古诗词

秋日绵溪

吴龙翰

万顷寒潭镜面平,数声征雁叫霜晴。wàn qǐng hán tán jìng miàn píng,shù shēng zhēng yàn jiào shuāng qíng。
满林落叶秋风老,山路黄昏人少行。mǎn lín luò yè qiū fēng lǎo,shān lù huáng hūn rén shǎo xíng。

吴龙翰

宋徽州歙县人,字式贤,一作武贤,号古梅。理宗景定五年乡贡,以荐授编校国史院实录文字。元世祖至元十三年,乡校诸生礼请充教授,寻弃去。嗜奇学,博为诗。有《古梅吟稿》。 吴龙翰的作品>>

猜您喜欢

诗境

吴龙翰

流水环诗境,未容尘土侵。liú shuǐ huán shī jìng,wèi róng chén tǔ qīn。
步迂松径曲,坐占草堂深。bù yū sōng jìng qū,zuò zhàn cǎo táng shēn。
秋句蛩分和,山杯鸟劝斟。qiū jù qióng fēn hé,shān bēi niǎo quàn zhēn。
好怀无客共,相对一瑶琴。hǎo huái wú kè gòng,xiāng duì yī yáo qín。

谩题

吴龙翰

放旷疏林下,清风吹鬓毛。fàng kuàng shū lín xià,qīng fēng chuī bìn máo。
傍梅读周易,对酒歌离骚。bàng méi dú zhōu yì,duì jiǔ gē lí sāo。
诗思秋云淡,古怀明月高。shī sī qiū yún dàn,gǔ huái míng yuè gāo。
五湖天地别,烟水绿平篙。wǔ hú tiān dì bié,yān shuǐ lǜ píng gāo。

戊午诏与弟文战棘闱自惭师衄况有炊臼之梦不能为怀幸故人有荐乡书魁漕闱者良以自慰

吴龙翰

霜叶秋风下,寒窗著病身。shuāng yè qiū fēng xià,hán chuāng zhù bìng shēn。
乾坤为逆旅,岁月转车轮。qián kūn wèi nì lǚ,suì yuè zhuǎn chē lún。
白首无贤妇,青云有故人。bái shǒu wú xián fù,qīng yún yǒu gù rén。
愁怀今日解,漫啜瓮边春。chóu huái jīn rì jiě,màn chuài wèng biān chūn。

雨宿祁门道中

吴龙翰

乘骖古渡头,景色十分幽。chéng cān gǔ dù tóu,jǐng sè shí fēn yōu。
山雨敲诗梦,溪流赴客愁。shān yǔ qiāo shī mèng,xī liú fù kè chóu。
寒禽知警夜,高树故吟秋。hán qín zhī jǐng yè,gāo shù gù yín qiū。
壮志难磨尽,终期汗漫游。zhuàng zhì nán mó jǐn,zhōng qī hàn màn yóu。

归途绩溪界喜见十里岩

吴龙翰

策杖前溪去,吾乡此路分。cè zhàng qián xī qù,wú xiāng cǐ lù fēn。
雨磨山出色,风约水成文。yǔ mó shān chū sè,fēng yuē shuǐ chéng wén。
归信凭秋雁,思亲望白云。guī xìn píng qiū yàn,sī qīn wàng bái yún。
碧岩今日见,快饮带微醺。bì yán jīn rì jiàn,kuài yǐn dài wēi xūn。

县尹先伯祖家观遗书

吴龙翰

嗟哉吾伯祖,文响玉珊珊。jiē zāi wú bó zǔ,wén xiǎng yù shān shān。
高折蟾宫桂,卑栖花县官。gāo zhé chán gōng guì,bēi qī huā xiàn guān。
琴声流水尽,书卷白云寒。qín shēng liú shuǐ jǐn,shū juǎn bái yún hán。
尚想伊吾夜,高楼几倚阑。shàng xiǎng yī wú yè,gāo lóu jǐ yǐ lán。

饯王广文

吴龙翰

宦居三载满,严驾出山城。huàn jū sān zài mǎn,yán jià chū shān chéng。
诗担梅花白,离杯竹叶清。shī dān méi huā bái,lí bēi zhú yè qīng。
更筹催客梦,斥堠计行程。gèng chóu cuī kè mèng,chì hòu jì xíng chéng。
去去骖鸾鹤,长歌上玉京。qù qù cān luán hè,zhǎng gē shàng yù jīng。

夏日书事

吴龙翰

东林数间屋,长掩竹笆篱。dōng lín shù jiān wū,zhǎng yǎn zhú bā lí。
槛柳拂棋局,瓶花落砚池。kǎn liǔ fú qí jú,píng huā luò yàn chí。
蝶狂如被酒,蝉咽似吟诗。dié kuáng rú bèi jiǔ,chán yàn shì yín shī。
脱帽挂岩石,凉飔入鬓丝。tuō mào guà yán shí,liáng sī rù bìn sī。

