古诗词

寄姚文发

郑刚中

芳荪小绣肩相拍,拍初同作江湖客。fāng sūn xiǎo xiù jiān xiāng pāi,pāi chū tóng zuò jiāng hú kè。
梦里春风三十年,青铜照我头都白。mèng lǐ chūn fēng sān shí nián,qīng tóng zhào wǒ tóu dōu bái。
与公常日话潇湘,恨不此身生两翼。yǔ gōng cháng rì huà xiāo xiāng,hèn bù cǐ shēn shēng liǎng yì。
何如附骥得千里,再此搜寻旧踪迹。hé rú fù jì dé qiān lǐ,zài cǐ sōu xún jiù zōng jì。
荷公睹物能我念,小字密书盈一尺。hé gōng dǔ wù néng wǒ niàn,xiǎo zì mì shū yíng yī chǐ。
报言扶膝所经由,兴废存亡皆历历。bào yán fú xī suǒ jīng yóu,xīng fèi cún wáng jiē lì lì。
吾家甘棠人所怜,今不见鸾空枳棘。wú jiā gān táng rén suǒ lián,jīn bù jiàn luán kōng zhǐ jí。
至如叙述所知友,但若前生略相识。zhì rú xù shù suǒ zhī yǒu,dàn ruò qián shēng lüè xiāng shí。
恍然沈痛念平生,读尽寄书清泪滴。huǎng rán shěn tòng niàn píng shēng,dú jǐn jì shū qīng lèi dī。
自嗟憔悴百忧身,惨惨中肠常感激。zì jiē qiáo cuì bǎi yōu shēn,cǎn cǎn zhōng cháng cháng gǎn jī。
去年邂逅见中都,我正蹶蹄遭弃斥。qù nián xiè hòu jiàn zhōng dōu,wǒ zhèng jué tí zāo qì chì。
相随扶病出幽巷,买酒归来款颜色。xiāng suí fú bìng chū yōu xiàng,mǎi jiǔ guī lái kuǎn yán sè。
怀书亦复清渡灞,从此参商远暌隔。huái shū yì fù qīng dù bà,cóng cǐ cān shāng yuǎn kuí gé。
公今馆置得贤府,厚礼温颜同古昔。gōng jīn guǎn zhì dé xián fǔ,hòu lǐ wēn yán tóng gǔ xī。
车鱼足意长铗闲,越声不用思庄舄。chē yú zú yì zhǎng jiá xián,yuè shēng bù yòng sī zhuāng xì。
果能援笔赋鹦鹉,自可使人皆辟易。guǒ néng yuán bǐ fù yīng wǔ,zì kě shǐ rén jiē pì yì。
他时依倚就声价,疏蹻何由不离释。tā shí yī yǐ jiù shēng jià,shū juē hé yóu bù lí shì。
惟予投置奥渫中,转转穷愁满胸臆。wéi yǔ tóu zhì ào xiè zhōng,zhuǎn zhuǎn qióng chóu mǎn xiōng yì。
春蚕未茧官督之,捋穗输租瓶盎窄。chūn cán wèi jiǎn guān dū zhī,lǚ suì shū zū píng àng zhǎi。
誓将斸治十亩园,竹径柴门闭声寂。shì jiāng zhǔ zhì shí mǔ yuán,zhú jìng chái mén bì shēng jì。
声名虽不暂膻香,不愿埋头如李赤。shēng míng suī bù zàn shān xiāng,bù yuàn mái tóu rú lǐ chì。
为公书此报东风,一夜枫林关塞黑。wèi gōng shū cǐ bào dōng fēng,yī yè fēng lín guān sāi hēi。
郑刚中

郑刚中

郑刚中(1088年—未知),字亨仲,婺州金华人。生于宋哲宗元祐三年,卒于高宗绍兴二十四年,年六十七岁。登绍兴进士甲科。累官四川宣抚副使,治蜀颇有方略,威震境内。初刚中尝为秦桧所荐;后桧怒其在蜀专擅,罢责桂阳军居住。再责濠州团练副使,复州安置;再徙封州卒。桧死,追谥忠愍。刚中著有北山集(一名腹笑编)三十卷,《四库总目》又有周易窥余、经史专音等,并传於世。 郑刚中的作品>>

猜您喜欢

和元章春风三绝

郑刚中

方欣解冻入花丛,蔌蔌俄惊万片红。fāng xīn jiě dòng rù huā cóng,sù sù é jīng wàn piàn hóng。
草木岂能胜造化,吹开吹落任东风。cǎo mù qǐ néng shèng zào huà,chuī kāi chuī luò rèn dōng fēng。

