古诗词

代上傅帅十二月二十三日生辰

郑刚中

牙城霜月红,稚耋拥晴昼。yá chéng shuāng yuè hóng,zhì dié yōng qíng zhòu。
百拜黄堂前,共上太守寿。bǎi bài huáng táng qián,gòng shàng tài shǒu shòu。
皆谓去年时,黠虏已深寇。jiē wèi qù nián shí,xiá lǔ yǐ shēn kòu。
一炮惊江南,衢婺几失守。yī pào jīng jiāng nán,qú wù jǐ shī shǒu。
彷徨千里心,窜逸欲相蹂。páng huáng qiān lǐ xīn,cuàn yì yù xiāng róu。
公以活人手,衔金力营救。gōng yǐ huó rén shǒu,xián jīn lì yíng jiù。
信赏激忠勇,厚礼罗杰秀。xìn shǎng jī zhōng yǒng,hòu lǐ luó jié xiù。
坐回虏马头,遁去如惊兽。zuò huí lǔ mǎ tóu,dùn qù rú jīng shòu。
邦人未遑息,鼠辈复狂嗾。bāng rén wèi huáng xī,shǔ bèi fù kuáng sǒu。
郡兵无奇画,辙乱失领袖。jùn bīng wú qí huà,zhé luàn shī lǐng xiù。
闭关守孤城,惴慄鹿在囿。bì guān shǒu gū chéng,zhuì lì lù zài yòu。
我公登高墉,威德即下覆。wǒ gōng dēng gāo yōng,wēi dé jí xià fù。
仰见吾父者,欢舞悉解胄。yǎng jiàn wú fù zhě,huān wǔ xī jiě zhòu。
一犁春雨耕,乐业遂如旧。yī lí chūn yǔ gēng,lè yè suì rú jiù。
生成荷终始,铭刻念前后。shēng chéng hé zhōng shǐ,míng kè niàn qián hòu。
公之所常活,庸可亿万究。gōng zhī suǒ cháng huó,yōng kě yì wàn jiū。
吾闻天地间,祸福靡虚授。wú wén tiān dì jiān,huò fú mí xū shòu。
阴功满东吴,冥报岂容缪。yīn gōng mǎn dōng wú,míng bào qǐ róng móu。
当能寿我公,炯炯如列宿。dāng néng shòu wǒ gōng,jiǒng jiǒng rú liè sù。
下吏闻此言,喜跃倒冠绶。xià lì wén cǐ yán,xǐ yuè dào guān shòu。
中兴须钜人,理亦天所祐。zhōng xīng xū jù rén,lǐ yì tiān suǒ yòu。
矧复有厚德,福禄宜愈茂。shěn fù yǒu hòu dé,fú lù yí yù mào。
自恨如漂萍,孤迹太冗陋。zì hèn rú piāo píng,gū jì tài rǒng lòu。
邑佐虽贱役,不许久奔走。yì zuǒ suī jiàn yì,bù xǔ jiǔ bēn zǒu。
行将罢摘尾,违远去左右。xíng jiāng bà zhāi wěi,wéi yuǎn qù zuǒ yòu。
敛板集公门,依依已延脰。liǎn bǎn jí gōng mén,yī yī yǐ yán dòu。
郑刚中

郑刚中

郑刚中(1088年—未知),字亨仲,婺州金华人。生于宋哲宗元祐三年,卒于高宗绍兴二十四年,年六十七岁。登绍兴进士甲科。累官四川宣抚副使,治蜀颇有方略,威震境内。初刚中尝为秦桧所荐;后桧怒其在蜀专擅,罢责桂阳军居住。再责濠州团练副使,复州安置;再徙封州卒。桧死,追谥忠愍。刚中著有北山集(一名腹笑编)三十卷,《四库总目》又有周易窥余、经史专音等,并传於世。 郑刚中的作品>>

猜您喜欢

八月间对月独酌

郑刚中

月到空庭色界虚,酒壶安顿向冰壶。yuè dào kōng tíng sè jiè xū,jiǔ hú ān dùn xiàng bīng hú。
须臾万瓦清露湿,仿佛一轮丹桂孤。xū yú wàn wǎ qīng lù shī,fǎng fú yī lún dān guì gū。
独酌难成狂态度,闲身惟有醉工夫。dú zhuó nán chéng kuáng tài dù,xián shēn wéi yǒu zuì gōng fū。
醉中孰与参禅趣,此妙须知禅所无。zuì zhōng shú yǔ cān chán qù,cǐ miào xū zhī chán suǒ wú。

