古诗词

奉别唐寺丞丈一首

度正

正家巴山阳,占田才百亩。zhèng jiā bā shān yáng,zhàn tián cái bǎi mǔ。
春秋自耕稼,亦足糊其口。chūn qiū zì gēng jià,yì zú hú qí kǒu。
中年或水旱,采蕨充饭糗。zhōng nián huò shuǐ hàn,cǎi jué chōng fàn qiǔ。
四壁固屡空,满屋贮蝌蚪。sì bì gù lǚ kōng,mǎn wū zhù kē dǒu。
少蒙义方训,交口相传授。shǎo méng yì fāng xùn,jiāo kǒu xiāng chuán shòu。
日记数百言,勇气摩星斗。rì jì shù bǎi yán,yǒng qì mó xīng dòu。
既长游乡校,稍稍别妍丑。jì zhǎng yóu xiāng xiào,shāo shāo bié yán chǒu。
父曰尔勉哉,学问贵悠久。fù yuē ěr miǎn zāi,xué wèn guì yōu jiǔ。
?然铭诸内,庶几造渊薮。rán míng zhū nèi,shù jǐ zào yuān sǒu。
奈何天降割,累累若孤狗。nài hé tiān jiàng gē,lèi lèi ruò gū gǒu。
三年抱忧患,忍复言进取。sān nián bào yōu huàn,rěn fù yán jìn qǔ。
洪惟太上皇,下诏罗琼玖。hóng wéi tài shàng huáng,xià zhào luó qióng jiǔ。
提笔入贡士,肝肺始一呕。tí bǐ rù gòng shì,gān fèi shǐ yī ǒu。
时年二十四,一得殆天偶。shí nián èr shí sì,yī dé dài tiān ǒu。
自兹青衫缚,连年事奔走。zì zī qīng shān fù,lián nián shì bēn zǒu。
得官涪江上,距家才百九。dé guān fú jiāng shàng,jù jiā cái bǎi jiǔ。
一年一归安,亲族相聚首。yī nián yī guī ān,qīn zú xiāng jù shǒu。
留连辄数月,官长怒诃吼。liú lián zhé shù yuè,guān zhǎng nù hē hǒu。
三书下下考,荐者一邱叟。sān shū xià xià kǎo,jiàn zhě yī qiū sǒu。
浩然赋归欤,忽复失箕帚。hào rán fù guī yú,hū fù shī jī zhǒu。
独身当门阑,内外事纷纠。dú shēn dāng mén lán,nèi wài shì fēn jiū。
母曰毋自弃,一出庸可咎。mǔ yuē wú zì qì,yī chū yōng kě jiù。
乃趋光范门,所志在升斗。nǎi qū guāng fàn mén,suǒ zhì zài shēng dòu。
是时京宰相,来者无不受。shì shí jīng zǎi xiāng,lái zhě wú bù shòu。
殷勤献三策,风化略开剖。yīn qín xiàn sān cè,fēng huà lüè kāi pōu。
明日益昌学,有旨除度某。míng rì yì chāng xué,yǒu zhǐ chú dù mǒu。
于焉具菽水,聊以慰其母。yú yān jù shū shuǐ,liáo yǐ wèi qí mǔ。
维南有真儒,奋起光前后。wéi nán yǒu zhēn rú,fèn qǐ guāng qián hòu。
六月冒隆暑,愿闻道枢纽。liù yuè mào lóng shǔ,yuàn wén dào shū niǔ。
一见晋其门,妙语得亲手。yī jiàn jìn qí mén,miào yǔ dé qīn shǒu。
归来欢有馀,俯仰对穹厚。guī lái huān yǒu yú,fǔ yǎng duì qióng hòu。
益昌异风土,日夕涨尘垢。yì chāng yì fēng tǔ,rì xī zhǎng chén gòu。
母也乐其乐,雅欲安户牖。mǔ yě lè qí lè,yǎ yù ān hù yǒu。
版舆不可致,徒使我心愀。bǎn yú bù kě zhì,tú shǐ wǒ xīn qiǎo。
时时遣家僮,历历问安否。shí shí qiǎn jiā tóng,lì lì wèn ān fǒu。
具言唐益昌,盛德世希有。jù yán táng yì chāng,shèng dé shì xī yǒu。
爱我如骨肉,诲我如师友。ài wǒ rú gǔ ròu,huì wǒ rú shī yǒu。
要我以名节,期我以不朽。yào wǒ yǐ míng jié,qī wǒ yǐ bù xiǔ。
母曰尔得此,敬哉不可苟。mǔ yuē ěr dé cǐ,jìng zāi bù kě gǒu。
努力勤王事,毋为利禄诱。nǔ lì qín wáng shì,wú wèi lì lù yòu。
傥有分寸补,何必侍左右。tǎng yǒu fēn cùn bǔ,hé bì shì zuǒ yòu。
因循不敢归,春风再花柳。yīn xún bù gǎn guī,chūn fēng zài huā liǔ。
正也鲜兄弟,子职宁不负。zhèng yě xiān xiōng dì,zi zhí níng bù fù。
奉檄得初心,一舸春江浏。fèng xí dé chū xīn,yī gě chūn jiāng liú。
区区敢有请,兵厨乞尊酒。qū qū gǎn yǒu qǐng,bīng chú qǐ zūn jiǔ。
我欲径持归,升堂荐眉寿。wǒ yù jìng chí guī,shēng táng jiàn méi shòu。

