古诗词

代上傅帅十二月二十三日生辰

郑刚中

牙城霜月红,稚耋拥晴昼。yá chéng shuāng yuè hóng,zhì dié yōng qíng zhòu。
百拜黄堂前,共上太守寿。bǎi bài huáng táng qián,gòng shàng tài shǒu shòu。
皆谓去年时,黠虏已深寇。jiē wèi qù nián shí,xiá lǔ yǐ shēn kòu。
一炮惊江南,衢婺几失守。yī pào jīng jiāng nán,qú wù jǐ shī shǒu。
彷徨千里心,窜逸欲相蹂。páng huáng qiān lǐ xīn,cuàn yì yù xiāng róu。
公以活人手,衔金力营救。gōng yǐ huó rén shǒu,xián jīn lì yíng jiù。
信赏激忠勇,厚礼罗杰秀。xìn shǎng jī zhōng yǒng,hòu lǐ luó jié xiù。
坐回虏马头,遁去如惊兽。zuò huí lǔ mǎ tóu,dùn qù rú jīng shòu。
邦人未遑息,鼠辈复狂嗾。bāng rén wèi huáng xī,shǔ bèi fù kuáng sǒu。
郡兵无奇画,辙乱失领袖。jùn bīng wú qí huà,zhé luàn shī lǐng xiù。
闭关守孤城,惴慄鹿在囿。bì guān shǒu gū chéng,zhuì lì lù zài yòu。
我公登高墉,威德即下覆。wǒ gōng dēng gāo yōng,wēi dé jí xià fù。
仰见吾父者,欢舞悉解胄。yǎng jiàn wú fù zhě,huān wǔ xī jiě zhòu。
一犁春雨耕,乐业遂如旧。yī lí chūn yǔ gēng,lè yè suì rú jiù。
生成荷终始,铭刻念前后。shēng chéng hé zhōng shǐ,míng kè niàn qián hòu。
公之所常活,庸可亿万究。gōng zhī suǒ cháng huó,yōng kě yì wàn jiū。
吾闻天地间,祸福靡虚授。wú wén tiān dì jiān,huò fú mí xū shòu。
阴功满东吴,冥报岂容缪。yīn gōng mǎn dōng wú,míng bào qǐ róng móu。
当能寿我公,炯炯如列宿。dāng néng shòu wǒ gōng,jiǒng jiǒng rú liè sù。
下吏闻此言,喜跃倒冠绶。xià lì wén cǐ yán,xǐ yuè dào guān shòu。
中兴须钜人,理亦天所祐。zhōng xīng xū jù rén,lǐ yì tiān suǒ yòu。
矧复有厚德,福禄宜愈茂。shěn fù yǒu hòu dé,fú lù yí yù mào。
自恨如漂萍,孤迹太冗陋。zì hèn rú piāo píng,gū jì tài rǒng lòu。
邑佐虽贱役,不许久奔走。yì zuǒ suī jiàn yì,bù xǔ jiǔ bēn zǒu。
行将罢摘尾,违远去左右。xíng jiāng bà zhāi wěi,wéi yuǎn qù zuǒ yòu。
敛板集公门,依依已延脰。liǎn bǎn jí gōng mén,yī yī yǐ yán dòu。
郑刚中

郑刚中

郑刚中(1088年—未知),字亨仲,婺州金华人。生于宋哲宗元祐三年,卒于高宗绍兴二十四年,年六十七岁。登绍兴进士甲科。累官四川宣抚副使,治蜀颇有方略,威震境内。初刚中尝为秦桧所荐;后桧怒其在蜀专擅,罢责桂阳军居住。再责濠州团练副使,复州安置;再徙封州卒。桧死,追谥忠愍。刚中著有北山集(一名腹笑编)三十卷,《四库总目》又有周易窥余、经史专音等,并传於世。 郑刚中的作品>>

猜您喜欢

晚春有感

郑刚中

樱桃已熟酴醾放,春去虽忙意尚夸。yīng táo yǐ shú tú mí fàng,chūn qù suī máng yì shàng kuā。
叶底红圆珠映树,架边香瘦玉开花。yè dǐ hóng yuán zhū yìng shù,jià biān xiāng shòu yù kāi huā。
有书可读常无暇,对月方闲柰忆家。yǒu shū kě dú cháng wú xiá,duì yuè fāng xián nài yì jiā。
始悟渭城寒夜唱,饼炉须是小生涯。shǐ wù wèi chéng hán yè chàng,bǐng lú xū shì xiǎo shēng yá。

