古诗词

家酿新熟分送小壶

虞俦

酒熟黄花亦解颜,糟床声落梦魂间。jiǔ shú huáng huā yì jiě yán,zāo chuáng shēng luò mèng hún jiān。
一壶往助齐眉饷,莫遣新愁上远山。yī hú wǎng zhù qí méi xiǎng,mò qiǎn xīn chóu shàng yuǎn shān。

虞俦

虞俦,生卒年月不详,字寿老,宁国(今属安徽)人。南宋政治家,文学家。隆兴初进人太学,中进士。曾任绩溪县令,湖州、平江知府。庆元六年(1200)召入太常少卿,提任兵部侍郎。工诗文,著有《尊白堂集》24卷,清修《四库全书》收录其部分诗文。如其词《满庭芳》:色染莺黄,枝横鹤瘦,玉奴蝉蜕花间。铅华不御,慵态尽欹鬟。 虞俦的作品>>

猜您喜欢

无眠

虞俦

蛩吟砌下岂知时,我亦无眠有所思。qióng yín qì xià qǐ zhī shí,wǒ yì wú mián yǒu suǒ sī。
夜永只怜灯作伴,秋凉最许簟先知。yè yǒng zhǐ lián dēng zuò bàn,qiū liáng zuì xǔ diàn xiān zhī。
十年扰扰梦中事,一笑悠悠世上儿。shí nián rǎo rǎo mèng zhōng shì,yī xiào yōu yōu shì shàng ér。
数尽更筹窗送曙,起来赢得鬓成丝。shù jǐn gèng chóu chuāng sòng shǔ,qǐ lái yíng dé bìn chéng sī。

拒霜

虞俦

纤枝绿叶竞成丛,谁障西来落木风。xiān zhī lǜ yè jìng chéng cóng,shuí zhàng xī lái luò mù fēng。
霞散缠头千丈绮,春回醉面一番红。xiá sàn chán tóu qiān zhàng qǐ,chūn huí zuì miàn yī fān hóng。
伶俜欲嫁还羞晚,梳洗随宜不爱工。líng pīng yù jià hái xiū wǎn,shū xǐ suí yí bù ài gōng。
况是秋高花已少,对花莫放酒杯空。kuàng shì qiū gāo huā yǐ shǎo,duì huā mò fàng jiǔ bēi kōng。

圣龙长老资公求修佛殿疏余不暇作也昔丹霞烧木佛院主堕落须眉普贤劝修古佛末后童子证果居士举此公案二段以问圣龙若下得一转语则佛殿一时修了其或未然定又去聒扰檀施矣因作山偈奉送只此大胜作疏头劝缘也

虞俦

风雨飘摇绀宇摧,百身古佛尽莓苔。fēng yǔ piāo yáo gàn yǔ cuī,bǎi shēn gǔ fú jǐn méi tái。
政须豪士修檀施,定自诸天打供来。zhèng xū háo shì xiū tán shī,dìng zì zhū tiān dǎ gōng lái。
向晚钟鱼犹短气,只今龙象亦生哀。xiàng wǎn zhōng yú yóu duǎn qì,zhǐ jīn lóng xiàng yì shēng āi。
道人莫惮朱门去,会有清莲一朵开。dào rén mò dàn zhū mén qù,huì yǒu qīng lián yī duǒ kāi。

乌程宰十三日往龙洞祷晴归言见田家两岸车水其声如雷兼刈穫甚忙若得旬日晴则农事济矣因作田家叹一首

虞俦

惭愧田家趁好晴,鸦鸦两岸水车鸣。cán kuì tián jiā chèn hǎo qíng,yā yā liǎng àn shuǐ chē míng。
畦丁露宿腰镰健,馌妇泥行脚板轻。qí dīng lù sù yāo lián jiàn,yè fù ní xíng jiǎo bǎn qīng。
作苦仅能供伏腊,有年何处不升平。zuò kǔ jǐn néng gōng fú là,yǒu nián hé chù bù shēng píng。
只愁官里催租动,里正敲门沸似羹。zhǐ chóu guān lǐ cuī zū dòng,lǐ zhèng qiāo mén fèi shì gēng。

千秋岭

虞俦

轻阴漠漠雨班班,岭上风来一解颜。qīng yīn mò mò yǔ bān bān,lǐng shàng fēng lái yī jiě yán。
已是去天才尺五,却令缓步有跻攀。yǐ shì qù tiān cái chǐ wǔ,què lìng huǎn bù yǒu jī pān。
飞泉百道萦罗带,列岫千峰拥翠鬟。fēi quán bǎi dào yíng luó dài,liè xiù qiān fēng yōng cuì huán。
应是北堂春正满,几回回首望家山。yīng shì běi táng chūn zhèng mǎn,jǐ huí huí shǒu wàng jiā shān。

用韵赋岁暮田家叹闻之者足以戒也

虞俦

催科里正莫频频,望麦登场更浃旬。cuī kē lǐ zhèng mò pín pín,wàng mài dēng chǎng gèng jiā xún。
纨裤向来无饿死,黄冠此去罢迎神。wán kù xiàng lái wú è sǐ,huáng guān cǐ qù bà yíng shén。
田间作苦谁怜汝,天上调元合有人。tián jiān zuò kǔ shuí lián rǔ,tiān shàng diào yuán hé yǒu rén。
自叹农家消底物,百金斗米便回春。zì tàn nóng jiā xiāo dǐ wù,bǎi jīn dòu mǐ biàn huí chūn。

