古诗词

林子长见示悼鹤之诗若不能释然者因次韵以广其意且于鹤不能无责焉耳

虞俦

君家青田姿,见之毛骨寒。jūn jiā qīng tián zī,jiàn zhī máo gǔ hán。
方当秋露警,遽迫夏景残。fāng dāng qiū lù jǐng,jù pò xià jǐng cán。
年来纵饮啄,意外失防闲。nián lái zòng yǐn zhuó,yì wài shī fáng xián。
谁欤不具眼,毙之于汝安。shuí yú bù jù yǎn,bì zhī yú rǔ ān。
竹林有馀荫,荷塘岂不宽。zhú lín yǒu yú yīn,hé táng qǐ bù kuān。
正坐出门误,宁虞行路难。zhèng zuò chū mén wù,níng yú xíng lù nán。
因思出处理,士君子惟艰。yīn sī chū chù lǐ,shì jūn zi wéi jiān。
方其穷居时,孤进无还丹。fāng qí qióng jū shí,gū jìn wú hái dān。
山林欲长往,钟鼎夫岂悭。shān lín yù zhǎng wǎng,zhōng dǐng fū qǐ qiān。
一朝陇书至,倏若登天翰。yī cháo lǒng shū zhì,shū ruò dēng tiān hàn。
肉食无远谋,伐檀讥素餐。ròu shí wú yuǎn móu,fá tán jī sù cān。
失身坠戮辱,无乃佞与奸。shī shēn zhuì lù rǔ,wú nǎi nìng yǔ jiān。
逐兔牵黄犬,东门那得还。zhú tù qiān huáng quǎn,dōng mén nà dé hái。
竟死咸阳市,恸哭何辛酸。jìng sǐ xián yáng shì,tòng kū hé xīn suān。
丹涂布衣愿,恨不蒯与菅。dān tú bù yī yuàn,hèn bù kuǎi yǔ jiān。
富贵履危机,怅望扶摇抟。fù guì lǚ wēi jī,chàng wàng fú yáo tuán。
世事亦堕甑,天理真循环。shì shì yì duò zèng,tiān lǐ zhēn xún huán。
向来京口铭,俯仰成悲欢。xiàng lái jīng kǒu míng,fǔ yǎng chéng bēi huān。
世无薛公笔,想像付永叹。shì wú xuē gōng bǐ,xiǎng xiàng fù yǒng tàn。

虞俦

虞俦,生卒年月不详,字寿老,宁国(今属安徽)人。南宋政治家,文学家。隆兴初进人太学,中进士。曾任绩溪县令,湖州、平江知府。庆元六年(1200)召入太常少卿,提任兵部侍郎。工诗文,著有《尊白堂集》24卷,清修《四库全书》收录其部分诗文。如其词《满庭芳》:色染莺黄,枝横鹤瘦,玉奴蝉蜕花间。铅华不御,慵态尽欹鬟。 虞俦的作品>>

猜您喜欢

和林子长送芡实诗韵

虞俦

百琲明珠富有年,不须鲛客更潸然。bǎi bèi míng zhū fù yǒu nián,bù xū jiāo kè gèng shān rán。
斛量自是君家事,买取双鬟当舞筵。hú liàng zì shì jūn jiā shì,mǎi qǔ shuāng huán dāng wǔ yán。

和林子长送芡实诗韵

虞俦

目送归鸿不记年,书来系帛正茫然。mù sòng guī hóng bù jì nián,shū lái xì bó zhèng máng rán。
也知函首初无罪,应为怀珠供四筵。yě zhī hán shǒu chū wú zuì,yīng wèi huái zhū gōng sì yán。

和林子长送芡实诗韵

虞俦

华池同咽足延年,枵腹新来忽果然。huá chí tóng yàn zú yán nián,xiāo fù xīn lái hū guǒ rán。
再遣金罂来入社,不妨朱袖镇当筵。zài qiǎn jīn yīng lái rù shè,bù fáng zhū xiù zhèn dāng yán。

