古诗词

再用韵谢王簿来诗褒借过当之意

虞俦

旱魃争攘袂,群龙仅守龛。hàn bá zhēng rǎng mèi,qún lóng jǐn shǒu kān。
云峰疑燎火,天色转澄蓝。yún fēng yí liáo huǒ,tiān sè zhuǎn chéng lán。
甘露元同注,丛林莫遍参。gān lù yuán tóng zhù,cóng lín mò biàn cān。
新来焦渴甚,无梦到沉酣。xīn lái jiāo kě shén,wú mèng dào chén hān。

虞俦

虞俦,生卒年月不详,字寿老,宁国(今属安徽)人。南宋政治家,文学家。隆兴初进人太学,中进士。曾任绩溪县令,湖州、平江知府。庆元六年(1200)召入太常少卿,提任兵部侍郎。工诗文,著有《尊白堂集》24卷,清修《四库全书》收录其部分诗文。如其词《满庭芳》:色染莺黄,枝横鹤瘦,玉奴蝉蜕花间。铅华不御,慵态尽欹鬟。 虞俦的作品>>

猜您喜欢

和汉老弟立春

虞俦

吹葭六管候频频,眉寿先储酒十旬。chuī jiā liù guǎn hòu pín pín,méi shòu xiān chǔ jiǔ shí xún。
鞭到土牛休袖手,斗回天驷已驰神。biān dào tǔ niú xiū xiù shǒu,dòu huí tiān sì yǐ chí shén。
花梢彩胜翻新样,镜里朱颜只故人。huā shāo cǎi shèng fān xīn yàng,jìng lǐ zhū yán zhǐ gù rén。
生菜玉纤能细缕,大家醉赏满盘春。shēng cài yù xiān néng xì lǚ,dà jiā zuì shǎng mǎn pán chūn。

正月二日大雪

虞俦

东风欲动管灰飞,剪彩工夫莫恨迟。dōng fēng yù dòng guǎn huī fēi,jiǎn cǎi gōng fū mò hèn chí。
残腊竟呈三白瑞,新春元与六花期。cán là jìng chéng sān bái ruì,xīn chūn yuán yǔ liù huā qī。
羊羔酒好浮琼液,牛尾狸堪削玉肌。yáng gāo jiǔ hǎo fú qióng yè,niú wěi lí kān xuē yù jī。
欲就江梅赊一笑,前村容有未开枝。yù jiù jiāng méi shē yī xiào,qián cūn róng yǒu wèi kāi zhī。

和宋宰立春雨

虞俦

怪生淑气静氛埃,知是东君一笑开。guài shēng shū qì jìng fēn āi,zhī shì dōng jūn yī xiào kāi。
膏雨任能滋宿麦,香风先已上寒梅。gāo yǔ rèn néng zī sù mài,xiāng fēng xiān yǐ shàng hán méi。
交情太薄莺犹懒,远信难凭雁却回。jiāo qíng tài báo yīng yóu lǎn,yuǎn xìn nán píng yàn què huí。
闻道君家春最胜,十分眉妩画章台。wén dào jūn jiā chūn zuì shèng,shí fēn méi wǔ huà zhāng tái。

和宋宰立春雨

虞俦

镜里朱颜一寸埃,感时怀抱向谁开。jìng lǐ zhū yán yī cùn āi,gǎn shí huái bào xiàng shuí kāi。
典衣饾饤盘心菜,贳酒留连眼底梅。diǎn yī dòu dìng pán xīn cài,shì jiǔ liú lián yǎn dǐ méi。
三月莺花劳问讯,几家幡胜带能回。sān yuè yīng huā láo wèn xùn,jǐ jiā fān shèng dài néng huí。
新来不作温柔梦,有底诗情似玉台。xīn lái bù zuò wēn róu mèng,yǒu dǐ shī qíng shì yù tái。

和汉老弟迎春

虞俦

青旗小队唤渠频,新历先看早二旬。qīng qí xiǎo duì huàn qú pín,xīn lì xiān kàn zǎo èr xún。
羯鼓催花夸敏捷,舞腰回雪斗精神。jié gǔ cuī huā kuā mǐn jié,wǔ yāo huí xuě dòu jīng shén。
燕飞欲傍钗头月,雁过才归陌上人。yàn fēi yù bàng chāi tóu yuè,yàn guò cái guī mò shàng rén。
谁道土牛鞭不动,也能脚底散阳春。shuí dào tǔ niú biān bù dòng,yě néng jiǎo dǐ sàn yáng chūn。

社日邀温卿溪王天仕吴钦孺游草堂钦孺有诗因次其韵

虞俦

烟霞痼疾自年龄,冷落江城处士星。yān xiá gù jí zì nián líng,lěng luò jiāng chéng chù shì xīng。
松下茶烟青幂幂,竹间棋韵子丁丁。sōng xià chá yān qīng mì mì,zhú jiān qí yùn zi dīng dīng。
林泉雅许幽人往,猿鹤应羞俗驾经。lín quán yǎ xǔ yōu rén wǎng,yuán hè yīng xiū sú jià jīng。
沽酒抱琴还有约,要看桂子月中零。gū jiǔ bào qín hái yǒu yuē,yào kàn guì zi yuè zhōng líng。

冬至日泊舟严陵滩下

虞俦

书云瑞应协黄钟,人事天时讶许同。shū yún ruì yīng xié huáng zhōng,rén shì tiān shí yà xǔ tóng。
葭管阴阳消长际,朱幡新旧送迎中。jiā guǎn yīn yáng xiāo zhǎng jì,zhū fān xīn jiù sòng yíng zhōng。
严陵滩昔怀高节,茂苑城今愧下风。yán líng tān xī huái gāo jié,mào yuàn chéng jīn kuì xià fēng。
醉里不知乡国异,团圞相映酒颜红。zuì lǐ bù zhī xiāng guó yì,tuán luán xiāng yìng jiǔ yán hóng。