宝信堂前杏花盛开置酒招同官以诗先之

郑刚中

晴光先已媚帘栊,炫昼那堪杏吐红。qíng guāng xiān yǐ mèi lián lóng,xuàn zhòu nà kān xìng tǔ hóng。
柳色半分高致外,鸟声全在艳香中。liǔ sè bàn fēn gāo zhì wài,niǎo shēng quán zài yàn xiāng zhōng。
催科共喜钱初减,种艺须闻麦已丰。cuī kē gòng xǐ qián chū jiǎn,zhǒng yì xū wén mài yǐ fēng。
官府吾侪亦云暇,可来携榼对东风。guān fǔ wú chái yì yún xiá,kě lái xié kē duì dōng fēng。

四月二十日登乌奴山

郑刚中

乌奴楼阁起江皋,特地携樽上最高。wū nú lóu gé qǐ jiāng gāo,tè dì xié zūn shàng zuì gāo。
城阁带烟无十里,舳舻衔运过千艘。chéng gé dài yān wú shí lǐ,zhú lú xián yùn guò qiān sōu。
个中官事暂时少,明日吾生依旧劳。gè zhōng guān shì zàn shí shǎo,míng rì wú shēng yī jiù láo。
未到张灯犹晚渡,锦腰催拍送陶陶。wèi dào zhāng dēng yóu wǎn dù,jǐn yāo cuī pāi sòng táo táo。

悼王思中

郑刚中

风前不见玉壶冰,追想欷歔泪欲横。fēng qián bù jiàn yù hú bīng,zhuī xiǎng xī xū lèi yù héng。
官小仅能离令尹,家贫还只似书生。guān xiǎo jǐn néng lí lìng yǐn,jiā pín hái zhǐ shì shū shēng。
深沉每见仁人勇,惠爱常留长者名。shēn chén měi jiàn rén rén yǒng,huì ài cháng liú zhǎng zhě míng。
不负铭诗并篆字,千年松柏共佳声。bù fù míng shī bìng zhuàn zì,qiān nián sōng bǎi gòng jiā shēng。

悼东阳许诚之父

郑刚中

昔同令子业胶庠,知有德行厥后昌。xī tóng lìng zi yè jiāo xiáng,zhī yǒu dé xíng jué hòu chāng。
开廓襟怀虽善富,坚持气节亦刚肠。kāi kuò jīn huái suī shàn fù,jiān chí qì jié yì gāng cháng。
掩棺往事成千古,刻石高文冠一乡。yǎn guān wǎng shì chéng qiān gǔ,kè shí gāo wén guān yī xiāng。
梅岘速培松柏茂,便看褒宠贲幽光。méi xiàn sù péi sōng bǎi mào,biàn kàn bāo chǒng bēn yōu guāng。

悼冯元通母夫人

郑刚中

去载湖山春雨霏,阿参专为板舆归。qù zài hú shān chūn yǔ fēi,ā cān zhuān wèi bǎn yú guī。
相迎定约鱼供馔,入吊那知鹤对飞。xiāng yíng dìng yuē yú gōng zhuàn,rù diào nà zhī hè duì fēi。
九子始终循懿德,一门中外被馀辉。jiǔ zi shǐ zhōng xún yì dé,yī mén zhōng wài bèi yú huī。
送□不拂东南客,西望高原涕落衣。sòng bù fú dōng nán kè,xī wàng gāo yuán tì luò yī。

悼勾龙府君

郑刚中

自古英豪在钓耕,先生传后岂其卿。zì gǔ yīng háo zài diào gēng,xiān shēng chuán hòu qǐ qí qīng。
笔端不合穷天巧,名下须还缺势荣。bǐ duān bù hé qióng tiān qiǎo,míng xià xū hái quē shì róng。
已见春风移世梦,所留贤子是家声。yǐ jiàn chūn fēng yí shì mèng,suǒ liú xián zi shì jiā shēng。
细吟絮早梅迟句,何恨九原青草生。xì yín xù zǎo méi chí jù,hé hèn jiǔ yuán qīng cǎo shēng。

悼方公美母夫人

郑刚中

太博先生志行全,夫人内助实称贤。tài bó xiān shēng zhì xíng quán,fū rén nèi zhù shí chēng xián。
寡居勤俭五千日,享福安荣九十年。guǎ jū qín jiǎn wǔ qiān rì,xiǎng fú ān róng jiǔ shí nián。
已作芝兰绵后裔,却将金玉閟深泉。yǐ zuò zhī lán mián hòu yì,què jiāng jīn yù bì shēn quán。
月卿手自栽松柏,远寄哀辞为惨然。yuè qīng shǒu zì zāi sōng bǎi,yuǎn jì āi cí wèi cǎn rán。