度正

宋合州人,字周卿,号性善。光宗绍熙元年进士。为国子监丞,极论李全必反,献镇压之策。官至礼部侍郎。尝从朱熹学。有《性善堂稿》。 度正的作品>>

猜您喜欢

挽史教授子正

度正

独抱遗经手不停,振衣艺苑自雷霆。dú bào yí jīng shǒu bù tíng,zhèn yī yì yuàn zì léi tíng。
文如曾子反居亚,才过高轩又短龄。wén rú céng zi fǎn jū yà,cái guò gāo xuān yòu duǎn líng。
共叹麒麟封白壤,喜看鸿雁在青冥。gòng tàn qí lín fēng bái rǎng,xǐ kàn hóng yàn zài qīng míng。
慈颜莫作虚空想,西简先生千字铭。cí yán mò zuò xū kōng xiǎng,xī jiǎn xiān shēng qiān zì míng。

挽黄通判明叔座主

度正

政在伾文过十年,几多岩穴老英贤。zhèng zài pī wén guò shí nián,jǐ duō yán xué lǎo yīng xián。
公车牍上皆亨路,夜壑舟移閟下泉。gōng chē dú shàng jiē hēng lù,yè hè zhōu yí bì xià quán。
事业鼎彝千古恨,文章衣钵万灯传。shì yè dǐng yí qiān gǔ hèn,wén zhāng yī bō wàn dēng chuán。
兑斋遗稿今无恙,更看诸郎各勉旃。duì zhāi yí gǎo jīn wú yàng,gèng kàn zhū láng gè miǎn zhān。

奉挽浦江谯夫人

度正

天资高朗识精微,千载兴亡洞是非。tiān zī gāo lǎng shí jīng wēi,qiān zài xīng wáng dòng shì fēi。
子美诗中闻凤语,羲之笔下相鸾飞。zi měi shī zhōng wén fèng yǔ,xī zhī bǐ xià xiāng luán fēi。
口传诸子今为盛,心念宗周古亦稀。kǒu chuán zhū zi jīn wèi shèng,xīn niàn zōng zhōu gǔ yì xī。
喜惧高怀如履薄,西瞻白鹤重歔欷。xǐ jù gāo huái rú lǚ báo,xī zhān bái hè zhòng xū xī。

殿中覆考进士

度正

交戟重门间九阍,彤庭紫殿切星辰。jiāo jǐ zhòng mén jiān jiǔ hūn,tóng tíng zǐ diàn qiè xīng chén。
能来此地连宵直,即是骖鸾驾鹤人。néng lái cǐ dì lián xiāo zhí,jí shì cān luán jià hè rén。

兼考遂宁补试锁宿在学戏题一绝

度正

壮士缚鸡聊尔耳,小儿相鼎竟何如。zhuàng shì fù jī liáo ěr ěr,xiǎo ér xiāng dǐng jìng hé rú。
眼前万事不堪说,惟有秋风解得渠。yǎn qián wàn shì bù kān shuō,wéi yǒu qiū fēng jiě dé qú。