简孙立之

郑刚中

无分双清岸醉巾,苍头煮药与谁亲。wú fēn shuāng qīng àn zuì jīn,cāng tóu zhǔ yào yǔ shuí qīn。
空烦食指报珍味,阻向歌喉听落尘。kōng fán shí zhǐ bào zhēn wèi,zǔ xiàng gē hóu tīng luò chén。
槛外寒花应照户,座中明水定生春。kǎn wài hán huā yīng zhào hù,zuò zhōng míng shuǐ dìng shēng chūn。
仙翁若苦催归旆,不比山斋酒困人。xiān wēng ruò kǔ cuī guī pèi,bù bǐ shān zhāi jiǔ kùn rén。

黄义卿知郡母夫人挽章

郑刚中

往岁封川秋水肥,板舆行色照莱衣。wǎng suì fēng chuān qiū shuǐ féi,bǎn yú xíng sè zhào lái yī。
江鱼来处使君去,吊鹤飞时孤子归。jiāng yú lái chù shǐ jūn qù,diào hè fēi shí gū zi guī。
脂泽一奁留旧蔼,铭诗千古载馀辉。zhī zé yī lián liú jiù ǎi,míng shī qiān gǔ zài yú huī。
阿参与我同题塔,慰问苫茨涕欲挥。ā cān yǔ wǒ tóng tí tǎ,wèi wèn shān cí tì yù huī。

冬大暖桃李花飞如雨已而遽寒绵裘犹薄也

郑刚中

冬令常温客不愁,日来还用理衣裘。dōng lìng cháng wēn kè bù chóu,rì lái hái yòng lǐ yī qiú。
浪开易落惊花雨,过暖成寒似麦秋。làng kāi yì luò jīng huā yǔ,guò nuǎn chéng hán shì mài qiū。
木叶摇风摧宿鸟,江烟带暝起沙鸥。mù yè yáo fēng cuī sù niǎo,jiāng yān dài míng qǐ shā ōu。
何人有酒生春意,驱我新诗到笔头。hé rén yǒu jiǔ shēng chūn yì,qū wǒ xīn shī dào bǐ tóu。

拟送傅推官吉先予以绍兴己已六月自复徙封吉先后一月到任

郑刚中

漂流忆昨到封川,相继人看渌水莲。piāo liú yì zuó dào fēng chuān,xiāng jì rén kàn lù shuǐ lián。
屈指君犹成一任,过头吾已出三年。qū zhǐ jūn yóu chéng yī rèn,guò tóu wú yǐ chū sān nián。
款门对坐惟棋局,判袂论情付酒船。kuǎn mén duì zuò wéi qí jú,pàn mèi lùn qíng fù jiǔ chuán。
九月秋风去帆疾,可能相望不依然。jiǔ yuè qiū fēng qù fān jí,kě néng xiāng wàng bù yī rán。

砌下黄菊暮秋始开为赋此篇

郑刚中

小栏培土待重阳,雨洗金钱未肯忙。xiǎo lán péi tǔ dài zhòng yáng,yǔ xǐ jīn qián wèi kěn máng。
终藉九秋扶正色,谁能三嗅为清香。zhōng jí jiǔ qiū fú zhèng sè,shuí néng sān xiù wèi qīng xiāng。
陶潜属意空诗好,胡广随缘却寿长。táo qián shǔ yì kōng shī hǎo,hú guǎng suí yuán què shòu zhǎng。
古昔风流无处问,碎花浮泛一尊黄。gǔ xī fēng liú wú chù wèn,suì huā fú fàn yī zūn huáng。

初春七言

郑刚中

古人书卷慢翻寻,齿发萧疏岁月侵。gǔ rén shū juǎn màn fān xún,chǐ fā xiāo shū suì yuè qīn。
万里家山孤枕梦,满城风雨五更心。wàn lǐ jiā shān gū zhěn mèng,mǎn chéng fēng yǔ wǔ gèng xīn。
蒙茸软草涵空翠,寂历初花弄晓阴。méng rōng ruǎn cǎo hán kōng cuì,jì lì chū huā nòng xiǎo yīn。
燕子未来寒意重,数峰圆瘦入云深。yàn zi wèi lái hán yì zhòng,shù fēng yuán shòu rù yún shēn。

初夏

郑刚中

春物阑珊逐晓风,芰荷攲角草茸茸。chūn wù lán shān zhú xiǎo fēng,jì hé qī jiǎo cǎo rōng rōng。
野梅结子疏枝重,老竹生孙翠影浓。yě méi jié zi shū zhī zhòng,lǎo zhú shēng sūn cuì yǐng nóng。
煮酒情怀还是客,异乡歌笑且相从。zhǔ jiǔ qíng huái hái shì kè,yì xiāng gē xiào qiě xiāng cóng。
醺然就枕皆佳处,醉梦何妨度晓钟。xūn rán jiù zhěn jiē jiā chù,zuì mèng hé fáng dù xiǎo zhōng。