和元章春风三绝

郑刚中

平分四序递收巧,岂但留情白与红。píng fēn sì xù dì shōu qiǎo,qǐ dàn liú qíng bái yǔ hóng。
莫讶晓来成谩诞,清微欲换舜弦风。mò yà xiǎo lái chéng mán dàn,qīng wēi yù huàn shùn xián fēng。

和元章春风三绝

郑刚中

一扫园林寂寂空,抱枝蝴蝶尚寻红。yī sǎo yuán lín jì jì kōng,bào zhī hú dié shàng xún hóng。
摧残老物无人惜,不比穷秋九月风。cuī cán lǎo wù wú rén xī,bù bǐ qióng qiū jiǔ yuè fēng。

题西岩

郑刚中

终日徘徊得好凉,一怀炎暑变冰霜。zhōng rì pái huái dé hǎo liáng,yī huái yán shǔ biàn bīng shuāng。
会须月上出山去,更看芰荷生夜香。huì xū yuè shàng chū shān qù,gèng kàn jì hé shēng yè xiāng。

题雷石寺润公环翠轩

郑刚中

窗外小山重叠好,阴阴松竹翠排檐。chuāng wài xiǎo shān zhòng dié hǎo,yīn yīn sōng zhú cuì pái yán。
老人嘉我幽寻意,深炷炉香为卷帘。lǎo rén jiā wǒ yōu xún yì,shēn zhù lú xiāng wèi juǎn lián。

宿鹤岩二绝

郑刚中

巍然山骨自天成,上与穹苍斗极平。wēi rán shān gǔ zì tiān chéng,shàng yǔ qióng cāng dòu jí píng。
安得衲衣烧柏子,不闻山下是非声。ān dé nà yī shāo bǎi zi,bù wén shān xià shì fēi shēng。

宿鹤岩二绝

郑刚中

岩头一望万家低,已觉尘寰不整齐。yán tóu yī wàng wàn jiā dī,yǐ jué chén huán bù zhěng qí。
此祗人间最高处,况游物外照群迷。cǐ zhī rén jiān zuì gāo chù,kuàng yóu wù wài zhào qún mí。

夜寒觉有霜

郑刚中

不胜孤洁寒窗月,分外清圆远寺钟。bù shèng gū jié hán chuāng yuè,fēn wài qīng yuán yuǎn sì zhōng。
后圃便当收橘柚,无疑侵晓一霜浓。hòu pǔ biàn dāng shōu jú yòu,wú yí qīn xiǎo yī shuāng nóng。

至夜独酌二绝

郑刚中

一册韩文酒一杯,居然独酌兴悠哉。yī cè hán wén jiǔ yī bēi,jū rán dú zhuó xīng yōu zāi。
夜寒径醉即就枕,卧待新阳明日来。yè hán jìng zuì jí jiù zhěn,wò dài xīn yáng míng rì lái。

至夜独酌二绝

郑刚中

久苦群阴不可排,一朝驱退亦宜哉。jiǔ kǔ qún yīn bù kě pái,yī cháo qū tuì yì yí zāi。
万年谁上君王寿,为奏门前欲泰来。wàn nián shuí shàng jūn wáng shòu,wèi zòu mén qián yù tài lái。

雪后观月

郑刚中

风高天阔净无尘,万瓦生光冷射人。fēng gāo tiān kuò jìng wú chén,wàn wǎ shēng guāng lěng shè rén。
不见晓来迷晚雪,但看霜月益精神。bù jiàn xiǎo lái mí wǎn xuě,dàn kàn shuāng yuè yì jīng shén。

枕上闻雪声

郑刚中

日落天风彻骨清,疏疏玉片舞中庭。rì luò tiān fēng chè gǔ qīng,shū shū yù piàn wǔ zhōng tíng。
梦回细响鸣松竹,误作春蚕食叶声。mèng huí xì xiǎng míng sōng zhú,wù zuò chūn cán shí yè shēng。

梅花三绝

郑刚中

温温玉质傲天贞,俯视凡花出后尘。wēn wēn yù zhì ào tiān zhēn,fǔ shì fán huā chū hòu chén。
静对寒林守孤寂,有颜氏子独甘贫。jìng duì hán lín shǒu gū jì,yǒu yán shì zi dú gān pín。

梅花三绝

郑刚中

树老根危雪满巅,令人颇忆鲁公贤。shù lǎo gēn wēi xuě mǎn diān,lìng rén pǒ yì lǔ gōng xián。
同时柔脆皆僵仆,正色清芬独凛然。tóng shí róu cuì jiē jiāng pū,zhèng sè qīng fēn dú lǐn rán。

梅花三绝

郑刚中

水边寂寞一枝梅,君谓高标好似谁。shuǐ biān jì mò yī zhī méi,jūn wèi gāo biāo hǎo shì shuí。
洁白不甘芜秽没,屈原孤立佩兰时。jié bái bù gān wú huì méi,qū yuán gū lì pèi lán shí。