古诗词

秋怀

虞俦

结发从来数亦奇,人言猿臂不遭时。jié fā cóng lái shù yì qí,rén yán yuán bì bù zāo shí。
诗成杜曲何多兴,赋旧兰台只浪悲。shī chéng dù qū hé duō xīng,fù jiù lán tái zhǐ làng bēi。
松菊不关年少事,冰霜曾与岁寒期。sōng jú bù guān nián shǎo shì,bīng shuāng céng yǔ suì hán qī。
君看昨日凉风起,瓜上青蝇岂待麾。jūn kàn zuó rì liáng fēng qǐ,guā shàng qīng yíng qǐ dài huī。

虞俦

虞俦,生卒年月不详,字寿老,宁国(今属安徽)人。南宋政治家,文学家。隆兴初进人太学,中进士。曾任绩溪县令,湖州、平江知府。庆元六年(1200)召入太常少卿,提任兵部侍郎。工诗文,著有《尊白堂集》24卷,清修《四库全书》收录其部分诗文。如其词《满庭芳》:色染莺黄,枝横鹤瘦,玉奴蝉蜕花间。铅华不御,慵态尽欹鬟。 虞俦的作品>>

猜您喜欢

宿临安童县尉庵童尉送酒

虞俦

深深松竹隐禅房,更渡溪桥暂解装。shēn shēn sōng zhú yǐn chán fáng,gèng dù xī qiáo zàn jiě zhuāng。
但喜还家无数日,不知行路过重阳。dàn xǐ hái jiā wú shù rì,bù zhī xíng lù guò zhòng yáng。
白衣送酒劳相问,黄菊依人未肯芳。bái yī sòng jiǔ láo xiāng wèn,huáng jú yī rén wèi kěn fāng。
珍重山僧能会意,殷勤扫榻为烧香。zhēn zhòng shān sēng néng huì yì,yīn qín sǎo tà wèi shāo xiāng。

次林正甫韵

虞俦

湖山梦想阻登临,柳色门前绿未深。hú shān mèng xiǎng zǔ dēng lín,liǔ sè mén qián lǜ wèi shēn。
老去青衫谁着眼,向来白战尚寒心。lǎo qù qīng shān shuí zhe yǎn,xiàng lái bái zhàn shàng hán xīn。
浇愁可欠杯中物,遣兴聊为洛下吟。jiāo chóu kě qiàn bēi zhōng wù,qiǎn xīng liáo wèi luò xià yín。
倒指启关春已暮,直须修禊继山阴。dào zhǐ qǐ guān chūn yǐ mù,zhí xū xiū xì jì shān yīn。

护客高邮道中舟中读简斋十月诗因和其韵

虞俦

莫莫休休兴已阑,满头尘土更弹冠。mò mò xiū xiū xīng yǐ lán,mǎn tóu chén tǔ gèng dàn guān。
雁从北到传书易,淮界中流遣恨难。yàn cóng běi dào chuán shū yì,huái jiè zhōng liú qiǎn hèn nán。
篷底吟哦诗有味,胸中磊磈酒无欢。péng dǐ yín ó shī yǒu wèi,xiōng zhōng lěi wěi jiǔ wú huān。
故人莫枉绨袍意,范叔犹能忍一寒。gù rén mò wǎng tí páo yì,fàn shū yóu néng rěn yī hán。

王贯之有诗留别因次其韵

虞俦

樯头语燕底匆匆,满幅蒲帆送客风。qiáng tóu yǔ yàn dǐ cōng cōng,mǎn fú pú fān sòng kè fēng。
合与仇谋从此逝,病兼贫至向来同。hé yǔ chóu móu cóng cǐ shì,bìng jiān pín zhì xiàng lái tóng。
纷纷时事愁眉上,咄咄人情醉眼中。fēn fēn shí shì chóu méi shàng,duō duō rén qíng zuì yǎn zhōng。
颇觉田园归去好,固应马首未渠东。pǒ jué tián yuán guī qù hǎo,gù yīng mǎ shǒu wèi qú dōng。

