古诗词

楼居狂吟

吴龙翰

汗漫相期欲控鲸,龟楼粗可寄闲身。hàn màn xiāng qī yù kòng jīng,guī lóu cū kě jì xián shēn。
天教吴猛亲常健,乞与商山九斛尘。tiān jiào wú měng qīn cháng jiàn,qǐ yǔ shāng shān jiǔ hú chén。

吴龙翰

宋徽州歙县人,字式贤,一作武贤,号古梅。理宗景定五年乡贡,以荐授编校国史院实录文字。元世祖至元十三年,乡校诸生礼请充教授,寻弃去。嗜奇学,博为诗。有《古梅吟稿》。 吴龙翰的作品>>

猜您喜欢

外丹

吴龙翰

手掇乾坤铛里煎,神仙肘后有书传。shǒu duō qián kūn dāng lǐ jiān,shén xiān zhǒu hòu yǒu shū chuán。
红铅黑汞一斤药,阳火阴符六百篇。hóng qiān hēi gǒng yī jīn yào,yáng huǒ yīn fú liù bǎi piān。
金鼎自凝三素气,玉炉轻散九霞烟。jīn dǐng zì níng sān sù qì,yù lú qīng sàn jiǔ xiá yān。
玄霜糁入空虚腹,一息乘风上碧天。xuán shuāng sǎn rù kōng xū fù,yī xī chéng fēng shàng bì tiān。

春怀

吴龙翰

梨花院落雨初晴,小醉醒来睡不成。lí huā yuàn luò yǔ chū qíng,xiǎo zuì xǐng lái shuì bù chéng。
过客光阴易老态,故人山色却长情。guò kè guāng yīn yì lǎo tài,gù rén shān sè què zhǎng qíng。
歌喉呖呖鸟声隽,舞袖翩翩蝶翅轻。gē hóu lì lì niǎo shēng juàn,wǔ xiù piān piān dié chì qīng。
好景相看作挞尽,闭门不觉了清明。hǎo jǐng xiāng kàn zuò tà jǐn,bì mén bù jué le qīng míng。

甲子举中补滥忝前名考官刘簿云已在解选涝漉袁簿批有文字清快老健惜乎正榜之额有限之语

吴龙翰

奴颜婢膝浪驱驰,几被秋风吹鬓丝。nú yán bì xī làng qū chí,jǐ bèi qiū fēng chuī bìn sī。
百万博卢空得雉,八千兵溃岂因骓。bǎi wàn bó lú kōng dé zhì,bā qiān bīng kuì qǐ yīn zhuī。
功名付我银凿落,世事从渠铁蒺藜。gōng míng fù wǒ yín záo luò,shì shì cóng qú tiě jí lí。
且跨蹇驴出门去,六朝故地要吾诗。qiě kuà jiǎn lǘ chū mén qù,liù cháo gù dì yào wú shī。

金陵怀古

吴龙翰

钟阜龙蟠势可奇,何年开此帝王基。zhōng fù lóng pán shì kě qí,hé nián kāi cǐ dì wáng jī。
东西日月磨今古,南北江山几合离。dōng xī rì yuè mó jīn gǔ,nán běi jiāng shān jǐ hé lí。
六代衣冠荒草下,中原台殿白云涯。liù dài yī guān huāng cǎo xià,zhōng yuán tái diàn bái yún yá。
春风吹落英雄泪,立尽斜阳未有诗。chūn fēng chuī luò yīng xióng lèi,lì jǐn xié yáng wèi yǒu shī。

登和州八公山昔年周师俘敌于此有碑屹其上

吴龙翰

万姓丛居一弹丸,八公何在路漫漫。wàn xìng cóng jū yī dàn wán,bā gōng hé zài lù màn màn。
中原北望已尘暗,边地秋来又枣丹。zhōng yuán běi wàng yǐ chén àn,biān dì qiū lái yòu zǎo dān。
猎猎阴风征骨乱,茫茫夜月鬼声寒。liè liè yīn fēng zhēng gǔ luàn,máng máng yè yuè guǐ shēng hán。
老兵指点擒生处,岘首残碑带泪看。lǎo bīng zhǐ diǎn qín shēng chù,xiàn shǒu cán bēi dài lèi kàn。