己未试监假道于严报谢使君

吴龙翰

秋试贤关掷雉卢,道经邻郡拜真儒。qiū shì xián guān zhì zhì lú,dào jīng lín jùn bài zhēn rú。
棠阴日暖鸟声隽,苔迹月明吏影臞。táng yīn rì nuǎn niǎo shēng juàn,tái jì yuè míng lì yǐng qú。
春野一犁今有犊,暮歌五裤昔无襦。chūn yě yī lí jīn yǒu dú,mù gē wǔ kù xī wú rú。
片帆愿借吹嘘力,一舸清风不用租。piàn fān yuàn jiè chuī xū lì,yī gě qīng fēng bù yòng zū。

春晚

吴龙翰

万绿丛中春事阑,杨花如雪满江干。wàn lǜ cóng zhōng chūn shì lán,yáng huā rú xuě mǎn jiāng gàn。
露沾花树蝶衣重,雨著芹泥燕嘴寒。lù zhān huā shù dié yī zhòng,yǔ zhù qín ní yàn zuǐ hán。
愁到吟肠诗绾断,梦依棋局客敲残。chóu dào yín cháng shī wǎn duàn,mèng yī qí jú kè qiāo cán。
何时买得青山住,炼就蓬壶换骨丹。hé shí mǎi dé qīng shān zhù,liàn jiù péng hú huàn gǔ dān。

见王广文

吴龙翰

旅食京华不自谋,可堪典尽鹔鹴裘。lǚ shí jīng huá bù zì móu,kě kān diǎn jǐn sù shuāng qiú。
一床风雨孤灯夜,千里江山两鬓秋。yī chuáng fēng yǔ gū dēng yè,qiān lǐ jiāng shān liǎng bìn qiū。
笑索寒梅吟苦句,醉拈秃笔扫穷愁。xiào suǒ hán méi yín kǔ jù,zuì niān tū bǐ sǎo qióng chóu。
学人翻笑孙明复,强乞希明一点头。xué rén fān xiào sūn míng fù,qiáng qǐ xī míng yī diǎn tóu。

秋深过田家

吴龙翰

策杖行行过石桥,农家鸡黍远相招。cè zhàng xíng xíng guò shí qiáo,nóng jiā jī shǔ yuǎn xiāng zhāo。
田铺棋局露鸦下,山展画屏烟雨描。tián pù qí jú lù yā xià,shān zhǎn huà píng yān yǔ miáo。
病骨枯于秋后叶,诗怀雄似海东潮。bìng gǔ kū yú qiū hòu yè,shī huái xióng shì hǎi dōng cháo。
一声老鹤松梢上,剩欲乘风到九霄。yī shēng lǎo hè sōng shāo shàng,shèng yù chéng fēng dào jiǔ xiāo。

读十七全史岁久而彻

吴龙翰

灯火青编结兴长,可能历历记兴亡。dēng huǒ qīng biān jié xīng zhǎng,kě néng lì lì jì xīng wáng。
董狐笔底风霜重,班马书边兰蕙香。dǒng hú bǐ dǐ fēng shuāng zhòng,bān mǎ shū biān lán huì xiāng。
往事输赢棋几局,浮名今古纸千张。wǎng shì shū yíng qí jǐ jú,fú míng jīn gǔ zhǐ qiān zhāng。
重重公案休拈起,中有灵台定否臧。zhòng zhòng gōng àn xiū niān qǐ,zhōng yǒu líng tái dìng fǒu zāng。

登长干寺塔

吴龙翰

金陵王气已销沈,几度凭阑愁满襟。jīn líng wáng qì yǐ xiāo shěn,jǐ dù píng lán chóu mǎn jīn。
往事仅存南北史,伤情空费短长吟。wǎng shì jǐn cún nán běi shǐ,shāng qíng kōng fèi duǎn zhǎng yín。
龙蟠故国山河在,凤去荒台草木深。lóng pán gù guó shān hé zài,fèng qù huāng tái cǎo mù shēn。
旧物尚馀吴塔在,夕阳移影照江心。jiù wù shàng yú wú tǎ zài,xī yáng yí yǐng zhào jiāng xīn。

内丹

吴龙翰

太极虚空亦有根,打开关捩是何人。tài jí xū kōng yì yǒu gēn,dǎ kāi guān liè shì hé rén。
丹田旋转乾坤橐,碧海循环日月轮。dān tián xuán zhuǎn qián kūn tuó,bì hǎi xún huán rì yuè lún。
久矣我前曾有我,悠哉身外岂无身。jiǔ yǐ wǒ qián céng yǒu wǒ,yōu zāi shēn wài qǐ wú shēn。
分明好个通天窍,只要时人认得真。fēn míng hǎo gè tōng tiān qiào,zhǐ yào shí rén rèn dé zhēn。
1151234567»