登岳麓法华台岳麓兵火后寺已两创惟台为旧物当时住持邻道者物故二十年矣

郑刚中

湘西岳麓法华台,四十年中又再来。xiāng xī yuè lù fǎ huá tái,sì shí nián zhōng yòu zài lái。
惟石与松如雅故,问僧并寺已尘埃。wéi shí yǔ sōng rú yǎ gù,wèn sēng bìng sì yǐ chén āi。
区区独恨恩难报,负负无言志已颓。qū qū dú hèn ēn nán bào,fù fù wú yán zhì yǐ tuí。
退宿道相愁不寝,四檐春雨杂惊雷。tuì sù dào xiāng chóu bù qǐn,sì yán chūn yǔ zá jīng léi。

初至法会

郑刚中

正愧修途烦仆马,忽投幽寺息尘埃。zhèng kuì xiū tú fán pū mǎ,hū tóu yōu sì xī chén āi。
杜门只影惟便静,览镜双眉未忍开。dù mén zhǐ yǐng wéi biàn jìng,lǎn jìng shuāng méi wèi rěn kāi。
春色更兼山色好,雨声常带竹声来。chūn sè gèng jiān shān sè hǎo,yǔ shēng cháng dài zhú shēng lái。
呼童起视榼中物,为尔愚翁进一杯。hū tóng qǐ shì kē zhōng wù,wèi ěr yú wēng jìn yī bēi。

乍晴

郑刚中

几日春山雨作霖,晓风端为破重阴。jǐ rì chūn shān yǔ zuò lín,xiǎo fēng duān wèi pò zhòng yīn。
登楼物色浑如画,倚槛情怀未易吟。dēng lóu wù sè hún rú huà,yǐ kǎn qíng huái wèi yì yín。
万里斜阳鸟飞去,四围烟树客愁深。wàn lǐ xié yáng niǎo fēi qù,sì wéi yān shù kè chóu shēn。
个中定有超然法,趺坐端须仔细寻。gè zhōng dìng yǒu chāo rán fǎ,fū zuò duān xū zǎi xì xún。

未至鼎州道旁有甘泉既酌泉过松竹百步投宿小寺翌日又酌泉登舆松竹间兰香甚盛感而赋之时自移封

郑刚中

一宿招提又裹粮,寸心孤影自匆忙。yī sù zhāo tí yòu guǒ liáng,cùn xīn gū yǐng zì cōng máng。
客从瘴岭暑边过,兰在幽林深处香。kè cóng zhàng lǐng shǔ biān guò,lán zài yōu lín shēn chù xiāng。
动静于人曾两意,升沉如梦亦都忘。dòng jìng yú rén céng liǎng yì,shēng chén rú mèng yì dōu wàng。
但悲垂老恩无报,泪眼瞻依日月光。dàn bēi chuí lǎo ēn wú bào,lèi yǎn zhān yī rì yuè guāng。

予嗜茶而封州难得有一种如下等修仁殊苦涩而日进两杯

郑刚中

一瓢方此寄天涯,用巧居贫拙有加。yī piáo fāng cǐ jì tiān yá,yòng qiǎo jū pín zhuō yǒu jiā。
晚食正为颜斶饭,空肠却嗜玉川茶。wǎn shí zhèng wèi yán chù fàn,kōng cháng què shì yù chuān chá。
长髯乱磨轻于土,短尾浓煎不见花。zhǎng rán luàn mó qīng yú tǔ,duǎn wěi nóng jiān bù jiàn huā。
撑拄可堪书卷少,空教癯瘁发生华。chēng zhǔ kě kān shū juǎn shǎo,kōng jiào qú cuì fā shēng huá。

即事

郑刚中

可信南方气候温,冬寒未退已飞蚊。kě xìn nán fāng qì hòu wēn,dōng hán wèi tuì yǐ fēi wén。
庖霜岂复冰鱼脍,剪雨定无春韭根。páo shuāng qǐ fù bīng yú kuài,jiǎn yǔ dìng wú chūn jiǔ gēn。
向晚孤城人寂寂,闭门幽梦酒醺醺。xiàng wǎn gū chéng rén jì jì,bì mén yōu mèng jiǔ xūn xūn。
起来欲向寒梅说,一见眼明惟是君。qǐ lái yù xiàng hán méi shuō,yī jiàn yǎn míng wéi shì jūn。

春热

郑刚中

地气冬来不复藏,桃花都向腊前芳。dì qì dōng lái bù fù cáng,táo huā dōu xiàng là qián fāng。
无寒疑是青春老,耐静从他白日长。wú hán yí shì qīng chūn lǎo,nài jìng cóng tā bái rì zhǎng。
野蝶舞馀还自去,沙鸥飞断却成行。yě dié wǔ yú hái zì qù,shā ōu fēi duàn què chéng xíng。
迎风尽著单衣坐,净几留心看药方。yíng fēng jǐn zhù dān yī zuò,jìng jǐ liú xīn kàn yào fāng。