赠䨥先生

度正

眼如明月口如神,闲里乾坤物外身。yǎn rú míng yuè kǒu rú shén,xián lǐ qián kūn wù wài shēn。
世上穷通都莫问,粹然生色几何人。shì shàng qióng tōng dōu mò wèn,cuì rán shēng sè jǐ hé rén。

制干判院初度载临谨以梅起兴赋三绝句为斯文寿一笑幸甚

度正

江梅吐出五花新,绰约林间早占春。jiāng méi tǔ chū wǔ huā xīn,chuò yuē lín jiān zǎo zhàn chūn。
多谢天公孕佳实,中心浑是那仁仁。duō xiè tiān gōng yùn jiā shí,zhōng xīn hún shì nà rén rén。

制干判院初度载临谨以梅起兴赋三绝句为斯文寿一笑幸甚

度正

冰魂玉质映霜林,四月飞成点点金。bīng hún yù zhì yìng shuāng lín,sì yuè fēi chéng diǎn diǎn jīn。
遥想清香能止渴,应知此意可为霖。yáo xiǎng qīng xiāng néng zhǐ kě,yīng zhī cǐ yì kě wèi lín。

制干判院初度载临谨以梅起兴赋三绝句为斯文寿一笑幸甚

度正

傅岩人起应旁招,道德光明相业高。fù yán rén qǐ yīng páng zhāo,dào dé guāng míng xiāng yè gāo。
试问当年调鼎事,非梨非栗不能桃。shì wèn dāng nián diào dǐng shì,fēi lí fēi lì bù néng táo。

正蒙主文教授大著宠示佳章辄继严韵仰酬盛意之辱兼呈诸契丈幸赐采瞩正皇恐再拜

度正

珍重知音审五声,也从纸上得张程。zhēn zhòng zhī yīn shěn wǔ shēng,yě cóng zhǐ shàng dé zhāng chéng。
设科久矣何曾见,想像双瞳万古惊。shè kē jiǔ yǐ hé céng jiàn,xiǎng xiàng shuāng tóng wàn gǔ jīng。

正蒙主文教授大著宠示佳章辄继严韵仰酬盛意之辱兼呈诸契丈幸赐采瞩正皇恐再拜

度正

眼空未可叹贤无,瓦砾中间有宝珠。yǎn kōng wèi kě tàn xián wú,wǎ lì zhōng jiān yǒu bǎo zhū。
多谢三峨孕清淑,安排贡籍贡鸿儒。duō xiè sān é yùn qīng shū,ān pái gòng jí gòng hóng rú。

正蒙主文教授大著宠示佳章辄继严韵仰酬盛意之辱兼呈诸契丈幸赐采瞩正皇恐再拜

度正

学禁初行好断魂,中庸大学委尘昏。xué jìn chū xíng hǎo duàn hún,zhōng yōng dà xué wěi chén hūn。
如今天子都除却,正学何忧更屈伸。rú jīn tiān zi dōu chú què,zhèng xué hé yōu gèng qū shēn。

正蒙主文教授大著宠示佳章辄继严韵仰酬盛意之辱兼呈诸契丈幸赐采瞩正皇恐再拜

度正

外省风雷亦壮哉,曾将科目放颜回。wài shěng fēng léi yì zhuàng zāi,céng jiāng kē mù fàng yán huí。
因寻俊秀传衣钵,笑指凌云得得来。yīn xún jùn xiù chuán yī bō,xiào zhǐ líng yún dé dé lái。

正蒙主文教授大著宠示佳章辄继严韵仰酬盛意之辱兼呈诸契丈幸赐采瞩正皇恐再拜

度正

冥搜窃叹眼俱高,我欲还家备百牢。míng sōu qiè tàn yǎn jù gāo,wǒ yù hái jiā bèi bǎi láo。
三十三人齐上去,举杯帆外送洪涛。sān shí sān rén qí shàng qù,jǔ bēi fān wài sòng hóng tāo。

昨幸甚得见子玉教授丈得一论其说出于订顽克己铭词致超绝辄借前韵以庆兼呈诸丈幸乞一笑正再拜上

度正

天作斯文鼓大声,贤科今已定章程。tiān zuò sī wén gǔ dà shēng,xián kē jīn yǐ dìng zhāng chéng。
诸生自此升堂去,谗说安能复震惊。zhū shēng zì cǐ shēng táng qù,chán shuō ān néng fù zhèn jīng。
1041234567