哭赵信庵

吴龙翰

祥云中屹祝融峰,秀出全材一钜公。xiáng yún zhōng yì zhù róng fēng,xiù chū quán cái yī jù gōng。
银管曾提修国史,金戈几出策边功。yín guǎn céng tí xiū guó shǐ,jīn gē jǐ chū cè biān gōng。
九秋健羽横空鹗,万里威声当道熊。jiǔ qiū jiàn yǔ héng kōng è,wàn lǐ wēi shēng dāng dào xióng。
谭国为前冀国后,汗青千古玉玲珑。tán guó wèi qián jì guó hòu,hàn qīng qiān gǔ yù líng lóng。

哭赵信庵

吴龙翰

麟符玉策总兵权,手托江淮半壁天。lín fú yù cè zǒng bīng quán,shǒu tuō jiāng huái bàn bì tiān。
大节有关宗社里,深谋常画庙堂先。dà jié yǒu guān zōng shè lǐ,shēn móu cháng huà miào táng xiān。
三朝已表蝉冠像,八帙终逢鸡梦年。sān cháo yǐ biǎo chán guān xiàng,bā zhì zhōng féng jī mèng nián。
不独羊公碑尚在,万民堕泪滴湘烟。bù dú yáng gōng bēi shàng zài,wàn mín duò lèi dī xiāng yān。

座中咏蝉分韵得饥字

吴龙翰

两翼才干壳已离,便升乔木最高枝。liǎng yì cái gàn ké yǐ lí,biàn shēng qiáo mù zuì gāo zhī。
银床落叶秋风里,金掌盘敧晓露时。yín chuáng luò yè qiū fēng lǐ,jīn zhǎng pán jī xiǎo lù shí。
断续翻成无调曲,悲凉做出苦吟诗。duàn xù fān chéng wú diào qū,bēi liáng zuò chū kǔ yín shī。
前身应是夷齐辈,高卧西山自忍饥。qián shēn yīng shì yí qí bèi,gāo wò xī shān zì rěn jī。

故人见寄韵

吴龙翰

青年铁砚亦曾磨,壮不如人可奈何。qīng nián tiě yàn yì céng mó,zhuàng bù rú rén kě nài hé。
松菊犹存陶令径,烟云不碍邵公窝。sōng jú yóu cún táo lìng jìng,yān yún bù ài shào gōng wō。
吟廊缓步看修竹,醉石高眠枕绿莎。yín láng huǎn bù kàn xiū zhú,zuì shí gāo mián zhěn lǜ shā。
一笠一蓑吾事足,江湖浩荡白鸥波。yī lì yī suō wú shì zú,jiāng hú hào dàng bái ōu bō。

冻吟

吴龙翰

座左插梅花,座右横诗笔。zuò zuǒ chā méi huā,zuò yòu héng shī bǐ。
风雪堕寒肩,先生方抱膝。fēng xuě duò hán jiān,xiān shēng fāng bào xī。

春兴

吴龙翰

闻说春醪熟,提壶唤客尝。wén shuō chūn láo shú,tí hú huàn kè cháng。
乾坤一酿瓮,花气百和香。qián kūn yī niàng wèng,huā qì bǎi hé xiāng。

侠客行

吴龙翰

击筑复击筑,欲歌双泪横。jī zhù fù jī zhù,yù gē shuāng lèi héng。
宝刀重如命,命如鸿毛轻。bǎo dāo zhòng rú mìng,mìng rú hóng máo qīng。

晓发姑孰城

吴龙翰

鹃啼惊梦敧春枕,花落迎风打晓窗。juān tí jīng mèng jī chūn zhěn,huā luò yíng fēng dǎ xiǎo chuāng。
携杖搀先出城去,角声吹月堕寒江。xié zhàng chān xiān chū chéng qù,jiǎo shēng chuī yuè duò hán jiāng。

浙江姚楼观水月

吴龙翰

翠滚玻璃万顷秋,长江又挂水晶毬。cuì gǔn bō lí wàn qǐng qiū,zhǎng jiāng yòu guà shuǐ jīng qiú。
水光月色梅边客,今夜会盟江上楼。shuǐ guāng yuè sè méi biān kè,jīn yè huì méng jiāng shàng lóu。

晚舟过临平

吴龙翰

烟钟舂起夕阳愁,淼淼临平春事幽。yān zhōng chōng qǐ xī yáng chóu,miǎo miǎo lín píng chūn shì yōu。
惟有风蒲爱吟客,岸边缭乱绾行舟。wéi yǒu fēng pú ài yín kè,àn biān liáo luàn wǎn xíng zhōu。
1151234567»