古诗词

林子长见示悼鹤之诗若不能释然者因次韵以广其意且于鹤不能无责焉耳

虞俦

君家青田姿,见之毛骨寒。jūn jiā qīng tián zī,jiàn zhī máo gǔ hán。
方当秋露警,遽迫夏景残。fāng dāng qiū lù jǐng,jù pò xià jǐng cán。
年来纵饮啄,意外失防闲。nián lái zòng yǐn zhuó,yì wài shī fáng xián。
谁欤不具眼,毙之于汝安。shuí yú bù jù yǎn,bì zhī yú rǔ ān。
竹林有馀荫,荷塘岂不宽。zhú lín yǒu yú yīn,hé táng qǐ bù kuān。
正坐出门误,宁虞行路难。zhèng zuò chū mén wù,níng yú xíng lù nán。
因思出处理,士君子惟艰。yīn sī chū chù lǐ,shì jūn zi wéi jiān。
方其穷居时,孤进无还丹。fāng qí qióng jū shí,gū jìn wú hái dān。
山林欲长往,钟鼎夫岂悭。shān lín yù zhǎng wǎng,zhōng dǐng fū qǐ qiān。
一朝陇书至,倏若登天翰。yī cháo lǒng shū zhì,shū ruò dēng tiān hàn。
肉食无远谋,伐檀讥素餐。ròu shí wú yuǎn móu,fá tán jī sù cān。
失身坠戮辱,无乃佞与奸。shī shēn zhuì lù rǔ,wú nǎi nìng yǔ jiān。
逐兔牵黄犬,东门那得还。zhú tù qiān huáng quǎn,dōng mén nà dé hái。
竟死咸阳市,恸哭何辛酸。jìng sǐ xián yáng shì,tòng kū hé xīn suān。
丹涂布衣愿,恨不蒯与菅。dān tú bù yī yuàn,hèn bù kuǎi yǔ jiān。
富贵履危机,怅望扶摇抟。fù guì lǚ wēi jī,chàng wàng fú yáo tuán。
世事亦堕甑,天理真循环。shì shì yì duò zèng,tiān lǐ zhēn xún huán。
向来京口铭,俯仰成悲欢。xiàng lái jīng kǒu míng,fǔ yǎng chéng bēi huān。
世无薛公笔,想像付永叹。shì wú xuē gōng bǐ,xiǎng xiàng fù yǒng tàn。

虞俦

虞俦,生卒年月不详,字寿老,宁国(今属安徽)人。南宋政治家,文学家。隆兴初进人太学,中进士。曾任绩溪县令,湖州、平江知府。庆元六年(1200)召入太常少卿,提任兵部侍郎。工诗文,著有《尊白堂集》24卷,清修《四库全书》收录其部分诗文。如其词《满庭芳》:色染莺黄,枝横鹤瘦,玉奴蝉蜕花间。铅华不御,慵态尽欹鬟。 虞俦的作品>>

猜您喜欢

咏古

虞俦

柳子脂韦不佩弦,痴心附丽老羁缠。liǔ zi zhī wéi bù pèi xián,chī xīn fù lì lǎo jī chán。
廉商浪说能为市,吏贾由来却悟鞭。lián shāng làng shuō néng wèi shì,lì jiǎ yóu lái què wù biān。

咏古

虞俦

杜曲诗翁霜鬓须,谁怜三十载骑驴。dù qū shī wēng shuāng bìn xū,shuí lián sān shí zài qí lǘ。
五陵车马输年少,枉读平生万卷书。wǔ líng chē mǎ shū nián shǎo,wǎng dú píng shēng wàn juǎn shū。

咏古

虞俦

韩子其人崛强欤,群儿头角久相疏。hán zi qí rén jué qiáng yú,qún ér tóu jiǎo jiǔ xiāng shū。
也知自是屠龙手,温水难教恋小鱼。yě zhī zì shì tú lóng shǒu,wēn shuǐ nán jiào liàn xiǎo yú。

咏古

虞俦

斗酒金銮笔下春,脱靴力士几曾嗔。dòu jiǔ jīn luán bǐ xià chūn,tuō xuē lì shì jǐ céng chēn。
后生不谓寻常事,惊怪先生胆是身。hòu shēng bù wèi xún cháng shì,jīng guài xiān shēng dǎn shì shēn。

