好把遗编还指示,也教都识大音希。hǎo bǎ yí biān hái zhǐ shì,yě jiào dōu shí dà yīn xī。

去年微之国史读易彻章梦谒晦翁相与从容话言今年读周官再用前韵录以垂教正谨依韵酬谢

度正

礼经遗子略闻之,大法昭然世莫违。lǐ jīng yí zi lüè wén zhī,dà fǎ zhāo rán shì mò wéi。
初学卑卑由礼立,终身恳恳欲仁依。chū xué bēi bēi yóu lǐ lì,zhōng shēn kěn kěn yù rén yī。
芸苗自我持三勿,克己从头绝四非。yún miáo zì wǒ chí sān wù,kè jǐ cóng tóu jué sì fēi。
往教旧盟如可践,警其懈惰久心希。wǎng jiào jiù méng rú kě jiàn,jǐng qí xiè duò jiǔ xīn xī。

临川吴子达以揲蓍游成都访余寺中见堂上晦翁像作而曰向亦尝得见之且见问蜀之易学子云以来代有其人近世何如某叹其用意精切拳拳如此因为出数语以勉之

度正

千古羲皇一片心,何人此地口微吟。qiān gǔ xī huáng yī piàn xīn,hé rén cǐ dì kǒu wēi yín。
凿开未济言无几,说破先几义极深。záo kāi wèi jì yán wú jǐ,shuō pò xiān jǐ yì jí shēn。
此事旧传师友记,斯文今见火珠林。cǐ shì jiù chuán shī yǒu jì,sī wén jīn jiàn huǒ zhū lín。
成都自昔多真隐,着眼稠人更访寻。chéng dōu zì xī duō zhēn yǐn,zhe yǎn chóu rén gèng fǎng xún。
1041234567