古诗词

宫词

吴龙翰

舞罢霓裳宝髻垂,桃花扇底暖风吹。wǔ bà ní shang bǎo jì chuí,táo huā shàn dǐ nuǎn fēng chuī。
夜深内殿重开宴,手撚灯花画翠眉。yè shēn nèi diàn zhòng kāi yàn,shǒu niǎn dēng huā huà cuì méi。

吴龙翰

宋徽州歙县人,字式贤,一作武贤,号古梅。理宗景定五年乡贡,以荐授编校国史院实录文字。元世祖至元十三年,乡校诸生礼请充教授,寻弃去。嗜奇学,博为诗。有《古梅吟稿》。 吴龙翰的作品>>

猜您喜欢

登当涂凌歊台

吴龙翰

高台突兀玉千寻,尚想当年翠辇临。gāo tái tū wù yù qiān xún,shàng xiǎng dāng nián cuì niǎn lín。
坐守夕阳移半塔,我吟未了让蝉吟。zuò shǒu xī yáng yí bàn tǎ,wǒ yín wèi le ràng chán yín。

晓发黄池过宁国

吴龙翰

簇簇人烟两岸分,暂时挂搭此行程。cù cù rén yān liǎng àn fēn,zàn shí guà dā cǐ xíng chéng。
一筇风月无拘束,又复挑诗到宛城。yī qióng fēng yuè wú jū shù,yòu fù tiāo shī dào wǎn chéng。

登宣城郡楼仰谢公

吴龙翰

翠屏四面敞阑干,谢老诗情不说官。cuì píng sì miàn chǎng lán gàn,xiè lǎo shī qíng bù shuō guān。
魂冷青山呼欲醒,吟声渗在石泉间。hún lěng qīng shān hū yù xǐng,yín shēng shèn zài shí quán jiān。

自建邺归至绩溪迂路观石照

吴龙翰

谁磨白石如冰鉴,勋业安能试一窥。shuí mó bái shí rú bīng jiàn,xūn yè ān néng shì yī kuī。
但觉秋风上潘鬓,半因为客半因诗。dàn jué qiū fēng shàng pān bìn,bàn yīn wèi kè bàn yīn shī。

题西湖画轴

吴龙翰

丹青谁写满轴莲,濯濯西施一段妍。dān qīng shuí xiě mǎn zhóu lián,zhuó zhuó xī shī yī duàn yán。
汴水百年尘隔断,可无人作画图传。biàn shuǐ bǎi nián chén gé duàn,kě wú rén zuò huà tú chuán。

登严子陵钓台

吴龙翰

万乘从君脚底眠,客星便入史官占。wàn chéng cóng jūn jiǎo dǐ mián,kè xīng biàn rù shǐ guān zhàn。
东都基业随流水,今日斯台尚姓严。dōng dōu jī yè suí liú shuǐ,jīn rì sī tái shàng xìng yán。

栽斑竹

吴龙翰

竹母初分种屋头,斑斑泪点带诗愁。zhú mǔ chū fēn zhǒng wū tóu,bān bān lèi diǎn dài shī chóu。
他时看取成林玉,遥剪湘江一片愁。tā shí kàn qǔ chéng lín yù,yáo jiǎn xiāng jiāng yī piàn chóu。

春山晚望

吴龙翰

模糊数叠屋前山,翠色欺凌诗鬓寒。mó hú shù dié wū qián shān,cuì sè qī líng shī bìn hán。
啼鸟一声泥滑滑,晚钟春雨过林端。tí niǎo yī shēng ní huá huá,wǎn zhōng chūn yǔ guò lín duān。

读董卓传

吴龙翰

巨妖吐毒气如蒸,谁遣腥膻汉帝陵。jù yāo tǔ dú qì rú zhēng,shuí qiǎn xīng shān hàn dì líng。
烟断洛阳残火在,为他吹著点脐灯。yān duàn luò yáng cán huǒ zài,wèi tā chuī zhù diǎn qí dēng。

春日书所见

吴龙翰

寒云漠漠暮天低,社鼓声中日欲西。hán yún mò mò mù tiān dī,shè gǔ shēng zhōng rì yù xī。
隔岸垂杨遮酒店,风帘移影照寒溪。gé àn chuí yáng zhē jiǔ diàn,fēng lián yí yǐng zhào hán xī。

夜吟

吴龙翰

小院沈沈夜欲阑,东风吹月上阑干。xiǎo yuàn shěn shěn yè yù lán,dōng fēng chuī yuè shàng lán gàn。
手撼梅花露研墨,醉将吟笔蘸清寒。shǒu hàn méi huā lù yán mò,zuì jiāng yín bǐ zhàn qīng hán。

赠相士

吴龙翰

万里烟霞侵鹤骨,九天风露注蝉尸。wàn lǐ yān xiá qīn hè gǔ,jiǔ tiān fēng lù zhù chán shī。
君看个人作诗苦,梅花细嚼当晨炊。jūn kàn gè rén zuò shī kǔ,méi huā xì jué dāng chén chuī。

春郊即事

吴龙翰

登临故故检春工,小立苍苔数落红。dēng lín gù gù jiǎn chūn gōng,xiǎo lì cāng tái shù luò hóng。
院宇人归春寂寂,秋千闲在月明中。yuàn yǔ rén guī chūn jì jì,qiū qiān xián zài yuè míng zhōng。

秦淮

吴龙翰

数里秦淮画轴开,唐人赏后宋人来。shù lǐ qín huái huà zhóu kāi,táng rén shǎng hòu sòng rén lái。
无边风月要酬答,一处旗亭买一杯。wú biān fēng yuè yào chóu dá,yī chù qí tíng mǎi yī bēi。

秦淮

吴龙翰

歌歇陈宫玉树春,可怜商女亦成尘。gē xiē chén gōng yù shù chūn,kě lián shāng nǚ yì chéng chén。
老成惟有秦淮月,往日曾经照古人。lǎo chéng wéi yǒu qín huái yuè,wǎng rì céng jīng zhào gǔ rén。
115«2345678