寒食杂兴二篇

郑刚中

安居岂是安居地,木偶漂来且庶几。ān jū qǐ shì ān jū dì,mù ǒu piāo lái qiě shù jǐ。
日向柳边回晚照,雨随云去敛馀扉。rì xiàng liǔ biān huí wǎn zhào,yǔ suí yún qù liǎn yú fēi。
相逢又说分新火,孤坐谁怜尚袷衣。xiāng féng yòu shuō fēn xīn huǒ,gū zuò shuí lián shàng jiá yī。
试破泥头开煮酒,菖蒲香细蜡花肥。shì pò ní tóu kāi zhǔ jiǔ,chāng pú xiāng xì là huā féi。

寒食杂兴二篇

郑刚中

小小园亭书掩关,身闲不用更偷闲。xiǎo xiǎo yuán tíng shū yǎn guān,shēn xián bù yòng gèng tōu xián。
柳绵尽日高低处,春色于人去住间。liǔ mián jǐn rì gāo dī chù,chūn sè yú rén qù zhù jiān。
已醉更应将酒解,负花须索把诗还。yǐ zuì gèng yīng jiāng jiǔ jiě,fù huā xū suǒ bǎ shī hái。
我今已是霜颠秃,不比休文只鬓斑。wǒ jīn yǐ shì shuāng diān tū,bù bǐ xiū wén zhǐ bìn bān。

闲兴

郑刚中

阴阴修竹小茅庐,足可安闲置老夫。yīn yīn xiū zhú xiǎo máo lú,zú kě ān xián zhì lǎo fū。
懒不观书蟫得计,贫唯煮菜鼠无图。lǎn bù guān shū yín dé jì,pín wéi zhǔ cài shǔ wú tú。
吏今更肯来桥外,鵩亦相疏远坐隅。lì jīn gèng kěn lái qiáo wài,fú yì xiāng shū yuǎn zuò yú。
阅遍华严方灌顶,焚香千古问毗卢。yuè biàn huá yán fāng guàn dǐng,fén xiāng qiān gǔ wèn pí lú。

出江

郑刚中

净练已欣平似熨,更因过雨助清深。jìng liàn yǐ xīn píng shì yùn,gèng yīn guò yǔ zhù qīng shēn。
何人孤笛穿云杪,远岸归舟入树阴。hé rén gū dí chuān yún miǎo,yuǎn àn guī zhōu rù shù yīn。
鸥鸟惯看迁客面,江山偏识老夫心。ōu niǎo guàn kàn qiān kè miàn,jiāng shān piān shí lǎo fū xīn。
半钩小卷黄昏月,欲得新诗个里寻。bàn gōu xiǎo juǎn huáng hūn yuè,yù dé xīn shī gè lǐ xún。

绿净轩

郑刚中

我创新轩不费钱,小将屋壁敞东偏。wǒ chuàng xīn xuān bù fèi qián,xiǎo jiāng wū bì chǎng dōng piān。
谁留止水涵千丈,今为陈人洗万缘。shuí liú zhǐ shuǐ hán qiān zhàng,jīn wèi chén rén xǐ wàn yuán。
树近直疑蓝作幕,月明方见玉为天。shù jìn zhí yí lán zuò mù,yuè míng fāng jiàn yù wèi tiān。
个中岂敢容凡客,独与清风泛酒船。gè zhōng qǐ gǎn róng fán kè,dú yǔ qīng fēng fàn jiǔ chuán。

病后涉园

郑刚中

百病相寻体未平,幽怀感物强星星。bǎi bìng xiāng xún tǐ wèi píng,yōu huái gǎn wù qiáng xīng xīng。
地卑积润野梅瘦,岁晚无霜山柿青。dì bēi jī rùn yě méi shòu,suì wǎn wú shuāng shān shì qīng。
览镜但存心慷慨,杖筇犹觉步竛竮。lǎn jìng dàn cún xīn kāng kǎi,zhàng qióng yóu jué bù líng pīng。
如何每事难精进,日废华严千字经。rú hé měi shì nán jīng jìn,rì fèi huá yán qiān zì jīng。

浦江道中

郑刚中

惊忧度岁月,靡觉佳序临。jīng yōu dù suì yuè,mí jué jiā xù lín。
玉露破金菊,方知秋气深。yù lù pò jīn jú,fāng zhī qiū qì shēn。