枕上偶得数语呈林子长

虞俦

碧梧翠竹日相高,怀想家山魂梦劳。bì wú cuì zhú rì xiāng gāo,huái xiǎng jiā shān hún mèng láo。
钟鼎故知非我事,箕裘犹可冀儿曹。zhōng dǐng gù zhī fēi wǒ shì,jī qiú yóu kě jì ér cáo。
眼中谁是真犀角,池上君今有凤毛。yǎn zhōng shuí shì zhēn xī jiǎo,chí shàng jūn jīn yǒu fèng máo。
直探牛心屠狯耳,能安贫贱乃英豪。zhí tàn niú xīn tú kuài ěr,néng ān pín jiàn nǎi yīng háo。

再用韵呈林子长

虞俦

痴儿谁识坐谈高,抚字年来亦漫劳。chī ér shuí shí zuò tán gāo,fǔ zì nián lái yì màn láo。
簿领何妨聊尔耳,湖山正是属吾曹。bù lǐng hé fáng liáo ěr ěr,hú shān zhèng shì shǔ wú cáo。
百年心事空三叹,五马人生却二毛。bǎi nián xīn shì kōng sān tàn,wǔ mǎ rén shēng què èr máo。
欲作报章还自笑,郊寒宁解敌韩豪。yù zuò bào zhāng hái zì xiào,jiāo hán níng jiě dí hán háo。

据案偶得数语录呈簿尉

虞俦

昔年官冷欲无毡,制锦如今又不然。xī nián guān lěng yù wú zhān,zhì jǐn rú jīn yòu bù rán。
老去几遭官长骂,书来却有故人怜。lǎo qù jǐ zāo guān zhǎng mà,shū lái què yǒu gù rén lián。
敢期翠羽还池上,渐喜黄衣减目前。gǎn qī cuì yǔ hái chí shàng,jiàn xǐ huáng yī jiǎn mù qián。
欲学催科无奈拙,直须天假一丰年。yù xué cuī kē wú nài zhuō,zhí xū tiān jiǎ yī fēng nián。

呈吴守

虞俦

风流正始孰追回,沈谢曹刘岂乏才。fēng liú zhèng shǐ shú zhuī huí,shěn xiè cáo liú qǐ fá cái。
诗律恢长怜我老,吟编端的赖君开。shī lǜ huī zhǎng lián wǒ lǎo,yín biān duān de lài jūn kāi。
秋怀拍拍须千首,世事悠悠付一杯。qiū huái pāi pāi xū qiān shǒu,shì shì yōu yōu fù yī bēi。
已是醉吟输白傅,雪霜头上更相催。yǐ shì zuì yín shū bái fù,xuě shuāng tóu shàng gèng xiāng cuī。

赠潘接伴

虞俦

淮海相逢便说诗,新来匡鼎解人颐。huái hǎi xiāng féng biàn shuō shī,xīn lái kuāng dǐng jiě rén yí。
句中有眼人谁识,弦上无声我独知。jù zhōng yǒu yǎn rén shuí shí,xián shàng wú shēng wǒ dú zhī。
每见朋游谈警策,偶因王事得追随。měi jiàn péng yóu tán jǐng cè,ǒu yīn wáng shì dé zhuī suí。
西湖近报梅花约,归趁东风第一枝。xī hú jìn bào méi huā yuē,guī chèn dōng fēng dì yī zhī。

再用难字韵简潘接伴

虞俦

当年名下无虚士,此日诗中有二难。dāng nián míng xià wú xū shì,cǐ rì shī zhōng yǒu èr nán。
方驾饭山何太瘦,拍肩东野不言寒。fāng jià fàn shān hé tài shòu,pāi jiān dōng yě bù yán hán。
来章只好先呈佛,属和何当胜得官。lái zhāng zhǐ hǎo xiān chéng fú,shǔ hé hé dāng shèng dé guān。
珍重牛腰成巨轴,丁宁莫与俗人看。zhēn zhòng niú yāo chéng jù zhóu,dīng níng mò yǔ sú rén kàn。

和潘接伴韵

虞俦

久矣闻名忻识面,哦诗一字果何难。jiǔ yǐ wén míng xīn shí miàn,ó shī yī zì guǒ hé nán。
笔端风月窥天巧,句里冰霜饱岁寒。bǐ duān fēng yuè kuī tiān qiǎo,jù lǐ bīng shuāng bǎo suì hán。
自昔登坛须老将,只今握节愧粗官。zì xī dēng tán xū lǎo jiāng,zhǐ jīn wò jié kuì cū guān。
相逢忽有新篇赠,病眼摩挲得细看。xiāng féng hū yǒu xīn piān zèng,bìng yǎn mó sā dé xì kàn。

和探菊南坡

虞俦

春来自分菊成坡,秋晚何妨日一过。chūn lái zì fēn jú chéng pō,qiū wǎn hé fáng rì yī guò。
喜色忽看眉上见,霜华应向掌中多。xǐ sè hū kàn méi shàng jiàn,shuāng huá yīng xiàng zhǎng zhōng duō。
一枝须索蚁浮瓮,三径从教雀可罗。yī zhī xū suǒ yǐ fú wèng,sān jìng cóng jiào què kě luó。
坡下有泉唯可饮,西风吹鬓未应皤。pō xià yǒu quán wéi kě yǐn,xī fēng chuī bìn wèi yīng pó。

出郊迓倅车暮归二首

虞俦

簿书丛里得抽身,岂是将迎不厌频。bù shū cóng lǐ dé chōu shēn,qǐ shì jiāng yíng bù yàn pín。
何处鸡豚燕同社,有时鸥鹭喜相亲。hé chù jī tún yàn tóng shè,yǒu shí ōu lù xǐ xiāng qīn。
山头落日催归骑,陌上丰年见醉人。shān tóu luò rì cuī guī qí,mò shàng fēng nián jiàn zuì rén。
更羡柴门无限好,今宵相对月华新。gèng xiàn chái mén wú xiàn hǎo,jīn xiāo xiāng duì yuè huá xīn。