和汉老弟牛尾狸韵

虞俦

堂馈流涎玉面狸,也知臭腐出神奇。táng kuì liú xián yù miàn lí,yě zhī chòu fǔ chū shén qí。
分无竹叶浮酥面,尚想梅花映雪肌。fēn wú zhú yè fú sū miàn,shàng xiǎng méi huā yìng xuě jī。
渠幸腊前能漏网,人言春后亦非时。qú xìng là qián néng lòu wǎng,rén yán chūn hòu yì fēi shí。
吾侪口腹真馀事,莫倚雄豪浪赋诗。wú chái kǒu fù zhēn yú shì,mò yǐ xióng háo làng fù shī。

戏和东坡先生牛尾狸诗韵且效其体

虞俦

夜寒那得到帘帷,前拥红炉后翠眉。yè hán nà dé dào lián wéi,qián yōng hóng lú hòu cuì méi。
未致马蹄沙水鳖,且尝牛尾雪天狸。wèi zhì mǎ tí shā shuǐ biē,qiě cháng niú wěi xuě tiān lí。
菹寒石芥愁辛鼻,鲊熟雏鹅怯带脂。jū hán shí jiè chóu xīn bí,zhǎ shú chú é qiè dài zhī。
端的为渠添酒兴,红颜相映玉肤肌。duān de wèi qú tiān jiǔ xīng,hóng yán xiāng yìng yù fū jī。

观鹤

虞俦

仙格孤高老始成,临池爱刷羽毛轻。xiān gé gū gāo lǎo shǐ chéng,lín chí ài shuā yǔ máo qīng。
未看月下婆娑舞,且听风前嘹唳声。wèi kàn yuè xià pó suō wǔ,qiě tīng fēng qián liáo lì shēng。
向人自在有真态,伴我官闲无俗情。xiàng rén zì zài yǒu zhēn tài,bàn wǒ guān xián wú sú qíng。
少待相将林下去,携筇更引鹿同行。shǎo dài xiāng jiāng lín xià qù,xié qióng gèng yǐn lù tóng xíng。

叠蒙林子长和章愈索愈奇未敢遽竖降旗犹能背城借一也

虞俦

诗情引上碧天高,侍史毋辞走送劳。shī qíng yǐn shàng bì tiān gāo,shì shǐ wú cí zǒu sòng láo。
栗里正思陶靖节,愚溪不数柳仪曹。lì lǐ zhèng sī táo jìng jié,yú xī bù shù liǔ yí cáo。
只惭同队疏头角,莫恋樊笼损羽毛。zhǐ cán tóng duì shū tóu jiǎo,mò liàn fán lóng sǔn yǔ máo。
取友如君千载士,陆机作赋岂其豪。qǔ yǒu rú jūn qiān zài shì,lù jī zuò fù qǐ qí háo。

甲寅十一月朔旦冬至适值先妣太夫人服阕从吉感而赋诗二首

虞俦

黄鸡催晓破霜天,起整冠裳拜影前。huáng jī cuī xiǎo pò shuāng tiān,qǐ zhěng guān shang bài yǐng qián。
又见刺文添一线,谁知泣血已三年。yòu jiàn cì wén tiān yī xiàn,shuí zhī qì xuè yǐ sān nián。
蟠桃海上今应熟,双橘怀中只自怜。pán táo hǎi shàng jīn yīng shú,shuāng jú huái zhōng zhǐ zì lián。
未必儿童知此恨,彩衣依旧戏蹁跹。wèi bì ér tóng zhī cǐ hèn,cǎi yī yī jiù xì pián xiān。

甲寅十一月朔旦冬至适值先妣太夫人服阕从吉感而赋诗二首

虞俦

维摩应待散花天,无复称觞寿母前。wéi mó yīng dài sàn huā tiān,wú fù chēng shāng shòu mǔ qián。
从隔蓬壶三万里,尚期华表一千年。cóng gé péng hú sān wàn lǐ,shàng qī huá biǎo yī qiān nián。
弟兄黄发三人在,故旧青云众目怜。dì xiōng huáng fā sān rén zài,gù jiù qīng yún zhòng mù lián。
自愧阿奴真碌碌,不妨鉴井又蹁跹。zì kuì ā nú zhēn lù lù,bù fáng jiàn jǐng yòu pián xiān。

再和

虞俦

天时人事日相煎,否泰俄惊在眼前。tiān shí rén shì rì xiāng jiān,fǒu tài é jīng zài yǎn qián。
积闰尽归冬十月,纪元一似太初年。jī rùn jǐn guī dōng shí yuè,jì yuán yī shì tài chū nián。
联珠合璧犹重见,华发苍颜益可怜。lián zhū hé bì yóu zhòng jiàn,huá fā cāng yán yì kě lián。
三抚祥琴无意绪,当筵那忍舞蹁跹。sān fǔ xiáng qín wú yì xù,dāng yán nà rěn wǔ pián xiān。

读乐天诗戏效其体

虞俦

杖屦南坡路不赊,就中景物四时佳。zhàng jù nán pō lù bù shē,jiù zhōng jǐng wù sì shí jiā。
春林竞秀烘迟日,雪岫初晴眩晓霞。chūn lín jìng xiù hōng chí rì,xuě xiù chū qíng xuàn xiǎo xiá。
炎夏清风横一榻,澄秋明月满千家。yán xià qīng fēng héng yī tà,chéng qiū míng yuè mǎn qiān jiā。
人生适意须行乐,况是樽前鬓未华。rén shēng shì yì xū xíng lè,kuàng shì zūn qián bìn wèi huá。