林子长见访泊舟姑苏台下有诗因次其韵

虞俦

怀人玉树向风前,明月中秋动隔年。huái rén yù shù xiàng fēng qián,míng yuè zhōng qiū dòng gé nián。
胜处杯中忘尔汝,几回纸上落云烟。shèng chù bēi zhōng wàng ěr rǔ,jǐ huí zhǐ shàng luò yún yān。
已能命驾来吴苑,未许回舟指霅川。yǐ néng mìng jià lái wú yuàn,wèi xǔ huí zhōu zhǐ zhà chuān。
顾我从来无此客,渔蓑那得恋江边。gù wǒ cóng lái wú cǐ kè,yú suō nà dé liàn jiāng biān。

朱天永示仆二诗盖有激而云者因用其韵以广之

虞俦

是非得丧一毫轻,蛮触何劳角上争。shì fēi dé sàng yī háo qīng,mán chù hé láo jiǎo shàng zhēng。
未可轻量天下士,渠知不是彀中英。wèi kě qīng liàng tiān xià shì,qú zhī bù shì gòu zhōng yīng。
平生我亦轻馀子,到处君安得此名。píng shēng wǒ yì qīng yú zi,dào chù jūn ān dé cǐ míng。
勿对秋花叹憔悴,春风回首又欣荣。wù duì qiū huā tàn qiáo cuì,chūn fēng huí shǒu yòu xīn róng。

朱天永示仆二诗盖有激而云者因用其韵以广之

虞俦

弹铗悲歌莫浪嗟,笔耕心织是生涯。dàn jiá bēi gē mò làng jiē,bǐ gēng xīn zhī shì shēng yá。
区区子岂痴摹虎,事事吾犹错画蛇。qū qū zi qǐ chī mó hǔ,shì shì wú yóu cuò huà shé。
不分缩头几类鳖,苦嫌怒目几遭蛙。bù fēn suō tóu jǐ lèi biē,kǔ xián nù mù jǐ zāo wā。
凭君试读山君传,鹤岂能言为嫉邪。píng jūn shì dú shān jūn chuán,hè qǐ néng yán wèi jí xié。

汉老弟近书云欲看文字无暇作诗再用韵

虞俦

脱粟羹藜未厌餐,何心华屋荐金盘。tuō sù gēng lí wèi yàn cān,hé xīn huá wū jiàn jīn pán。
风前觅句巾常岸,月下挥觞影亦单。fēng qián mì jù jīn cháng àn,yuè xià huī shāng yǐng yì dān。
懒拙不堪当世用,行藏留与后人看。lǎn zhuō bù kān dāng shì yòng,xíng cáng liú yǔ hòu rén kàn。
也知妍丑初无定,马面相怜亦突栾。yě zhī yán chǒu chū wú dìng,mǎ miàn xiāng lián yì tū luán。

太守送酒

虞俦

拜捧双壶急破封,蓬庐惊怪闹儿童。bài pěng shuāng hú jí pò fēng,péng lú jīng guài nào ér tóng。
欢生和气薰蒸外,春在先生酝酿中。huān shēng hé qì xūn zhēng wài,chūn zài xiān shēng yùn niàng zhōng。
枯涸诗肠偏借润,飘零酒盏不忧空。kū hé shī cháng piān jiè rùn,piāo líng jiǔ zhǎn bù yōu kōng。
更看小队寻花柳,太守风流似醉翁。gèng kàn xiǎo duì xún huā liǔ,tài shǒu fēng liú shì zuì wēng。