前和拒霜诗似亦少贬再以一绝慰之

虞俦

岩桂搀先还寂寞,菊花殿后尚斓斑。yán guì chān xiān hái jì mò,jú huā diàn hòu shàng lán bān。
却应独占西风好,乞与佳名秋牡丹。què yīng dú zhàn xī fēng hǎo,qǐ yǔ jiā míng qiū mǔ dān。

姜总管相送至扫溪三十里夜雪中留别

虞俦

相得诗人我与公,浙江从此隔西东。xiāng dé shī rén wǒ yǔ gōng,zhè jiāng cóng cǐ gé xī dōng。
年来已是难为别,更在山中风雪中。nián lái yǐ shì nán wèi bié,gèng zài shān zhōng fēng xuě zhōng。

姜总管相送至扫溪三十里夜雪中留别

虞俦

杯酒淋漓意气倾,离筵唱彻短歌行。bēi jiǔ lín lí yì qì qīng,lí yán chàng chè duǎn gē xíng。
翻然解缆人归后,独自篷窗听雨声。fān rán jiě lǎn rén guī hòu,dú zì péng chuāng tīng yǔ shēng。

姜总管相送至扫溪三十里夜雪中留别

虞俦

一麾又指浙西州,千骑东方且上头。yī huī yòu zhǐ zhè xī zhōu,qiān qí dōng fāng qiě shàng tóu。
已约好山供望眼,更烦飞雪送行舟。yǐ yuē hǎo shān gōng wàng yǎn,gèng fán fēi xuě sòng xíng zhōu。

文籍遭水

虞俦

巍冠广厦诵虞唐,冷笑诸儒屋壁藏。wēi guān guǎng shà sòng yú táng,lěng xiào zhū rú wū bì cáng。
卷轴随车虽土苴,末流清润尚堤防。juǎn zhóu suí chē suī tǔ jū,mò liú qīng rùn shàng dī fáng。

槿花

虞俦

西殿凉风合断魂,玉奴终不负东昏。xī diàn liáng fēng hé duàn hún,yù nú zhōng bù fù dōng hūn。
纵然荣落才朝暮,也是曾承雨露恩。zòng rán róng luò cái cháo mù,yě shì céng chéng yǔ lù ēn。

槿花

虞俦

翠袖红裳细锦袍,纷纷儿女斗妖娆。cuì xiù hóng shang xì jǐn páo,fēn fēn ér nǚ dòu yāo ráo。
千枝万朵遮人眼,谁觉荣枯在一朝。qiān zhī wàn duǒ zhē rén yǎn,shuí jué róng kū zài yī cháo。

槿花

虞俦

光阴占取入秋来,料想西风费剪裁。guāng yīn zhàn qǔ rù qiū lái,liào xiǎng xī fēng fèi jiǎn cái。
朝暮相催君莫问,一边零落一边开。cháo mù xiāng cuī jūn mò wèn,yī biān líng luò yī biān kāi。

槿花

虞俦

草中漫说千年润,花里休夸百日红。cǎo zhōng màn shuō qiān nián rùn,huā lǐ xiū kuā bǎi rì hóng。
毕竟有生俱有尽,大椿朝菌得无同。bì jìng yǒu shēng jù yǒu jǐn,dà chūn cháo jūn dé wú tóng。

饭有沙二绝

虞俦

东西断渡欲浮槎,朝来绝市无鱼虾。dōng xī duàn dù yù fú chá,cháo lái jué shì wú yú xiā。
我仓湿谷舂不得,客米炊来饭有沙。wǒ cāng shī gǔ chōng bù dé,kè mǐ chuī lái fàn yǒu shā。

饭有沙二绝

虞俦

厨人淘米不淘沙,岂为先生惜齿牙。chú rén táo mǐ bù táo shā,qǐ wèi xiān shēng xī chǐ yá。
烘谷旋舂供晚爨,瓶储未可笑陶家。hōng gǔ xuán chōng gōng wǎn cuàn,píng chǔ wèi kě xiào táo jiā。