和林子长送芡实诗韵

虞俦

皓齿君家二八年,歌珠曾许听累然。hào chǐ jūn jiā èr bā nián,gē zhū céng xǔ tīng lèi rán。
双眉松子元同味,更唾馀花傍绮筵。shuāng méi sōng zi yuán tóng wèi,gèng tuò yú huā bàng qǐ yán。

谢友人寄芡实

虞俦

芡盘新采辱分珍,远胜溪毛咏采蘋。qiàn pán xīn cǎi rǔ fēn zhēn,yuǎn shèng xī máo yǒng cǎi píng。
老去何心温软味,漫将空想调诗人。lǎo qù hé xīn wēn ruǎn wèi,màn jiāng kōng xiǎng diào shī rén。

谢友人寄芡实

虞俦

鸿头??竞怀珍,南荡风光胜白蘋。hóng tóu jí jí jìng huái zhēn,nán dàng fēng guāng shèng bái píng。
试捣明珠三万斛,与君换取坠楼人。shì dǎo míng zhū sān wàn hú,yǔ jūn huàn qǔ zhuì lóu rén。

过半山亭

虞俦

跃马青罗步幛间,松林尽处是前山。yuè mǎ qīng luó bù zhàng jiān,sōng lín jǐn chù shì qián shān。
玉梅刚障春风面,残雪融时见一斑。yù méi gāng zhàng chūn fēng miàn,cán xuě róng shí jiàn yī bān。

和人六绝

虞俦

天香国艳胆瓶中,眼界增明鼻观通。tiān xiāng guó yàn dǎn píng zhōng,yǎn jiè zēng míng bí guān tōng。
多谢高轩肯相顾,家贫不办一樽同。duō xiè gāo xuān kěn xiāng gù,jiā pín bù bàn yī zūn tóng。

和人六绝

虞俦

江南二十四番风,浪蕊浮花一洗空。jiāng nán èr shí sì fān fēng,làng ruǐ fú huā yī xǐ kōng。
断送春归可无恨,酒垆谁复过黄公。duàn sòng chūn guī kě wú hèn,jiǔ lú shuí fù guò huáng gōng。

和人六绝

虞俦

未数骚人赋落英,新诗贻我底能清。wèi shù sāo rén fù luò yīng,xīn shī yí wǒ dǐ néng qīng。
笔端挽得东风住,侯喜真惭浪得名。bǐ duān wǎn dé dōng fēng zhù,hóu xǐ zhēn cán làng dé míng。

和人六绝

虞俦

沧浪未濯软红尘,捧檄东来只为亲。cāng làng wèi zhuó ruǎn hóng chén,pěng xí dōng lái zhǐ wèi qīn。
天女不知摩诘病,云何却现宰官身。tiān nǚ bù zhī mó jí bìng,yún hé què xiàn zǎi guān shēn。

和人六绝

虞俦

杜宇声声苦唤人,应怜书剑走风尘。dù yǔ shēng shēng kǔ huàn rén,yīng lián shū jiàn zǒu fēng chén。
家山有约蚤归去,莫待来呼祈孔宾。jiā shān yǒu yuē zǎo guī qù,mò dài lái hū qí kǒng bīn。

和人六绝

虞俦

排闷浑无酒十旬,落红铺绣未嫌贫。pái mèn hún wú jiǔ shí xún,luò hóng pù xiù wèi xián pín。
一壶饷我勾诗兴,大胜云安曲米春。yī hú xiǎng wǒ gōu shī xīng,dà shèng yún ān qū mǐ chūn。

和郁簿问讯梅花

虞俦

三径萧萧一冷官,菊残荷尽扰愁端。sān jìng xiāo xiāo yī lěng guān,jú cán hé jǐn rǎo chóu duān。
思君一夜梅花瘦,旋觉新来带眼宽。sī jūn yī yè méi huā shòu,xuán jué xīn lái dài yǎn kuān。

和郁簿出郭

虞俦

青衫莫厌缚微官,过眼荣枯几万端。qīng shān mò yàn fù wēi guān,guò yǎn róng kū jǐ wàn duān。
得意邯郸归一枕,从今须放酒肠宽。dé yì hán dān guī yī zhěn,cóng jīn xū fàng jiǔ cháng kuān。