太守送酒

虞俦

黄堂还复念酸寒,馀沥分来玉斝宽。huáng táng hái fù niàn suān hán,yú lì fēn lái yù jiǎ kuān。
遽遣茅柴羞避席,快呼苜蓿彊登盘。jù qiǎn máo chái xiū bì xí,kuài hū mù xu jiàng dēng pán。
步兵胜处轻刘子,北海狂言迕阿瞒。bù bīng shèng chù qīng liú zi,běi hǎi kuáng yán wù ā mán。
何似老虔春夜酌,檐花细雨洗愁端。hé shì lǎo qián chūn yè zhuó,yán huā xì yǔ xǐ chóu duān。

以郡酝十斗送林子长

虞俦

我友溪堂爱说诗,兵厨况有酒如池。wǒ yǒu xī táng ài shuō shī,bīng chú kuàng yǒu jiǔ rú chí。
留髡一石从来惯,访戴扁舟莫太迟。liú kūn yī shí cóng lái guàn,fǎng dài biǎn zhōu mò tài chí。
已办鸱夷陪后乘,姑令从事作先驰。yǐ bàn chī yí péi hòu chéng,gū lìng cóng shì zuò xiān chí。
凭君试向松江望,绿涨蒲萄正渺弥。píng jūn shì xiàng sōng jiāng wàng,lǜ zhǎng pú táo zhèng miǎo mí。

郁簿行年四十有九读李太白浔阳感秋诗慨怀有作次韵勉之

虞俦

清德如公畏四知,流光底事感圆蓍。qīng dé rú gōng wèi sì zhī,liú guāng dǐ shì gǎn yuán shī。
日边丹凤聊栖棘,月下惊鸿尚拣枝。rì biān dān fèng liáo qī jí,yuè xià jīng hóng shàng jiǎn zhī。
五十知非惭漏尽,百年彊半怪驹驰。wǔ shí zhī fēi cán lòu jǐn,bǎi nián jiàng bàn guài jū chí。
买臣富贵犹堪待,莫诵浔阳落魄诗。mǎi chén fù guì yóu kān dài,mò sòng xún yáng luò pò shī。

用山门记游韵赋酴醾简林子长不蒙宠和岂不复作书生调度耶因以诗督之

虞俦

袅娜柔条不自持,锁窗深处最相宜。niǎo nà róu tiáo bù zì chí,suǒ chuāng shēn chù zuì xiāng yí。
试教纤手簪双鬓,莫遣新愁上两眉。shì jiào xiān shǒu zān shuāng bìn,mò qiǎn xīn chóu shàng liǎng méi。
子建洛神空有赋,乐天杨柳可无诗。zi jiàn luò shén kōng yǒu fù,lè tiān yáng liǔ kě wú shī。
为君唤起温柔梦,春草池塘日正迟。wèi jūn huàn qǐ wēn róu mèng,chūn cǎo chí táng rì zhèng chí。

戏简林子长

虞俦

溪上园亭处处新,想君屡费橐中银。xī shàng yuán tíng chù chù xīn,xiǎng jūn lǚ fèi tuó zhōng yín。
莺窥绣户烦三请,蝶绕花梢知几巡。yīng kuī xiù hù fán sān qǐng,dié rào huā shāo zhī jǐ xún。
恨不即时谋载酒,恐因暇日得寻春。hèn bù jí shí móu zài jiǔ,kǒng yīn xiá rì dé xún chūn。
只愁又隔同年面,却欠尊前似主人。zhǐ chóu yòu gé tóng nián miàn,què qiàn zūn qián shì zhǔ rén。

戏简林子长

虞俦

崇桃积李巧争新,红胜胭脂白胜银。chóng táo jī lǐ qiǎo zhēng xīn,hóng shèng yān zhī bái shèng yín。
车骑每劳莺命唤,药栏聊伴蝶游巡。chē qí měi láo yīng mìng huàn,yào lán liáo bàn dié yóu xún。
何须歌舞留连夜,漫与诗篇慰藉春。hé xū gē wǔ liú lián yè,màn yǔ shī piān wèi jí chūn。
珍重海棠烦问讯,肯教空谷老佳人。zhēn zhòng hǎi táng fán wèn xùn,kěn jiào kōng gǔ lǎo jiā rén。